Chương 1401: Truy binh!
Chương 1401: Truy binh!Chương 1401: Truy binh!
Kế hoạch của Mục Phù Sinh rất đơn giản.
Đối phương thiết lập trận pháp có thể cảm ứng được xung quanh, nhưng mà đám người Mục Phù Sinh lại có pháp bảo giúp che giấu khí tức mà Lục Trường Sinh cho, chắc hẳn sẽ không bị trận pháp dễ dàng phát hiện ra được.
Sau khi tiếp cận đối phương thì lựa chọn một điểm có thể dễ dàng đột phá, tiến hành công kích, phá vỡ vòng vây!
Sau khi đột phá được thì lập tức rời đi.
Chỉ là khi công kích phải cố gắng hết sức để che giấu dư ba của công kích lan rộng ra và khí tức bị tiết lộ. Vì phòng ngừa đối phương phát hiện ra, sau đó bao vây trước saul
Khi đó, muốn đột phá vòng vây sẽ khó khăn hơn rất nhiều.
Sau khi bàn bạc tốt mọi chuyện.
Đàm Tông Chiếu đang quan sát từ phía sau, dù sao thì hắn cũng không có đồ vật che giấu khí tức do Lục Trường Sinh luyện chế.
Bốn người Mục Phù Sinh thân khoác áo đen, vào bên trong trận pháp cảm ứng, tiến gần đến bốn người gần nhất.
Tất cả bốn người kia đều là cường giả Tổ Cảnh sơ kỳ.
Giờ phút này đang lơ lửng trên không trung, nhìn xuống phía dưới, lực lượng thần hồn bao trùm lên khu vực này, dò xét tứ phía.
Với sự kiểm tra nghiêm ngặt này, nếu như không có pháp bảo che giấu khí tức thì chỉ sợ đến một con ruồi cũng không xuyên qua được!
Quan sát vị trí của bốn người kia, cách xa mấy chục dặm cũng có bốn gã Tổ Cảnh khác đang điều tra.
Thấy thế, Mục Phù Sinh nghiêm túc nói: "Nhớ kỹ, nhất định phải một kích giết chết, nếu không người xung quanh sẽ lập tức bao vây lại đây, đám người đằng sau cũng sẽ truy đuổi đến nơi."
Tiểu Hắc gật đầu: "Mỗi người một tên?"
Thạch Sinh nhìn về phía người đầu tiên bên trái, nói: "Giao gã đó cho ta."
Sau khi phân chia xong.
Bọn họ bắt đầu tích tụ lực lượng trong cơ thể.
Bốn người liếc mắt nhìn nhau, đồng thời đều hóa thành một đạo lưu quang, trong chớp mắt đã xuất hiện trước mặt bốn gã kial
Tiểu Hắc đồng thời khai mở chín tâng đường vân của Vạn Cổ Ma Thểt Một quyên trực tiếp tung ra, nhắm thẳng vào khuôn mặt của gã đầu tiên bên phải!
Gã kia còn chưa kịp nhận ra điều gì thì đầu đã nổ tung như quả dưa hấu!
Thạch Sinh dán Tạo Hóa thần phù, bước vào Tổ Cảnh, tay cầm Minh Hoàng Huyền Phủ, tinh thân chi lực xung quanh hội tụ vào trong pháp khí, đồng thời, lĩnh vực Tinh Tú cũng mở rộng quanh người hắn!
Một rìu bổ xuống, sao trời đảo lộn!
Đối phương mất mạng với vẻ mặt đầy kinh ngạc.
Trong tay Mục Phù Sinh, sáu loại thần lôi chi lực lưu chuyển, ngưng tụ thành một thanh trường mâu, trực tiếp đâm xuyên qua mi tâm đối phương.
Phương Khung dùng tiểu Tru Thần kiếm trận trực tiếp diệt sát đối thủ!
Bốn đối thủ của bốn người chết ngay trong một chiêu và trong cùng một lúc.
Mục Phù Sinh truyền âm cho Đàm Tông Chiếu: "Đi"
Ngay sau đó, năm người đồng thời hóa thành một đạo lưu quang, chạy về phía Huyền Vũ thân triều!
Mà bên này, động tĩnh cũng không che giấu được, thu hút sự chú ý của đám người áo đen Xung quanh.
Trận pháp cảm ứng phát giác ra tôn tại của năm người Mục Phù Sinh.
Cho dù pháp bảo mà Lục Trường Sinh đưa cho có khả năng che giấu hơi thở, nhưng một khi ra tay thì khí tức cũng bị lộ ra ngoài.
"Nơi này có năm người! Chạy về phía đông!"
"Mau đuổi theo! Người ở phía sau sắp đến rồi! Bọn họ trốn không thoát!"
Trong lúc nhất thời, phía sau năm người Mục Phù Sinh, từng đạo lưu quang nhanh chóng chạy theo truy đuổi bọn họ.
Không cần quay ra sau nhìn cũng đủ cảm giác được người theo phía sau đã càng ngày càng nhiều!
Đồng thời, có một con thuyền cũng bay vút về phía bọn họI
Tốc độ của con thuyền cực kỳ nhanh, đã cách đám người Mục Phù Sinh càng ngày càng gần!
Sắc mặt Đàm Tông Chiếu ngưng trọng, hỏi: "Bọn họ thậm chí còn sử dụng một xuyên toa hạm, hơn nữa còn là cấp bậc Tổ cảnh đỉnh. Xem ra đối phương đã quyết tâm không cho chúng ta tham gia giao lưu học viện."
Sau đó, hắn về phía đám người Mục Phù Sinh và hỏi: "Hiện tại nên làm gì bây giờ? Tốc độ của xuyên toa hạm không phải là thứ mà chúng ta có thể vượt được, cứ tiếp tục như vậy thì chỉ sợ nửa ngày nữa sẽ bắt kịp chúng ta!"
Mục Phù Sinh phóng xuất ra lực lượng thân hồn, dường như đang thăm dò tình hình xung quanh.
Sau đó hắn nói: "Lực phòng ngực của xuyên toa hạm này thế nào?"
Đàm Tông Chiếu hơi sửng sốt, suy nghĩ rồi trả lời: 'Lực phòng ngự của xuyên toa hạm không quá mạnh, dù sao cũng lấy tốc độ là chủ đạo. Nhưng mà thường thì sẽ có trận pháp phòng ngự được bố trí trên xuyên toa hạm, loại trận pháp này e là cũng đạt đến cấp bậc Tổ Cảnh đỉnh." Nghe vậy, Phương Khung nói: "Nếu là trận pháp thì có lẽ ta sẽ xử lý được."
"Sau khi giải quyết xong trận pháp thì giao xuyên toa hạm cho ta đi." Thạch Sinh một bên phụ họa nói.
Tiểu Hắc vừa định nói hãy giao đám người trên thuyền cho hắn thì Mục Phù Sinh vội vàng ngắt lời: "Sư huynh, ngươi không cần ra tay, đừng có mà càng đánh càng hăng."
Tiểu Hắc: "..."
"Chỉ cần hủy diệt được xuyên toa hạm thì đối phương sẽ tạm thời không đuổi kịp được chúng ta."
Mục Phù Sinh lấy ra từng tờ phù triện, vừa phát cho mọi người vừa nói: "Những phù triện này đều là loại dùng để tăng tốc, mỗi người hai mươi tấm là đủ đến Huyền Vũ thần triều."
Nói làm là làm.
Phương Khung bắt đầu vận chuyển Nguyên Sơ pháp trận trong cơ thể.
Nguyên Sơ pháp trận vốn chính là trận pháp bóc tách quy tắc chi lực thiên địa.
Để trận pháp hình thành cần mượn dùng quy tắc chi lực xung quanh.
Có thể nói, Nguyên Sơ pháp trận chính là khắc tinh của hết thảy mọi loại trận pháp!
Mặc dù hiện tại Phương Khung mới chỉ là Tổ Cảnh sơ kỳ, nhưng đã hấp thu rất nhiều trận pháp chỉ linh và có sự giúp đỡ của Liên Trĩ. Đồng thời, trận pháp trên xuyên toa hạm của đối phương cũng không phải do trận pháp sư tiến hành thao tác, mà được sắp xếp theo trình tự nhất định.
Hai bên có sự khác biệt rất lớn.
Nếu trận pháp sư tự mình khống chế trận pháp thì có thể hội tụ quy tắc chi lực vào thời khắc mấu chốt, có thể bổ sung uy năng cho trận pháp, cũng có thể kịp thời chữa trị trận pháp.
Nếu như thế thì với cảnh giới của Phương Khung hiện giờ, muốn phá giải trận pháp cấp bậc Tổ Cảnh đỉnh e là có chút khó khăn.
Nhưng nếu trận pháp tự động vận hành thì không như vậy.
Kết hợp hai điều trên, Phương Khung mới có thể tự tin mình có thể phá vỡ trận pháp phòng ngự của xuyên toa hạm đến thết
Một bên, Thạch Sinh cũng ngưng tụ tinh thần chi lực trong cơ thể, tập hợp những tia tỉnh thân ch¡i lực đang vờn quanh khắp người vào nắm tay.
Cùng lúc đó, ở xung quanh Thạch Sinh, Đàm Tông Chiếu có thể cảm nhận rõ ràng được cơ thể của mình càng ngày càng nặng nề, thậm chí huyết mạch và tiên khí trong người như bị trấn áp!
Đây là cảm ngộ bên trong Tinh tháp sao?
Sắc mặt Đàm Tông Chiếu cực kỳ ngưng trọng.
Phải biết rằng hiện tại hắn cũng là Tổ Cảnh, nhưng khi ở cùng Thạch Sinh lại có loại cảm giác bị áp bách này...
Hai người không ngừng ngưng tụ lực lượng. Xuyên toa hạm cũng cách ngày càng gần hơn.
Sau nửa ngày.
Rốt cuộc xuyên toa hạm cũng xuất hiện tại vị trí mà đám người Mục Phù Sinh dùng mắt thường cũng có thể thấy được.
"Còn muốn chạy sao?"
"Ha ha, đối mặt với xuyên toa hạm mà còn muốn chạy trốn, kéo dài thời gian như vậy có ý nghĩa gì?"
"Không sao cả, trò chơi mèo vờn chuột này cũng nên kết thúc rồi."
Trên xuyên toa hạm truyền đến từng tiếng cười to trào phúng.
Nhưng mà sau đó bọn họ không cười nổi nữa rồi, tất cả đều mở to mắt kinh ngạc nhìn về phía trước.
Chỉ thấy Phương Khung đột nhiên xoay người lại, đôi tay kết ấn.
Một đạo trận pháp đột nhiên bao trùm toàn bộ xuyên toa hạm.
Kết giới phòng ngự xung quanh xuyên toa hạm lại bắt đầu từ từ ảm đạm, từng luồng quy tắc chi lực hóa thành những sợi khói bay ra.