Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế ( Dịch)

Chương 133 - Chương 1403: Cửu Bạch Lộ, Kỹ Thuật Diễn Xuất Của Ngươi Rất Kém Cỏi

Chương 1403: Cửu Bạch Lộ, Kỹ thuật diễn xuất của ngươi rất kém cỏi Chương 1403: Cửu Bạch Lộ, Kỹ thuật diễn xuất của ngươi rất kém cỏiChương 1403: Cửu Bạch Lộ, Kỹ thuật diễn xuất của ngươi rất kém cỏi

Có rất nhiều thế lực học viện ở phía bắc Thiên Cơ đại lục.

Mặc dù Mục Phù Sinh không tin chỉ có thế lực học viện ở phía bắc mới tham gia vào vụ chặn đánh này.

Nhưng mà hiện giờ cũng chỉ có thể dựa vào ấn tượng lúc trước để điều tra các thế lực học viện trong Huyền Vũ thần triều.

Nên điều tra như thế nào đây?

Lúc trước khi đang trên đường trốn chạy, Mục Phù Sinh vẫn luôn chú ý đến vũ khí và công pháp mà đối phương sử dụng.

Đồng thời, cũng để lại một sợi ấn ký thần hồn thật nhỏ trên người đối phương.

Cho nên chỉ cần dựa vào ấn ký thần hồn này, rồi điều tra từng người một theo thông tin trên danh sách. Chỉ cần Mục Phù Sinh phát hiện ra trên người đối phương có ấn ký thần hồn của hắn thì sẽ biết đó là ai.

Một ngày trôi qua.

Mục Phù Sinh đã thăm dò được rõ ràng những thế lực học viện bên trong Huyền Vũ thần triều có tham dự vào vụ bao vây chặn đánh này.

Trong đó, có Vọng Nguyệt học viện và Tĩnh Sơn học viện mà Cổ Thánh từng đề cập.

Ngoại trừ hai học viện này, đồng thời còn có Huyền Vũ học viện.

Huyền Vũ học viện chính là do hoàng thất của Huyền Vũ thần triêu sáng lập nên. Mục đích là đưa người có thiên phú của hoàng thất vào trong học viện tu luyện và đồng thời cũng mời chào những tán tu có thiên phú tốt đến, cuôn cuộn cung cấp nhân tài phục vụ cho Huyền Vũ thần triều.

Có thể nói, có ít nhất sáu thành người của Huyền Vũ thần triều là đi ra từ Huyền Vũ học viện.

Mục Phù Sinh nhíu mày, ngay cả Huyền Vũ thần triều cũng tham gia vào vụ việc này.

Vậy cho đến khi tham gia trận giao lưu học viện, học viện của bọn họ sẽ gặp phiền phức lớn.

Nhìn từ quyết tâm bao vây diệt trừ của đám người kia, chỉ sợ trong trận giao lưu học viện, các học viện khác sẽ tiến hành tấn công Hỗn Linh học viện lân nữa.

Khi Mục Phù Sinh đang chìm vào suy nghĩ.

Đột nhiên hai mắt của hắn mở to, bàn tay bao bọc bởi thượng cổ thần lôi, hóa quyền thành chưởng, vỗ một chưởng ra phía sau.

Ngay sau đó thì rơi vào một bàn tay trắng nõn mềm mại.

"Sao ngươi lại cảnh giác như vậy? Nếu không phải thực lực của ta cũng tạm được thì chỉ sợ bàn tay này đã không giữ được rồi."

Mục Phù Sinh nhìn nữ nhân đẹp đến mức dọa người trước mắt hắn, vẻ mặt vô cùng bất đắc dĩ.

"Sao ngươi lại ở đây?" Hắn vừa hỏi vừa thu tay lại.

Cửu Bạch Lộ vẫy tay, khẽ cười nói: "Làm sao, còn không cho phép ta tới à? Sự kiện lớn như giao lưu học viện thế này, đương nhiên Cửu Long thần triêu chúng ta cũng phải tham gia rồi. Chỉ là Cửu Long học viện thuộc Cửu Long thần triều chúng ta vẫn luôn yếu thế hơn thôi."

"Ngươi muốn đại biểu cho Cửu Long học viện tham chiến?" Mục Phù Sinh hỏi.

Cửu Bạch Lộ lắc đầu: "Cửu Long thần triều và Huyền Vũ thần triêu không giống nhau. Thành viên hoàng thất không được nhúng tay vào chuyện của Cửu Long học viện."

"Nếu ngươi không đến để tham gia thì đến làm gì?"

Cửu Bạch Lộ trợn trắng mắt, nhưng cho dù nàng trợn trắng thì cũng thật đẹp.

Nếu như bị người khác nhìn thấy, chỉ sợ họ sẽ chấn động.

Có khi nào mà Cửu Bạch Lộ lại lộ ra vẻ mặt mà những tiểu nữ nhân khác sẽ làm?

"Không nói chuyện này nữa, nghe nói Hỗn Linh học viện của các ngươi bị bao vây chặn đánh, tổn thất nghiêm trọng?"

Mục Phù Sinh gật đầu, cố ý bỏ qua sự quan tâm trong lời nói của Cửu Bạch Lộ, cười khổ: "Đã chết vài học viên chính thức, nên những học viên thay thế chúng ta phải lên tham chiến."

Cửu Bạch Lộ khẽ cười: "Vậy có gì mà không được. Lần này nếu đoạt được danh ngạch, địa điểm tổ chức giao lưu học viện lục giới chính là nơi mà vô số người tha thiết mơ ước."

"Đến tột cùng là nơi nào?" Mục Phù Sinh sửng sốt hỏi.

"Chờ ngươi đi là biết." Cửu Bạch Lộ cười nói: "Nơi đó có rất nhiều cơ duyên."

"Được rồi, nếu ngươi không sao thì ta đây đi trước."

Cửu Bạch Lộ xoay người, sau khi đi được vài bước thì đột nhiên ngừng lại, cũng không quay đầu lại mà nói: "Còn nữa, kỹ thuật diễn xuất của ngươi thật sự rất kém cỏi."

Nói xong, bóng dáng của nàng cũng lập tức biến mất.

Mục Phù Sinh bất đắc dĩ cười khổ.

Sao hắn có thể không nghe ra được sự quan tâm trong lời nói của Cửu Bạch Lộ cơ chứ?

Mặc dù hắn không cho rằng Cửu Bạch Lộ sẽ nảy sinh tình cảm với hắn sau khi đã trải qua nhiều chuyện như vậy trong thời gian ngắn.

Nhưng mà dù sao cũng phải bóp chết hết mọi khả năng từ trong trứng nước.

Nếu không, một khi ý niệm nảy sinh thì đã là nước đổ khó hốt.

Sau đó, Mục Phù Sinh trở lại nơi tập trung của Hỗn Linh học viện, nói những thế lực học viện mà hắn điều tra ra được cho Minh phó viện trưởng và những người khác.

Sắc mặt Minh phó viện trưởng rất khó coi, nói: "Xem ra Huyền Vũ thần triều là muốn công khai đối nghịch với Hỗn Linh học viện chúng ta."

Cổ Thánh ở một bên dùng hai cái ghế dựa, gác đầu và chân lên ghế, nằm ở trên đó nhếch miệng cười nói: "Phó viện trưởng, ta nghĩ ngài nên gọi người đi. Nếu không đến khi chúng ta đoạt được danh ngạch rồi thì chỉ sợ đối phương sẽ không cho phép chúng ta ra khỏi thành."

Minh phó viện trưởng gật đầu: "Người của chúng ta đã tập hợp ở bên ngoài Huyền Vũ thành, đến khi đó sẽ tiếp ứng cho chúng ta."

Đàm Tông Chiếu ngưng trọng nói: "Nhưng nếu như vậy thì chỉ sợ trong trận giao lưu học viện này, chúng ta sẽ trở thành cái đích cho thiên hạ chỉ trích, có nên tìm học viện khác để liên hợp không?”

"Cái này vô dụng thôi."

Tần Trì lập tức phản bác quan điểm của Đàm Tông Chiếu:

"Trong số các thế lực học viện ở phía bắc, Hỗn Linh học viện là thế lực mạnh nhất. Đối mặt với người mạnh nhất, chỉ sợ những người giữ thái độ trung lập sẽ thờ ơ, tiếp tục theo dõi từ xa. Để chờ đến khi nào chúng ta tranh đoạt danh ngạch đến vỡ đầu chảy máu rồi thì mới nhảy ra cướp chỗ."

Nghe vậy, mọi người đều gật đầu đồng tình với ý kiến của Tần Trì.

Minh phó viện trưởng cũng nói: "Không còn cách nào khác tốt hơn, chuyện chúng ta có thể làm chính là cố gắng hết sức để chiếm được càng nhiều vị trí càng tốt.

Huống chi... Ta không cho rằng những học viên của các học viện khác có thể cạnh tranh với chúng ta.'

Cổ Thánh vẫy tay nói: "Đương nhiên, có ta ở đây khẳng định không thành vấn đề."

Tần Trì cũng nói: "Ta sẽ không khiến cho sư tôn mất mặt."

Sư tôn của Tần Trì chính là viện trưởng Triệu Cẩm Sơn.

Minh phó viện trưởng gật đầu, sau đó nhìn về phía đám người Mục Phù Sinh, nói: "Nhờ hết vào các ngươi.

Hắn không lo về Cổ Thánh và Tần Trì.

Nhưng còn Đàm Tông Chiếu và ba học viên khác thì không khỏi lo lắng trong lòng.

Muốn đạt được quán quân, còn phải để lại một ngụm ác khi tại trận giao lưu học viện này, để người đời biết được sự cường đại của Hỗn Linh học viện.

Minh phó viện trưởng nói: "Chúng ta ít nhất cũng phải chiếm được năm vị trít"

Đối mặt với bao vây đàn áp.

Không thể tỏ ra yếu thế, mà phải lấy khí thế càng cuồng ngạo hơn để nghênh đón.

Nếu không các thế lực lớn khác sẽ cho rằng Hỗn Linh học viện là kẻ yếu dễ bị bắt nạt, được ức hiếp tùy ý.

Mọi người đều nghiêm túc gật đầu.

Ngày tiếp theo, toàn bộ Huyền Vũ thành đều có vẻ vô cùng bình tĩnh.

Thành trì vốn dĩ phồn vinh, bây giờ lại có chút tĩnh lặng và áp lực...

Dường như bên dưới sự bình lặng đó là sóng ngầm đang dâng trào mãnh liệt, bất cứ khi nào cũng có thể bộc phát ral

Thí sinh dự thi, hoặc là quan sát đánh giá những người khác, hoặc là điêu chỉnh tinh khí thân của mình đến trạng thái tốt nhất.

Đợi đến ngày hôm sau. Tất cả mọi người tập trung ở Võ thần mộ.

Đúng như tên gọi, nơi này là lăng mộ của Võ thần, các tướng sĩ đã từng lập nên chiến công hiển hách cho Huyền Vũ thân triều đều được mai táng tại đây.

Ở trung tâm, có chín cột trụ khổng lồ cao ngất trời.

Mà các học viên tham gia phải đứng trên chín cột trụ khổng lồ đó, kiên trì bảy ngày, người trụ được cuối cùng mới có tư cách giành chiến thắng.

Người của các thế lực học viện lớn đã tụ tập lại đây, mà ở hai bên cột trụ đã được thiết lập đài cao, phía trên đài cao có đặt ghế để mọi người quan sát cuộc chiến.

Lúc này, ở chân trời có một con cự quy bay tới!

Có ba bóng người đứng phía trên cự quy, trong đó người câm đầu mặc hoàng bào màu lục đậm, mặt chữ điền, khí chất cực kỳ uy nghiêm!

Người này chỉ đứng trên không trung thôi mà mọi người đã cảm nhận được một cảm giác áp bách cực kỳ cường đại!

Đó chính là thiên tử của Huyền Vũ thần triều - Huyền Dại
Bình Luận (0)
Comment