Chương 1404: Ai nói với ngươi là ta chỉ biết phù triện?
Chương 1404: Ai nói với ngươi là ta chỉ biết phù triện?Chương 1404: Ai nói với ngươi là ta chỉ biết phù triện?
"Hoan nghênh các đại học viện đến Huyền Vũ thần triều."
Huyền Dạ đứng ở trên cự quy, cúi đầu nhìn xuống mọi người phía dưới, cười nói: "Trẫm tin rằng các vị đã biết rõ quy tắc, trãm cũng không cần nhiều lời, các vị có thể bắt đầu rồi."
Trên đài cao, Cửu Huyền nhìn về phía Hỗn Linh học viện.
Sau khi nhìn thấy đoàn người xung quanh bọn họ, hắn không khỏi nhíu mày nói: "Tình huống của Hỗn Linh học viện thật sự không tốt, nhiều người nhằm vào như vậy."
Xung quanh đám người Mục Phù Sinh và Cổ Thánh, các học viên từ các học viện khác căn bản không thèm che giấu địch ý, đôi mắt nhìn chằm chằm vào bọn họ.
Giống như đang nói, chỉ cần các ngươi dám lên thì chúng ta sẽ tiến hành vây công!
Đám người Cổ Thánh đương nhiên cũng nhìn ra chuyện này.
Ngẩng đầu nhìn thoáng qua chín cột trụ kia, phía trên trụ vẫn chưa có ai lên trước.
Chỉ thấy Cổ Thánh ngậm cọng cỏ, cười nhẹ và nói: "Càng tu luyện càng đi lùi, chẳng lẽ hèn nhát đến thế sao..."
Nói xong, hắn nhảy lên, trực tiếp chiếm giữ cột trụ thứ năm ở giữal
Cùng lúc đó, Tiểu Hắc cũng nhảy lên chiếm cột thứ tư.
Ngay khi hai người chiếm giữ cột trụ, có hai người phi thẳng đến cột trụ mà Cổ Thánh và Tiểu Hắc đang đứng!
Hai người này là người của Vọng Nguyệt học viện và Tĩnh Sơn học viện!
Trên đài cao, Minh phó viện trưởng nhìn về phía người đứng đầu của Vọng Nguyệt học viện và Tĩnh Sơn học viện, nhíu mày nói: "Hai vị có phải quá mức nóng vội rồi không?"
Cảnh Thu Quế - nữ trưởng lão của Vọng Nguyệt học viện cười nói: "Minh phó viện trưởng đang nói gì vậy? Chỉ là tranh đoạt bình thường thôi mà."
Phó viện trưởng Vệ Lâm của Tĩnh Sơn học viện cũng phụ họa theo: "Đúng thế, hay là Minh phó viện trưởng sợ hãi?"
Nhưng mà vừa mới nói xong.
Rầm rầm!
Có hai thân hành từ phía trên cột trụ bay ngược ra ngoài!
Trong đó, có một người chết ngay tức khắc, một người khác bị gãy hết toàn bộ xương cốt trong cơ thểt
Mà hai người này, đúng là học viên của Vọng Nguyệt học viện và Tĩnh Sơn học viện.
Minh phó viện trưởng cười nhạo hai tiếng, nhìn về phía hai người kia và nói: "Sợ hãi? Ta chỉ là lo học viên mà hai người mang đến không đủ nhiều, không đủ cho học viện của ta đánh."
Sắc mặt của hai người Cảnh Thu Quế và Vệ Lâm rất khó coi.
Lúc này, chỉ nghe Tiểu Hắc ở phía trên cười nhạo một tiếng, nhìn xuống các học viên có sắc mặt khó coi bên dưới, nói: "Như thế nào? Khí thế khi các ngươi bao vây chặn đánh chúng ta đâu rồi? Thực lực chỉ có chừng đó thôi sao?"
Đối với Cổ Thánh, có lẽ bọn họ còn kiêng kị, dù sao thì thanh danh bên ngoài và thực lực của Cổ Thánh quá mức cường đại.
Nhưng bọn họ lại không biết Tiểu Hắc, nghe được câu nói châm chọc như thế thì tức khắc sắc mặt đỏ lên, lửa giận bùng nổi
Đột nhiên, một cường giả Tổ Cảnh hậu kỳ nhảy lên cột.
"Chỉ là một kẻ Tổ Cảnh trung kỳ mà cũng dám cuồng vọng?"
Bên cạnh Cửu Huyền, một thành viên hoàng thất không khỏi nhíu mày nói: "Đầu đã biết sẽ bị các học viện vây công, sao hắn có thể lỗ mãng như thế?"
Cửu Huyền nghe vậy thì cười nói: "Đừng đánh giá thực lực của hắn chỉ dựa vào cảnh giới, huống chi đây cũng là một loại phương pháp."
"Phương pháp gì?" Thành viên hoàng thất bên cạnh Cửu Huyền sửng sốt hỏi.
Cửu Huyền giải thích: "Tuy nói là vây công, nhưng nếu ngươi thể hiện thực lực cường hãn, ra tay cũng đủ tàn nhẫn thì mặc dù bọn họ nhận được mệnh lệnh bao vây diệt trừ Hỗn Linh học viện thì cũng sẽ không có ai dám chọn làm đối thủ của Tiểu Hắc. Dù sao thì bất cứ ai cũng sợ chết."
"Nhưng mà xa luân chiến vẫn như cũ bất lợi cho hắn mài Vì sao không đến ngày cuối cùng mới đi chiếm trụ?"
"Rất đơn giản, không gian phía trên trụ chỉ đủ lớn cho một chọi một. Nếu thật sự chờ đến ngày cuối cùng thì chỉ cần có người kịp thời nhảy lên, người của Hỗn Linh học viện sẽ không thể chiếm trước được. Đến lúc đó muốn đánh đấm kéo dài nửa ngày sẽ rất đơn giản, như vậy cũng mất đi tư cách chiếm trụ."
Vì sao Triệu Cẩm Sơn và Huyền Dạ không giải thích rõ ràng về các quy tắc, ví dụ như không được dùng đan dược các loại.
Bởi vì trong các trận luận võ luận bàn ở Hỗn Độn giới không có các quy tắc như vậy, cũng không có quá nhiều hạn chế.
Chỉ cần ngươi thắng thì dùng thủ đoạn gì cũng được.
Lúc này, một nam tử đến từ Huyền Vũ học viện đi vê phía Mục Phù Sinh.
Mục Phù Sinh quay đầu nhìn lại, không khỏi có chút bất đắc dĩ.
Người đến chính là Huyền Minh thánh tử!
Mà trên người hắn cũng có khí tức thuộc về ấn ký thân hồn của Mục Phù Sinh.
Chỉ nghe Huyền Minh thánh tử cười nhạo nói: "Ngươi mà cũng xứng tham dự giao lưu học viện sao? Trên cột trụ này không có thời gian cho ngươi bố trí phù triện đâu."
Mục Phù Sinh bình tĩnh nói: "Ngươi vẫn luôn bám lấy ta làm gì? Nghe nói Tiểu Hắc sư huynh của ta đã đánh ngươi trở về mà? Ngươi đi đánh hắn là được rồi."
Hai con người của Huyền Minh thánh tử hơi co lại, khóe mắt run run: "Sau khi xử lý ngươi xong, đương nhiên ta sẽ đánh bại hắn."
Lúc này, chỗ trụ của Tiểu Hắc truyền đến từng tiếng vang âm ầm. Âm thanh khi những cú đấm va chạm với da thịt giống như tiếng sấm vang vọng khắp Võ thân mộ.
Mọi người kinh hãi nhìn lại, chỉ thấy tên học viên Tổ Cảnh hậu kỳ đến từ Vọng Nguyệt học viện kia không có bất cứ cơ hội đánh trả nào dưới tay Tiểu Hắc. Cho dù hắn có thi triển bất cứ công pháp nào đi chăng nữa, thì cũng bị những nắm tay đầy uy lực liên tục đánh tan.
Chỉ có thể bị động phòng thủi
Mọi người ngây ra, rốt cuộc thì cảnh giới của ai mới cao hơn đây? Người không biết nhìn vào còn tưởng rằng Tiểu Hắc mới là Tổ Cảnh hậu kỳ, còn tên học viên của Vọng Nguyện học viện mới là Tổ Cảnh trung kỳ. .
Lúc này, Mục Phù Sinh cũng cười nói: "Nhưng mà ta không cho rằng ngươi là đối thủ xứng tầm với Tiểu Hắc sư huynh."
Khi Huyền Minh thánh tử nhìn thấy thực lực của Tiểu Hắc thì sắc mặt cũng có chút khó coi, so sánh với lúc ở trong lăng mộ Thân vương thì đã mạnh hơn rất nhiều.
Mục Phù Sinh lắc vai, nói: "Không phải ngươi muốn đánh với ta sao? Vậy lên đi."
Nói xong, hắn trực tiếp nhảy lên cột trụ thứ chín, cũng chính là cột trụ ở ngoài cùng...
Thạch Sinh thấy thế thì không khỏi sửng sốt: "Nhanh như vậy mà Mục sư huynh đã lên rồi sao? Với tính cách của hắn thì phải chờ thêm một thời gian nữa mới đúng?"
Phương Khung lắc đầu: "Chúng ta không thể đoán được suy nghĩ của Mục sư huynh đâu. Hắn làm thế thì chắc chắn đã có kế hoạch của mình."
Nghe được lời khiêu chiến của Mục Phù Sinh, Huyền Minh thánh tử quay đầu nhìn lại, nhìn về phía Cửu Bạch Lộ đang ở trên đài cao, phát hiện thấy ánh mắt của nàng trước sau đều chăm chú dõi theo thân ảnh của Mục Phù Sinh thì sắc mặt trâm xuống, thầm nói: "Ta sẽ cho ngươi nhìn xem, đến tột cùng thì ánh mắt của ngươi kém đến mức nào..."
Nói xong, hắn cũng tung người vọt lên.
Huyền Minh thánh tử đứng đối với Mục Phù Sinh, cười dữ tợn: "Yên tâm, ta sẽ không cho ngươi bất cứ cơ hội nào để thi triển phù triện."
Mục Phù Sinh lạnh nhạt nói: "Ngươi cũng nhúng tay vào vụ bao vây chặn giết chúng ta đi."
Huyền Minh thánh tử sửng sốt.
"Ta không quan tâm ngươi có thừa nhận hay không. Mặc dù không thể giết ngươi ở ngay tại Huyền Vũ thần triều, nhưng mà vẫn có thể đánh nát cái mai rùa của ngươi."
Nghe được những lời nói vô cùng sỉ nhục của Mục Phù Sinh, sắc mặt của Huyền Minh thánh tử càng lúc càng lạnh.
"Không có phù triện, ngươi phá vỡ phòng ngự của ta như thế nào?"
"Vậy sao?"
Chỉ thấy Mục Phù Sinh tiến lên một bước, dang hai tay ra.
Ngay lúc đó, không trung phía trên cột trụ thứ chín dần dần tối sầm lại!
Mây đen đầy trời, sấm rên vang vọng! Quanh thân Mục Phù Sinh, vô số lôi đình chi lực hóa thành những tia sét nhỏ bé xoay quanh, tựa như Lôi Thần giáng thế, khống chế vạn lôi! "Ai nói với ngươi là ta chỉ biết dùng phù triện?"