Chương 1405: Mẹ nó, bị lừa rồi......
Chương 1405: Mẹ nó, bị lừa rồi......Chương 1405: Mẹ nó, bị lừa rồi......
Là một phù triện sư, đương nhiên Mục Phù Sinh hiểu rõ về nhược điểm của phù triện.
Mặc dù phù triện có thể được khắc dấu trước và trực tiếp sử dụng, nhưng mà đối với phù triện sư mà nói, vẫn cần một chút thời gian để kích hoạt phù triện.
Nhưng mà Mục Phù Sinh đã khắc phục được nhược điểm này, hắn gần như đã đạt đến trình độ kích nổ phù triện tức thời chỉ với một ý niệm.
Nhưng mà phần lớn các phù triện sư lại không được như vậy, hơn nữa họ cũng tiêu tốn rất nhiều thời gian và tinh luyện cho phù triện, điều này dẫn tới việc thiếu sót tu luyện ở những phương diện khác.
Vậy nên, cho dù có là phù triện sư hay là trận pháp sư thì luôn yếu nhất khi cận chiến.
Đồng thời, trong một số ít tình huống sẽ không thể sử dụng phù triện.
Mục Phù Sinh tuyệt đối không cho phép bản thân mình có nhược điểm.
Cho nên, trên thực tế, Mục Phù Sinh dành nhiều thời gian để rèn luyện năng lực thực chiến hơn.
Dù sao thì người khác vừa thấy hắn là phù triện sư, thì nhất định sẽ cho rằng năng lực cận chiến của hắn rất yếu, và tìm đủ mọi cách để tiếp cận hắn, khiến cho hắn không sử dụng phù triện được đúng không?
Lúc này, hắn bộc lộ ra năng lực thực chiến cường đại, vậy chắc chăn có thể khiến cho đối thủ trở tay không kịp.
Huyền Minh thánh tử nhìn chằm chằm vào Mục Phù Sinh với vẻ mặt khó coi, cảm nhận được khí tức của hắn ở Tổ Cảnh trung kỳ.
Phải biết rằng Huyền Minh thánh tử cũng dùng bí pháp để thoát khỏi lăng mộ Thân vương, rồi nhận được Huyền Vũ thánh tượng quán chú huyết mạch khôi phục lại thân thể. Trong tình huống đó mới tăng lên tới Tổ Cảnh trung kỳ!
Khi hắn còn ở Tổ Cảnh sơ kỳ thì vẫn luôn châm chọc thực lực của Mục Phù Sinh.
Kết quả bản thân hắn ta mới là trò hề?
Trên đài cao, Cửu Huyền lau mồ hôi nói: "Tổ Cảnh trung kỳ... chưa phải là thực lực chân chính của Mục huynh đúng không?"
Khóe miệng của Cửu Bạch Lộ hơi cong lên, nói: "Lại thích ẩn giấu, không chỉ có như vậy, hắn còn chưa sử dụng thượng cổ thần lôi đây."
Thời điểm trong lăng mộ Thân vương, Mục Phù Sinh còn thể hiện ra nhiêu hơn thế.
Chỉ tiếc là Huyên Minh thánh tử bị loại trừ trước, cho nên không nhìn thấy được thực lực thật sự của Mục Phù Sinh.
Mà ở phía trên cự quy, thiên tử Huyền Dạ của Huyền Vũ thần triều cũng cúi đầu nhìn về phía cột trụ nơi Huyên Minh thánh tử đang đứng, thấp giọng nói: "Có thể rửa mối nhục xưa, trảm phá tâm ma? Như vậy thì mới có thể đủ sức phát huy Huyền Minh huyết mạch đến mức tận cùng." Huyền Minh thánh tử nhìn Mục Phù Sinh, hít sâu một hơi, từng đạo khí tức nặng nê màu đen dần dần lan rộng khắp sàn đấu.
Khí tức màu đen kia nông đậm đến cực điểm, hình thành từng giọt nước màu đen, trôi nổi trong không gian.
So với khi chiến đấu với Tiểu Hắc lúc trước thì đã cô đọng hơn rất nhiều!
Mục Phù Sinh chỉ đứng ở đó, khi những giọt nước màu đen đang trôi nổi kia dính vào trên quần áo và cơ thể hắn, hắn có thể cảm nhận rõ ràng được cơ thể đang ngày một nặng nề hơn!
Ngay cả hô hấp và tốc độ máu lưu thông cũng như gặp trở ngại!
Dưới Huyền Minh lĩnh vực, cơ thể của Huyền Minh thánh tử cuộn tròn lại, trên da thịt như có từng tầng u quang lân giáp lập lòe dần bao trùm!
"Thế thì sao, thân là phù triện sư, năng lực thực chiến của ngươi có thể mạnh đến đâu? Chỉ cân không cho ngươi cơ hội để thi triển phù triện thì ngươi làm sao có thể công phá phòng ngự của ta?"
Nói xong, Huyền Minh thánh tử đã hoàn toàn cuộn tròn lại, lao vê phía Mục Phù Sinh như một quả cầu sắt màu đenl
Sắc mặt của Mục Phù Sinh bình đạm, nhìn quả cầu sắt màu đen đang lao tới, cũng không giống như Tiểu Hắc trực tiếp tung nắm đấm ra, mà chân phải hơi nhấc lên, chân trái lùi ra sau, cả người lui vê sau.
Trong khi lui lại, bàn tay ngự lôi của Mục Phù Sinh giơ về phía tâng mây đen phía trên.
"Ngươi cũng chỉ biết trốn thôi sao?!"
Huyền Minh thánh tử thấy thế thì gâm nhẹ một tiếng, tăng tốc độ lên nhanh hơn!
Mục Phù Sinh không thèm phản ứng lại lời khiêu khích của Huyền Minh thánh tử, lúc chiến đấu trên chiến trường, ngoại trừ một vài tình huống cụ thể, nếu không thì lời nói chính là thứ vô dụng nhất.
Hơn nữa một khi thua, lời nói sẽ hóa thành một bàn tay, tát một cú tát thật mạnh vào mặt kẻ thua cuộc.
Mục Phù Sinh đang tính toán khoảng cách giữa hắn và Huyền Minh thánh tử.
Trong khoảnh khắc chỉ còn một trăm mét nữa là va chạm kia.
Bàn tay đang giơ cao của Mục Phù Sinh đột nhiên hạ xuống!
Giây phút đó, mây đen bắt đầu cuồn cuộn! Từng tiếng sấm nổ như rông ngâm hổ gầm xé nát mây mùi
Sấm sét nổi lên!
Từng tia sét tựa như thần côn diệt thế, trường mâu phá thiên lao xuống!
Vào lúc sấm sét va chạm với Huyền Minh lĩnh vực.
Cùng với những giọt nước, sấm sét bắt đầu nhanh chóng lan rộng, cho đến khi toàn bộ Huyền Minh lĩnh vực đều tràn ngập màu xanh tím của lôi quang!
Chuyện này không có ảnh hưởng gì mấy đối với Mục Phù Sinh, nhưng lại ảnh hưởng cực lớn đến Huyền Minh thánh tử.
Huyền Minh thánh tử thần sắc khẽ biến, nói: "Ngươi nắm giữ lôi đình đạo tắc cao như vậy sao? Vậy mà có thể trực tiếp xuyên qua lân giáp của ta?"
Đây cũng là nguyên nhân mà Mục Phù Sinh tính toán khoảng cách với Huyền Minh thánh tử.
Suy cho cùng thì năng lực huyết mạch của Huyền Minh thánh tử cũng rất cường đại, tràn ngập thủy chi đạo tức, nếu trong tình huống sử dụng thượng cổ thần lôi với cự ly xa thì uy năng của nước dẫn lôi đình cũng sẽ suy yếu.
Cùng lúc đó, cơ thể của Huyền Minh thánh tử lọt vào phạm vi tấn công của lôi đình, diệt thế trường mâu xé mây đánh xuống, giống như mưa rền gió dữ mà không ngừng trút xuống vị trí của Huyền Minh thánh tử!
Trong lúc nhất thời, cả cột trụ đã tràn ngập trong ánh sáng của lôi đình!
Thậm chí còn khuếch tán ra toàn bộ Võ thần mộ.
Cổ Thánh bên kia và Tiểu Hắc đang đè đối thủ ra đánh tơi tả cũng chú ý đến bên này.
Trên đài cao, mọi người đều nheo mắt lại vì chói.
Mặc dù khoảng cách không phải rất gân, nhưng người ngồi trên đài cao cũng có thể cảm nhận được uy lực của lôi đình này cường đại đến mức nào.
Phía dưới cột trụ, những người từ các thế lực học viện khác đều cau mày.
Có rất ít người có thể nắm giữ lôi đình đạo tức đạt đến trình độ như thế này ở Tổ Cảnh.
Nơi ở của Hỗn Linh học viện, ngoại trừ Đàm Tông Chiếu ra, bốn học viên chính thức khác đều lộ ra biểu tình kinh ngạc.
Trong khoảng thời gian này, bọn họ đã nghe nói về không ít chuyện của đám người Mục Phù Sinh.
Phải nói rằng, từ sau khi đám người Mục Phù Sinh được học viện đặc biệt phê chuẩn nhập học thì đã không ngừng khuấy động phong vân.
Diệp Thu Bạch, Tiểu Hắc, Thạch Sinh và Phương Khung đều lần lượt phá vỡ ký lục trong các bí cảnh truyền thừa, thứ hạng trên bia đá xếp hạng tăng nhanh một cách đáng kinh ngạc.
Có thể nói là tiền vô cổ nhân.
(
) Từ trước đến nay chưa có người nào làm được.
Nhưng là một thành viên trong nhóm Tiểu Hắc, Mục Phù Sinh trong Bạo Lôi hải không đạt được bất kỳ thành tựu gì, thậm chí cho đến bây giờ còn chưa có tên trên bia đá xếp hạng.
Tuy rằng chuyện này thật bình thường, nhưng so với biểu hiện của đám người Diệp Thu Bạch thì quá tương phản.
Bọn họ không ngờ được rằng cảnh giới Mục Phù Sinh lại cao như vậy, đồng thời còn có thể khống chế lôi đình đạo tắc thành thạo đến mức này.
Thật sự quá vô lý! Rất nhiều học viên đứng hạng đầu trên bia đá xếp hạng ở Bạo Lôi hải đều không thể khống chế lôi đình đạt đến trình độ như Mục Phù Sinh.
Chẳng lẽ là hắn luôn ẩn giấu thực lực?
Vậy thì giấu quá sâu rồi đi!
Lôi quang lóa mắt dần dần tiêu tán.
Thân ảnh của Huyền Minh thánh tử và Mục Phù Sinh dần dần hiện rõ trên cột trụ.
Mục Phù Sinh đưa tay ra, vẫn đứng thẳng lưng ở chỗ cũ, nhưng mà hắn và Huyền Minh thánh tử đã cách xa một khoảng.
Còn Huyền Minh thánh tử thì sao?
Cả người hắn bốc khói đen, u quang lập lòe trên lân giáp đã trở nên ảm đạm, lân giáp có dấu vết bị đốt cháy.
Hắn ngồi xổm xuống đất, ánh mắt tràn đầy kinh ngạc xen lẫn nghi ngờ nhìn Mục Phù Sinh.
Còn chưa thể tin được thực lực mà Mục Phù Sinh biểu hiện ral
Con mẹ nó, sao lại có cảm giác như bị lừa...