Chương 1408: Thạch Sinh chiến đấu kịch liệt!
Chương 1408: Thạch Sinh chiến đấu kịch liệt!Chương 1408: Thạch Sinh chiến đấu kịch liệt!
'A, tại sao Thạch huynh lại lên đài sớm như vậy?”
Cửu Huyền hơi sửng sốt, nói: "Với cảnh giới của hắn thì hẳn nên đợi đến khi còn lại ba bốn ngày rồi lên đài mới đúng chứ, nếu không thì sẽ không chịu nổi vây công."
Cửu Bạch Lộ cười nói: "Có lẽ hắn cũng có át chủ bài gì đó thì sao? Lực lượng nhân quả trên người hắn cực kỳ mạnh mẽ, cũng là người có nhân quả lớn. Ta nghĩ hắn sẽ không dễ dàng bại trận đâu."
Lại là người có nhân quả lớn?
Cửu Huyền sửng sốt.
Sao lại thế được, chẳng lẽ sư môn của bọn họ đều có nhân quả lớn? Vậy rốt cuộc thì sư tôn của bọn họ là ai?
Nếu đã gia nhập vào sư môn thì nhân quả của đệ tử cũng sẽ liên quan mật thiết đến sư tôn.
Sư tôn bình thường mà không thể thừa nhận được lực lượng nhân quả của đệ tử thì sẽ không có kết cục tốt. Mà bọn họ đều là người có nhân quả lớn, đến tột cùng thì sư tôn của bọn họ là ai mới có thể dạy dỗ được bọn họ?
Nghĩ mãi không ra, Cửu Huyền nhìn về phía cột trụ chỗ Thạch Sinh, muốn theo dõi xem hắn sẽ chống đỡ qua sáu ngày rưỡi tiếp theo như thế nào đây.
Dù sao thì chắc là Thạch Sinh sẽ không học theo cách của Mục Phù Sinh, cũng không học được. ...
Đối diện với Thạch Sinh là Đồng Diêm đến từ Vọng Nguyệt học viện, cũng coi như có chút danh tiếng ở phía bắc Thiên Cơ đại lục.
Chỉ thấy Đồng Diêm nhìn Thạch Sinh với vẻ mặt nắm chắc phần thắng, nói: "Ngươi rất can đảm, nửa bước Tổ Cảnh mà cũng dám đi lên nhanh như vậy, đây không phải là đi chịu chết sao?"
Thạch Sinh yên lặng lấy ra Minh Hoàng Huyền Phủ, không trả lời Đồng Diêm.
Ngoại hình Thạch Sinh trông có vẻ thật thà chất phác, cũng là loại người ít nói.
Đương nhiên khi đối mặt với kẻ địch thì chẳng lắm lời làm gì.
"Không nói lời nào? Ta có lòng tốt cho ngươi cơ hội kéo dài thời gian, không để ngươi vừa đi lên đã bị ta đánh bại, tránh cho mất mặt không chịu nổi. Vậy mà ngươi không biết quý trọng?” Đồng Diêm nhíu mày bất mãn.
Thạch Sinh vẫn không nói hai lời, tinh thần chi lực tăng vọt lên, Tinh Không lĩnh vực trực tiếp bao phủ hết toàn bộ sàn đấu!
Có một chút ánh sao rơi xuống đài.
Rất khác so với lúc trước.
Hiện tại, khi Thạch Sinh dùng tinh thần chi lực để đấu với người cùng cảnh giới, cho dù chỉ dù tinh thần chi quang chiếu rọi cũng mang đến một cỗ trấn áp mãnh liệt cho đối phương!
Đồng Diêm cũng có thể cảm nhận rõ ràng được hành động và tiên khí trong cơ thể của mình đang dần dần trở nên chậm chạp, không khỏi gật đầu nói: "Ngươi tu luyện tinh thân chi lực? Thật đáng ngạc nhiên, có thể tu luyện đến cảnh giới này cũng coi như là thiên tài. Đáng tiếc, cảnh giới không đủ!"
Lời này còn chưa nói xong thì từ chỗ Đồng Diêm, một đạo cương phong thật lớn xuất hiện, cơ thể cũng theo cương phong bộc phát mà biến mất ngay tại chỗ.
Thạch Sinh trừng mắt nhìn, Minh Hoàng Huyền Phủ trong tay hội tụ lực lượng tinh thần, hai chân đạp mạnh trên đất, mạnh mẽ xông lên, lập tức bổ một rìu chém ra phía trước!
Lúc chém xuống, Đồng Diêm cũng xuất hiện trong phạm vi tấn công của một rìu này, một quyền đánh thẳng vào rìul
Trên nắm tay hiện lên liệt hỏa đang thiêu đốt hừng hực!
Âm!
Minh Hoàng Huyền Phủ nặng nề chém vào trên nắm tay!
Nhất thời thần sắc của Thạch Sinh ngưng trọng, một lực đạo cường đại trong nháy mắt từ thanh phủ truyền đến, đồng thời còn mang theo cảm giác nóng cháy kịch liệt, giống như muốn thiêu đốt cánh tay phải đang cầm phủ của Thạch Sinh!
Ngọn lửa tựa hồ xuyên qua Minh Hoàng Huyền Phủ, trên thân của Minh Hoàng Huyền Phủ có một đạo bạo phong hỏa diễm xuyên phá qual
Thạch Sinh kinh ngạc, dùng sức nghiêng đầu, đạo bạo phong hỏa diễm này xẹt qua tai hắn!
Một cảm giác đau đớn kịch liệt truyền đến từ lỗ tai.
Cùng lúc đó, Thạch Sinh cũng lui lại mười bước.
Đồng Diêm lắc lắc nắm đấm liệt hỏa kia, cười lạnh một tiếng:
"Trách không được dám đi lên sớm như vậy. Nhưng mà ngươi không nghĩ đến một điều rằng, học viên có thể được chọn tham gia vào trận giao lưu này, ít nhiều đều có thực lực cao hơn người cùng cảnh giới."
"Mà không khéo, ta chính là một trong số đó."
Nói xong, toàn thân Đồng Diêm rực cháy như Hỏa Thần giáng thế.
Toàn bộ không gian trên đài bị hun nóng đến mức bắt đầu vặn vẹo, phản chiếu ra một màu đỏ rực!
Không khí xung quanh dường như bị hỏa diễm thiêu đốt, khiến người khác cảm thấy khó thởi
Mỗi khi Đồng Diêm tiến một bước về phía Thạch Sinh đều để lại một dấu chân bốc lửa trên mặt đất, vẫn còn hừng hực tiếp tục thiêu đốt.
Trên người Đồng Diêm, thậm chí có thể cảm nhận được một luồng khí tức hỏa diễm căn nguyên!
Mặc dù không rõ ràng, nhưng đã có thể nhìn thấy hỏa diễm đang ngày một mạnh hơn.
"Đòn tiếp theo, ngươi không có cơ hội đâu."
Sau đó Đồng Diêm tung ra một đạo hỏa diễm gió lốc, điên cuồng lao về phía Thạch Sinh! Thạch Sinh thấy thế hai mắt rung động, trên tay xuất hiện một tòa tháp nhỏ.
Sau đó ném về hướng Đồng Diêm!
Trấn áp về phía Đồng Diêm!
Trấn Thiên Phù Đồ Tháp!
Trên tay Thạch Sinh, tinh thân chi lực hóa thành những sợi tơ quấn quanh Trấn Thiên Phù Đồ Tháp!
Tháp còn chưa hạ xuống mà đã có một lực lượng trấn áp cực lớn đè lên thân Đồng Diêm!
Hắn dừng lại, không lao lên phía trước nữa mà ngẩng đầu nhìn về phía tòa tháp khổng lồ kia đang hạ xuống kia, quát khẽ một tiếng, đánh ra một quyền!
Quyên kình hóa thành Hỏa Diễm Cuồng Sư, mỗi một sợi lông đều mang theo ánh lửa, tứ chỉ điên cuồng nhấc lên đụng vào đáy của Trấn Thiên Phù Đồ Tháp.
Trấn Thiên Phù Đồ Tháp đột nhiên chấn động!
Tuy nói tháp này ở Phàm Nhân giới chính là một bảo vật hiếm có.
Nhưng đặt ở Hỗn Độn giới thì quả thật có hơi bình thường.
Huống hồ hiện giờ cảnh giới của Thạch Sinh còn chưa không tính là cao.
Trong nháy mắt, Trấn Thiên Phù Đồ Tháp ngưng lại giữa không trung, không ngừng va chạm với Hỏa Diễm Cuồng Sưi
Nhưng mà Thạch Sinh cũng không nghĩ rằng Trấn Thiên Phù Đồ Tháp có thể đánh bại đối thủ. Hắn làm vậy chỉ muốn ngăn cản đòn tấn công của Đồng Diêm mà thôi.
Lập tức có ánh sao bừng lên từ Minh Hoàng Huyền Phủ.
Hư ảnh của một ngôi sao cực kỳ ngưng thực xuất hiện trên Minh Hoàng Huyền Phủ, tinh thần chỉ lực này hóa thành một cỗ lực lượng huyền diệu vờn quanh Minh Hoàng Huyền Phủ.
Đột nhiên Đồng Diêm cảm nhận được một lực áp bách cực lớn đang hướng về phía hắn, trong lòng cả kinh, nhìn vê phía Thạch Sinh đang lao tới với sắc mặt kinh hãi!
Đây là thực lực mà một nửa bước Tổ Cảnh có thể thi triển ra sao?
Khi Thạch Sinh lao tới gân, một rìu hạ xuống, đồng thời cũng có một ngôi sao rơi xuống từ bầu trời đầy sao phía trên.
Âm ầm ầmI
Tiếng nổ đinh tai nhức óc vang vọng.
Toàn bộ mặt trụ như bị đè ép đến sắp sụp đổi
Thiên Huyền Cửu Tinh - Nhất tinh chỉ lực!
Thạch Sinh quát to một tiếng, Minh Hoàng Huyền Phủ chém về phía ngực của Đồng Diêm!
Chân phải Đồng Diêm dẫm mạnh, đồng thời phát ra một tiếng gâm nhẹ, song quyền khép lại, toàn lực phóng thích ra hỏa diễm thiêu cháy khắp không gian này, song quyền đánh về phía Thạch SinhIl
Kong kong kong kongl!l Tất cả mọi người ở trên đài cao và ở phía dưới đều há hốc mồm, trừng to mắt, gắt gao nhìn cảnh tượng này.
Vốn tưởng rằng cục diện đã nghiêng vê một phía.
Thạch Sinh lại có thể chiến đấu tới nước này
Minh Hoàng Huyền Phủ va chạm với song quyền.
Ngôi sao khổng lồ rơi xuống va chạm với Hỏa Diễm Cuồng Sư.
Hỏa diễm chỉ lực và tỉnh thần chỉ lực giao nhau, lực lượng khuếch tán ra xung quanh!
Giống như hình thành một lĩnh vực tách biệt.
Phụt!
Lúc này, Thạch Sinh và Đồng Diêm đều đồng thời phun ra một ngụm máu tươi.
Cuồng Sư tan biến, ngôi sao cũng vỡ vụn.
Thạch Sinh lui vê sau mười bước.
Còn Đồng Diêm lại lui vê sau đến hai mươi bước!
Nhìn thấy vậy, sắc mặt của Đồng Diêm cực kỳ khó coi, hắn không thể tin được mình lại rơi vào thế hạ phong!
Hơi do dự một chút, hắn vẫn trắng trợn lấy ra một viên đan dược cho vào miệng...