Chương 1409: Đột phá trong trận chiến!
Chương 1409: Đột phá trong trận chiến!Chương 1409: Đột phá trong trận chiến!
Tất cả mọi người đều không ngờ được rằng Đồng Diêm sẽ bị áp chế khi đối mặt với một gã nửa bước Tổ Cảnh!
Cũng thật sự không ngờ Đồng Diêm lại có thể trực tiếp nuốt cấm dược xuống để tăng cường thực lực!
Ngay khi hắn ta nuốt viên đan dược đó xuống, hỏa diễm xông lên trời!
Hỏa diễm vờn quanh người Đồng Diêm, từng đạo ma văn hỏa diễm bò lên khắp da thịt hắn. Có vẻ như Đồng Diêm đang vô cùng đau đớn, khuôn mặt vặn vẹo trông cực kỳ dữ tợn!
Nhưng khí tức cũng theo đó mà tăng vọt, đạt đến Tổ Cảnh trung kỳ!
Tổ Cảnh trung kỳ đấu với nửa bước Tổ Cảnh, kết quả đã hiện rõ trước mắt.
Sắc mặt của Thạch Sinh cũng trở nên ngưng trọng, đòn tấn công vừa rồi đã tiêu hao phần lớn tinh thần ch¡i lực trong cơ thể, khí huyết trong cơ thể cũng đang quay cuồng, lục phủ ngũ tạng đã xê dịch một chút.
Hiển nhiên sau va chạm, Thạch Sinh đã bị thương không nhẹ.
Nhưng mà lại không có ai quan tâm đến việc Đồng Diêm trắng trợn sử dụng cấm dược.
Xung quanh chín cột trụ này chẳng có một tên trọng tài nào.
Có thể thấy được là không có bất kỳ hạn chế nào trong chiến đấu, cũng không hề có bất cứ quy tắc nào. Cho dù ngươi dùng phương thức gì, chỉ cần ngươi đánh bại được đối thủ hoặc là đánh chết đối thủ thì đều có thể giành chiến thắng.
Trong cơ thể Phương Khung, giọng nói của Liên Trĩ vang lên: "E là sư huynh của ngươi nguy rồi."
Phương Khung gật đầu nói: "Đã có chút nguy hiểm. Nhưng mà sư huynh quyết định đi lên vào lúc này hẳn là có tính toán của riêng mình."
"Có cần ta ra tay không?"
"Chờ xem đi.'
Tiểu Hắc lần thứ hai đánh bay một người, sau khi nhận ra cỗ hỏa diễm tràn ngập ma khí kia thì cũng nhìn về phía Thạch Sinh, không khỏi nhíu mày.
Trên cột trụ thứ chín, người nọ vẫn đang không ngừng tấn công vào lôi đình trường mâu nhưng vẫn chưa công phá được. Mục Phù Sinh lặng lẽ bày ra vài tờ phù triện, sau đó nhìn vê phía Thạch Sinh.
Hắn vốn định ném mười mấy tờ phù triện vê phía bên kia, nhưng suy nghĩ rồi lại không làm.
Dù sao trên người Thạch Sinh còn có Tạo Hóa Thần Phù hắn đưa.
Nếu Thạch Sinh dùng Tạo Hóa Thần Phù thì cảnh giới sẽ đạt đến Tổ Cảnh sơ kỳ, vẫn có khả năng đánh bại Đồng Diêm.
Nhưng nếu Thạch Sinh đã không dùng thì chứng tỏ rằng hắn có ý tưởng khác.
Nghĩ đến đây Mục Phù Sinh lặng lẽ thi pháp, có mấy chục tờ phù triện lơ lửng trong tầng mây phía trên cột trụ mà Thạch Sinh đang đứng.
Chỉ cần Thạch Sinh xảy ra chuyện thì mấy chục tấm phù triện này sẽ bộc phát ra uy lực, chém giết Đồng Diêm trong nháy mắt!
"Khôn ngoan thì hãy nhận thua đi, ngươi cho rằng bây giờ vẫn còn cơ hội cho ngươi sao?"
Đồng Diêm vừa chịu đựng cơn đau, vừa hưởng thụ tiên khí đang dâng trào mãnh liệt trong cơ thể, nói: "Không, ngươi đừng nên nhận thua. Nếu vậy thì đan dược này ta dùng vô ích rồi."
Sắc mặt Thạch Sinh ngưng trọng, bên trong tứ chi bách hài có từng tia tinh thần chỉ lực nhè nhẹ tỏa ra, quấn quanh lên trên Minh Hoàng Huyền Phủ.
Thấy một màn như vậy, Đồng Diêm nhe răng cuồng ngạo cười: "Ta muốn đánh nát một thân ngạo cốt của ngươi!"
Nói xong hỏa diễm rực cháy, thân thể Đồng Diêm biến mất tại chỗ.
Rồi lại trong chớp mắt xuất hiện trước mắt Thạch Sinh, theo một tiếng rống to, hắn tung một quyền vào ngực Thạch Sinh!
Hai mắt Thạch Sinh ngưng tụ, cho dù có dùng tinh thần chỉ lực bảo vệ thì xương sườn ở ngực cũng phát ra tiếng vỡ vụn!
Hắn phun ra một ngụm máu tươi bay ngược ra ngoài.
Đồng Diêm cười to càn rỡ, không hề ngừng lại mà lao về phía Thạch Sinh đang bay ngược!
Thạch Sinh cảm nhận được luồng hỏa diễm kia đang càn quét đến, sắc mặt hơi trì trệ.
Trong quá trình bay ngược, hắn ghì lưỡi phủ xuống, Minh Hoàng Huyền Phủ ma sát với mặt trụ cao phát ra tiếng rít chói tai, thân thể hắn dừng lại.
Thạch Sinh lập tức vặn vẹo cổ tay, bổ một phủ về phía Đồng Diêm đang vọt tới gần.
Đồng Diêm tung một quyền móc ngược lên, hỏa diễm bùng nổ ừ dưới lên trên đánh vào Minh Hoàng Huyền Phủ.
Cảm giác thiêu đốt từ Minh Hoàng Huyền Phủ truyền đến da thịt Thạch Sinh.
Làn da hắn thậm chí còn bắt đầu rạn nứt, mùi thịt cháy khét dần lan tỏa...
Thạch Sinh đau đến mức nhe răng trợn mắt, bàn tay khẽ run lên, bắt được cơ hội này, hai mắt Đồng Diêm mở tol
Hắn ta thu hồi nắm tay, hỏa diễm cũng lui lại, sau đó gâm nhẹ một tiếng, song quyên lại đánh vào ngực Thạch Sinh!
Trước một quyền này, có người vô cùng hồi hộp cũng có người vui sướng khi người gặp họa.
Hiển nhiên không ai cho rằng Thạch Sinh có thể chống đỡ được.
Mục Phù Sinh cũng nhíu mày, hai tay đã chuẩn bị kết ấn, có thể kích hoạt phù triển đang lơ lửng phía trên Đồng Diêm bất kỳ lúc nào.
Liên Trĩ trong cơ thể Phương Khung cũng vận sức chờ phát động, chuẩn bị giải cứu Thạch Sinh.
Trên đài cao, Cửu Huyền vội nói: "Tỷ, ngươi hẳn có thể cứu Thạch huynh được đúng không?"
Cửu Bạch Lộ gật đầu, kim quang đã tràn ngập trong con ngươi.
Nhưng khi đôi mắt tràn ngập lực lượng nhân quả nhìn vê phía Thạch Sinh thì nàng hơi sửng sốt, khí tức trên người nhanh chóng thu liễm.
"A? Tỷ không định ra tay sao?" Cửu Huyền thấy thế thì khó hiểu hỏi.
Cửu Bạch Lộ lắc đầu: "Không cần."
Không cần?
Cửu Huyền lại nhìn về phía cột trụ.
Chỉ thấy khi một quyền này của Đồng Diêm sắp đụng vào ngực Thạch Sinh.
Thạch Sinh đã bỏ Minh Hoàng Huyền Phủ mà ngưng tụ tinh thân chi lực vào song quyền, cũng phản kích!
Âm!
Một tiếng nổ lớn vang lên.
Hai loại đạo tắc chi lực khác nhau đang đối đầu!
Nhưng lần này Thạch Sinh cũng không bị đánh bay ra ngoài.
Ngược lại hắn cứng đối cứng với Đồng Diêm mà không rơi vào thế hạ phong!
Đồng Diêm thấy thế cũng vô cùng kinh hãi, thầm nghĩ chẳng lẽ Thạch Sinh cũng dùng đan dược.
Nhưng ngay sau đó Đồng Diêm đã phủ nhận suy đoán này.
Trong cơ thể Thạch Sinh bắt đầu có từng luồng khí tức bàng bạc tràn ral
Giống như một cái bình chứa quá đầy nước, không thể chứa được nữa mà bắt đầu nứt vỡ, nước trong đó đang phun ra bốn phíal
Phá kén thành bướm!
Cổ khí tức này đánh thẳng vào Tổ Cảnh!
Thấy thế, Mục Phù Sinh giật mình, không khỏi bất đắc dĩ cười khổ.
Thì ra Thạch sư huynh định mượn trận chiến này để đột phá đến Tổ Cảnh.
Trách không được hắn không sử dụng đến Tạo Hóa Thần Phù.
Mặc dù phương pháp này quả thật là một trong những phương pháp đột phá cảnh giới nhanh nhất.
Nhưng mà lại rất nguy hiểm...
Tiểu Hắc nhếch miệng cười, cũng không phân tâm nữa mà lại đánh vào tên Tổ Cảnh hậu kỳ trước mặt.
Trái tim đang treo lơ lửng của Phương Khung cũng buông xuống, thở phào một hơi nhẹ nhõm, cười nói:
"Không hổ là sư huynh." Sắc mặt của những người xung quanh rất đặc sắc.
Nhưng mà tất cả đều phải cảm thán vì sự quyết đoán của Thạch Sinh.
Loại chuyện đột phá trong trận chiến là vô cùng nguy hiểm,
Một khi làm không tốt thì sẽ tẩu hỏa nhập ma, lạc mất phương hướng.
Sau khi đột phá Tổ Cảnh, thương thế trong cơ thể Thạch Sinh và lượng lớn tinh thần chỉ lực bị tiêu hao đã dần khôi phục lại.
Song quyền run lên, tinh thần chi lực dũng mãnh tràn ral
Một cỗ lực lượng trấn áp cường đại phủ lên người Đồng Diêm.
Đồng Diêm kêu rên, bị đánh lui ra ngoài!
Sau khi lảo đảo đứng vững, hắn ngẩng đầu nhìn về phía Thạch Sinh với vẻ mặt tràn đầy khó tin.
Mặc dù nói Thạch Sinh đã đột phá đến Tổ Cảnh, nhưng mới chỉ là Tổ Cảnh sơ kỳ! Theo lý mà nói thì vẫn không phải là đối thủ của hắn mới đúng chứ!
Sao bây giờ...
Nhưng hắn nào biết, tuy nửa bước Tổ Cảnh và Tổ Cảnh chỉ cách kém nửa bước.
Nhưng đó cũng là một đại cảnh giới phải vượt qua.
Còn từ sơ kỳ đến trung kỳ chỉ là tiểu cảnh giới, tuy rằng vẫn có chênh lệch lớn nhưng không lớn, Thạch Sinh đã đột phá đến Tổ Cảnh, tuyệt đối mạnh hơn Đồng Diêm.