Chương 1432: Trận tiếp theo, đến lượt Mục huynh
Chương 1432: Trận tiếp theo, đến lượt Mục huynhChương 1432: Trận tiếp theo, đến lượt Mục huynh
Ở Thiên Cơ đại lục, thiên phú và thực lực của Cổ Thánh xếp hàng đầu trong thế hệ trẻ tuổi.
Hai năm trôi qua hắn tự nhiên không có giậm chân tại chỗ rồi.
Kiếm hà băng qua võ đài, từng trận cuồng phong bị đánh tan, hàng ngàn thanh kiếm cuồn cuộn cuốn về phía Cổ Thánh!
Chỉ thấy trên hai tay và hai chân của Cổ Thánh đều có một luồng gió xoáy quấn quanh.
Cổ Thánh động, hay nói đúng hơn, bản thân hắn không hề động, chỉ là khi kiếm hà cuốn tới thì hắn "bị ép" phải động.
Thân thể ở trong trạng thái cực kỳ thả lỏng, không hề có dấu vết dùng sức.
Khoảnh khắc kiếm hà lao tới, thân thể Cổ Thánh cũng trôi vê phía sau.
Cho dù đã dung hợp với quang chỉ đạo tắc, kiếm hà có tốc độ gân bằng tốc độ ánh sáng, nhưng cũng không thể chạm vào góc áo của Cổ Thánh!
Sắc mặt Cố Lâm khó coi, hai tay chắp lại hóa thành kiếm thủ, khẽ quát một tiếng rồi đột nhiên vung thẳng về phía trước!
Kiếm hà hóa long gào thét sáng bừng lên, tốc độ tăng vọtl
Nhưng tốc độ lùi lại của Cổ Thánh cũng tăng lên theo.
Cố Lâm thấy như vậy không thể chạm vào Cổ Thánh nên đành phải thay đổi cách tấn công, hai tay đưa lên trời.
Kiếm long lao về phía chân trời, Cố Lâm hạ hai tay xuống.
Kiếm long bổ nhào từ trên xuống thẳng người Cổ Thánh.
Thấy cảnh này, sắc mặt Cổ Thánh vẫn không hề gợn sóng, miệng ngậm cỏ xanh vẫn treo nụ cười, thân thể không nhúc nhích.
Khi kiếm long bổ nhào xuống, Cổ Thánh như thể đã biến thành gió, toàn bộ cơ thể nhẹ như lá rụng về cội, khoảnh khắc kiếm long sắp chạm tới, chỉ còn cách ngực hắn một ly thì hắn như một cơn gió thoảng lách ra ngoài!
Cố Lâm tỏ vẻ kinh ngạc, chiêu thức này hoàn toàn khác với chiêu thức mà Cổ Thánh dùng trước đây!
Cổ Thánh trước đây dựa vào lĩnh ngộ sâu sắc vê phong chi đạo tắc, với sức mạnh của cuồng phong, hoàn toàn nghiền nát đối thủ vê tốc độ và thế công, căn bản không cho đối thủ bất kỳ cơ hội phản công nào!
Lúc đó, Cố Lâm cũng bại trận như vậy.
Sau khi bại trận, Cố Lâm vẫn luôn nghiên cứu tốc độ của quang chỉ đạo tắc.
Đồng thời, lý do Miêu Hữu Chi nghĩ ra cách dùng xa luân chiến để tiêu hao Cổ Thánh cũng chính là vì lối đánh cương mãnh trước đây của Cổ Thánh chắc chắn sẽ tiêu hao rất nhiều tiên khí trong cơ thểi
Nhưng bây giờ lối đánh của Cổ Thánh rõ ràng đã vượt ngoài dự đoán của bọn họ. Trước đây chủ yếu là cương mãnh, nhưng bây giờ lại lấy nhu chế cương...
Tiểu Hắc cũng mở mắt, nhìn phương thức chiến đấu của Cổ Thánh, trong mắt tràn đầy sự nghiêm túc, hắn còn nhớ trước đây khi giao đấu với Cổ Thánh, Cổ Thánh đã nói với hắn một câu.
Phải học cách dùng lực lượng một cách khéo léo.
Nếu chỉ cương mãnh, đối phó với đối thủ như Cổ Thánh e rằng căn bản không thể phát huy được sức mạnh vốn có.
Nhưng khi mọi người cho rằng Cổ Thánh đã thay đổi cách chiến đấu của mình...
Cố Lâm thả lỏng cảnh giác, chuẩn bị thu hồi kiếm long để đánh vào lưng Cổ Thánh thì... thân thể Cổ Thánh đột nhiên căng chặt, cuồng phong xoay quanh tứ chi đột nhiên quay cuồng dữ dội!
Tốc độ tăng vọt, trong nháy mắt Cổ Thánh đã xuất hiện trước mặt Cố Lâm, vỗ một chưởng vào ngực đối phương.
Hù hù hùt!!
Cuồng phong trong lòng bàn tay Cổ Thánh phun trào!
Đồng tử Cố Lâm đột nhiên co lại, toàn bộ cơ thể bị cuồng phong cuốn lên, sắp bị đưa ra khỏi võ đài!
Chỉ là Cố Lâm đột nhiên dán một tờ phù triện lên ngực mình.
Ánh sáng bùng phát bao phủ Cố Lâm và cuồng phongl
Kiếm long sau lưng Cổ Thánh cũng tản ra, một lần nữa hội tụ xung quanh Cố Lâm tạo thành một bức tường hộ thân chặn đứng cuồng phong.
Thân thể Cố Lâm rơi xuống, đứng ở mép võ đài, chỉ còn một bước nữa là ra khỏi võ đài và bị loại...
Cổ Thánh cười nói: "Ồ? Không tệ, xem ra không uổng công luyện tập."
Sắc mặt Cố Lâm khó coi, trong mắt tràn đầy sự nghiêm túc.
Những người quan chiến nhìn thấy cảnh này đều phấn khởi hô tol
Đồng thời cũng kinh ngạc vì Cổ Thánh quả nhiên là Cổ Thánh.
Mươợn lực trả lực, tất cả các đặc tính của cương mãnh đều có thể vận dụng hoàn hảo, có thể tùy theo tình hình mà chuyển đổi hoàn hảo!
Phải nói rằng, những năm gân đây Cổ Thánh không ngừng khiêu chiến với những người mạnh mẽ, kinh nghiệm thực chiến cực kỳ phong phú.
Cho dù Cố Lâm cũng có tu vi Tổ cảnh đỉnh phong, tu luyện đạo tắc chí cao, nhưng trong cuộc giao tranh ngắn ngủi này đã có chút thua kém.
Tiếp đến, Cố Lâm căn bản không có cơ hội phản công, toàn bộ quá trình chiến đấu đều bị Cổ Thánh áp đảo.
Nhưng sau đó Cố Lâm cũng không chọn đối đầu trực diện với Cổ Thánh mà lợi dụng tốc độ của quang chỉ đạo tắc để né tránh, rồi tìm sơ hở của Cổ Thánh mà công kích. Dù sao hai người cũng ở cùng một cảnh giới.
Cố Lâm cũng là người tu đạo quang chỉ đạo tắc.
Nếu Cố Lâm cứ né tránh giao tranh trực diện, muốn hoàn toàn nghiền ép và giết chết đối phương không hề dễ dàng.
Trận chiến này kéo dài trong thời gian một ngày.
Cuối cùng Cổ Thánh đã tìm ra một sơ hở, đánh bại Cố Lâm!
Người tiếp theo của Thánh Quang học viện ra sân chính là người tu luyện quang chi đạo tắc cuối cùng ngoài Miêu Hữu Chi.
Cảnh giới của hắn cũng ở Tổ cảnh đỉnh phong.
Cổ Thánh cũng cười khẩy: "Xem ra Thánh Quang học viện các ngươi đã hạ quyết tâm, không ngờ lại bỏ ra cái giá lớn như vậy giúp các ngươi nâng cao thực lực."
Người này mặt không biểu cảm, nói: "Chỉ cần có thể thắng, chỉ cần có thể tiến vào nơi đó, dù có bỏ ra một cái giá lớn đến mấy cũng có thể vấn hồi."
Cổ Thánh gật đầu: "Đúng là vậy, nhưng trước tiên các ngươi phải vượt qua chúng ta đã."
"Ồ? Bây giờ ngươi đã tiêu hao năm phần lực lượng rồi chứ?"
Nụ cười thoải mái trên khuôn mặt Cổ Thánh dần biến mất.
Nam tử cười khẽ: "Phải nói rằng ngươi vẫn mạnh như vậy, trong cùng cảnh giới e rằng chỉ có Miêu sư huynh mới có thể chống lại ngươi."
"Đối mặt với người cùng cảnh giới tu luyện quang chi đạo tắc như Cố Lâm, đồng thời còn tránh giao tranh trực diện mà ngươi chỉ tiêu hao năm phần lực lượng, quả thực có chút đáng sợ."
"Nhưng tiếp đến để cho ta tiêu hao năm phần lực lượng còn lại của ngươi đi."
Nam tử nói rồi bay lên không.
“Quang diệu đại địa!"
Tần Trì nhìn thấy nam tử trên võ đài lại sử dụng lối đánh của Cố Lâm trước đó, căn bản không giao tranh trực diện với Cổ Thánh, không khỏi nhíu mày nói:
"Cổ Thánh sẽ thắng trận này, nhưng chắc chắn không thể tiếp tục chiến đấu nữa, sau đó Miêu Hữu Chi chắc chắn sẽ đích thân ra trận."
"Các ngươi chuẩn bị đi, ta sẽ cố gắng tiêu hao Miêu Hữu Chi nhiêu nhất có thể, sau đó giao cho các ngươi.'
Rõ ràng Thánh Quang học viện chuẩn bị quá đầy đủ.
Cái giá phải trả cũng quá lớn, vậy mà lại bôi dưỡng được ba người tu luyện quang chi đạo tắc đều đạt đến Tổ cảnh hậu kỳ và Tổ cảnh đỉnh phong!
Với đội hình như vậy, e rằng chỉ có Cơ quan học viện của Mặc gia mới có thể sánh được.
Không ngoài dự đoán.
Cổ Thánh đã đánh bại đối phương. Nhưng cũng vì chỉ còn chưa tới hai phần lực lượng nên khi nhìn thấy Miêu Hữu Chi bước lên, hắn trực tiếp đi xuống.
Lúc Tần Trì định lên dài, Cổ Thánh đưa tay kéo hắn lại.
"Ngươi đừng lên, ngươi không phải là đối thủ."
Tần Trì nhíu mày: "Vậy còn ai có thể lên?"
Cổ Thánh nói: "Ngươi đối phó với những người phía sau, còn Miêu Hữu Chi..."
Nói đến đây, Cổ Thánh nhìn về phía Mục Phù Sinh, nghiêm túc nói: "Giao cho ngươi."