Chương 1436: Vậy là ổn rồi!
Chương 1436: Vậy là ổn rồi!Chương 1436: Vậy là ổn rồi!
Bên phía Khôi Lỗi (Cơ Quan) học viện, những người khác cũng ngây ngẩn cả người.
Đây là có chuyện gì vậy?
Theo đạo lý mà nói, xét trên mọi phương diện, từ cảnh giới hay nội tình thì Mặc Lạc đều vượt qua đối phương.
Cho dù tốc độ ngưng tụ trận pháp của Phương Khung rất nhanh, hơn nữa cũng không cần bố trí trận kỳ như những trận pháp sư bình thường khác, phải chuẩn bị xong xuôi nhiều như mới có thể phóng thích trận pháp.
Nhưng với cảnh giới của Mặc Lạc và khả năng điều khiển khôi lỗi của bản thân hắn thì không thể nào lại dễ dàng bị trúng ảo thuật của đối phương như thế được!
Hơn nữa, bị đưa ra khỏi võ đài nhanh như vậy...
"Chẳng lẽ là do Mặc Lạc đại ca chủ quan lơ là, không cẩn thận bị rơi vào trong ảo trận của Phương Khung?”
"Nhưng mà cũng không thể nào như vậy được, phải biết là về phương diện thần hồn, năng lực của mỗi khôi lỗi sư đều cực kỳ xuất chúng, sao lại có thể dễ dàng lâm vào ảo trận được?"
"Vậy ngươi còn cách giải thích nào khác cho tình huống này à?"
Người kia câm nín, không nói được câu nào nữa.
Thật sự là không nghĩ ra khả năng nào khác.
Dù sao bọn họ cũng không biết rằng bổn gia Mặc gia đã quyết định nhường cơ hội cho Hỗn Linh học viện... Hoặc là nói để cho đám người Mục Phù Sinh đạt được danh ngạch này.
Bốn người Mặc gia, kể cả Mặc Lăng và Mặc Hành cũng không khỏi che mặt.
Tuy rằng nói ngươi nhường người ta nhưng mà ai kêu ngươi làm lộ liễu như vậy?
Không chỉ người của Mặc gia.
Ngay cả đám người Mục Phù Sinh và Phương Khung đang ở trên đài cũng sững sờ, đến bây giờ còn chưa phản ứng lại.
Phương Khung vốn định dùng Yên Diệt Huyễn Sát Trận để câm chân đối phương một lúc, kéo dài thêm ít thời gian. Cho dù chỉ là một chút thôi, thì hắn cũng có thể phối hợp với Liên Trĩ để thúc giục Vĩnh Dạ Hàng Lâm.
Chỉ có khi phóng thích ra Hắc Dạ Hàng Lâm, sau đó kết hợp với Tiểu Tru Thần Kiếm Trận mới có khả năng đánh bại được đối thủ cường đại và đặc biệt như Mặc Lạc.
Kết quả... Mới chỉ dùng Yên Diệt Huyễn Sát Trận mà trận đấu đã kết thúc.
Cái này mẹ nó ai mà ngờ được chứt
Phía bên dưới, Mục Phù Sinh cũng đã lấy lại tinh thân, suy đoán nói: "Không thể nào là do khinh địch được, đối phương coi trọng danh ngạch như vậy, cho dù là đối mặt với đối thủ có cảnh giới thấp hơn thì cũng sẽ thi triển toàn lực, nhanh chóng đánh bại Phương sư đệ mà không cho bất kỳ một cơ hội nào!" "Cho nên, chỉ có một khả năng, đó chính là Mặc Ngọc sư muội đã báo trước với đám người Mặc gia, để bọn họ chủ động nhường."
Lời này là truyền âm.
Sau khi ba người Tiểu Hắc, Phương Khung và Thạch Sinh nghe được suy đoán này thì cũng gật đầu đồng ý.
Cũng chỉ có khả năng này là đáng tin cậy hơn cả.
Ngoại trừ đám người Mặc gia và Mục Phù Sinh biết được ẩn tình bên trong, thì những người khác trên khán đài đều mịt mù khó hiểu.
Thông minh như Cửu Huyền cũng trầm mặc thật lâu, không biết nói gì, hoàn toàn không có chút manh mối nào, không hiểu được vì sao lại thết
Cửu Bạch Lộ nhìn Phương Khung, rồi lại nhìn người của Mặc gia, như có điều suy nghĩ.
Trong bóng tối.
Khóe miện Lục Trường Sinh co giật, Mặc Ngọc cũng che mặt.
Không phải chứ... Gì thế này?
Diễn xuất quá kém đi?
May là loại trận đấu này không có quy định trừng phạt nghiêm khắc, nếu không chỉ sợ là Mặc Lạc đã bị cấm thi đấu cả đời...
Cổ Thánh thì không thèm để ý, dù sao hắn cảm thấy trận đấu với Khôi Lỗi (Cơ Quan) học viện sẽ rất khó khăn, khả năng đánh bại bọn họ còn chưa đến ba thành.
Hôm nay Phương Khung đã chiến thắng, không thể nghỉ ngờ là đã giảm bớt không ít áp lực cho Hỗn Linh học viện.
Phương Khung hít sâu một hơi, hiện giờ nói gì cũng vô nghĩ, chỉ có thể tiếp tục đối chiến.
Người thứ hai đi lên là một học viên dự thi khác của Mặc gia, Mặc Lăng.
Chỉ thấy vẻ mặt của Mặc Lăng rất rối rắm, rốt cuộc nên nhường đánh như thế nào đây?
Nếu như làm giống Mặc Lạc, chỉ sợ những người khác sẽ phát hiện ra vấn đề trong đó.
Nhưng nếu không để cho những người khác phát hiện ra, e là ngoại giới sẽ nghi ngờ thực lực của Mặc Lạc, thậm chí là Mặc gia...
So sánh hậu quả của hai bên...
Rất nhanh, Mặc Lăng đã quyết định được mình nên nhường đánh như thế nào.
Mặc Lạc bị nghi ngờ thì cứ để hắn bị nghi ngờ đi, không sao cả, vừa đúng lúc có thể rèn luyện tâm tính của hắn.
Sau khi những người khác thấy Mặc Lăng lên võ đài thì kích động reo hò hô vang.
Cảnh giới hiện tại của Mặc Lăng đã ở Tổ Cảnh hậu kỳ.
Đây không phải điều quan trọng nhất, mọi người quan tâm chính là Mặc Lăng là đệ tử được gia chủ đương nhiệm của Mặc gia chỉ dạy.
Thân phận này đủ để thể hiện thiên phú và tài năng trên khôi lỗi chi đạo của Mặc Lăng. Sau khi trọng tài tuyên bố bắt đầu trận chiến.
Mặc Lăng trực tiếp thả khôi lỗi của mình ra.
Mười bảy bộ khôi lỗi Tổ Cảnh hậu kỳ! Nhiêu hơn Mặc Lạc tám bội
Mười bảy bộ khôi lỗi này chậm rãi di chuyển, đi đến các vị trí khác nhau xung quanh Phương Khung, chặn hết mọi con đường mà Phương Khung có khả năng né tránh. Đồng thời cũng có thể bổ sung, hỗ trợ lẫn nhau.
Lần này sẽ ổn thôi.
Mọi người trên khán đài và các học viên thi đấu chính thức khác của các học viện đều không tự chủ mà gật đầu.
Mặc Lăng cũng ra tay, có thể nói việc đánh bại Phương Khung là một việc cần dùng đến nắm đấm.
Mặc dù Mục sư huynh suy đoán rằng đối phương đã được Mặc Ngọc sư muội đặc biệt dặn dò, nhưng Phương Khung cũng không bởi vì vậy mà lơ là mất cảnh giác. Hắn mặt mày ngưng trọng, dự định dựa theo kế hoạch ban đầu mà tiến hành!
Trong nháy mắt, Yên Diệt Huyễn Sát Trận bao phủ cả võ đài!
Sau trận chiến lúc trước, Phương Khung cũng không thu hồi trận pháp lại mà là trực tiếp phát động, bao trùm Mặc Lăng bên trong!
Cảm nhận được Yên Diệt Huyễn Sát Trận, Mặc Lăng do dự một lúc rồi lập tức lộ ra ánh mắt mê man, sau đó lại tỉnh táo lại nhanh chóng, điều khiển mười bảy bộ khôi lỗi đồng thời tấn công về phía Phương Khungl
Phương Khung cũng khẽ nhíu mày, lập tức điều động lực lượng sát phạt trong Yên Diệt Huyễn Sát Trận.
Mặc Lăng căn bản không khống chế khôi lỗi quay về phòng ngự, mà là phóng thích ra lực lượng thần hồn khổng lồ của mình, hình thành nên những tấm chấn chăn lại các đòn công kích sát phạt của Phương Khung ở bên ngoài.
Mười bảy bộ khôi lỗi, căn bản không hề có ý tứ phòng thủ cho khôi lỗi sư, dưới sự điều khiển của Mặc Lăng đã cùng nhau vung ra nắm đấm to lớn kia, hướng thẳng về phía Phương Khung!
Mười bảy nắm đấm xet qua không gian, khiến cho không gian như bị chấn động nứt vỡi
Nếu như đòn tấn công này trực tiếp đánh vào người Phương Khung, chỉ sợ hắn sẽ bị trọng thương.
Dưới sự quấy nhiễu, cho dù có Liên Trĩ hỗ trợ thì Hắc Dạ Hàng Lâm vẫn không thể ngưng tụ được.
Phương Khung cắn chặt răng, da thịt hóa thành màu bạc!
Dưới lớp da bạc có từng tia huyết sắc hiện lên.
Còn có từng luồng ánh sáng ngọc bích nối liền lại thành chuỗi, đó là hình dạng của xương cốt trong cơ thểt
Bên trong cơ thể Phương Khung có từng tiếng nổ như sấm vang lên. Thánh Trận Ngục Thể Công, ngân bì, huyết cơ, ngọc cốt, ngũ tạng.
Vào thời khắc này hoàn toàn kích phát!
Phương Khung dự định cứng rắn đón đỡ một đòn này, chỉ cần hắn có thể chống đỡ và trụ được qua đòn tấn công của Mặc Lăng, vậy thì Hắc Dạ Hàng Lâm cũng sẽ hoàn thành!
Thế nhưng đúng lúc khi Phương Khung đang muốn cứng đối cứng với đám khôi lỗi này.
Thì Mặc Lăng nhíu mày, ánh mắt xoay chuyển.
Nắm đấm của hai bộ khôi lỗi cách Phương Khung gần nhất trực tiếp đánh trượt sát qua bả vai hắn!
Sau đó, khôi lỗi đằng sau lại đấm trúng vào nắm đấm của hai khôi lỗi trước...
Rầm rầm!
Xoet xoẹt xoẹt...
Nắm tay của bốn khôi lỗi vỡ vụn.
Phương Khung không kịp tự hỏi đã xảy ra chuyện gì, chỉ cảm thấy đây là một cơ hội tốt, lập tức thoát khỏi vòng vây của bốn bộ khôi lỗi này.
Nhưng mười ba bộ khôi lỗi còn lại vẫn lao đến, phong tỏa hết mọi đường tránh của hắn!
Các khôi lỗi tạo thành một vòng tròn, bao vây Phương Khung ở giữa, sau đó thu hẹp vòng tròn lại, càng ngày càng co chặt.
Phương Khung thấy thế, ồ... Hình như không đúng.
Sau đó hắn trực tiếp tung người nhảy lên.
Mười ba bộ khôi lỗi đâm sầm vào nhau, nắm đấm của khôi lỗi này đánh vào người của khôi lỗi khác.
Khung cảnh hỗn loạn, đám khôi lỗi đều tự bị đánh đến thiếu tay thiếu chân...
Mặc Lăng lau mồ hôi trên mặt, giơ hai tay lên nói: "A a, ta không khống chế được khôi lỗi nữa, nhận thua nhận thua.
Nói xong hắn liền nhảy xuống khỏi võ đài.
Ừm, thiệt hại mười bảy bộ khôi lỗi, trả cái giá lớn như vậy, chắc sẽ không có ai nhận ra vấn đề đâu?
Hoàn hảo!