Chương 1439: Hải ma thú, nguy cơ giáng lâm!
Chương 1439: Hải ma thú, nguy cơ giáng lâm!Chương 1439: Hải ma thú, nguy cơ giáng lâm!
Sau khi đại hán nói xong.
Liên có người lấy từng khối thịt lớn bằng cơ thể người bị ném vào trong biển.
Sau một nén nhang qua đi, mặt biển bên dưới hải thuyền, có năm bóng đen kích cỡ lớn tương đương với chiếc hải thuyên này đang bơi đến từ bốn phía với tốc độ rất nhanh.
Nhìn thấy cảnh như vậy, đại hán mừng như điên, cao giọng nói: "Có hàng lớn đến, là năm con ma ngư Thần Chủ cảnh!"
Nghe thấy vậy, ánh mắt của tất cả mọi người đều sáng lên.
Lúc này, thiếu nữ xinh đẹp đó cũng đi đến bên cạnh Diệp Thu Bạch và nhỏ giọng nói: "Diệp đại ca, đến lúc trở về, ta sẽ nói lại với phụ thân, bảo hắn cho ngươi thêm một ít Hỗn Nguyên Thạch. Hỗn Nguyên Thạch thù lao cho ngươi cũng quá ít rồi."
Diệp Thu Bạch cười khẽ một tiếng, lắc đầu đáp: "Không cần thiết."
Thiếu nữ xinh đẹp còn muốn nói thêm gì nữa, đã thấy đại hán kia đến gần, kéo thiếu nữ xinh đẹp ra và nói: "Tiểu thư, người đừng đứng ở đây, chỗ này quá nguy hiểm!"
Người phụ trách công việc vớt ma ngư đã chết lên sau đó tiến hành mổ xẻ, có thể nói là người có địa vị thấp nhất trên thuyền, cũng chỉ có những người có thực lực yếu nhất mới làm.
Gương mặt nhỏ nhắn của Ngải Chi không vui nói: "Ngải Tùng, chuyện của ta không cần ngươi quản!"
Ngải Tùng vẫn kiên quyết lắc đầu: "Tiểu thư, ngươi đã đi theo tới đây thì ta cũng phải có trách nhiệm bảo vệ cho sự an toàn của ngươi. Tên họ Diệp này không có thực lực, hơn nữa cũng không rõ thân phận là ai, làm sao có thể để cho ngươi tiếp tục tiếp xúc với người này được?"
"Ngươi!"
Không đợi Ngải Chi trách mắng, Ngải Tùng đã võ tay nói: "Mọi người, chuẩn bị hành động đi"
Ngải Chi nhìn theo bóng lưng của Ngải Tùng, áy náy nói với Diệp Thu Bạch: "Thật xin lỗi, Diệp đại ca. ”
Diệp Thu Bạch thản nhiên lắc đầu, cũng không để tâm.
Dù sao sau này cũng chẳng còn liên quan gì nữa, cần gì phải bận tâm đến loại chuyện nhỏ nhặt này.
Sau một tiếng ra lệnh của Ngải Tùng, mười cường giả Thân Chủ cảnh đứng ở mép thuyền đều lấy ra một thanh trường thương. Ở đuôi mỗi thanh trường thương đều được buộc một sợi dây thừng có thể tùy ý co dẫn.
Dưới tình huống không thể ngự không, cũng chỉ có thể đánh cá bằng cách đứng ở mép thuyền và phóng trường thương đâm xuống biển.
Đương nhiên cũng có thể dùng tiên khí để điều khiển vũ khí, nhưng loại dây thừng có thể tùy ý co dãn như thế này có vẻ như có gì đó đặc biệt. Theo khả năng quan sát của Diệp Thu Bạch, dây thừng có thể tăng cường lực đâm xuyên và tốc độ của trường thương.
Lúc này, có một bóng ma ngư trong số đó dần đến gần, hai mắt Ngải Tùng trừng lên, tìm đúng cơ hội thì lập tức quát: "Tấn công!"
Vừa dứt lời, mười cường giả Thần Chủ cảnh và Ngải Tùng đều phóng trường thương xuống nước cùng một lúc!
Hai tay câm dây thừng, trường thương trực tiếp hóa thành một đạo cầu vòng, chìm xuống mặt biển!
Ngaol!l
Mười một thanh trường thương có vẻ như đã đâm trúng con ma ngư khổng lồ kia, một tiếng gầm đau đớn quái dị vang lên từ dưới mặt biển!
Bóng đen khổng lồ bắt đầu vùng vẫy kịch liệt, toàn bộ mặt biển bị ma ngư khuấy động liên tục nổi sóng. Sóng to gió lớn không ngừng võ vào hải thuyền, nếu như là thuyền bình thường, chỉ sợ lúc này đã sớm bị những cơn sóng liên tục ập tới đập vỡ thành từng mảnh nhỏi
Nhưng mà hải thuyền vẫn đang không ngừng lắc lư trái phải, chênh vênh vì sức lôi kéo của ma ngư.
Cùng lúc đó, trên mặt biển dân có một ngọn sóng lớn trồi lên trên, sau đó có một con ma ngư toàn thân màu đen, cơ thể to lớn như một quả núi nhỏ lao ra khỏi mặt biển!
Ngải Tùng nhanh chóng rút trường thương về, sau đó điều khiển trường thương đâm về phía đôi mắt đen của ma ngưi
Mà con ma ngư kia cũng rống giận, nó xoay người, dùng cái đuôi khổng lồ của mình quất vê phía những thanh trường thương.
Ngải Tùng quát: "Thay đổi hướng tấn công!"
Mọi người đồng loạt kéo dây thừng, trường thương vốn đâm trúng vào cơ thể ma ngư bị rút lại một đoạn, phóng lên phía trên sau đó trực tiếp rơi xuống đầu ma ngư.
Phập phập!
Âm thanh vũ khí đâm vào da thịt vang lên!
Con ma ngư kia kêu rên một tiếng, sau đó ngã gục xuống.
Cả đại dương bắt đầu chấn động kịch liệt!
Ngải Tùng quát lớn: "Không nên mất cảnh giác, vẫn còn bốn con!"
Vừa dứt lên, bốn con ma ngư khác như biết được đồng bọn của mình đã tử vong thì cùng lúc lao ra khỏi mặt biển, hung mãnh tấn công về phía con thuyên từ bốn hướng đông nam tây bắc.
Không kịp đợi Ngải Tùng chỉ huy.
Người điều khiển hải thuyên đã vận dụng tiên khí để đổi hướng hải thuyền, hải thuyền khởi động lần thứ hai, tốc độ tăng vọt, lao ra từ khe hở giữa bốn con ma ngư, nhanh chóng thoát khỏi vòng vây.
Sau đó vòng ra phía sau một con ma ngư, để cho đám người Ngải Tùng chém giết một con. Người điều khiển hải thuyên cũng có địa vị cực cao ở Thanh Minh đại lục.
Dù sao thì hải thuyền càng lớn thì cũng có thiết kế càng phức tạp, đẳng cấp càng cao thì điều khiển cũng càng khó.
Hải thuyền này cũng tương tự như khôi lỗi.
Mà loại người này, thông thường ở Thanh Minh đại lục được gọi là người lái thuyền.
Sau đó bọn họ lần lượt đánh giết ba con ma ngư còn lại.
Mặc dù không có tổn thất gì, nhưng Ngải Tùng và mười cường giả Thần Chủ cảnh kia cũng tiêu hao một lượng tiên khí lớn.
Chỉ nghe Ngải Tùng thở hổn hển nói: "Được rồi, bắt đầu mổ xẻ đi! Nhanh lên, mau rời khỏi đây, vê Ngọc Lân thành."
Bây giờ chính là công việc của đám người Diệp Thu Bạch.
Diệp Thu Bạch cũng túm lấy tấm lưới đánh cá khổng lồ, kéo một con ma ngư lên thuyền.
Nhưng mà bởi vì ma ngư có kích thước quá lớn, cho nên không thể mang nguyên con trở về được, vì thế mới cân mổ xẻ ngay tại chỗ, giữ lại những bộ phận hữu dụng và vứt bỏ những thứ vô dụng dư thừa.
Đương nhiên cũng có những bộ phận của ma ngư bởi vì tương đối đặc biệt nên cần phải chú ý.
Ví dụ như ma hạch, sau khi ra khỏi biển thì vì thiếu hụt thủy thuộc tính, cho nên lực lượng bên trong ma hạch sẽ nhanh chóng bị xói mòn đi một phần, lúc này mới cần nhanh chóng mổ xẻ ra, sau đó dùng phương pháp đặc thù để bảo tôn.
Lúc Diệp Thu Bạch định dùng một con dao găm để tiến hành mổ xẻ ma ngư thì Ngải Tùng đi tới, cau mày nói: "Nhanh lên chút đi! Đừng có mà lê mề, nấu không ngươi đừng mong nhận được thù lao lần này!"
Diệp Thu Bạch không nói gì, chỉ lặng lẽ đẩy nhanh tốc độ mổ xẻ.
Ngải Chi ở bên cạnh thấy vậy thì vẻ mặt giận dữ đi tới, nhìn Ngải Tùng nói: "Ta nói ngươi này, ngươi...'
Còn chưa nói xong.
Diệp Thu Bạch ngẩng đầu nhìn ra phía sau thuyền.
Theo sau đó là Ngải Tùng, đám người Thân Chủ cảnh và Ngải Chỉ.
Ngải Tùng vội vàng quát lớn: "Không cần thi thể của ma ngư khác, lập tức trở về!"
Người lái thuyên cũng ý thức được sự nghiêm trọng của chuyện này, lập tức làm theo.
Phía sau hải thuyền, có một bóng đen còn lớn hơn so với năm con ma ngư trước đó cộng lại dân đến gân với tốc độ rất nhanh!
Thế nhưng rõ ràng là đẳng cấp của hải thuyền không đủ cao, bóng đen kia đang rút ngắn khoảng cách với hải thuyên bằng một tốc độ cực nhanh.
Sắc mặt Ngải Tùng kinh hãi nói: "Tốc độ và khí tức này... Chỉ e là Thân Đế cảnh."
Một gã Thần Chủ cảnh hoảng sợ nói: 'Không phải nói điểm đánh cá này sẽ không có hải ma thú Thần Đế cảnh xuất hiện sao?!"
Rất nhiều người nghe thế thì đều lộ vẻ mặt tuyệt vọng.
Tại hải vực của Thanh Minh đại lục, nguy hiểm tiềm ẩn khắp nơi, nếu như gặp phải hải ma thú không thể nào giải quyết được thì tỷ lệ tử vong cao đến chín thành chín!
Bởi vì không thể ngự không, cho nên chỉ có thể điều khiển hải thuyên để chạy trốn.
Đẳng cấp của hải thuyền không đủ cao, vậy thì có lẽ sẽ phải chết không thể nghi ngờ.
Mà tình huống hiện giờ... lại thỏa đủ hết hai điều kiện để chết này...