Chương 1445: Từ chối phụ thuộc
Chương 1445: Từ chối phụ thuộcChương 1445: Từ chối phụ thuộc
Đối với Ngải Thủ Hiên mà nói, mặc dù vẫn chưa tiếp xúc quá lâu với Diệp Thu Bạch, nhưng nhìn từ những sự kiện trước đó thì hắn không phải là một người e ngại những âm mưu quỷ kế này, hơn nữa còn là một kiếm tu.
Kiếm tu có tốt cũng có xấu.
Nhưng đối với kiếm tu mà nói, hoặc là tốt đến cực hạn, hoặc là xấu đến tận cùng.
Cho dù làm chuyện gì cũng sẽ không che che giấu giấu, sẽ không đi làm những thứ tà đạo lâm đường kia.
Nếu không, người như vậy sẽ không thể đi xa được trên kiếm đạo.
Huống chị, lời Diệp Thu Bạch nói đã khiến cho Ngải Thủ Hiền đưa ra quyết định.
Dựa vào một thế lực nào đó, chắc chắn không phải là cách để lấy lại vinh quang như xưa.
Hơn nữa, rõ ràng Đới gia cũng có ý đồ với Ngải gia bọn họ, không bàn đến việc có thể giúp Ngải gia trở về đỉnh cao hay không, chỉ cân không hút máu bọn họ khi họ nương tựa vào đã là không tệ rồi.
Cho nên nếu thật sự phải lựa chọn, Ngải Thủ Hiên càng nguyện ý gửi gắm hy vọng vào Diệp Thu Bạch hơn.
Khi nghe lời truyên âm của Ngải Thủ Hiền, Diệp Thu Bạch cũng hơi sửng sốt, nhưng nghĩ đến việc Ngải gia giúp hắn tìm kiếm tài liệu chế tạo hải thuyền, cũng cung cấp manh mỗi cho nên Diệp Thu Bạch gật đầu đồng ý.
Mặc dù nói Nguyên Thủy Kim ở trong tay Đới gia, nhưng cũng không nói lên rằng hắn phải đầu nhập vào Đới gia mới có thể lấy được.
Thấy Diệp Thu Bạch gật đầu, sắc mặt Ngải Thủ Hiền vui vẻ, có Diệp Thu Bạch trợ giúp, ông ấy nhìn về phía Đới gia chủ và cười nói: "Vốn cũng là chuyện chưa hoàn toàn xác định. Nhưng mà tiểu nữ vẫn không đồng ý, vậy nên hãy quên đi."
Nghe thấy vậy, Đới gia chủ và Đới Hằng, cùng các trưởng lão của Đới gia đều trâm mặt xuống.
Bọn họ cứ tưởng răng chuyện này đã chắc chắn xác định, Ngải gia sẽ phải đồng ý liên hôn.
Nếu như Ngải gia không đồng ý thì Đới gia sẽ bắt đầu công khai nhằm vào Ngải gia, hơn nữa còn có các thế lực khác nhìn chằm chằm, Ngải gia tuyệt đối không có khả năng lật ngược tình thế, thậm chí có khả năng bị diệt!
Gần đây, bên ngoài đã bắt đầu bàn tán chuyện Đới gia và Ngải gia sắp làm đám hỏi với nhau.
Vốn dĩ chính là chuyện ván đã đóng thuyền, bây giờ Ngải gia lại đổi ý?
Đây giống như giáng một cái tát thật mạnh vào mặt Đới gia.
Đới Hằng nhìn về phía Diệp Thu Bạch, sắc mặt có chút khó coi.
Lúc ấy, khi hắn ở ngoài lầu các của Mặc Tâm, hắn đã nói với Diệp Thu Bạch rằng trừ khi thế lực và thực lực của bản thân ngươi vượt qua ta, nếu không thì không có khả năng tranh giành với Đới Hằng này.
Hôm nay xem ra, có vẻ như hắn đã coi thường đối phương rồi.
Sắc mặt gia chủ Đới gia âm trâm, nhìn Ngải Thủ Hiền, trâm giọng hỏi ngược lại: "Ngươi xác định muốn làm thế sao? Chẳng lẽ ngươi không suy nghĩ đến hậu quả?"
Thấy Đới gia đã trở mặt, tự nhiên Ngải Thủ Hiền cũng không bày ra sắc mặt tốt làm gì nữa, cười lạnh nói: "Làm sao, dựa vào việc bán nữ nhi để phụ thuộc vào Đới gia, sau đó không còn khả năng xoay người nữa?"
Ánh mắt của gia chủ Đới gia đã lộ sát khí, một khí tức âm lãnh từ trên người ông ta hiển hiện ra, nói: "Tuy rằng không thể xoay người, nhưng ít nhất cũng không còn người nhớ thương tài nguyên của các ngươi nữa. Dù sao thì an phận làm thế lực trung lưu cũng tốt hơn so với bị diệt môn chứ?”
Ngải Thủ Hiền đáp trả lại: 'Nếu quả thật đến bước đó thì không bằng liều một phen. Ta tin tưởng rằng liệt tổ liệt tông cũng sẽ không đồng ý để con cháu phụ thuộc vào các ngươi."
Gia chủ Đới gia đứng lên nói: "Nếu ngươi đã quyết định thế, vì vãn hồi lại thể diện của Đới gia ta, đương nhiên chuyện này không thể cứ vậy mà quên đi được. Ngươi cảm thấy thế nào?"
Những lời này nói ra thể hiện rằng Đới gia muốn tuyên bố khai chiến với Ngải gia.
Ngải Chi lo lắng nhìn thoáng qua Ngải Thủ Hiền, trong ánh mắt Ngải Thủ Hiên cũng có chút do dự. Nhưng khi hắn nhìn về phía Diệp Thu Bạch thì cắn răng quyết đoán nói: "Ta cảm thấy cũng đúng.'
Một thế lực từ đỉnh cao xuống suy sụp, muốn Đông Sơn tái khởi khó khăn biết bao nhiêu?
Không chỉ phải đối mặt với vô số thế lực bên ngoài nhằm vào, dù sao nội tình vẫn còn đó, có rất nhiều thế lực yếu hơn Ngải gia muốn tranh nhau đi chia một chén canh.
Đồng thời, việc nội bộ dần suy yếu và tham ô cũng cần phải xử lý.
Cho nên ở thời điểm loạn trong giặc ngoài như thế này, muốn Đông Sơn tái khởi thì cần đưa ra quyết định dứt khoát, không thành công thì thành nhân!
"Được, vậy thì dựa vào bản lĩnh đi, không tiễn." Đới gia chủ quay lưng nói.
Ngải Thủ Hiền vừa định đi thì lại nghe Diệp Thu Bạch nói với Đới gia: "Bán Nguyên Thủy Kim cho ta đi."
Đới gia chủ quay người lại nhìn Diệp Thu Bạch, nhíu mày hỏi: "Ngươi là ai? Là người của Ngải gia?"
Không đợi Diệp Thu Bạch trả lời, Đới Hằng đã nhỏ giọng giải thích với Đới gia chủ.
Sau đó hắn chợt nói: "Xem ra ngươi chính là người cho Ngải gia sức mạnh."
"Ngươi đã biết Đới gia ta có Nguyên Thủy Kim, vậy cũng phải biết chúng ta muốn dùng nó làm gì chứ?”
Diệp Thu Bạch thản nhiên nói: "Cái gì cũng có một cái giá, các ngươi cứ ra giá là được."
Gia chủ Đới gia cười lạnh nói: "Như vậy thì ngươi hãy gia nhập vào Đới gia chúng ta đi. Trở thành khách khanh trưởng lão của Đới gia, ta liền đem Nguyên Thủy Kim đưa cho ngươi, thấy sao?" Ngải Thủ Hiền có thể nhìn ra được Diệp Thu Bạch không tâm thường, đương nhiên Đới gia chủ cũng có thể nhìn ra được.
Hắn cũng không thể nhìn thấu cảnh giới của Diệp Thu Bạch, sợ rằng Diệp Thu Bạch cùng một cảnh giới với lão tổ.
Ngải Thủ Hiền đột nhiên thay đổi thái độ, nhìn là biết cũng bởi vì tên nam nhân trẻ tuổi này.
Diệp Thu Bạch bình tĩnh nói: "Không thể nào."
"Vậy ta cũng nói cho ngươi biết, ngoại trừ điều này ra, ngươi không có cách nào lấy được Nguyên Thủy Kim đâu." Đới gia chủ đáp lại.
Nghe vậy, Diệp Thu Bạch cũng không cưỡng cầu, xoay người rời đi.
Ngải Thủ Hiền và Ngải Chi thấy thế cũng đi theo.
Trên đường về, Ngải Thủ Hiền áy náy nói: "Khiến Diệp tiền bối thất vọng rồi. Bởi vì quan hệ của ta khiến cho ngươi không lấy được Nguyên Thủy Kim."
Diệp Thu Bạch cũng không để tâm, nhẹ giọng nói: "Không sao, cứ tìm cách khác trước đã."
Nếu thật sự không lấy được thì cũng không còn cách nào khác.
Chỉ có thể tìm đường khác thôi. ...
Đợi đến khi đám người Diệp Thu Bạch trở về Ngải gia, tin tức đã nhanh chóng lan truyền khắp Ngọc Lân thành giống như ôn dịch.
Cuộc liên hôn giữa Đới gia và Ngải gia bị hủy bỏ, Đới gia chính thức bắt đầu khai chiến với Ngải gia.
Rất nhanh, các cửa hàng thuộc Đới gia và các cửa hàng của những thế lực muốn nhắm vào Ngải gia đều bắt đầu đình chỉ hợp tác với Ngải gia.
Đồng thời, dưới sự ảnh hưởng của Đới gia, cửa hàng của Ngải gia từ đông như trẩy hội trở nên vắng lặng không một bóng người.
Có thể nói, chỉ trong vòng một ngày mà Ngải gia đã bị thiệt hại cực kỳ nặng nề.
Chiến tranh gia tộc thường sẽ không dễ dàng động đao động thương.
Nhưng cho dù Đới gia chỉ ra tay với kinh tế của Ngải gia, thậm chí không cần Đới gia phải tự mình ra tay thì những thế lực trung lưu khác cũng sẽ chia cắt gần hết tài nguyên của Ngải gia.
Tại đại sảnh Ngải gia.
Tất cả các trưởng lão tập trung tại đây, ai cũng có sắc mặt ngưng trọng.
"Không thế tiếp tục như vậy được nữa, kinh tế đối ngoại đã hoàn toàn bị bóp nghẹt, rất nhanh những tài nguyên nội bộ sẽ bị tiêu hao gân như không còn. Đến khi đó, người trong gia tộc sẽ không còn tài nguyên tu luyện, những khách khanh trưởng lão kia cũng sẽ rời khỏi gia tộc chúng ta.'
"Nếu thật sự không được thì cũng chỉ có thể dựa vào chính mình đi đánh bắt tài nguyên trong Thanh Minh hải."
Ngải Thủ Hiên ngưng trọng gật đầu: "Đã như vậy thì trước tiên cứ thế đi. Xuất động hết toàn bộ ba chiếc hải thuyền trong gia tộc. Nhớ lưu ý xem động tác tiếp theo của đối phương là gì." Lúc này, Diệp Thu Bạch cũng đứng dậy nói: “Ta cũng đi” Hắn có thể vừa đồng thời hỗ trợ Ngải gia đánh bắt tài nguyên trong Thanh Minh hải, vừa theo dõi hướng đi của khí tức trên Thanh Vân lệnh.