Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế ( Dịch)

Chương 187 - Chương 1457: Vị Trí Khách Khanh

Chương 1457: Vị trí khách khanh Chương 1457: Vị trí khách khanhChương 1457: Vị trí khách khanh

Đúng là người so với người thì tức chết người mà.

Những câu nói này tuyệt đối không phải là vô căn cứ.

Nhâm thống soái hiện tại chính là một ví dụ sống động.

Trên phương diện kiếm đạo, hắn hoàn toàn bị Diệp Thu Bạch nghiền ép.

Hiện nay, trên hỏa chi đạo tắc mà người Thần Huyền Hỏa tông vốn lấy làm tự hào cũng bị nghiền ép!

Cảm giác này ai mà chịu được...

Nhâm thống soái đột nhiên cảm thấy bản thân cố gắng tu luyện nhiều năm như vậy thật chẳng có ích gì...

Khi trở lại miệng núi lửa với Diệp Thu Bạch, mọi người thấy hắn bình an vô sự thì đều thở phào nhẹ nhõm.

Người vốn có thể mang đến trợ lực cực lớn cho Hắc Hỏa nhất mạch bọn họ, nếu cứ như vậy mà chết đi thì bọn họ cũng trở thành tội nhân...

Dù sao có thể nói, Hắc Hỏa nhất mạch thường xếp chóp trong tất cả các mạch của Thần Huyền Hỏa tông, bị tám mạch khác chèn ép gắt gao đến mức cảm thấy có chút không thở nổi.

Ngụy thống soái cũng thở phào nhẹ nhõm, nói: "Không sao là tốt rồi... Cũng là lỗi của ta, không kịp đưa Thần Hỏa Đan cho ngươi."

Nghe vậy, Nhâm thống soái trợn trắng mắt tức giận nói: "Còn cần Thần Hỏa Đan làm gì nữa, người ta căn bản không cần đến thứ đó."

Ngụy thống soái cũng nghĩ vậy, ghé sát vào người Diệp Thu Bạch, vẻ mặt tò mò hỏi: "Nhưng mà làm sao ngươi làm được vậy? Ở nơi hỏa độc dày đặc nhất mà không có Thần Hỏa Đan chống đỡ, cho dù là ta và lão Nhâm thì cũng không thể trụ được quá một canh giờ. Đó còn là nhờ chúng ta đã quanh năm đắm chìm trong hỏa độc, cơ thể sinh ra kháng tính mới làm được. Chẳng lẽ Diệp huynh cũng từng trải qua rèn luyện hỏa độc?"

Diệp Thu Bạch cười lắc đầu nói: "Không có."

Mà ngay cả hỏa chi đạo tắc của hắn cũng là nhờ vào trước đó không lâu, được Dược Lão trợ giúp mới đột nhiên tăng mạnh lên.

Nếu không có lực lượng căn nguyên và tro tàn chi hỏa, chỉ sợ Diệp Thu Bạch sẽ không chịu đựng được lâu như vậy.

Ngụy thống soái hít sâu một hơi, nói: "Vậy là hỏa chi đạo tắc của ngươi đã vượt xa chúng ta.

Kháng tính không đủ, cảnh giới đến bù.

Đám người Hỏa Thục Vân ở một bên cũng sửng sốt.

So với bọn họ, Diệp Thu Bạch càng giống như người của Thần Huyền Hỏa tông hơn.

"Được rồi được rồi, nếu như đã thông qua khảo nghiệm thì Diệp huynh cũng chính thức trở thành người của Hắc Hỏa nhất mạch ta. Ngươi có yêu cầu gì cứ nói." Diệp Thu Bạch suy nghĩ một chút rồi nói: "Không có yêu câu gì, chỉ cần có thể giúp ta nhanh chóng tiếp xúc với Thân Huyền Hỏa Thụ là được rồi."

Nghe Diệp Thu Bạch nói gì, những người khác cũng không cảm thấy bất ngờ.

Dù sao trên Thân Huyền đảo cũng đâu còn tài nguyên nào khác, tài nguyên ở vùng biển quanh đây cũng kém hơn nhiều so với những nơi khác. Cũng chỉ có Thần Huyền Hỏa Thụ mới có thể thu hút được thiên chỉ kiêu tử như Diệp Thu Bạch đến đây rèn luyện.

Ngụy thống soái cau mày, nói nhỏ: "Muốn tiếp xúc với Thần Huyền Hỏa Thụ cần có quyên hạn nhất định. Đệ tử bình thường chỉ có thể ở bên ngoài."

"Nhưng mà gần đây đang là thời kỳ đặc thù, các mạch đều không được đến gần Thần Huyền Hỏa Thụ. Cứ ba mươi ngày một lần sẽ tiến hành leo lên Thần Huyền Hỏa Thụ, lúc đó tất cả các đệ tử đều có thể đi đến để thử vận may."

Nói tới đây, Nhâm thống soái ngắt lời hắn, nói: "Được rồi, đừng nói những thứ này nữa, cứ trực tiếp dẫn Diệp huynh đến gặp tướng quân. Khi tướng quân đã biết được thiên phú và thực lực của Diệp huynh rồi thì nhất định sẽ cho hắn một vị trí khách khanh."

Ngụy thống soái vỗ đầu nói: "Cũng đúng, vị trí khách khanh ngang cấp với tứ đại thống soái chúng ta mà."

Hắn nhìn về phía Diệp Thu Bạch, hỏi: "Ý Diệp huynh thế nào?"

Diệp Thu Bạch nhún vai nói: "Chỉ cần có thể tiếp xúc với Thần Huyền Hỏa Thụ thì vị trí nào cũng được cả."

Sau khi hai bên quyết định xong, mọi người liền đi xuống chân núi. Ở sườn núi có một cái động phủ to lớn, lớn nhất trong tất cả các động phủ ở đây, hơn nữa cũng tỏa ra hỏa thuộc tính cực kỳ nồng đậm.

Đám người Ngụy thống soái dẫn theo Diệp Thu Bạch đi vào.

Có vẻ như đã nói qua trước, thủ vệ ở hành lang không hề ngăn cản Diệp Thu Bạch, cũng không hỏi vê thân phận của hắn.

Đi một đường thẳng đến khu vực của tướng quân.

Thần Huyền Hỏa tông chia ra làm chín nhánh, và người cầm quyền của mỗi nhánh chính là tướng quân.

Dưới tướng quân là tứ đại thống soái.

Mà nhân vật có cấp bậc như tông chủ Thần Huyền Hỏa tông thì lúc này đang bế tử quan, đã kéo dài suốt hai mươi năm, cũng không có thời gian quan tâm đến những chuyện khác.

Lúc này mới dẫn đến việc chín nhánh lớn của Thần Huyền Hỏa tông vì tranh giành tài nguyên mà không ngừng nảy sinh mâu thuẫn. Mâu thuẫn theo thời gian tích tiểu thành đại, rồi sau đó trở thành tình hình như hiện nay.

Hắc Hỏa tướng quân có cái đầu trọc, nhìn Diệp Thu Bạch nói: "Ta đã nghe nói vê chuyện của ngươi, đúng là một nhân tài hiếm có. Đưa vị trí khách khanh cho ngươi cũng là xứng đáng."

"Nhưng mà ta muốn hỏi ngươi một chuyện, ngươi có biết tình cảnh bây giờ của Hắc Hỏa nhất mạch chúng ta ra sao không?" Diệp Thu Bạch lắc đầu.

"Hiện giờ Hắc Hỏa nhất mạch chính là nhánh yếu nhất trong số chín nhánh của Thần Huyền Hỏa tông."

Hắc Hỏa tướng quân không có giấu giếm gì, tiếp tục nói: "Dưới sự chèn ép của tám mạch khác, bây giờ trên mọi phương diện đều hơi căng thẳng. Ý định của bọn họ là muốn cô lập mạch yếu nhất ra ngoài trước, cho nên có thể nói tình cảnh hiện tại của Hắc Hỏa nhất mạch là bốn bề thụ địch, ngươi có thể hiểu được không?"

Nghe vậy, trong lòng Diệp Thu Bạch cũng có chút bất đắc dĩ.

Hay thật, tùy ý chọn lại chọn trúng mạch yếu nhất.

Mà Nhâm thống soát và Ngụy thống soái lại hồi hộp nhìn về phía Diệp Thu Bạch, không biết sau khi hắn nghe được tình hình hiện tại của Hắc Hỏa nhất mạnh rồi thì sẽ lựa chọn như thế nào.

Dù sao thì với thực lực của Diệp Thu Bạch, ở bất kỳ một nhánh nào khác cũng có tư cách lấy được vị trí khách khanh. Hơn nữa điều kiện hứa hẹn cho hắn chỉ tốt hơn chứ không kém nhánh bọn họ.

Hắc Hỏa tướng quân nhìn chằm chằm vào Diệp Thu Bạch, hỏi: "Hiện giờ ngươi còn có cơ hội hối hận. Nếu như ngươi muốn đến tám mạch khác thì cứ việc đi, ta sẽ không ngăn cản."

Nghe vậy, Diệp Thu Bạch khẽ cười một tiếng, lắc đầu nói: "Không cần, ở đây là được rồi."

"Ngươi chắc chắn?" Hắc Hỏa tướng quân hỏi ngược lại.

Diệp Thu Bạch gật đầu.

Thấy thế, lông mày của Nhâm thống soái và Ngụy thống soái đều giãn ra.

Đối với Diệp Thu Bạch mà nói, hắn đã thông qua khảo nghiệm rồi, hơn nữa người ở đây có vẻ như cũng không tệ, không có gì khiến hắn thấy khó chịu.

Đó là điêu quan trọng nhất.

Còn vê phần mạnh yếu...

Diệp Thu Bạch cũng không quá để ý.

Thấy Diệp Thu Bạch gật đầu không chút do dự, Hắc Hỏa tướng quân cũng cất tiếng cười to. Dưới ánh lửa chiếu rọi, cái đầu trọc kia phản xạ ra từng tia hông quang.

"Tốt, tốt, nếu đã như vậy thì đa tạ Diệp khách khanh gia nhập vào Hắc Hỏa nhất mạch chúng ta.'

Hắc Hỏa tướng quân nhìn về phía đám người Ngụy thống soái, nói: "Các ngươi hãy đi sắp xếp động phủ tốt nhất cho Diệp khách khanh, hắn có yêu cầu gì thì cố gắng hết sức thỏa mãn!"

Ngụy thống soái cười nói: "Động phủ của ta là tốt nhất, nhường cho Diệp huynh đi."

Diệp Thu Bạch lắc đầu nói: "Không cần, vậy cũng phiên phức quá, cứ tùy tiện tìm đại một chỗ là được."

Cuối cùng Ngụy thống soái cũng dọn ra ngoài, để Diệp Thu Bạch ở lại...

"Diệp huynh, nếu ngươi muốn tiếp cận với Thần Huyền Hỏa Thụ thì ba ngày sau sẽ có cơ hội." Ngụy thống soái vừa thu dọn đồ đạc của mình vào trong không gian giới chỉ, vừa nói: "Ba ngày sau có một nhiệm vụ yêu cầu người có cấp bậc thống soái dẫn dắt. Đi đến khu vực xung quanh Thần Huyền Hỏa Thụ để thu thập tài liệu cân thiết cho việc luyện Thần Hỏa Đan."

"Đấn lúc đó, ngươi đi theo Nhâm thống soái đi, cũng có thể tìm hiểu trước chút tình huống ở đó."
Bình Luận (0)
Comment