Chương 1458: Gặp kẻ địch!
Chương 1458: Gặp kẻ địch!Chương 1458: Gặp kẻ địch!
Trong thời gian hai ngày này, Nhâm thống soái bề ngoài thì vờ như thương lượng với Diệp Thu Bạch về chỉ tiết nhiệm vụ sắp tới, nhưng thật ra là đang thảo luận kiếm đạo với hắn...
Trong quá trình thảo luận kiếm đạo với Diệp Thu Bạch, Nhâm thống soái càng thêm khiếp SỢ.
Bởi vì không phải chỉ trong thực chiến, mà trên phương diện lý giải đối với kiếm đạo, Diệp Thu Bạch cũng vượt xa Nhâm thống soái.
Có thể nói hai người căn bản không cùng một đẳng cấp.
Nhâm thống soái không khỏi cảm khái nói: "Diệp huynh quả nhiên là kiếm tu trời sinh, Nhâm mỗ hẳn phải nên cảm tạ ngươi. Nhờ có ngươi mà hai ngày này, lĩnh ngộ đối với kiếm đạo của ta đã tăng lên không ít.'
Diệp Thu Bạch cười khoát tay, nói: "Thảo luận kiếm đạo với Nhâm thống soái cũng giúp Diệp mỗ hiểu thêm nhiều điều, học tập lẫn nhau mà thôi, không cần khách khí."
Có câu nói thế nào nhỉ?
Đại sư vĩnh viễn mang một trái tim học trò.
Bởi vì người cho rằng mình đã cường đại mà ngạo mạn sinh kiêu, tất sẽ bị người mạnh giỏi hơn triệt để đánh bại, không thể nào đi xa trên bất kỳ con đường nào.
Nhâm thống soái nhìn bầu trời bên ngoài động phủ, mặt trời đã sắp mọc rồi.
Vì thế hắn nói: "Diệp huynh, mặc dù nhiệm vụ rất đơn giản, nhưng mà ngươi chưa từng làm qua, vẫn nên nói chỉ tiết cho ngươi một chút."
Diệp Thu Bạch trêu ghẹo: "Ồ? Rốt cuộc cũng nói đến việc chính rồi sao?"
Nắm tay của Nhâm thống soái đặt trước miệng ho khan một tiếng, gương mặt có hơi đỏ lên, cũng không biết là bởi vì hỏa độc hay là vì gì khác.
Hắn nói: "Thần Hỏa Đan là đồng tiền mạnh trên Thần Huyền Hỏa đảo, cho dù là chúng ta đi nữa thì vào một số thời điểm đặc biệt, cũng phải dùng đến Thần Hỏa Đan, càng không phải nói đến những đệ tử có cảnh giới thấp hơn kia... Đương nhiên là ngoại trừ Diệp huynh ngươi."
"Vậy nên cứ cách một khoảng thời gian, chúng ta đều phải đi đến khu vực xung quanh Thần Huyền Hỏa Thụ để tìm kiếm tài liệu luyện chế Thần Hỏa Đan. Tài liệu cũng không khó tìm, nếu là bình thường thì không cần phải để cho nhân vật cấp bậc thống soái chỉ huy đi làm loại nhiệm vụ này.'
Nói đến đây, sắc mặt Nhâm thống soái ngưng trọng, nói: "Nhưng mà Diệp huynh ngươi cũng biết chúng ta đang trong thời kỳ đặc biệt, nếu như gặp người của tám nhánh khác thì sẽ không tránh khỏi chiến đấu một trận. Một khi không đủ thực lực thì sẽ bị cướp tài liệu Thần Hỏa Đan."
"Hai lần trước Hắc Hỏa nhất mạch chúng ta đã bị nhánh khác cướp, dẫn đến tài liệu luyện chế Thần Hỏa Đan cực kỳ khan hiếm. Cho nên tướng quân mới phái ngươi và ta dẫn đệ tử đi tìm tài liệu."
Diệp Thu Bạch gật đầu: "Nói cách khác, có thể xảy ra tranh đấu đúng không?" "Đúng vậy."
"Vậy ra tay có cần lưu thủ không?”
“Dù sao bọn họ và các ngươi cũng là cùng tông.
Sắc mặt Nhâm thống soái tàn nhẫn, lắc đầu nói: "Không cần lưu thủ, bởi vì đối phương cũng sẽ không làm vậy với chúng ta. Ai cũng nghĩ hết mọi cách để làm suy yếu chiến lực của các nhánh khác, thì mới có thể chiếm được ưu thế trong việc leo lên Thần Huyền Hỏa Thụ vào mười ngày sau."
Diệp Thu Bạch gật đầu: "Ta hiểu rồi."
Nếu bây giờ Diệp Thu Bạch đã là người của Hắc Hỏa nhất mạch rồi thì phải làm theo quy củ của bọn họ.
"Tốt lắm, xuất phát thôi, các đệ tử cũng đang chờ chúng ta."
Dứt lời, hai người đi về phía chân núi.
Ở chân núi gần Thần Huyền Hỏa Thụ, mười tên đệ tử trong đó có Hỏa Thục Vân đang đứng thẳng lưng chờ đợi. Họ thấy Nhâm thống soái và Diệp Thu Bạch đến lập tức nghiêm mặt nói: "Tham kiến Nhâm thống soái, Diệp khách khanh!"
Nhâm thống soái và Diệp Thu Bạch gật đầu, bọn họ bắt đầu lên đường.
Mọi người chạy về phía Thần Huyền Hỏa Thụ.
Càng đến gần Thần Huyền Hỏa Thụ thì hỏa độc cũng càng thêm nồng đậm hơn, đồng thời lực lượng hỏa chi đạo tắc cũng sẽ càng thêm ngưng đọng.
Diệp Thu Bạch có thể cảm nhận được từng tia lực lượng căn nguyên trong đó, đương nhiên càng đến gần Thần Huyền Hỏa Thụ thì lực lượng căn nguyên cũng càng tăng.
Nếu không nói đến hỏa độc thì nơi này thật đúng là thiên đường đối với người tu đạo hỏa thuộc tính.
Trên đường đi, Nhâm thống soái lấy ra một hòn đó nhỏ đỏ rực, nói: "Đây chính là tài liệu mà chúng ta cần tìm, Thần Hỏa Thạch."
Mài Thần Hỏa Thạch thành bột vụn chính là tài liệu chủ yếu để luyện chế Thần Hỏa Đan.
Phía trên còn có từng vòng hoa văn.
Diệp Thu Bạch nhìn lướt qua rồi nhớ kỹ, thả thân thức ra quét nhìn xung quanh.
Khi cách Thần Huyền Hỏa Thụ năm trăm dặm, tân suất xuất hiện của loại Thần Hỏa Thạch cũng bắt đầu cao hơn.
Gần như chỉ cần đi mấy ngàn bước là có thể thấy được một hai khối.
Hai người Nhâm thống soái và Diệp Thu Bạch không đi kiếm Thần Hỏa Thạch, đây là nhiệm vụ của đám người Hỏa Thục Vân.
Việc hai người cần làm đó chính là luôn luôn cảnh giác xung quanh, phòng ngừa người của nhánh khác tập kích.
Xung quanh đây không có cây cối, có rất nhiêu tảng đá lớn nhô lên, nằm rải rác khắp mặt đất, khiến cho khu vực này gập ghềnh không phẳng. Hỏa Thục Vân nhặt được thêm một khối Thần Hỏa Thạch, không ngừng lau mồ hôi trên mặt.
Hỏa độc và hỏa chi đạo tắc ở nơi đây làm cho những đệ tử như Hỏa Thục Vân chống đỡ có chút miễn cưỡng.
Nhưng cũng may có vẻ như lần này khá thuận lợi.
Một tên đệ tử khác cũng cười nói: "Xem ra lần này có thể thắng lợi mà về rồi."
"Ừm, còn nửa ngày nữa, Thần Hỏa Thạch cũng thu thập đủ để chống đỡ leo lên Thần Huyền Hỏa Thụ rồi."
Nhâm thống soái nghe vậy thì nhíu mày nói: "Không nên buông lỏng cảnh giác!"
Đám đệ tử Hỏa Thục Vân vội nghiêm túc gật đầu.
Lúc này, Diệp Thu Bạch ngừng lại, nhẹ giọng quát: "Có hai nhóm người đang chạy về phía chúng ta. Lần lượt ở hướng đông bắc và tây nam của ta."
Nhâm thống soái ngẩn người, hắn cũng đang toàn lực cảnh giác xung quanh nhưng lại không phát hiện ra gì.
Thế nhưng sau ba hơi thở kể từ khi Diệp Thu Bạch cảnh báo xong, sắc mặt Nhâm thống soái cũng trở nên ngưng trọng: "Bị phát hiện rồi, chuẩn bị đón địch!"
Diệp Thu Bạch nhìn Nhâm thống soái, nói: "Hình như là nhằm vào chúng ta, chúng trực tiếp chạy đến vị trí của chúng ta."
Nhâm thống soái không khỏi chửi ầm lên: "Đám khốn kiếp này, muốn trước tiên đá Hắc Hỏa nhất mạch chúng ta ra ngoài đây mài"
Sau khi mắng xong, từ hướng đông bắc truyền tới một giọng nói già nua: "Quả nhiên tính tình của Nhâm thống soái vẫn nóng nảy!"
Cùng lúc đó, cũng có một giọng nói khác truyền tới từ phía tây nam: "Hắc Hỏa nhất mạch các ngươi yếu nhất, đương nhiên không xứng tranh đoạt với chúng ta. Điều này cũng rất bình thường đi?"
Sắc mặt Nhâm thống soái rất khó coi, nhìn Diệp Thu Bạch giải thích: "Lão bất tử kia chính là Dương thống soái của Thanh Hỏa nhất mạch, bên kia là Lâm thống soái của Huyền Hỏa nhất mạch."
"Thực lực của lão bất tử đó mạnh hơn ta, ở Tổ Cảnh hậu kỳ, ta không phải là đối thủ của lão, nhưng mà có thể ngăn cản được..."
Không đợi Nhâm thống soái nói xong, Diệp Thu Bạch đã nói: "Vậy cứ giao lão cho ta, ngươi lo người còn lại đi."
Nhâm thống soái gật đầu: "Nhưng số lượng đệ tử cũng..."
Đệ tử từ hai nhánh của đối phương cộng lại có hơi hai mươi người.
Hơn nữa thực lực tổng thể cũng mạnh hơn đám người Hỏa Thục Vân.
Diệp Thu Bạch bình tĩnh nói: "Đều giao cho ta ngươi cứ tập trung đối địch với thống soái của Huyền Hỏa nhất mạch là được rồi."
Nghe vậy, Nhâm thống soái không có chút nghi ngờ nào, gật đầu nói: "Giao cho ngươi, ta sẽ nhanh chóng giải quyết rồi qua giúp ngươi!"
Nói xong, Nhâm thống soái liên vọt đến trước mặt Lâm thống soái, hai người không nói nhảm gì nhiêu mà trực tiếp đánh nhau.
Dương thống soái nhìn Diệp Thu Bạch, nghi ngờ hỏi: "Hả, chưa bao giờ gặp ngươi, ngươi là người phương nào?”
Diệp Thu Bạch không trả lời lão, rút Vân Thương kiếm ra, một tiếng kiếm minh ngâm vang xông lên tận trời!