Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế ( Dịch)

Chương 190 - Chương 1460: Hỏa Độc Bộc Phát, Thanh Hỏa Diệu Quang!

Chương 1460: Hỏa độc bộc phát, Thanh Hỏa Diệu Quang! Chương 1460: Hỏa độc bộc phát, Thanh Hỏa Diệu Quang!Chương 1460: Hỏa độc bộc phát, Thanh Hỏa Diệu Quang!

Mười thanh kiếm điên cuồng chém tới, thêm vào đó còn có lực lượng căn nguyên trên kiếm khiến cho Dương thống soái không dám cứng rắn đỡ đòn lần nữa, chỉ có thể chật vật né tránh.

Đồng thời, hiển nhiên Diệp Thu Bạch cũng không muốn đứng yên nhìn xem, mặc dù hơn mười thanh phi kiếm làm cho Dương thống soái đối phó không xuể, nhưng chung quy cũng không thể dễ dàng đánh bại đối phương như vậy.

Vì thế, Diệp Thu Bạch vọt lên trước vài bước, nhảy lên không!

Khi hắn sắp hạ xuống, Vân Thương kiếm bay múa lơ lửng dưới chân Diệp Thu Bạch, mang theo Diệp Thu Bạch phóng về phía Dương thống soái!

Ngự kiếm mà đi, hai tay Diệp Thu Bạch kết ấn, \ lập tức chỉ vào Dương thống soái.

Kiếm khí vô tận bên trong Kiếm vực bao vây xung quanh Dương thống soái.

Hai mắt Dương thống soái trừng lên, rất nhanh trên thân thể của lão đã xuất hiện vết máu do bị kiếm khí cắt trúng!

Nếu không phải tránh né kịp thời, chỉ sợ kiếm khí đã chém ra một vết thương trí mạng đối với lão rồi.

Dương thống soái quát lớn về phía Lâm thống soái: "Mau thoát thân tới giúp ta!"

Nhưng Nhâm thống soái và Lâm thống soái vốn dĩ là người cùng cảnh giới.

Mà mấy ngày nay, Nhâm thống soái đã thảo luận kiếm đạo với Diệp Thu Bạch, nhờ đó mà trình độ kiếm đạo đã nâng lên một bước!

Thực lực vốn ngang nhau, nhưng trình độ kiếm đạo của Nhâm thống soái cao hơn một chút, vào lúc này đã đủ để cho hắn vững vàng áp chế Lâm thống soái, khiến cho Lâm thống soái không dám phân tâm, càng đừng nói đến việc thoát thân trợ giúp cho Dương thống soái!

Thấy Lâm thống soái không trả lời, Dương thống soái liên tục nhìn về phía hắn, nhưng trong một khoảnh khắc lơ đãng ngắn ngủi này, hai mắt Diệp Thu Bạch hơi ngưng tụ, thân thể xông về phía trước, nháy mắt đã vọt tới trước mặt Dương thống soái!

Cùng lúc đó, Vân Thương kiếm cũng cực kỳ hiểu ý mà bay đến tay phải của Diệp Thu Bạch. Một tay Diệp Thu Bạch nắm lấy chuôi kiếm Vân Thương kiếm, quét một đường từ dưới lên trên dọc theo ngực của Dương thống soái!

Phụt!

Trước ngực Dương thống soái bị chém ra một vết thương rất sâu, máu tươi lập tức phun ral

Dựa vào tiềm thức, Dương thống soái lui nhanh về phía sau.

Lão sờ vào vết thương trước ngực, sắc mặt tái nhợt, lân thứ hai nhìn về phía trước, đã thấy Diệp Thu Bạch đứng tại chỗ không nhúc nhích, hai tay lại lân nữa kết ấn.

Lão thấy thế thì sững sờ, nhìn xung quanh theo bản năng, chỉ thấy hơn mười thanh trường kiếm kia đang vây quanh.

Cùng lúc đó, kiếm khí vô tận trong Kiếm vực cũng lại một lần nữa ngưng tụ thành ngàn vạn thanh kiếm! Theo kiếm chỉ của Diệp Thu Bạch về phía trước, vô vàn thanh kiếm này giống như điên cuồng, tranh nhau chém về phía Dương thống soái!

Chậc!

Sắc mặt Dương thống soái khó coi, rống to một tiếng, vô tận Thanh Hỏa Diệu Quang điên cuồng tuôn trào ra từ trong thân thể lão!

Lúc này, lực lượng hỏa nguyên tố xung quanh đây nhanh chóng hội tụ vê phía Dương thống soái!

Cách đó không xa, Dương thống soái vung ra một kiếm, sau khi nhận thấy dị động ở bên kia thì không quay đầu lại cũng biết đã xảy ra chuyện gì.

"Đó là lá bài tẩy chưa lật của lão bất tử kia, quanh năm không dùng Thần Hỏa Đan để chống lại hỏa độc mà lấy bí pháp đặc biệt ngưng tụ trong cơ thể. Dồn đến khi chiến đấu kịch liệt thì bộc phát uy lực ra. Nếu như chính diện tiếp nhận, chỉ sợ cho dù là Tổ Cảnh hậu kỳ cũng không thể thừa nhận!"

"Kích nổ hỏa độc?"

Diệp Thu Bạch hơi nhướng mày, vậy... hình như hắn không cần lùi lại?

Mà Dương thống soái nghe được lời nhắc nhở đó thì phát ra tiếng cười dữ tợn.

Sắc mặt vốn tái nhợt của lão vì hỏa độc mà bắt đầu đỏ dần lên.

"Nhắc nhở thì có thể làm được gì? Đã muộn rồi!"

Vừa dứt lời.

Thanh Hỏa Diệu Quang mang theo hỏa độc, bắt đầu nhanh chóng khuếch tán!

Tiếng vang âm ầm dường như truyên khắp cả Thần Huyền đảo, khiến cho cường giả của chín nhánh đều nhìn về phía nơi mà đám người Diệp Thu Bạch chiến đấu.

Mà Diệp Thu Bạch ở trung tâm của vụ nổ lại nhắm hai mắt lại, khi Thanh Hỏa Diệu Quang sắp bao trùm lên người hắn thì có một ngọn lửa màu xám đen dần bao phủ lên người Diệp Thu Bạch.

Căn nguyên hỏa diễm, tro tàn chi hỏal

Rất nhanh, Thanh Hỏa Diệu Quang đã hoàn toàn bao kín Diệp Thu Bạch lại!

Cách đó không xa, Nhâm thống soái và Lâm thống soái cũng ăn ý mà ngừng chiến đấu lại, lập tức bay về phía xaI

Lâm thống soái đang phi độn, đồng thời cũng mắng một tiếng: "Tên điên!"

Đúng thế.

Không cần Thần Hỏa Đan, để cho hỏa độc xâm nhập vào cơ thể, sau đó dùng bí pháp đặc thù ngưng tụ tích trữ trong người.

Loại phương pháp như vậy, nhìn khắp toàn bộ trên dưới Thần Huyền Hỏa tông cũng chỉ có mỗi Dương thống soái mới dám làm thế.

Bởi vậy cho nên Dương thống soái còn bị những người khác gọi là Dương Phong tử (đồ điên)... Cách đó không xa, đám người Hỏa Thục Vân đang đứng trong phạm vi an toàn.

Một người trong đó lo lắng nói: "Nhâm thống soái và Diệp khách khanh không sao chứ?"

Sắc mặt Hỏa Thục Vân ngưng trọng, lắc đầu nói: 'Không biết, trận chiến có đẳng cấp như vậy chúng ta làm sao có thể dự đoán được. Bây giờ nhiệm vụ của chúng ta chỉ có một, đó chính là vận chuyển Thần Hỏa Thạch trở vê Hắc Hỏa nhất mạch."

Nói xong, chín người khác cũng gật đầu thật mạnh, bọn họ tiếp tục chạy về phía ngọn núi lửa của Hắc Hỏa nhất mạch. ...

Giờ phút này, tại Hắc Hỏa nhất mạch, Hắc Hỏa tướng quân đang đứng ở miệng núi lửa, dõi mắt trông về phía xa.

Ngụy thống soái và hai thống soái khác đứng phía sau Hắc Hỏa tướng quân, nhìn Thanh Hỏa Diệu Quang xung quanh Thần Huyền Hỏa Thụ, sắc mặt âm trầm, ánh mắt căng thẳng.

"Khốn kiếp... Lại đang ngăn cản người của chúng ta lấy Thần Hỏa Thạch!"

"Lần này là lão Nhâm và vị Diệp khách khanh mới đến kia chỉ huy sao? Không biết tình huống bọn họ thế nào rồi..."

Một gã thống soái khác thở dài, lắc đầu nói: "Hai người bọn họ đều là Tổ Cảnh trung kỳ. Còn lão Dương Phong tử đó sau khi bộc phát hỏa độc thì cho dù là Tổ Cảnh hậu kỳ cũng không dám chính diện đón đỡ. Hai người bọn họ chỉ sợ là..."

Lúc này Ngụy thống soái lên tiếng: "Hãy tin tưởng Diệp khách khanh, thực lực và thiên phú của hắn vượt quá sức tưởng tượng của các ngươi. Một con người yêu nghiệt như vậy thường có thể sáng tạo nên kỳ tích."

Hắc Hỏa tướng quân vẫn luôn trâm mặc, lúc này chợt mở miệng nói: "Lần leo lên Thần Huyền Hỏa Thụ sắp tới chính là một lần đánh cược hết vận may của Hắc Hỏa nhất mạch chúng ta, không thành công thì thành nhân!"

Ba thống soái nghe vậy thì đều gật đầu đồng tình.

Bị tám nhánh khác chèn ép hiển nhiên khiến cho trong lòng bọn họ cảm thấy rất oán hận.

Hôm nay cũng giống như hỏa độc bộc phát, oán khí trong lòng họ cũng triệt để bùng nổi

Dự định vài ngày sau khi leo lên Thần Huyền Hỏa Thụ, sẽ dùng hết thảy sức lực... bao gôm cả tính mạng!...

Thời gian trôi đi chừng một nén nhang.

Thanh Hỏa Diệu Quang mới bắt đầu tiêu tán.

Giờ phút này, xung quanh Thần Huyền Hỏa Thụ là một mảnh hoang tàn.

Mặt đất rõ ràng đã thấp hơn lúc trước khoảng vài mét, đồng thời cũng có vô số thanh hỏa đang bốc cháy trên đất.

Giống như tràng cảnh trong luyện ngục tu la.

Hỏa độc xung quanh càng thêm dày đặc hơn so với trước, đã ngưng tụ thành hỏa độc chi khí màu hồng phấn.

Chỉ sợ cho dù có dùng Thần Hỏa Đan đi chăng nữa, nhân vật cấp bậc thống soái cũng không dám tùy tiện ở lại đây trong thời gian dài. Lúc này, Dương thống soái khom lưng, hai tay chống trên mặt đất, ngẩng đầu thở hổn hển, sắc mặt lão tràn đầy mỏi mệt nhưng vẫn cười nhe răng về phía trước.

Lần này, chắc đã kết thúc rồi đúng không?

“Ta e là chưa....

Theo một câu nói vang lên, phía trước không xa, bóng dáng của một nam tử áo trắng chậm rãi xuất hiện trong tâm mắt của Dương thống soái...
Bình Luận (0)
Comment