Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế ( Dịch)

Chương 249 - Chương 1519: Tẩm Cung Của Minh Chủ

Chương 1519: Tẩm cung của Minh chủ Chương 1519: Tẩm cung của Minh chủChương 1519: Tẩm cung của Minh chủ

Ở Minh phủ bản khối.

Khí tức nơi này khiến Tiểu Hắc cảm thấy vô cùng thoải mái.

Cổ Thánh cũng rõ ràng nhận ra sự thay đổi nhỏ của Tiểu Hắc, kinh ngạc nói:

"Xem ra ngươi và khí tức của Minh phủ rất hợp nhau."

Tiểu Hắc nhún vai, không phủ nhận, vừa định trả lời thì người xuất hiện trước mặt khiến Tiểu Hắc tạm thời dừng giải thích.

Tông Vân đi theo sau căng thẳng nói: "Là Hứa Lạc đứng thứ hai mươi trên Thương Huyền bảng..."

Bây giờ thực lực của Tông Vân khi đối mặt với những cường giả hàng đầu này vẫn còn quá kém.

Hứa Lạc vẫn chưa giải phóng uy áp nhưng khí tức vô tình lộ ra cũng khiến Tông Vân cảm thấy hơi ngạt thở.

Bên cạnh Hứa Lạc còn có một người, người kia cũng là thành viên của Thương Huyền học viện, tên là Phạm Ẩn.

Khi nhìn thấy Tiểu Hắc, Hứa Lạc hơi nhíu mày, sau đó nói: "Ồ? Ngươi là người của Thanh Tiêu học viện, không ngờ ngươi còn có thể đến đây."

Qua những tin tức có được, Minh phủ bản khối này chính là một trong những cung điện hoặc có thể nói là nơi ở của Minh chủ.

Vị trí Tiểu Hắc và những người khác đang đứng hiện tại là một trọng địa của Minh phủ bản khối.

Có thể nói viện môn của tẩm cung Minh chủ.

Phía trước bọn họ có một bức tường khổng lồ, bức tường này dày và cao hơn cả những bức tường thành thông thường.

Trung tâm của bức tường thành là một cổng vòm khổng lồ, trên cổng vòm khắc vô số oan hồn than khóc.

Nhìn bức tường không hề thấy điểm cuối, hẳn là không chỉ có một cánh cổng này.

Không đợi Tiểu Hắc trả lời, Hứa Lạc đã nhìn về phía Cổ Thánh, nói:

"Cổ Thánh, ta đã nghe nói về ngươi, ngươi có thực lực để lọt vào Thương Huyền bảng nhưng đáng tiếc là không gia nhập Thương Huyền đại lục, tại sao lại hợp tác với một Thanh Tiêu học viện yếu ớt đây?"

Cổ Thánh vẫn đội một chiếc mũ rơm, miệng ngậm một cọng cỏ đuôi chó, khóe miệng hơi nhếch lên nói:

"Ta theo ai không bao giờ xem thực lực hay gia thế, chỉ cân hợp khẩu vị của ta là được. Huống hồ, đây là suy nghĩ của riêng ta, ngươi quan tâm nhiều như vậy làm gì?"

Sắc mặt Hứa Lạc hơi chùng xuống, cười lạnh nói: "Ta muốn ngươi gia nhập Hứa gia, hẳn là ngươi cũng biết địa vị của Hứa gia ở Thương Huyền đại lục chứ? Nhưng nghe lời ngươi nói, có vẻ như là sẽ từ chối ta?"

"Thứ lỗi, ta không có ý định gia nhập thế lực nào khác."

Cổ Thánh nhún vai nói:

"Vì vậy, điều kiện này của ngươi đối với ta không có chút sức hấp dẫn."

"Ngay cả khi không bao giờ lên Thương Huyên bảng?"

"Ngay cả khi không bao giờ lên Thương Huyền bảng." Cổ Thánh gật đầu.

Những gì mà Thương Huyền bảng mang lại không chỉ có thanh danh mà còn có nhiều lợi ích to lớn khác.

Một người không có thế lực tông môn cố định, nếu lên Thương Huyền bảng sẽ có biết bao thế lực đến lấy lòng kết giao? Hoặc là bỏ ra cái giá lớn để mời gọi gia nhập?

Ai mà không muốn kết giao với một siêu cấp cường giả trong tương lai?

"Thứ người khác cấp ta có thể tự bắt được, người khác cấp không được ta cũng sẽ đi lang bạt tìm kiếm. Cho nên cần gì phải vì lợi nhỏ trước mắt mà mất đi tự do?”

Cổ Thánh nói.

"Mỗi người có một chí hướng, nhưng ngươi đã chọn sai phe rồi."

Cổ Thánh cười nhẹ: "Ta vẫn câu nói cũ."

Hứa Lạc hừ lạnh một tiếng rồi đi vê phía cổng lớn.

Phạm Ẩn cũng đi theo.

Thấy hai người đi vê phía cổng lớn, Cổ Thánh quay sang nhìn Tiểu Hắc, cười nói:

"Thế nào, có tự tin đối đầu với hắn không?”

Tiểu Hắc hừ lạnh một tiếng: "Ta tự tin đối đầu với bất kỳ ai."

"Có vẻ nếu chúng ta muốn đến Đăng Thần Đài, chúng ta phải tìm điểm truyền tống của Minh phủ bản khối đến Nhân giới bản khối, rồi sau đó đến Thần giới bản khối. Điểm truyền tống hẳn là ở trong cung điện này."

Cổ Thánh nói nhỏ: "Nếu tin tức là thật thì chúng ta đã chậm chân khá nhiều, cần phải nhanh lên."

Tiểu Hắc gật đầu không nói gì.

Ngay sau đó cũng đi về phía cổng vòm khổng lồ.

Mấy người đến trước cổng vòm.

Hứa Lạc và Phạm Ẩn nhìn nhau, rồi tiến lên định đẩy cửa lớn.

Nhưng khi hai người đặt tay lên cổng vòm, sắc mặt lập tức thay đổi, điêu khắc oan hồn rên rỉ trên cổng vòm như hóa thành thực thể xông tới công kích hai người.

Hứa Lạc khẽ quát một tiếng, khí tức bùng phát nhưng lại không thể ngăn cản oan hồn.

Ngược lại, tiếng than khóc dữ dội của những oan hồn trực tiếp xuyên thủng màng nhĩ của hai người, đánh thẳng vào thần hồn thức hải! Đồng thời, tay của hai người cũng bị những bàn tay oan hồn nắm chặt, không muốn bọn họ dễ dàng thoát ra!

Sắc mặt Hứa Lạc và Phạm Ẩn hơi đổi, sau đó lập tức ngưng tụ lực lượng thần hồn chặt đứt những bàn tay khi chưa bị trói chặt hoàn toàn, sau đó lui ra, những oan hồn đó cũng lập tức biến mất, trở lại trên cổng vòm, tiếng gào thét dữ dội cũng tắt theo như thể chưa từng xuất hiện.

"Quả nhiên không dễ dàng như vậy."

Phạm Ẩn cau mày.

Hứa Lạc đương nhiên gật đầu: "Cung điện của Minh chủ Lục giới, đương nhiên không dễ vào như vậy."

"Nhưng... cũng không phải là không có cách."

Nói đến đây, Hứa Lạc sờ nhẫn không gian, đang lúc định lấy thứ gì đó.

Cổ Thánh bỗng nói:

"Hắc huynh, hay ngươi thử xem?

Ngươi như có một sự tương tác đặc thù với nơi này, có lẽ sẽ có hiệu quả."

Tiểu Hắc cũng nghĩ như vậy, vì vậy đi vòng qua Hứa Lạc và Phạm Ẩn đến trước cổng vòm.

Thấy cảnh này.

Hứa Lạc cười khinh bỉ:

"Ngươi? Một thể tu? Thể tu vốn đã yếu về mặt thần hồn, cánh cổng này lại chuyên nhắm vào thần hồn, ngay cả ta cũng không dám trực diện chịu đựng, ngươi không sợ bị những oan hồn này xâm nhập vào thức hải, bị đoạt xá sao?"

Sự chế giễu của Hứa Lạc không phải là vô căn cứ.

Thể tu vốn yếu hơn người tu đạo bình thường trên phương diện thần hồn, đây là sự thật.

Nhưng... Cũng sẽ có một số ít trường hợp ngoại lệ.

Chỉ thấy Tiểu Hắc hoàn toàn không để ý đến Hứa Lạc, đôi khi lời nói là vô nghĩa, hành động mới có sức thuyết phục, hắn đứng trước cổng vòm, không chút do dự đột nhiên đưa tay ấn mạnh.

Không ngoài dự đoán.

Một lượng lớn oan hồn lại xuất hiện, tiếng gào thét dữ dội xâm nhập thức hải của Tiểu Hắc!

Nhìn thấy cảnh này, Tông Vân lo lắng nói: "Tiền bối sẽ không sao chứ?”

Cổ Thánh lắc đầu cười: "Đã thử thì ắt có nắm chắc. Cho dù không đẩy ra được cũng không đến nỗi mất mạng."

Hứa Lạc và Phạm Ẩn khoanh tay trước ngực, chờ xem kịch vui.

Nhưng trước ánh mắt chăm chú của mấy người.

Những oan hồn đó đột nhiên dừng lại, tiếng gào thét dữ dội cũng biến mất.

Dường như chúng gặp phải thứ gì đó đáng sợ phải lập tức quay đầu chui trở lại cổng vòm! Một lần nữa hòa vào cổng vòm.

Và cánh cổng vòm cao ngất trời này cũng phát ra tiếng 'kẽo kẹt" nặng nà.

Ngay sau đó dân dân mở ra.

Hứa Lạc và Phạm Ẩn ngây người nhìn cảnh này, không biết nói gì, trong đầu đầy dấu hỏi.

Không, đây là tình huống gì?

Tông Vân thì đây vẻ sùng bái.

Cổ Thánh nhìn bóng lưng Tiểu Hắc, khóe miệng cong lên, lẩm bẩm: "Trên thân đám người này thật nhiều bí mật..."
Bình Luận (0)
Comment