Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế ( Dịch)

Chương 250 - Chương 1520: Tụ Họp Tại Cung Điện Của Minh Chủ

Chương 1520: Tụ họp tại cung điện của Minh chủ Chương 1520: Tụ họp tại cung điện của Minh chủChương 1520: Tụ họp tại cung điện của Minh chủ

Cửu U Minh Phủ trải rộng khắp cả Lục giới.

Ngay cả Thần giới cũng không ngoại lệ.

Sinh tử luân hồi nhất định phải có sự tham gia của Cửu U Minh Phủ, nếu như một đại giới nào đó không có Cửu U Minh Phủ tôn tại thì hệ thống luân hồi cũng sẽ đại loạn.

Hiện tại, Tiểu Hắc kế thừa vị trí Minh chủ Phàm nhân giới.

Còn Minh chủ Lục giới thì áp đảo phía trên Minh chủ của từng giới.

Là người nắm quyền cao nhất của Cửu U Minh Phủ Lục giới, không ai sánh bằng.

Tiểu Hắc hiện tại là người thừa kế Minh chủ Phàm nhân giới, chỉ cân hắn muốn thì có thể trở thành Minh chủ bất cứ lúc nào.

Ở Minh phủ bản khối hắn đương nhiên có ưu thế rồi.

Ví dụ như những oan hồn trên cổng vòm vừa rồi chỉ cần cảm nhận được khí tức của Tiểu Hắc đã lập tức bị dọa cho tan tác.

Hứa Lạc và Phạm Ẩn nhìn chằm chằm vào bóng lưng của Tiểu Hắc.

"Hứa huynh, ngươi có nhìn ra hắn đã làm gì không?”

Phạm Ẩn lên tiếng hỏi.

Hứa Lạc khẽ lắc đầu, vẻ mặt nghiêm trọng: "Chính vì không nhìn ra nên mới thấy kỳ lạ, giống như cung điện Minh chủ Lục giới này là hậu hoa viên của hắn vậy.......

Lúc này, khi cánh cửa này mở ra.

Ba cánh cổng vòm ở phía đông, tây, nam cũng mở ra.

Điều này cũng khiến người của các học viện khác đứng bên ngoài cổng vòm có chút ngẩn người.

Vừa rồi bọn họ còn đang đau đầu vì không biết làm thế nào để mở cổng vòm, thậm chí học viên bên Ma thú học viện và Thần Tích học viện còn chuẩn bị dùng át chủ bài để phá cổng, vừa có ý định thì cửa đã tự mở...

Có chuyện gì xảy ra?

Ở cổng vòm phía đông.

Một nam tử cao lớn toàn thân phủ đầy lông đen trắng, trước tiên nhìn vào trong với vẻ nghi ngờ, sau đó nhìn sang một học viên của Ma giới học viện chỉ có tu vi Thân Đế cảnh bên cạnh, sau đó trực tiếp bóp chặt cánh tay của hắn ta, trước ánh mắt kinh hoàng của đối phương, trực tiếp ném hắn ta vào trong cổng vòm.

Muốn hắn ta làm đá dò đường.

Theo quan điểm của Hổ Tích Niên, có thể trực tiếp ra tay thì tại sao phải nói nhảm?

Nhưng khi học viên của Ma giới học viện này rơi vào bên trong cổng vòm thì lại không có chuyện gì xảy ra.

Hổ Tích Niên nhíu mày nhưng cũng không quan tâm nhiều nữa, nhanh bước vào. Ở cổng vòm phía tây và cổng vòm phía nam.

Một học viên của Thần Tích học viện và một học viên của Thanh Minh học viện cũng làm như vậy.

Nhưng bọn họ không ra tay, mà dùng lời lẽ đe dọa.

Hai học viên của Tiên giới học viện tỏ vẻ không cam lòng nhưng dưới sự áp bức từ thực lực tuyệt đối, không thể không đi vào dò đường.

Không còn cách nào khác.

Trong cuộc giao lưu giữa các học viện Lục giới, thực lực của Hỗn Độn giới, Thần giới và những học viện khác vượt xa Tiên giới và Ma giới.

Không có thực lực thì cũng không có quyền phản kháng.

Khi mọi người bước vào bên trong.

Cung điện của Minh chủ nên gọi là một thành trì khổng lồ sẽ thích hợp hơn.

Nơi đây có đủ viện lạc, núi cao nước chảy, đồng băng giá rét, núi lửa luyện ngục, đều được dung nạp hất.

Chỉ là ở những nơi đại diện cho bốn mùa này dường như tràn ngập đủ loại quy tắc chỉ lực nhưng quỷ hồn chỉ lực vẫn là chủ đạo.

Tất cả những người có mặt ở đây muốn hấp thu lực lượng từ nơi này phải tinh lọc quỷ hồn chi lực, nếu trực tiếp hấp thu sẽ dần dần bị những cảm xúc tiêu cực vô tận của oan hồn xâm nhập thức hải.

Nếu quá nhiều, có lẽ sẽ ảnh hưởng trực tiếp đến tâm cảnh.

Đông Nam Tây Bắc đều không có đường đi quanh co phức tạp, chỉ có một con đường lát đá xanh thẳng tắp dẫn đến trung tâm của cung điện.

Thành trì tuy lớn.

Nhưng sau nửa ngày, tất cả mọi người đều tụ họp trước một cung điện khổng lồ.

Vòm cung điện thậm chí còn xuyên thủng cả tâng mây ảm đạm.

Xung quanh đều bị tâng mây ảm đạm bao phủ nhưng chỉ có mái vòm của cung điện này là vươn thẳng lên cao.

Điều khiến bọn họ bất ngờ là không có bất kỳ cạm bẫy nào.

Đây... có vẻ không giống với những cấm địa khác?

Tiểu Hắc và những người khác cũng đã đến đây, mọi người nhìn nhau, vẻ mặt tràn đầy cảnh giác.

Trong mắt Hứa Lạc chỉ có Hổ Tích Niên của Ma thú học viện và hai tên thú nhân khác bên cạnh hắn, cùng với hai học viên của Thần Tích học viện.

Với hắn thì những người này mới là đối thủ.

Cổ Thánh đứng bên cạnh Tiểu Hắc, liếc nhìn những người đến đây một lượt, cùng Tiểu Hắc nhìn về phía cổng cung điện, khẽ nói:

"Chuyến đi này có thể không dễ dàng, chỉ riêng Hứa Lạc và Phạm Ẩn đã hơi khó đối phó rồi, hiện tại Hổ Tích Niên của Âm Dương Bạch Hổ tộc bên Ma thú học viện, hai tên bên Thần Tích học viện cũng là nhân vật cùng cấp bậc với Hổ Tích Niên."

Tiểu Hắc thản nhiên nói: "Binh đến tướng chặn, nước đến đất ngăn, lo lắng nhiều như vậy làm gì.'

Cổ Thánh nhún vai: "Cũng đúng."

Tông Vân cũng giống như những người của Ma giới và Tiên giới học viện, vì cảnh giới quá thấp, chỉ đứng ở đây thôi cũng có thể cảm nhận được áp lực lớn, thậm chí còn phải vận dụng tiên khí để chống lại uy áp.

Lúc này, Hứa Lạc cười nói: "Hổ Tích Niên, thế nào, dùng lực lượng của ngươi phá tan cánh cửa này xem sao?"

"Có thể phá tan cánh cửa này hay không ta chưa biết, nhưng đầu của ngươi thì ta có thể dễ dàng đập vỡ."

Hổ Tích Niên cười lớn, để lộ ra hai chiếc răng nanh sáng quắc:

"Ngươi có muốn thử không?"

Nghe vậy, Hứa Lạc hừ lạnh một tiếng: "Vậy lát nữa thử xem?"

"Sao phải đợi lát nữa?"

Xem ra, giữa hai người có thù hận.

Bên phía Thần Tích học viện, một nam tử có đôi lông mày kiếm và đôi mắt sáng ngời bước ra, thản nhiên nói: "Các ngươi muốn đánh thì giải quyết xong cung điện trước mặt này rồi hãy nói."

Hổ Tích Niên nhìn nam tử này, cười toe toét: "Bình thường không phải đám Thần giới các ngươi coi thường tất cả sao? Còn cần chúng ta giúp đỡ?"

Hứa Lạc cười khẩy: "Tự xưng là đệ nhất Lục giới, còn cần chúng ta sao?"

Sử Quan cau mày: "Cung điện của Minh chủ Lục giới, các ngươi tưởng dễ dàng như vậy sao?"

Lúc này, một giọng nói không đúng lúc chen vào cuộc cãi vã của mọi người.

"Muốn đánh thì đánh, muốn phá cửa thì phá cửa, thích đấu võ mồm đến thế sao?"

Cổ Thánh đứng bên cạnh nhìn Tiểu Hắc lên tiếng, không khỏi cười toe toét.

Tông Vân thì căng thẳng.

"ồ?"

Hứa Lạc hơi nhướng mày, nhìn Tiểu Hắc nói: "Chúng ta nói chuyện, đến lượt một tên Phàm nhân như ngươi xen vào sao?"

Sử Quan và một học viên khác của Thần Tích học viện cũng lập tức khóa chặt ánh mắt vào Tiểu Hắc, trong mắt lóe sát khí.

Hổ Tích Niên thì không phản bác, mà cười lớn:

"Nói đúng lắm, đấu võ mồm cái gì, muốn đánh thì đánh thôi!"

Ma thú đại lục vốn không có thù hận gì với Phàm nhân giới. Hơn nữa, bọn họ cũng có tin tức vê học viên của các học viện.

Tất nhiên cũng có một số tin tức về Tiểu Hắc, chỉ có thể nói phong cách hành sự của hắn rất giống với người Ma thú đại lục.

Đúng lúc Hứa Lạc định nói gì đó.

Cánh cửa cung điện đột nhiên mở ra, một luồng gió lạnh và tiếng oan hồn gào thét tràn ra.

Cùng với đó là một giọng nói lười biếng và không kiên nhẫn.

"Ta nói này, cửa cũng mở cho các ngươi rồi, trên đường đi cũng không xếp cho các ngươi những thử thách cạm bẫy khác, các ngươi trực tiếp đẩy cửa vào không được sao? Nhất định phải để bản tọa mở cửa mời các ngươi vào?"
Bình Luận (0)
Comment