Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế ( Dịch)

Chương 253 - Chương 1523: Chiến Hứa Lạc!

Chương 1523: Chiến Hứa Lạc! Chương 1523: Chiến Hứa Lạc!Chương 1523: Chiến Hứa Lạc!

Ma khí cuồn cuộn hội tụ, hư ảnh Ma Thần màu đen hàng lâm.

Khi mọi người còn chưa nhận ra được, từng luông minh khí đã dung nhập vào trong hư ảnh Ma Thần.

Điều này khiến cho hư ảnh Ma Thần vốn tối đen lại có thêm từng sợi ma văn quấn lên, trên ma văn dường như có tiếng quỷ hồn rít gào.

Đương nhiên, trong số những người ở đây, ngoại trừ Minh chủ Lục giới thì không ai có thể nhìn ra.

Vì vậy mà Tiểu Hắc không có chút lưu thủ nào.

Chín loại hoa văn của Vạn Cổ Ma Thể bao phủ khắp cơ thể Tiểu Hắc, kể cả hư ảnh Ma Thần cũng vậy.

Lực lượng trên cơ thể hắn đã vượt qua Tổ Cảnh bình thường, cho dù những người ở xa như Cổ Thánh, Tông Vân hay Sử Quan thì đều cảm nhận được một cách rõ ràng.

Cổ Thánh khẽ cười nói: "Lại cường đại hơn rồi... Trách không được dám tiếp nhận khiêu chiến của Hứa Lạc."

Tông Vân có chút cảm khác, mặc dù hắn và đám người Tiểu Hắc đều đại diện cho Thanh Tiêu học viện đi tham gia trận giao lưu học viện Lục giới.

Nhưng đi đến đây mới biết được, phần lớn người ở đây đều mạnh hơn hắn quá nhiều, có thể dễ dàng đánh bại hắn, thậm chí hắn không thể nào chống lại được.

Sự tồn tại của bọn họ giống như tập hợp cho đủ số lượng, phải đủ số người quy định mới có thể bắt đầu trò chơi.

Không hổ là nhân vật truyền kỳ... cũng không hổ là đệ tử của vị kia.

Đương nhiên Tông Vân cũng không thể bỏ cuộc nản chí sau khi nhìn thấy sự chênh lệch này.

Bởi vì hắn đã được ngắm nhìn thế giới rộng lớn hơn, gặp được những cường giả cao cấp hơn.

Con ếch dưới đáy giếng khi đã nhìn thấy thế giới bên ngoài miệng giếng rồi, sẽ còn muốn quay trở lại dưới đáy giếng hay sao?

Tông Vân chỉ biết càng thêm cố gắng hết sức để nỗ lực, thúc giục bản thân.

Về phân Sử Quan và một gã khác đến từ Thần Tích học viện thì không có chút biểu cảm nào.

Dù sao đối với bọn họ mà nói, loại thực lực này còn chưa đủ khiến cho họ cảm thấy bị uy hiếp.

Bọn họ đều có thể cảm nhận rõ ràng được như thế, vậy thì Hứa Lạc đang ở đối diện Tiểu Hắc đương nhiên càng có thể trực tiếp cảm nhận được lực lượng này mạnh mẽ đến mức nào.

Sắc mặt hắn ta có chút kinh hãi.

Điều đầu tiên hắn ta nghĩ đến là, đây là lực lượng mà một gã Tổ Cảnh có thể giải phóng ra sao?

Nhưng mà bây giờ trường thương đã ra.

Hàn quang lạnh lẽo đã cắt qua không gian mà đi đến trước mặt Tiểu Hắc, không còn khả năng thu lại được nữa.

Còn nữa, mặc dù lực lượng thân thể của đối phương đã vượt qua dự đoán của hắn ta, nhưng Hứa Lạc cũng không cho rằng Tiểu Hắc có thể chống lại một người đã Bán Thần cảnh như mình.

Suy cho cùng, chênh lệch giữa hai người vẫn quá lớn.

Nhưng đang lúc Hứa Lạc nghĩ như vậy.

Hai tay Tiểu Hắc câm Cửu Thiên Ma Kích, gầm nhẹ một tiếng rồi quét ngang về phía trước.

Cùng lúc đó, hư ảnh Ma Thần đằng sau cũng câm ma kích quét ngang ra.

Ma khí ngập trời hóa thanh cương phong mãnh liệt, thổi quét bốn phía!

Ma kích và hàn quang hung hăng va chạm với nhau, từng điểm hàn quang bị đánh nát.

Chỉ là khi mỗi một điểm hàn quang bị đánh nát thì đều khiến cho hai tay Tiểu Hắc chấn động.

Trong nháy mắt, hàn quang đã tan biến hết.

Cửu Thiên Ma Kích dừng lại, đập mạnh vào trường thương của Hứa Lạc.

Trường thương phát ra tiếng ngâm rên rỉ vì không chịu nổi gánh nặng, thậm chí cán thương đã dần dần cong xuống!

Trường thương được chia làm hai loại, trường thương cứng và trường thương mềm.

Cán thương của loại trường thương cứng thì cứng rắn không thể uốn cong, dựa vào đâm tới đâm lui và khả năng xuyên thủng cực mạnh để chiến đấu, thích hợp cho tấn công chính diện.

Còn cán thương của loại trường thương mềm thì có thể uốn cong, dựa vào lực bật trở lại khi đè lên cán thương, điều chỉnh lực đánh kết hợp với thương ý, hủy diệt đối thủ từ trong ra ngoài.

Hai loại trường thương đều có ưu nhược điểm riêng.

Nhưng mà ở đây, trường thương của Hứa Lạc rõ ràng là loại trường thương cứng.

Cán thương bị uốn cong quá mức sẽ có nguy cơ gấy nát.

Không có cơ hội liếc mắt kiểm tra trường thương, thân thể Hứa Lạc đột nhiên chấn động, nhếch miệng nhe răng, hai mắt trừng lớn.

Một lực lượng mãnh liệt truyền từ thanh trường thương đến hai tay hắn.

Nếu không phải hắn nhanh chóng rót một lượng lớn tiên khí vào hai tay, chỉ sợ trường thương đã bật ra ngoài.

Không chỉ có lực lượng cường đại, trong đó còn ẩn chứa một luông ma khí nặng nề, khiến người ta không cách nào chống cự được.

Luông ma khí này xuyên thấu cơ thể Hứa Lạc, xuyên qua lớp phòng ngự của tiên khí mà đi thẳng vào sâu trong nội tâm hắn! Dường như trong nội tâm Hứa Lạc đang có một Ma Thần khổng lồ dần hình thành, ép buộc hắn ta thần phục!

Hứa Lạc cắn răng, trong lòng không ngừng gào thét.

Đây là thực lực mà Tổ Cảnh có thể thi triển ra sao???

Bên Tiểu Hắc thì ngược lại, ngay thời khắc ma kích nện vào trường thương, đầu thương bộc phát ra thương ý cương mãnh, đâm thành vô số lỗ máu trên người Tiểu Hắc, đánh hắn bay ra xa.

Âm ầm, Tiểu Hắc rơi xuống cách đó ngàn mét.

Lúc đầu Hứa Lạc còn bình tĩnh, thậm chí còn mỉm cười trào phúng.

Nhưng sau đó sắc mặt hắn ta đã thay đổi hoàn toàn, thở hổn hển liên tục, vẻ mặt đầy nặng nề, đồng tử run rẩy, cúi đầu nhìn hai tay đang run lên của mình với ánh mắt không thể tin nổi.

Thật sự không thể khinh thường được nữa.

Sau đó Hứa Lạc nhìn trường thương đang phát ra tiếng ngâm rên rie kia, rồi lại ngẩng đầu nhìn về phía nơi đất đá bay lên mù mịt do Tiểu Hắc rơi xuống.

Đây là chuyện mà người Phàm Nhân giới có thể làm được sao...

Đã kết thúc rồi đúng không...

Hứa Lạc hít một hơi thật sâu, nhưng hắn còn chưa kịp thở hết thì có âm thanh đất đá va chạm vào nhau vang lên, một bóng đen lao ra từ trong đó!

Đây không phải tốc độ mượn nhờ lực quy tắc, cũng không phải tốc độ dựa vào cảnh giới tu đạo.

Đây là tốc độ của thân thểit

Bóng người đó lao vọt đến với tốc độ cực kỳ nhanh, tạo ra những tiếng nổ cực kỳ chói tai, những nơi hắn đi qua đều vang lên âm thanh âm ầm, không gian như bị chấn động rạn nứt!

Hứa Lạc cả kinh, không phải một kích vừa rồi của hắn đã khiến đối phương trọng thương rồi sao?

Tại sao?

Không kịp nghĩ nhiều, Hứa Lạc lại lân nữa nắm chặt trường thương trong tay, quét khẽ một tiếng, một luồng ánh sáng màu xanh thẳm bao phủ lấy trường thương.

Ánh sáng màu lam giống như ngọn lửa rực cháy, ngưng tụ thành rồng!

Trường thương như rồng!

"Quán Tân Thương Khung!"

Hứa Lạc quát một tiếng, trường thương trong tay mạnh mẽ đâm về phía trước!

Âm!

Bóng dáng của Tiểu Hắc chưa hiện, chỉ thấy bóng đen đã chạm vào đầu rồng xanh thắm.

Sắc mặt Hứa Lạc biến đổi, cỗ lực lượng này, so với lúc trước thì chẳng những không yếu mà còn mạnh hơn! Mặt đất dưới chân hắn ta bắt đầu vỡ vụn, Hứa Lạc mất trọng tâm rơi xuống.

Lúc này, bóng dáng Tiểu Hắc cũng hiện ra, những cái lỗ máu dày đặc trên người hắn lúc trước đang toát ra từng luồng khói trắng, ma khí màu đen uốn lượn trong đó, miệng vết thương nhanh chóng khép lại.

Huyết mạch chỉ lực?

Hổ Tích Niên ở cách đó không xa thấy cảnh này, cũng khẽ nhếch miệng cười nói: "Ồ? Lực lượng huyết mạch của hắn không thua kém gì Thú tộc chúng ta."

Lúc này đây, Hứa Lạc lui bước.

Tiểu Hắc lại bị đánh bay một lần nữa.

Đồng thời, trên cánh tay phải và ngực phải của hắn cũng bị luồng thương ý màu xanh thẳm đó xuyên thủng, phá vỡ da thịt, có thể nhìn thấy cả xương cốt và nội tạng đang nhảy lên!

Mặc dù cơ thể bị trọng thương, nhưng xương cốt lại không có chút tổn thương nào.

Trên xương cốt và nội tạng của Tiểu Hắc có một tâng kim quang nhàn nhạt lưu chuyển.

Minh chủ Lục giới thấy vậy thì thu hồi vẻ mặt thưởng thức trò hay, hai mắt nhíu lại nhìn chăm chăm vào tầng kim quang kia.

Mặc dù không muốn thừa nhận, nhưng chính hắn cũng không nhìn ra được rốt cuộc thì luông kim quang này là lực lượng gì.

Hứa Lạc cũng lui ra sau vài bước, nhìn trường thương trong tay. Trên thanh trường thương cấp bậc Thần Minh này đã xuất hiện những vết rạn nứt.

Khả năng trấn áp vũ khí do Cửu Thiên Ma Kích mang lại cũng phát huy tác dụng.
Bình Luận (0)
Comment