Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế ( Dịch)

Chương 256 - Chương 1526: Cảm Ngộ Luân Hồi!

Chương 1526: Cảm ngộ luân hồi! Chương 1526: Cảm ngộ luân hồi!Chương 1526: Cảm ngộ luân hồi!

Ở trong luân hồi, chúng sinh bình đẳng...

Tiểu Hắc nhìn từng linh hồn bay ra, lập tức chui xuống mặt đất biến mất.

"Ồ? Ngươi có thể thấy được linh hồn tiến vào luân hồi sao? Không hổ là người được Minh chủ Phàm Nhân giới lựa chọn."

Minh chủ Lục giới tiếp tục giải thích: "Ngươi đã có thể thấy rõ linh hồn tiến vào luân hồi, như vậy tất nhiên cũng hiểu được. Nếu một cường giả tiến vào luân hồi, sau đó sống lại mà vẫn kế thừa được lực lượng thần hồn của kiếp trước thì sẽ phá hư cân bằng của thế giới này trên diện rộng đúng không?”

Tiểu Hắc gật đầu: "Nhưng vẫn có người dùng bí pháp hoặc công pháp để giữ lại trí nhớ kiếp trước, thậm chí còn thông qua luân hồi mà lợi dụng thiên phú kiếp này chồng lên thiên phú kiếp trước."

Ví dụ như nhị sư tỷ Hồng Anh của hắn, chính là sử dụng Cửu Chuyển Luân Hồi công.

Nhưng Tiểu Hắc không nói ra.

Minh chủ Lục giới gật đầu: “Quả thật có chuyện đó."

"Vậy không ngăn lại sao?"

Minh chủ Lục giới dang hai tay ra, mỉm cười nói: "Tại sao chúng ta phải ngăn cản? Nếu như đối phương có thể thông qua các loại bí pháp đó mà thoát khỏi sự gột rửa của luân hồi thì đó cũng là bản lĩnh của đối phương. Huống chi, nếu như một ngày nào đó chúng ta không đạt đến cảnh giới trường sinh kia, cũng sẽ đi vào con đường này. Đến lúc đó, có lẽ chính chúng ta cũng dùng cách này thì sao?”

"Nhưng mà những loại bí pháp này rất hiếm có, nếu không có cơ duyên cực lớn thì không thể nào có được."

"Được rồi, đã nói rõ bản chất cho ngươi biết.' Minh chủ Lục giới nhún vai, sau đó vỗ một chưởng vào lưng của Tiểu Hắc.

Hai đồng tử của Tiểu Hắc co rụt lại, hình ảnh trong mắt như bị chậm lại rất nhiều, trôi qua giống như đèn kéo quân. Thần hồn trực tiếp bay ra khỏi thân thể, quay đầu nhìn lại, cơ thể của hắn đã nằm trên đất.

"Biết bản chất thôi còn chưa đủ. Muốn có được truyền thừa của bổn tọa thì ngươi phải tự mình trải qua luân hồi, cảm ngộ luân hồi, hóa thân thành luân hồi."

Nói đến đây, Minh chủ Lục giới đẩy thần hồn của Tiểu Hắc xuống đất.

Thần hồn không ngừng xuyên thấu mặt đất, đi đến một nơi tràn ngập minh khí.

Nơi này... có khí tức rất quen thuộc.

Quỷ Môn Quan, Hoàng Tuyền lộ, Vong Xuyên hà và cầu Nại Hà...

Đây là Cửu U Minh Phủ.

Tại nơi này, mỗi một quỷ hồn sau khi chết đều đi qua Quỷ Môn Quan, sau khi bước lên cầu Nại Hà, uống canh Mạnh Bà, đi qua đường Hoàng Tuyền, trải qua gột rửa thần hồn triệt để mới được tiến vào trong luân hồi.

Nhưng mà rõ ràng Tiểu Hắc không cần phải trải qua những thứ này, thân hồn của hắn trực tiếp bị lực lượng mạnh mẽ của Minh chủ Lục giới ném vào trong luân hồi.

Cái gọi là luân hồi, chính là một cái cối xay khổng lồ, bên trên phủ kín những văn tự huyền diệu. Mà tất cả những quỷ hồn muốn đi vào trong luân hồi thì phải vào cối xay.

Sau đó, những văn tự huyền diệu trên cối xay khổng lồ kia sẽ tỏa ra luông hắc quang, cối xay bắt đầu chuyển động.

Giống như muốn nghiền nát thần hồn trong đó.

Khi thân hồn của Tiểu Hắc đi vào thì cũng nhận ra có điều gì đó không thích hợp.

Những quỷ hồn khác sau khi tiến vào cối xay thì không có bất kỳ ý thức tồn tại nào. Nói cách khác, dù cho có chuyện gì xảy ra thì cũng không cảm nhận được.

Nhưng Tiểu Hắc không giống vậy, bây giờ mọi giác quan của hắn đều bình thường.

Trải qua luân hồi...

Nói vậy...

Tiểu Hắc cười khổ một tiếng, sau đó lại nhếch miệng.

Tuy nói sau khi thần hồn trải qua nhiêu kỳ ngộ thì sẽ mạnh hơn rất nhiều so với những thể tu khác, nhưng rốt cuộc Tiểu Hắc cũng không có ý định muốn tu luyện thần hồn. Hoặc là hắn cơ bản không nghĩ rằng tu luyện thần hồn là quan trọng!

"Đã quen với đau đớn khi luyện thể rồi, vừa đúng lúc có thể cảm nhận thử đau đớn thần hồn có thể đáng sợ đến mức nào!"

Vừa dứt lời.

Hắn thấy cối xay bắt đầu chuyển động, hai cối trên dưới chuyển động theo hai hướng khác nhau, đồng thời bắt đầu đè ép ở giữal

Chỉ trông nháy mắt, Tiểu Hắc đã cảm nhận được một cơn đau đớn cực kỳ kinh khủng!

Cơn đau này không giống với cơn đau khi tôi luyện thân thể.

Khi rèn luyện thân thể, cơ bắp sẽ cảm nhận được đau đớn trước, sau đó mới truyền qua các dây thần kinh, cuối cùng mới đi đến não.

Mà cơn đau hiện giờ chính là nỗi đau trực tiếp xâm nhập vào linh hồn!

Không có chút cảm giác giảm xóc nào để làm quen, dường như tất cả nỗi đau đều bùng nổ ngay lập tức và cùng một lúc!

Thần hồn như bị nghiền nát trong nháy mắt!

Nhưng một lực lượng đặc biệt đang nhanh chóng ngưng tụ thần hồn lại, sau đó tiếp tục bị nghiền nát.

Nỗi đau này cứ lặp đi lặp lại, giống như vĩnh viễn không kết thúc.

Khiến cho người ta chìm sâu vào tuyệt vọng.

Lúc này, Minh chủ Lục giới đứng ở trên cối xay, cúi đâu nhìn cảnh tượng này, hắn vuốt cằm, trên mặt lộ vẻ vô cùng tò mò. "Không biết hắn có thể kiên trì được bao lâu... Nhớ lúc trước, ta cũng chỉ có thể chịu đựng được một chén trà."

"Nhưng hắn là thể tu, tuy rằng thân hồn mạnh hơn những thể tu khác, nhưng chung quy lại cũng chưa từng trải qua tôi luyện... Ữm, nửa chén trà đi, nửa chén trà là đủ tư cách rồi."

Minh chủ Lục giới nhếch miệng cười nói: "Ai, bổn tọa vẫn là quá nhân từ. Tìm được mấy ai có tấm lòng khoan dung nhân hậu như ta đây."

Nếu để Tiểu Hắc nghe được những lời nói của Minh chủ Lục giới, có lẽ sẽ chửi ầm lên.

Mẹ nó, cái này gọi là khoan dung nhân hậu sao?

Nhưng mà trong quá trình thần hồn bị nghiền nát nhiều lần, thần hồn của Tiểu Hắc cũng dần trở nên mạnh mẽ, cứng cỏi hơn.

Đồng thời, mức độ thừa nhận đau đớn cũng được nâng cao lên rõ rệt.

Thời gian nửa chén trà trôi qua.

Đối với Minh chủ Lục giới ở bên ngoài mà nói thì chỉ là chuyện trong nháy mắt.

Nhưng đối với Tiểu Hắc bị nghiền nát thần hồi nhiều lần trong cối xay, thì lại dài đằng đãng vô cùng, dường như cả đời này cũng không lâu đến vậy.

"Nửa chén trà đã qua, ngươi có đủ tư cách." Minh chủ Lục giới khẽ nhếch khóe miệng, trong mắt hiện lên một tia hứng thú.

"Ừ, nhưng xem ra ngươi vẫn có thể kiên trì tiếp. Như vậy cứ tiếp tục đi, dù sao cũng mang lại lợi ích rất lớn cho thần hồn của ngươi. Hơn nữa nếu như muốn trở thành Minh chủ Lục giới, tiếp nhận y bát của bổn tọa thì thân hôn không mạnh không được."

Ừ, chứ tuyệt đối không phải vì bổn tọa muốn xem đâu.

Nói thật đi.

Cho dù bây giờ năng lực chịu đựng cảm giác đau đớn đã được nâng cao, nhưng vẫn không đuổi kịp nỗi đau bị cối xay nghiền nát thần hồn, lại còn không ngừng lặp đi lặp lại, chông chất nhiều lần.

Hiện tại Tiểu Hắc hoàn toàn đang dựa vào ý chí mà chịu đựng.

Thậm chí thân hồn đã không còn phát ra tiếng rống đau đớn nữa, đây là dấu hiệu hắn đang sắp sụp đổ.

Sau thời gian một chén trà.

Minh chủ Lục giới cũng cảm nhận được điều này, khẽ gật đầu: "Ý chí ngày khiến cho bổn tọa cảm thấy hơi ngạc nhiên đấy. Lại còn là một thể tu chưa từng tu luyện thần hồn. Xem ra hắn có thể đạt đến trình độ như bổn tọa, thậm chí có khả năng vượt qua."

"Chắc bây giờ cho hắn đi ra được rồi, nếu không sẽ quá trớn."

Nhưng khi Minh chủ Lục giới chuẩn bị vớt thân hồn của Tiểu Hắc ra.

Bỗng có một luồng kim quang đột nhiên bừng lên từ trong cối xay!

Sắc mặt Minh chủ Lục giới đại biến, vẻ mặt ngưng trọng nhìn cảnh tượng này.

Hắn chưa bao giờ gặp qua lực lượng như thế này, hơn nữa ngay cả hắn cũng không nhìn thấu, đến tột cùng thì lực lượng này ở trình độ nào!

Khi kim quang tỏa sáng, thân hồn của Tiểu Hắc ở trong cối xay không sụp đổ, ngược lại nhờ có ánh sáng của kim quang chiếu rọi mà tỉnh táo lại!

Cuối cùng thì Minh chủ Lục giới cũng thu lại tâm tình vui đùa, nhìn cối xay, đồng tử co rụt lại, thì thâm nói: "Có người đang bảo vệ thân hồn của hắn... Rốt cuộc thì hắn là ai, sao lại có người chống lưng cường đại như vậy?"
Bình Luận (0)
Comment