Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế ( Dịch)

Chương 257 - Chương 1527: Luân Hồi Thiên Thuật, Minh Vương Sát Ảnh

Chương 1527: Luân Hồi Thiên Thuật, Minh Vương Sát Ảnh Chương 1527: Luân Hồi Thiên Thuật, Minh Vương Sát ẢnhChương 1527: Luân Hồi Thiên Thuật, Minh Vương Sát Ảnh

Có vẻ như luồng kim quang này biết trong cối xay có thể rèn luyện thần hồn cho Tiểu Hắc.

Cho nên không ngăn cả cối xay nghiền nát thần hồn Tiểu Hắc nhiều lần, mà chỉ duy trì một tia ý thức của Tiểu Hắc, để đảm bảo rằng Tiểu Hắc sẽ không bị nỗi đau đớn cùng cực này khiến cho hoàn toàn bất tỉnh sau đó thật sự sụp đổ.

Minh chủ Lục giới đã chứng kiến hết toàn bộ mọi chuyện diễn ra.

Nhưng dù cho hắn có thăm dò thế nào đi chăng nữa thì cũng không thể bắt được luồng kim quang này, đồng thời cũng không thể nhìn thấu lai lịch của luồng kim quang mạnh mẽ này.

"Lúc trước cũng cảm nhận được trong cơ thể tiểu tử này có gì đó không tâm thường. ' Minh chủ Lục giới nhíu mày, thì thâm: "Không ngờ được... Lại ẩn giấu sâu như vậy."

Dưới sự bảo vệ của cấm chế Lục Trường Sinh tạo ra, Tiểu Hắc đã kiên trì được một canh giờ.

Minh chủ Lục giới không khỏi che mặt lại.

Thời gian Tiểu Hắc kiên trì được dài hơn rất nhiều so với lần hắn tiếp nhận khảo nghiệm năm xưa.

Đây là hoàn toàn không cùng một cấp bậc.

Mặc dù Tiểu Hắc có thần vật bảo vệ, nhưng có thể kiên trì được lâu như vậy, Tiểu Hắc của hắn sẽ cứng cỏi đến một trình độ cực kỳ đáng sợ.

Có thể, với thân hồn hiện giờ của Tiểu Hắc, cho dù cường giả Quân Thần cảnh cố tình quấy nhiễu thần hồn hay tạo ra ảo cảnh, cũng không thể gây ra bất kỳ ảnh hưởng nào đối với hắn.

Đương nhiên, nếu là cường giả Quân Thân chuyên tu thân hồn phát động thần hồn công kích hoặc tập trung công kích thì mới có thể uy hiếp đến thần hồn của Tiểu Hắc.

Minh chủ Lục giới rút thân hồn của Tiểu Hắc ra.

Mặc dù đã có kim quang bảo vệ, nhưng sau khi rời khỏi cối xay, thoát khỏi nguy hiểm rồi, kim quang cũng theo đó mà tan biến không còn dấu vết.

Ngay khi kim quang hoàn toàn tiêu tán, Tiểu Hắc cũng hoàn toàn mất đi ý thức.

Trong một canh giờ liên tục chịu đựng đau đớn cùng cực mà người bình thường không thể thừa nhận được, mất khoảng ba ngày sau, thân hồn của Tiểu Hắc mới dần dần tỉnh táo lại.

Minh chủ Lục giới kê sát mặt vào, nhìn chằm chằm Tiểu Hắc.

Tiểu Hắc ngẩn người, hỏi: 'A... Tiền bối có chuyện gì thế?"

"Ngươi... Thôi quên đi, chờ sau khi hoàn toàn kết thúc lại hỏi."

Minh chủ Lục giới khoát tay nói.

"Tiếp theo còn phải cảm ngộ luân hồi và thân hóa luân hồi, mức độ khó khăn cao hơn nhiều so với trải qua luân hồi. Ngươi có thể vượt qua được thì chứng tỏ ngươi có đủ tư cách để tiếp nhận y bát của bổn tọa, không qua được thì về tìm mụ mụ đi."

Sắc mặt Tiểu Hắc đen kịt. Mấy câu này rất bình thường nhưng vì sao khi được thốt ra từ trong miệng Minh chủ Lục giới lại khó nghe như vậy?

Sau đó Tiểu Hắc lại khiến cho Minh chủ Lục giới kinh hãi không ít hơn khi hắn trải qua luân hồi.

Khảo nghiệm cảm ngộ luân hồi, Tiểu Hắc dùng thời gian bảy ngày để vượt qua, trong khi Minh chủ Lục giới mất tròn mười ngày.

Trong lúc này, hắn đã nắm giữ được căn nguyên lực lượng luân hồi.

Lúc thân hóa luân hồi, thần hồn của Tiểu Hắc đã hoàn toàn vỡ nát.

Nhưng dưới một luồng lục quang sinh chi ý chiếu rọi, thân hồn của hắn đã được chữa trị.

Hơn nữa Tiểu Hắc đã thành công khống chế cối xay luân hồi, đồng thời khi thân hóa luân hồi cũng thông qua cối xay luân hồn mà rèn luyện thân thể. Hiện giờ cường độ cơ thể của Tiểu Hắc đã bước vào cảnh giới Bán Thần.

Loại sinh chi ý này, không giống với những người khác.

Những người khác khi tu luyện sinh chi ý thì đều không ngừng phân ra từ trong gốc sinh chỉ ý.

Đơn giản mà nói, nếu như muốn cảm ngộ một loại lực lượng quy tắc nào đó, vậy phải chạm vào được ngọn nguồn của lực lượng quy tắc này.

Sinh chi ý mà Tiểu Hắc giải phóng ra, chính là nguồn gốc của cỗ lực lượng này.

Đây là cỗ lực lượng tinh thuần nhất, có từ lúc thiên địa sơ khai.

Này mẹ nó đến tột cùng là hắn lấy đâu ra?

Không... Phải nói là rốt cuộc ai đã đưa vào trong cơ thể hắn?

Thứ này, tuyệt đối không phải chỉ dựa vào cảm ngộ đơn thuần là có thể ngộ ra được!

Minh chủ Lục giới đã cảm thấy cạn lời.

Vốn nghĩ thân phận của mình đã đủ cao rồi.

Bây giờ xem ra... Có vẻ thân phận của Tiểu Hắc cũng không đơn giản.

Sau khi tất cả kết thúc, Minh chủ Lục giới cẩn thận hỏi: "Cái này... Huynh đệ, sư tôn của ngươi là ai?"

Tiểu Hắc suy nghĩ rồi đáp: "Không được sư tôn cho phép thì không thể nói cho tiền bối."

Hơn nữa nói cho ngươi, chưa chắc ngươi biết...

Minh chủ Lục giới vỗ tay một cái.

Vậy những thứ này chính là do sư tôn ngươi cho đúng không!

"Không phải chứ huynh đệ, sư tôn ngươi lợi hại như vậy, vì sao còn muốn đến nhận truyền thừa của ta làm gì?"

Trực tiếp kế tục truyên thừa của sư tôn ngươi không phải là được rồi sao.

Tiểu Hắc nói: "Truyền thừa của sư tôn sao... Nhiều lắm, chúng ta không học được."

"Nhiều lắm là có ý gì..." “Chính là cái gì cũng có.'

Nghe vậy, lông mày của Minh chủ Lục giới điên cuồng co giật.

Không thể trêu vào, không thể trêu vào.

Minh chủ Lục giới bỏ cuộc, không tiếp tục thăm dò thân phận sư tôn của Tiểu Hắc nữa, bất đắc dĩ khoát tay nói: "Cũng được, đã như vậy thì giao truyền thừa cho ngươi."

Sau khi hắn nói xong, trước ngực của Minh chủ Lục giới xuất hiện một tảng đá mang theo một chuỗi phù văn thần bí, giống như một chiếc vòng cổ. Minh chủ Lục giới cầm nó trong tay, đưa cho Tiểu Hắc.

"Đây là vòng cổ luân hồi, có thể trực tiếp điều khiển cối xay luân hồi."

Minh chủ Lục giới nói: "Công pháp thì bổn tọa không cho ngươi, dù sao ngươi cũng là thể tu... Hơn nữa sư tôn ngươi cái gì cũng có, chắc là không cần công pháp của ta đúng không."

Câu nói cuối cùng, muốn có bao nhiêu âm dương quái khí thì có bấy nhiêu âm dương quái khí.

Tiểu Hắc nhếch miệng cười nói: "Hay là tiền bối vẫn đưa cho ta đi. Dù sao thì ngươi cũng không tìm được người thừa kế nào khác, vừa đúng lúc sư tỷ của ta có thể dùng công pháp này, nàng tu luyện luân hồi chỉ lực."

Mẹ nó!

Minh chủ Lục giới suýt chút nữa cắn nát răng, nghiến răng nghiến lợi nói:

"Tiểu tử ngươi còn muốn bòn rút bổn tọa nữa sao?"

"Hơn nữa sư tỷ ngươi tu luyện luân hồi chỉ lực vì sao không để nàng tiếp nhận truyền thừa của bổn tọa?"

Tiểu Hắc đáp: "Nàng không đi vào nơi này được, hơn nữa sư tỷ ta đi Đế Vương đạo, nếu tiếp nhận truyền thừa của tiền bối sẽ có xung đột."

Cũng đúng.

Minh chủ không có nhiều tín ngưỡng lực, những người khác đối với hắn chỉ có kiêng dè và sợ hãi.

Huống chị, loại minh khí lạnh lẽo thế nào, thấy thế nào cũng không xứng với đế vương khí.

Đương nhiên, công pháp tu luyện của Minh chủ Lục giới có liên quan đến luân hồi chỉ lực chứ không phải tu luyện minh khí.

Minh chủ Lục giới thở dài, bất đắc dĩ nói: "Nếu như người khác tiếp nhận truyền thừa của bổn tọa, có lẽ đã vui sướng đến mức khóc rống lên rồi, ngươi đây? Không muốn nhận thì thôi, còn muốn cho người khác..."

Bốp!

Minh chủ Lục giới đập một phát vào trán Tiểu Hắc.

Thế nào là lợi dụng phế vật?!

Chính là như hiện tại!!!

Nhưng cuối cùng Minh chủ Lục giới vẫn đưa công pháp cho Tiểu Hắc. Tên của công pháp đó là Luân Hồi Thiên Thuật.

Về đẳng cấp của nó thì... Tiểu Hắc nhìn không ra.

Cảnh giới của hắn vẫn quá thấp.

Sau đó, Minh chủ Lục giới suy nghĩ một lại, lại đưa thêm cho Tiểu Hắc một quyển công pháp: "Đúng rồi, nhớ ra có một công pháp luyện thể chắc là thích hợp với ngươi. Công pháp này là bổn tọa ngẫu nhiên có được."

Tiểu Hắc nhận lấy, mở ra xem.

Phía trên được khắc rõ bốn chữ.

Minh Vương Sát Ảnh.
Bình Luận (0)
Comment