Chương 1552: Thượng Cổ Thần Lôi thứ bảy
Chương 1552: Thượng Cổ Thần Lôi thứ bảyChương 1552: Thượng Cổ Thần Lôi thứ bảy
Cửu Cửu Hồng Mông Thần Lôi Thuật.
Tổng cộng có chín tâng, mỗi một tầng đại diện cho một loại Thượng Cổ Thần Lôi. Khi tập hợp đủ chín loại Thượng Cổ Thần Lôi thì sẽ dẫn đến một lần biến chất.
Đương nhiên, mỗi lần lĩnh ngộ được một tầng Thượng Cổ Thần Lôi thì đối với Mục Phù Sinh mà nói chính là một lần thực lực nhảy vọt.
Huyền Âm Tử Lôi, Thiên Trừng Thần Lôi, Lục Cửu Thiên Lôi, Thái Cực Âm Dương Chính Khí Thần Lôi, Tiểu Ngũ Hành Hỗn Nguyên Thần Lôi, Đại Ngũ Hành Diệt Tuyệt Thần Lôi.
Cùng với loại Thượng Cổ Thần Lôi thứ bảy xuyên qua ngực Thẩm Hàm - Tử Tiêu Thần Lôi.
Lực lượng của bảy loại thần lôi này, bất kể là loại thần lôi nào thì trong mắt bọn họ đều có đẳng cấp cao hơn lôi kiếp chi lực mà Thần Minh cảnh cần phải trải qua không chỉ một tầng.
Chỉ là thực lực của người độ kiếp khiến cho uy lực của lôi kiếp mạnh hơn so với Thượng Cổ Thần Lôi mà Mục Phù Sinh điều khiển mà thôi.
Lúc này mới dẫn đến uy lực chênh lệch.
Lấy một ví dụ rất đơn giản.
Lôi kiếp mà Thần Minh cảnh cần phải trải qua là do Thiên Đạo khống chế.
Mà cảnh giới của Thiên Đạo tuyệt đối cao hơn Mục Phù Sinh.
Trong lôi kiếp của Thần Minh cảnh, quan trọng không phải lực lượng lôi đình, mà là lực lượng của Thiên Đạo ẩn chứa trong đó.
"Chỉ là... Vì sao Mục Phù Sinh có thể khống chế loại thần lôi này? Chắc chắn Phàm Nhân giới không thể có loại thần lôi cấp bậc như thế này tồn tại."
Ba người Thương Huyền học viện câm quân sĩ trong tay đều lộ ra vẻ mặt hoảng sợ nhìn Cửu Bạch Lộ, giống như muốn nghe được lời giải thích rõ ràng từ trong miệng nàng.
Cửu Bạch Lộ làm như không thấy.
Không chỉ là nàng không muốn phản ứng, quan trọng hơn là... chính nàng cũng không biết.
Nhưng mà nói như vậy, tức là chuyện Thẩm Hàm biết được cũng nhiều hơn so với những người khác.
Khi hắn cúi đầu nhìn về phía thần lôi màu xám xuyên qua ngực mình, trên mặt tràn ngập vẻ hoảng hốt.
Cho dù máu tươi đang không ngừng chảy ra từ trong miệng, hắn vẫn không hỏi Mục Phù Sinh từ bao giờ đã bố trí một đạo thần lôi khác, mà là khó hiểu hỏi:
"Đây là... Tử Tiêu Thân Lôi ở tâng lôi kiếp thứ chín Thần Minh cảnh? Đây chính là thiên kiếp chi lực, làm sao ngươi có được?”
Câu nói cuối cùng, Thẩm Hàm gân như liều mạng đẩy âm thanh ra khỏi cổ họng.
Cho dù bởi vì sinh cơ trong cơ thể đang nhanh chóng xói mòn mà khiến cho âm thanh suy yếu nhỏ vô cùng, thế nhưng dưới sự hoảng sợ cực độ dẫn đến tiêm thức gào thét, có thể nhìn ra được từ những gân xanh đang không ngừng nổi lên và giật giật ở cổ hắn.
Giọng nói của Thẩm Hàm tuy nhỏ cũng đủ để có thể nghe rõ được.
Những lời này rơi vào trong tai Kỳ Ngộ hóa thân thành Kỳ Lân, Sở Tường, ba học viên của Thương Huyền học viện cùng với Cửu Bạch Lộ, khiến cho tất cả mọi người đều cả kinh.
Tử Tiêu Thần Lôi ở tâng lôi kiếp thứ chín?
Mặc dù Kỳ Ngộ đã nghe nói qua loại thần lôi này, nhưng cũng chưa từng được tận mắt nhìn thấy.
Dù sao người có thể trải qua toàn bộ chín tầng lôi kiếp của Thần Minh cảnh, đưa mắt nhìn cũng không có mấy ai.
Mà những người như vậy, không thể nghi ngờ là những nhân vật đứng đầu, trên đỉnh.
Nhưng mà... Ở các giới, số lượng cường giả cấp bậc này được ghi nhận không vượt quá một bàn tay.
Hơn nữa đã sớm ẩn cư, không dễ dàng xuất hiện.
Nghe được câu hỏi nghi ngờ của Thẩm Hàm, Mục Phù Sinh khẽ nhướng mày. Hắn không có thời gian giải thích với Thẩm Hàm, lôi đình liên tục chớp lóe trong lòng bàn tay, hắn nắm tay lại.
Ngay lập tức tia chớp màu xám xuyên qua ngực Thẩm Hàm đột nhiên bạo động!
Xâm nhập vào lục phủ ngũ tạng, tứ chi bách hài của Thẩm Hàm, ăn mòn hết tất cả mọi thứ trong cơ thể hắn!
Cho dù là thần hồn cũng không ngoại lệ!
Trước khi chết, trong con ngươi Thẩm Hàm vẫn tràn ngập sợ hãi và nghi ngờ, cho dù thi thể đã nát tan và rơi xuống đất cũng vẫn như thế.
Sau khi tiêu diệt Thẩm Hàm, Mục Phù Sinh nhìn Kỳ Ngộ, nói: "Nơi này giao cho ngươi."
Nghe vậy, Kỳ Ngộ tỉnh lại từ trong nỗi khiếp sợ, lập tức nghiêm túc gật đầu.
Về phần Sở Tường, Mục Phù Sinh còn không thèm liếc mắt nhìn hắn một cái.
Hoặc là nói Mục Phù Sinh tạm thời không có thời gian để đi quan tâm đến những thứ khác. Hắn đi đến bên cạnh Cửu Bạch Lộ.
Cửu Bạch Lộ đứng dậy cười nói: "Đan dược ngươi đưa rất thần kỳ, phản phệ đã bị áp chế xuống rồi."
Mục Phù Sinh gật đầu, lấy ra hơn trăm tờ phù triện từ trong không gian giới chỉ. Sau khi bày ra một lao tù kết giới xong thì rời đi khỏi nơi này với Cửu Bạch Lộ, đi về hướng đám người Diệp Thu Bạch.
Thấy Mục Phù Sinh không quan tâm đến mình, Sở Tường thở phào một hơi nhẹ nhõm.
Chỉ là nhớ đến cảnh trước khi đi, Mục Phù Sinh không thèm liếc mắt nhìn hắn một lần nào thì lại không khỏi có chút tức giận.
Mặc dù hiện tại thực lực của hắn không bằng Mục Phù Sinh, nhưng tốt xấu gì cũng xếp thứ mười lăm trên Thương Huyền bảng mài
Hơn nữa là còn người đến từ cổ gia tộc của Thương Huyền đại lục đó! Sở Tường nhìn theo hướng Mục Phù Sinh và Cửu Bạch Lộ rời đi.
Nhưng khi hắn đi đến gần mấy trăm tấm phù triện tạo thành lồng giam sấm sét thì thì lại không có cách nào phá vỡ lông giam này!
"Đây là có ý gì?"
Kỳ Ngộ đã khôi phục lại hình thái con người, khoanh chân ngồi dưới đất, thản nhiên nói:
"Ý gì? Đám hậu bối con cháu thế gia đều như vậy sao? Rất rõ ràng là không muốn cho các ngươi rời đi rồi còn gì!"
"Đợi hắn xử lý chuyện bên kia xong thì sẽ quay lại xử lý các ngươi."
"Đương nhiên ta cũng không ngoại lệ."
Trải qua trận chiến này, Kỳ Ngộ cũng đã có chút hiểu biết về cách xử sự của Mục Phù Sinh.
Chỉ sợ là không muốn để những người này truyền tin tức ra ngoài đi?
Mà ba học viên còn lại của Thương Huyền học viện thì hai mặt nhìn nhau, rồi lại nhìn vê phía Sở Tường, cùng tiến lên chất vấn hắn.
"Sở Tường, ngươi gia nhập Thương Huyền học viện, vậy mà lại trợ giúp cho người Thần giới đối phó với chúng ta?"
"Đối phương chính là người Thân giới. Nếu chuyện này mà truyền ra ngoài thì Sở gia các ngươi sẽ bị tất cả mọi người của Hỗn Độn giới căm thùi"
Sở Tường lại hừ lạnh nói:
"Đối phó các ngươi? Thực lực của các ngươi không bằng ta, hơn nữa cũng không biết hắn đi đâu rồi, có thể đã sớm bị đào thải.
Chỉ khi nào các ngươi thoát khỏi rừng rậm dày đặc sương mù này thì mới có cơ hội được xếp hạng, loại đạo lý đơn giản thế này mà ngươi cũng không hiểu sao?"
Người cầm quân tướng của Thương Huyền học viện nhíu mày nói: "Dù sao đi nữa thì ta cũng sẽ báo cáo lại chuyện này với học viện."
Sở Tường cười lạnh một tiếng, nói: "Báo cáo? Với điều kiện tiên quyết là các ngươi có thể ra khỏi nơi này được."
Nói xong, hắn lại tiếp tục nghiên cứu lồng giam sấm sét.
Quả nhiên đúng như Kỳ Ngộ nói, đợi đến khi Mục Phù Sinh trở về, chỉ sợ cũng chính là lúc hắn bỏ mạng......
Vào lúc này.
Mục Phù Sinh và Cửu Bạch Lộ đã vượt qua Sở hà Hán giới, dựa vào đặc tính của quân mã mà chạy nước rút cực kỳ nhanh.
Nhìn vẻ mặt lo lắng của Mục Phù Sinh, Cửu Bạch Lộ trấn an hắn: "Đừng lo, thực lực của các sư huynh đệ của ngươi cũng rất cường đại, nhất định sẽ không xảy ra chuyện gì đâu."
Mục Phù Sinh không nói gì, chỉ là sắc mặt vô cùng khó coi.
Loại biểu cảm này chỉ hiện lên trước đó một lần, lúc Tà giới xâm lấn Vô Biên Hoàng Triều, còn lại không hề xuất hiện thêm lần nào nữa. Cửu Bạch Lộ thấy thế thì không nói nữa, chỉ có thể dốc toàn lực đuổi kịp tốc độ của Mục Phù Sinh, cố gắng không làm chậm tiến độ của hắn.
Nhưng mà khi bọn họ chạy đến mục đích thì đều sửng sốt.
Vẻ mặt của Mục Phù Sinh cũng tạm thời thả lỏng hơn.
Một học viên của Thần Tích học viện nằm gục trên đất, cả người đầy máu.
Còn một tên khác, cũng có thực lực Thần Minh cảnh đã trải qua tầng lôi kiếp thứ nhất thì bị Cổ Thánh quấn lấy, không thể thoát thân.
Có vẻ như không có chuyện gì quá lớn xảy ra.