Chương 1560: Ngày sau đáp trả!
Chương 1560: Ngày sau đáp trả!Chương 1560: Ngày sau đáp trả!
Quý Thiên Dao xuất hiện khiến cho đám người Diệp Thu Bạch thở phào nhẹ nhõm.
Nhưng khí tức mơ hồ tiết lộ ra của nàng khiến cho tất cả mọi người đều cả kinh.
Lúc trước Quý Thiên Dao chỉ là Thân Đế cảnh, bây giờ lại trực tiếp vượt qua Tổ Cảnh, đột phá thẳng đến Bán Thần cảnh? Đây đến tột cùng là gặp được cơ duyên lớn cỡ nào chứ?
Nhưng nếu bọn họ biết được chuyện này có liên quan đến Hồng Mông Tử Khí thì sẽ cảm thấy dễ hiểu.
Hồng Mông Tử Khí vốn là vật từ hỗn độn sơ khai, ẩn chứa trong đó lực lượng ba ngàn đại đạo vô cùng tinh thuần, có thể làm được chuyện này cũng là trong khả năng.
"Nhưng khí tức có chút phù phiếm, liên tiếp đột phá cảnh giới nên có vẻ như đạo cơ không ổn định." Diệp Thu Bạch nhất châm kiến huyết nói.
Quý Thiên Dao gật đầu: "Thời gian không đủ, toàn bộ cỗ lực lượng kia đều xông vào trong cơ thể ta. Chỉ là muốn luyện hóa cỗ lực lượng ngày thì rất khó, chỉ có thể củng cố cảnh giới trước, sau đó từ từ luyện hóa.”
"Được rồi, nếu mọi người đã đến đông đủ thì chúng ta cũng nên đi ra ngoài thôi."
Mục Phù Sinh trâm giọng nói: "Chỉ là sau khi đi ra ngoài phải cảnh giác với các học viện khác... đặc biệt là Thần Tích học viện. Mặc dù đối phương không biết trong này đã xảy ra chuyện gì, nhưng tàn trang của Sơn Hải Kinh và họa côn đều nằm trong tay chúng ta, chỉ sợ đối phương sẽ tìm mọi cách cướp đoạt."
Mọi người gật đầu, sau đó đồng loạt nắm lệnh bài, đi vào trong không gian vặn vẹo. ...
Ngoại giới.
Cảm nhận không gian trên vòng xoáy lại bắt đầu vặn vẹo một lần nữa, tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm vào không gian vặn vẹo.
Thân ảnh của đám người Diệp Thu Bạch cũng xuất hiện trong tâm mắt mọi người.
Sau khi đi ra, bọn họ đến hải thuyền của Thanh Tiêu học viện.
Nhưng còn chưa kịp nói chuyện gì thì một tiếng quát lạnh lùng đã vang vọng khắp mặt biển!
Từng đợt sóng âm vang lên, thậm chí còn đẩy lui những ngọn sóng lớn sắp ập tới.
"Có phải học viên của Thần Tích học viện ta đã chết trong tay các ngươi không?”
Chỉ thấy trưởng lão dẫn đội của Thần Tích nhìn chằm chằm vào đám người Diệp Thu Bạch bằng đôi mắt giận giữ sắc bén như chim ưng.
Thân là viện trưởng, lúc này Hồng Anh tiến lên phía trước, không hề sợ hãi trước uy áp ngập trời mà trưởng lão kia phóng ra, thản nhiên nói:
"Ồ? Không có bằng chứng, vì sao trưởng lão của quý viện lại kết luận việc đó là do học viên của chúng ta làm?”
Khóe mắt trưởng lão đó giật giật.
Mặc dù tất cả mọi người ở đây đều hiểu, việc truyền thừa ở Phàm Nhân giới bị chặt đứt không tránh khỏi có liên quan đến Thần giới, hoặc là nói Thân giới vốn dĩ chính là kẻ chủ mưu đứng sau thúc đẩy.
Hiện giờ Phàm Nhân giới lại quật khởi một lân nữa, đương nhiên Thần giới không muốn nhìn thấy điều này.
Bây giờ lại xảy ra thêm chuyện toàn bộ học viên của Thần Tích học viện đều đã tử vong. Nếu không phải chết trong cạm bẫy ở cấm địa hoặc là tiếp nhận khảo nghiệm truyền thừa, vậy về cơ bản cũng chỉ có học viên của Thanh Tiêu học viện là có xung đột chính diện với Thần giới.
Huống chi... Lần này Thanh Tiêu học viện đã giành được hạng nhất.
"Hừ, chắc hẳn phải có người chứng kiến đi?"
Nói đến đây, ánh mắt trưởng lão Thần Tích học viện nhìn qua học viên của các học viện khác, ôm quyền cất cao giọng nói: "Các vị, nếu như ai có thể nói ra sự thật, như vậy Thần Tích học viện ta nhất định sẽ có thưởng lớn! Hơn nữa cũng đảm bảo sẽ bảo vệ tính mạng cho các ngươi!"
"Bổn tọa lấy danh nghĩa Thần giới để thề, tuyệt không nuốt lời!"
Thế nhưng vẫn không có người nào đứng ra nói.
Dù sao những người chứng kiến đám người Diệp Thu Bạch giết học viên của Thần Tích học viện thì đều đã bị Mục Phù Sinh hạ cấm chế trong thân hồn hết rồi.
Người ngoài duy nhất không bị hạ cấm chế trong thần hồn chỉ có Tất Viêm.
Nhưng Tất Viêm đã thấy Kỳ Ngộ giết hai người của Thần Tích học viện, đương nhiên hắn sẽ không ngu ngốc mà tố cáo.
Mặc dù bọn họ có bất hòa, nhưng khi đối mặt với người ngoài thì vẫn đồng lòng đoàn kết.
Thấy không có ai lên tiếng, sắc mặt của trưởng lão càng thêm khó coi.
Nghĩ đến nhiệm vụ phía trên giao phó, vẻ mặt của trưởng lão dân dần cứng rắn lên, nhìn đám người Hồng Anh nói: "Hiện giờ chỉ có người Phàm Nhân giới các ngươi là có hiềm nghi lớn nhất. Như vậy đi, sưu hồn cho bổn tọa, nếu không có vấn đề gì thì không truy cứu nữa."
Nghe vậy, vẻ mặt của Hồng Anh trầm xuống.
Ý nghĩa của sưu hồn như thế nào, mọi người ở đây đều biết.
Còn không đợi Hồng Anh lên tiếng, trưởng lão của Thần Tích học viện đã vươn tay ra nói: "Hoặc là giao Sơn Hải Kinh cho ta, việc này cũng coi như xóa bỏ toàn bộ."
Khi nghe được ba chữ Sơn Hải Kinh được thốt ra từ trong miệng trưởng lão, những người xung quanh đều có sắc mặt đại biến.
Trách không được vì sao Thần giới lại coi trọng lần giao lưu học viện Lục giới này như vậy. Thì ra thần vật Sơn Hải Kinh của Phàm Nhân giới năm xưa, thứ được xưng là có thể uy hiếp đến Thần giới được giấu trong Đăng Thần di tích.
Trong lúc nhất thời, không ít người của Hỗn Độn giới đều nhìn về phía hải thuyền của Thanh Tiêu học viện, trong mắt không giấu được vẻ tham lam.
Hồng Anh tiến lên trước, đế vương chi ý phóng lên cao! Gương mặt nàng lạnh băng, trong mắt tràn ngập lửa giận.
Bắt sưu hồn, cưỡng ép bọn họ giao thần vật ra.
Đây không đơn giản chỉ là xung đột nữa.
Đây rõ ràng là đang sỉ nhục và khinh thường Thanh Tiêu học viện một cách trắng trợn! Đồng thời còn muốn hủy căn cơ của Thanh Tiêu học viện!
Nếu như không xử lý tốt chuyện này, chỉ hơi có chút lùi bước hoặc là thật sự bị sưu hồn và bị cướp đoạt thân vật, như vậy cho dù Thanh Tiêu học viện đã giành được hạng nhất trong trận giao lưu học viện Lục giới lần này, thì ý định muốn mở rộng phạm vi thế lực đến Hỗn Độn giới cũng sẽ tiêu tan thành mây khói.
Dù sao Thanh Tiêu học viện cũng cần thu nhận thêm học viên, nếu chỉ một mực ở trong Phàm Nhân giới thôi thì một ngày nào đó cũng chạm đến giới hạn.
Ngoại trừ Thần giới ra, Hỗn Độn giới là đại giới mạnh nhất trong Lục giới.
Mọi khía cạnh của Hỗn Độn giới đều mạnh hơn nhiều với Phàm Nhân giới hiện tại.
Nếu không thì cần gì phải phái những học viên ưu tú đến Hỗn Độn giới để rèn luyện.
"Ngươi nghĩ chuyện này có khả năng sao?"
Hồng Anh híp mắt lại, đè nén lửa giận vô tận trong lòng xuống, hỏi ngược lại tên trưởng lão Thần Tích học viện.
Vẻ mặt của gã trưởng lão kia vẫn rất thản nhiên, hừ lạnh nói: "Các ngươi đã có hiêm nghị, nếu không hợp tác thì ta đây cũng chỉ có thể cưỡng ép tiến hành."
Nói đến đây, trưởng lão phất phất tay.
Mây đen trên không trung bị một luồng kim quang cực lớn xuyên qua, giáng lâm nơi này.
Trong luồng kim quang, có hơn trăm tu sĩ mặc áo giáp ngân quang, cầm trường thương đang lơ lửng trên không.
Hơn nữa, khí tức của mỗi một người trong số đó đều cực kỳ cường đại!
Những học viện khác của Hỗn Độn giới thấy cảnh này thì ôm thái độ thờ ơ lạnh nhạt.
Dù sao chuyện này cũng không ảnh hưởng đến lợi ích của bọn họ.
Người của Tiên giới và Ma giới thì tiến sát vào đám Hồng Anh.
"A, kẻ yếu ôm đoàn thì có tác dụng gì chứ?"
Trưởng lão nhìn Hồng Anh, uy hiếp nói: "Viện trưởng Thanh Tiêu học viện, ngươi nên nghĩ cho kỹ. Nếu như phối hợp làm theo lời ta thì cùng lắm chỉ tổn thất một người, mất chút thể diện mà thôi. Giao thần vật ra là không có chuyện gì nữa. Còn nếu như vẫn muốn phản kháng, vậy thì Thanh Tiêu học viện của các ngươi chỉ đành phải tuyển viện trưởng lại vậy..."
Nghe đến đó, Hồng Anh nhíu mày, sau đó lại mỉm cười: "Vậy cứ thử xem."
A2
Nhìn thấy thái độ của Hồng Anh, trưởng lão của Thần Tích học viện sửng sốt.
Đâu ra lòng tin? Khi tên trưởng lão này đang kiêng ky vì Hồng Anh quá tự tin.
Xung quanh hải thuyền có từng đạo lôi quang chói mắt bùng lên bao vây toàn bộ hải thuyền lại.
Từng đạo lôi quang này thoạt nhìn có vẻ như không có tính uy hiếp, nhưng vô cùng chói mắt.
Trưởng lão Thần Tích học viện là kẻ có kiến thức rộng rãi, thấy vậy thì sắc mặt đại biến, vội quát lớn: "Nhanh! Toàn lực tấn công!" Nói rồi lão ta còn vươn tay ra nắm lấy không gian xung quanh hải thuyên của Thanh Tiêu học viện.
Lão ta có ý định ảnh hưởng đến không gian của khu vực đó.
Nhưng cũng không thể ngăn chặn thành công.
Đại truyền tống trận lấy Thiên Lôi Độn Phù làm chủ, không cần dựa vào không gian.
Trong khoảnh khắc khi sắp biến mất, vẻ mặt Hồng Anh lạnh lẽo nhìn trưởng lão, cười nói: "Thanh Tiêu học viện chúng ta sẽ ghi nhớ kỹ chuyện ngày hôm nay, ngày sau chắc chắn sẽ đáp trả đầy đủ. Kính mong trưởng lão có thể sống lâu thêm chút để tận mắt chứng kiến..."
Nàng nói được một nửa thì toàn bộ hải thuyền đã biến mất khỏi mặt biển.
Nhưng lời nói vẫn còn quanh quẩn bên tai tất cả mọi người ở đây...