Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế ( Dịch)

Chương 291 - Chương 1561: Thế Giới Này Không Đơn Giản

Chương 1561: Thế giới này không đơn giản Chương 1561: Thế giới này không đơn giảnChương 1561: Thế giới này không đơn giản

Vĩnh viễn không nên xem thường tốc độ lan truyên tin tức của Hỗn Độn giới.

Chỉ trong thời gian vỏn vẹn nửa ngày, tin tức Thanh Tiêu học viện của Phàm Nhân giới đoạt được hạng nhất trong giao lưu học viện Lục giới lần này đã truyền đến tai những thế lực nhị lưu trở lên ở Hỗn Độn giới.

Đương nhiên.

Bất kỳ ai khi nghe được tin này thì cũng đều kinh ngạc như không thể tin được.

Tình huống của Phàm Nhân giới là như thế nào, chỉ cần là thế lực có chút thực lực thì đều hiểu biết nhiều ít.

Một Phàm Nhân giới mới trùng kiến không lâu, sao lại có thể vượt qua những học viện hàng đầu như Thương Huyền học viện, Ma Thú học viện và Thần Tích học viện để đoạt được vị trí quán quân?

Nhưng mà.

Cũng không biết là vô tình hay cố ý, tin tức Phàm Nhân giới lấy được thần vật Sơn Hải Kinh trong Đăng Thần di tích cũng bị truyền ra ngoài.

Có điều... Chuyện của Thần Tích học viện lại không bị lan truyền ra ngoại giới.

Chỉ có những thế lực đứng đầu kia biết.

Dù sao Thần giới cũng không hy vọng chuyện mất mặt thế này sẽ bị lan truyên, như vậy sẽ ảnh hưởng đến uy nghiêm và hình tượng của Thần giới bọn họ.

Thế nhưng bây giờ chuyện cũng đã xảy ra, luôn luôn có người có thể nắm được thông tin.

Thính Phong Các - Thế lực tình báo đệ nhất được Hỗn Độn giới công nhận.

Giờ phút này, có một lão giả quỳ gối trước mặt một người che giấu thân hình dưới lớp áo choàng màu xám, dâng một quyển trục lên bằng hai tay, nói:

"Các chủ, đây là tất cả tin tức có thể biết được từ trận giao lưu học viện Lục giới. Trong đó có một phần tin tức đã bị Thần giới cố ý che giấu, có cần đem bán hay không?”

Giọng nói của người áo xám hồn hậu, cười nhạt nói: "Sao lại không bán được? Không chỉ bán, mà còn phải chia nhỏ thông tin mà Thần giới muốn che giấu này ra, như vậy có thể bán với giá càng cao hơn.”

"Nhưng mà..." Lão giả lộ vẻ mặt lo nghĩ.

"Nhưng cái gì? Sợ Thần giới diệt chúng ta?”

Người áo xem phất áo choàng, quay người ngôi lên ghế, cười cợt nói: "Nếu bọn họ dám ra tay với Thính Phong Các, ngươi nghĩ các thế lực khác của Hỗn Độn giới có ngồi im nhìn không?”

"Ngươi phải biết rằng, hiện giờ Thính Phong Các chúng ta đã có năng lực thu thập thông tin tình báo không ai có thể sánh bằng. Nếu không có chúng ta, đám người kia còn lấy được thông tin tình báo một cách dễ dàng được nữa không?"

"Huống chi, chúng ta là thế lực tình báo. Nếu thị trường có nhu cầu, vậy có tin tức gì mà không bán được?"

"Cái đó không sai."

Lão giả thở dài, nói: "Nhưng bây giờ có một thế lực tình báo khác gọi là Ám Vực đang ngày càng nổi tiếng. Chỉ sợ không bao lâu nữa sẽ đụng chạm đến lợi ích của Thính Phong Các chúng ta, đến lúc đó lại có thêm vài thế lực tình báo mới nổi lên. Liệu Thính Phong Các chúng ta có thể hay không..."

"Sẽ không, mọi chuyện đã có ta."

Nghe được những lời này, sự lo lắng trên mặt lão giả cũng tan biến. ...

Ở một nơi nào đó trên Thiên Cơ đại lục.

Hải thuyền dịch chuyển đến một dãy núi.

Đồng thời, nơi này cũng là một trong các nơi mà Lục Trường Sinh thiết lập không gian tiết điểm

Kỳ Ngộ nhảy xuống khỏi hải thuyền, ngạc nhiên nói: "Có thể dịch chuyển xa như vậy sao? Hơn nữa cũng không cần mượn lực lượng không gian. Loại phù triện kết hợp với trận pháp này thật mới lạ."

Trong lúc truyền tống, Kỳ Ngộ không trở lại hải thuyên của Ma Thú học viện mà lên hải thuyên của Thanh Tiêu học viện, lúc này hắn mới bị truyền tống cùng với đám người Diệp Thu Bạch.

Diệp Thu Bạch tiến lên nói: 'Kỳ huynh, hay ngươi đi cùng chúng ta đến Phàm Nhân giới đi. Có lẽ sư tôn sẽ có một vài chuyện cân hỏi ngươi."

Vấn đề mà Diệp Thu Bạch đề cập đến, đương nhiên là tin tức vê Sơn Hải Kinh.

"Sư tôn?”

Trong mắt Kỳ Ngộ lộ ra vẻ tò mò, nhếch miệng cười nói: "Cũng được, vậy ta đi theo các ngươi một chuyến. Ta muốn xem rốt cuộc là đại năng phương nào mà có thể bồi dưỡng ra một đám quái vật như các ngươi."

"Tuy rằng lão phu cũng rất tò mò, nhưng ta vẫn phải đi trước. Trong học viện còn có chuyện cần xử lý." Lâm phó viện trưởng nói với Hồng Anh.

Hồng Anh chắp tay: "Chuyến này thật sự đa tạ quý viện."

"Chúng ta cũng không làm gì nhiều."

Lâm phó viện trưởng nói: "Nếu có ngày nào đó, Thanh Tiêu học viện muốn đưa học viên đến Hỗn Độn giới để rèn luyện thì Hỗn Linh học viện chúng ta có thể tạo điều kiện thuận lợi cho mọi người.'

Đây là chuyện đôi bên cùng có lợi.

Hỗn Linh học viện coi trọng tiềm năng của Thanh Tiêu học viện, mà Thanh Tiêu học viện cũng cần Hỗn Linh học viện làm cầu nối.

Lúc này, Cổ Thánh đứng bên cạnh Tiểu Hắc nói: "Phó viện trưởng, tạm thời ta không về đâu, ta định đi theo bọn họ rèn luyện."

Lâm phó viện trưởng sửng sốt, sau đó gật đầu nói: "Ngươi vẫn luôn có dự định của riêng mình, cứ làm theo suy nghĩ của ngươi đi."

Cổ Thánh chắp tay.

"Vậy ta cũng muốn..." Đàm Tông Chiếu nhân cơ hội nói.

Cốp!

Chỉ thấy Lâm phó viện trưởng trực tiếp gõ đâu Đàm Tông Chiếu một phát, cười mắng: "Ngươi đi cái rắm, ta còn chờ ngươi tiếp vị trí của ta. Thành thật trở vê học viện với ta!"

"Nhưng sao Cổ Thánh sư huynh được..."

"Thiên phú và thực lực của hắn mạnh hơn ngươi."

Đã nói như vậy rồi, Đàm Tông Chiếu cũng chỉ đành im miệng.

Hắn trưng bày vẻ mặt vô cùng đáng thương rời đi cùng với Lâm phó viện trưởng.

Sau đó người của Tiên giới học viện và Ma giới học viện cũng lần lượt rời đi.

Hồng Anh mở không gian tiết điểm ra, mọi người thông qua truyền tống trận mà Lục Trường Sinh thiết lập ở không gian tiết điểm để trở về Thanh Tiêu học viện.

Không gian tiết điểm mà Lục Trường Sinh bố trí có thể truyền tống đến Trường Sinh giới, đồng thời cũng có thể truyền tống đến Thanh Tiêu học viện.

Đây cũng là vì thuận tiện để đám Hồng Anh sử dụng.

Tại Hám Thiên viện và Hoàng Thiên viện - nơi trung tâm của Thanh Tiêu học viện có mấy tòa nhà nhỏ được làm từ gỗ.

Đây là do Hồng Anh hạ lệnh xây nên, các sư huynh đệ Thảo Đường đến Thanh Tiêu học viện thì có thể ở lại nơi này.

"Nơi này chính là Thanh Tiêu học viện sao? Nhìn có vẻ cũng không tệ lắm." Kỳ Ngộ nhảy lên chỗ cao, quan sát toàn cảnh Thanh Tiêu học viện.

Hơn nữa hắn còn phát hiện ra, nông độ tiên khí ở nơi đây không hề thua kém hơn bất kỳ một đại lục nào ở Hỗn Độn giới!

Sau khi đánh giá xung quanh, Kỳ Ngộ nhảy xuống, thấy đám người Hồng Anh, Diệp Thu Bạch đang làm tư thế khom lưng chắp tay.

Hắn nhìn theo hướng bọn họ hành lễ, hai mắt Kỳ Ngộ chấn động.

Chỉ thấy có một bạch y nam tử chẳng biết đã xuất hiện ở đây từ lúc nào, đang ngồi trên ghế dài.

Toàn thân hắn không hề phát ra một chút khí tức nào cải

Ngay sau đó, Kỳ Ngộ nhanh chóng bình ổn lại tâm tình, tiến lên chắp tay nói: "Kỳ Ngộ bái kiến tiền bối."

Thực lực cường đại như thế, giống như một vực sâu không đáy, không thể nhìn thấu, thoạt nhìn chỉ tưởng là một phàm nhân.

Hơn nữa có thể làm cho đám người Hồng Anh khom lưng hành lễ, cũng chỉ có sư tôn của bọn họ. Lục Trường Sinh khoát tay áo, tùy ý nói: "Không cần đa lễ, ta không quen."

Lúc này Kỳ Ngộ mới buồng tay.

"Ngươi biết vê Sơn Hải Kinh?"

Khi nói đến vấn đề này, biểu cảm tùy tiện của Lục Trường Sinh trở nên nghiêm túc lên.

Trước khi đến đây, Diệp Thu Bạch đã truyên âm báo cáo lại toàn bộ chuyện ở Đăng Thân di tích cho Lục Trường Sinh biết.

Kỳ Ngộ gật đầu nói: "Có hiểu một chút, nhưng cũng không nhiều lắm."

"Ta chỉ biết Sơn Hải Kinh tổng cộng ghi chép lại bảy mươi lăm loài dị thú, bây giờ đang rải rác khắp nơi. Nhưng chỉ cần lấy được thiên côn và địa côn là có thể bước đầu sử dụng được Sơn Hải Kinh, có thể triệu hoán dị thú được ghi chép trong đó, cũng có thể mượn lực lượng của Sơn Hải Kinh để bản thân sử dụng."

Sau đó Kỳ Ngộ lấy tàn trang trong tay hắn đưa cho Lục Trường Sinh.

Lục Trường Sinh nhận lấy, kết hợp với ba tàn trang mà Diệp Thu Bạch đưa.

Hắn nhíu mày.

Xem ra... Suy đoán của hắn không sai.

Thế giới này... E là không đơn giản như vậy.
Bình Luận (0)
Comment