Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế ( Dịch)

Chương 297 - Chương 1567: Kiểm Tra Huyết Mạch

Chương 1567: Kiểm tra huyết mạch Chương 1567: Kiểm tra huyết mạchChương 1567: Kiểm tra huyết mạch

Ở hai bên của đại điện thờ phụng hai pho tượng Phượng Hoàng.

Bên trái là Phượng, bên phải là Hoàng.

Phượng là hùng, Hoàng là thư.

Hoàng Thiên nhìn thấy cảnh này thì nói: "Nam tả nữ hữu, cũng có chú trọng đó."

Lúc này, Tần Trạm cúi đầu trước hai bức tượng một Phượng một Hoàng.

Lục Trường Sinh và Hoàng Thiên thấy thế thì cũng làm theo.

Nhưng các đệ tử xung quanh không thấy được rằng, khi Lục Trường Sinh và Hoàng Thiên cúi đầu trước hai pho tượng thì trong đôi mắt vô thần của hai pho tượng này lại hiện lên một tia kích động. Đồng thời cái đầu luôn ngẩng cao kia cũng hơi cúi xuống về phía Hoàng Thiên.

Sau khi Lục Trường Sinh và Hoàng Thiên đi vào đại diện thì hai pho tượng mới khôi phục lại như ban đầu.

Cùng lúc đó, trong một tòa động phủ trên đỉnh Phượng Minh sơn.

Trong động có một lão giả đang khoanh chân ngồi trên một ngọn lửa.

Nếu Hoàng Thiên ở đây, chắc chắn sẽ nhận ra lai lịch của ngọn lửa này.

Niết Bàn Chi Hỏal

Đột nhiên, lão giả khoanh chân ngồi trên Niết Bàn Chi Hỏa mở hai mắt ra, trong ánh mắt hiện lên hình ảnh ngọn lửa. Nhưng ngọn lửa này trông cực kỳ bất ổn, bập bùng muốn tắt.

"A? Vì sao tượng thần Phượng Hoàng trong Thần Hoàng điện lại nảy sinh một tia thần phục? Chẳng lẽ lúc Phượng hồn giáng lâm thì có người đã thức tỉnh huyết mạch đẳng cấp cao hơn sao?”

Vẻ mặt lão giả ngưng trọng, hắn muốn tự mình xuất quan điều tra. Nhưng bây giờ đang là thời kỳ tu luyện mấu chốt, không thể dễ dàng rời khỏi động phủ.

Suy nghĩ một lát, lão giả trâm giọng nói với bên ngoài:

"Đi một chuyến đến Thần Hoàng điện, xem thử lúc kiểm tra đo lường huyết mạch có ai thức tỉnh thiên phú huyết mạch siêu tuyệt hay không. Nếu có thì mang đến đây."

Bên ngoài động phủ không có tiếng trả lời.

Chỉ có một luồng khí tức tan biến trong hư không.

"Nếu quả thật có người thức tỉnh huyết mạch đẳng cấp cao hơn... Thần Hoàng huyết mạch. Có lẽ cục diện của Ma Thú đại lục sẽ có biến đổi lớn, tứ đại thú tộc biến thành ngũ đại thú tộc...

Nói xong, lão giả nhắm mắt lại. ...

Đi vào trong Thần Hoàng điện.

Lục Trường Sinh truyền âm nói: "Có lẽ một chút nữa sẽ có một vài nhân vật cao tâng của tông môn xuất hiện."

Hoàng Thiên hơi sửng sốt hỏi: "Vì sao?" Lục Trường Sinh liếc mắt nhìn cửa đại điện, giải thích:

"Lúc chúng ta bái hai pho tượng kia, hai con Phượng Hoàng đó đều cúi đầu với ngươi. Mặc dù đây chỉ là suy đoán, dựa theo kịch thường xem thì loại tượng thân cung phụng này mà có dị động, nhất định những nhân vật cao tầng trong tông môn sẽ cảm nhận được."

"Dù sao cũng nên cẩn thận một chút đi, chú ý che giấu khí tức của mình."

Tóm lại, tuy rằng huyết mạch của Hoàng Thiên đã bị hắn dùng thánh khí che giấu.

Nhưng đặc tính chủng tộc bẩm sinh vẫn tồn tại, nếu như có cường giả khác đến quan sát thì có lẽ không thể cảm nhận được. Tượng điêu khắc là vật chết, nhưng khí tức trong bức tượng lại có cùng nguồn gốc với Hoàng Thiên.

Lúc này Tần Trạm đến gần, nhìn hai người nói: "Đường huynh, Lương huynh, chúng ta đi qua bên kia đi. Bên này là nơi kiểm tra đệ tử thân truyền."

Lục Trường Sinh nhìn phía trước, ở đằng trước bọn họ chia thành hai nhóm người.

Trước mỗi nhóm người đều có hai trưởng lão câm Phượng Minh thạch trong tay, đứng trong một trận pháp đặc biệt để tiến hành đo lường kiểm tra huyết mạch các đệ tử.

Đến lượt của đệ tử nào, người đó phải nặn ra một giọt tinh huyết nhỏ vào Phượng Minh thạch.

Phượng Minh thạch truyền lực lượng trên tinh huyết vào trận pháp, trận pháp giải phóng ra khí tức thể hiện nồng độ huyết mạch. Khí tức huyết mạch càng nông đậm và ngưng kết ra hư ảnh Phượng Hoàng càng ngưng thật thì có nghĩa là huyết mạch của người này tinh thuân đến mức nào, đẳng cấp cao bao nhiêu.

Cái này đối với Lục Trường Sinh mà nói cũng không có gì khó khăn.

Lúc trước khi ở chỗ Tần Trạm nghe được chuyện này, trên đường đi hắn đã nặn tinh huyết ra, sau đó xóa sạch mọi khí tức trong tinh huyết.

Đương nhiên Hoàng Thiên cũng như thế.

Vào lúc này.

Hoàng Thiên nhìn về phía các đệ tử nội môn, nói: "Hắn ở chỗ đó."

Lục Trường Sinh nhìn sang, thấy Hứa Dạ Minh đứng ở nơi đó và đang nhìn bọn họ thì cười nói: "Vẫn rất bình tĩnh."

Nếu người bình thường gặp phải tình cảnh như Hứa Dạ Minh e là đã sợ đến nỗi chạy trốn suốt đêm rồi. Nếu không thì sẽ vô cùng căng thẳng lo lắng, muốn tránh khỏi mọi khả năng có thể gặp được Lục Trường Sinh.

Nhưng Hứa Dạ Minh vẫn rất bình tĩnh, hắn biết hiện giờ Phượng Minh tông đang trong tình trạng phong tỏa, cũng hiểu nếu lần này không đến đại điện để làm kiểm tra đo lường huyết mạch thì chắc chắn sẽ bị nghi ngờ.

Nếu Phượng Minh tông nghi ngờ hắn, biết bí mật của hắn, vậy đó mới chính là thật sự không thể xoay chuyển cục diện nữa.

"Chúng ta đi qua đó sao?”

Hứa Dạ Minh đang đứng ở vị trí gân phía trước. Lục Trường Sinh lại đi thẳng đến vị trí cuối cùng.

"Chúng ta là người có tố chất, không nên chen hàng."

Hoàng Thiên trợn trắng mắt, sau đó cũng đi theo.

Lúc xếp hàng, Tần Trạm ở một bên không ngừng ríu rít, nói rất nhiều.

Lục Trường Sinh để cho Hoàng Thiên trò chuyện với hắn, còn mình thì bày ra một gương mặt khó gần, không nói gì. Dù sao điều này cũng phù hợp với tính cách thân phận của hắn hôm nay.

Thật ra thì hắn đang quan sát nhất cử nhất động của Hứa Dạ Minh.

Khi đến lượt Hứa Dạ Minh.

Theo chỉ thị của trưởng lão, Hứa Dạ Minh đang định nhỏ tinh huyết lên Phượng Minh thạch.

Đột nhiên một nam tử mặc đạo bào màu đỏ rực, sau lưng có hai cánh chim khổng lồ, lơ lửng giữa không trung, lạnh lùng nhìn mọi người và nói: "Có người thức tỉnh huyết mạch hay không?”

Các trưởng lão ở đây thấy thế thì nhìn nam tử này với ánh mắt kiêng ky, đáp: "Bẩm Phượng Vương đại nhân, vẫn chưa kiểm tra đo lường ra được."

Lúc này, Tân Trạm đứng bên cạnh Lục Trường Sinh giải thích: "Không ngờ hắn cũng đến, xem ra tông chủ đã hạ lệnh."

"Phượng Vương vẫn luôn đi theo bên cạnh tông chủ. Mặc dù không có chức vị ở Phượng Minh tông, nhưng chỉ có tông chủ mới có tư cách ra lệnh cho hắn."

Đúng thế.

Với thực lực hiện tại của Hoàng Thiên, lúc đối mặt với Phượng Vương thật sự có thể cảm nhận được một chút áp lực.

Nghe vậy, Phượng Vương nhíu mày nói: "Hiệu suất như vậy quá chậm. Các ngươi lui ra sau đi, ta tự mình kiểm tra."

Các trưởng lão nghe hắn nói thế thì nhanh chóng lùi ra phía sau.

Vẻ mặt của những đệ tử khác cũng ngưng trọng.

Chỉ thấy đôi cánh chim khổng lồ sau lưng Phượng Vương bắt đầu đập từng trận mạnh mẽ!

Theo một tiếng quát khẽ, có ngọn lửa to lớn giống như một dải lụa quấn quanh Phượng Vương.

Trong cơn lốc lửa này, có một tiếng phượng miinh cất lên vang vọng khắp đại điện!

Dần dần, ngọn lửa ngưng tụ thành hư ảnh Phượng Hoàng.

Khí tức huyết mạch mãnh liệt bắt đầu lan rộng ra toàn bộ đại điện!

Trong lúc nhất thời, cơ thể của các đệ tử ở đây đều chấn động!

Chuyện này không liên quan đến cảnh giới tu đạo, mà đến từ chính uy áp của đẳng cấp huyết mạch.

Huyết mạch cũng phân đẳng cấp, đẳng cấp càng cao thì có thể hoàn toàn áp chế người có huyết mạch đẳng cấp thấp hơn. Gần như tất cả các đệ tử ở đây đều khuyu hai gối xuống, thậm chí có người còn bị đè đến nỗi quỳ rạp trên đất!

Chỉ nghe Phượng Vương lạnh nhạt nói: "Nếu không muốn chất thì toàn lực giải phóng huyết mạch ra đi."

Mọi người ở đây bắt đầu toàn lực giải phóng ra lực lượng huyết mạch.

Trong lúc nhất thời, lực lượng huyết mạch tràn ngập cả tòa đại diện.

Nhưng cho dù đã làm thế thì những đệ tử kia cũng không thể chịu đựng được uy áp huyết mạch của Phượng Vương.

Đương nhiên, Lục Trường Sinh và Hoàng Thiên là ngoại lệ.

Hai người họ chỉ đang giả vờ quỳ rạp trên đất mà thôi.

Người duy nhất làm Lục Trường Sinh chú ý là Hứa Dạ Minh.

Lúc này, Hứa Dạ Minh quỳ một gối trên đất, sắc mặt tái nhợt và đầy rối rắm, giống như đang do dự điều gì đó.

Thế nhưng, bất ngờ có một luồng khí tức dừng trên người Hứa Dạ Minh.

Ngay lập tức, uy áp huyết mạch trên người hắn tan biến!
Bình Luận (0)
Comment