Chương 1595: Hoàng Thiên ra tay
Chương 1595: Hoàng Thiên ra tayChương 1595: Hoàng Thiên ra tay
Quả nhiên, cuối cùng Kỳ Lân tộc cũng nhắm vào Hứa Dạ Minh.
Đối với thú tộc mà nói, tác dụng của Sơn Hải Kinh tà không thể nghi ngờ.
Nếu như nói phải chọn một giữa tỉnh huyết và Sơn Hải Kinh, đương nhiên bọn họ sẽ chọn Sơn Hải Kinh.
Cho nên Kỳ Xuyên mới không để cho Tử Viêm tướng và Thanh Viêm Thân Vương đặt tay vào trong Lỗ khảm để bị rút máu.
Lúc này, lỗ khảm trên mặt đất của đại điện đã được Lấp đầy ba thành. Thế nhưng đã có vài chục tên tộc nhân của Kỳ Lân tộc vì mất máu quá nhiều mà cơ thể khô quắt, ngã xuống đất. Đã đạt đến loại cảnh giới này, mặc dù không đến mức dễ dàng tử vong, thế nhưng đã bị thương tổn đến căn nguyên huyết mạch, trong thời gian ngắn đã mất đi năng lực chiến đấu.
Lúc này, Kỳ Xuyên nhìn Hứa Dạ Minh, nói: “Ta nghĩ ngươi cũng biết ở đây không ai giúp được ngươi đúng không?”
“Ai nói?” Tiểu Hắc và Thạch Sinh đứng trước mặt Hứa Dạ Minh. Hứa Dạ Minh nhìn hai người, gương mặt anh tuấn hiện lên nụ cười nhẹ.
Xem ra sư môn của hắn cũng không tệ lắm, không có loại ngươi lừa ta gạt như ở Hỗn Độn giới, mặc dù chỉ mới quen biết sơ qua thôi nhưng họ đã đứng ra bảo vệ hắn.
Kỳ Ngộ cũng nhìn về phía Kỳ Xuyên, cười lạnh nói: “Đại ca, ngươi quên nơi này còn có ta sao? Sơn Hải Kinh này không dễ dàng dâng cho ngươi đâu.”
Kỳ Xuyên nhíu mày: “Ngươi cảm thấy chiến lực hai bên hiện tại giữa ta và ngươi chênh lệch bao nhiêu? Bên ngươi không có Thân Vương, định làm sao tranh với ta?” Phải biết Thanh Viêm Thân Vương chính là cường giả Quân Thần cảnh đã vượt qua lôi kiếp tầng thứ năm.
Ở đây có ai có thể chống lại được hắn?
Nghe vậy, Kỳ Ngộ nhìn thoáng qua Thanh Viêm Thân Vương, nhíu mày. Đúng vậy, sức chiến đấu của bọn họ quá yếu so với đối phương. Trong rất nhiều trường hợp, chiến lực cấp cao có thể trực tiếp tác động đến tình hình của cuộc chiến.
e b o o k sh o p . vn - e b o o k t r u y ệ n d ị c h g i á r ẻ
Lúc này Thanh Viêm Thân Vương cũng lên tiếng: “Tốt nhất các ngươi không nên phản kháng...”
Nói xong, Thanh Viêm Thân Vương không nói thêm gi nữa, thân hình lóe lên, trong nháy mắt đã biến mất ngay tại chỗ.
Hứa Dạ Minh chỉ cảm thấy một luồng uy áp khổng tổ ập về phía hắn, thế nhưng còn chưa kịp phản ứng lại thì Thanh Viêm Thân Vương đã xuyên qua Tiểu Hắc và Thạch Sinh mà đến trước mặt hắn, đặt bàn tay lên ngực Hứa Dạ Minh.
“Đừng có tâm tư gì khác.” Thanh Viêm Thần Vương lạnh nhạt nhìn Hứa Dạ Minh, nói: “Ngươi đã có thể có được Sơn Hải Kinh vậy tức là ngươi cũng có khí vận. Nhưng mà thực lực của ngươi không đủ để giữ được thần vật này.”
“Nhìn vào khí vận của ngươi, nếu ngươi ngoan ngoãn giao Sơn Hải Kinh ra thì ta có thể thu ngươi làm đồ đệ” Trong quá trình nói chuyện, Thanh Viêm Thân Vương giải phóng áp chế huyết mạch đè nặng lên người Hứa Dạ Minh, ý đồ muốn ép cong sống lưng thẳng tắp của hắn!
Thể nhưng Hứa Dạ Minh không có cảm giác gì, sống lưng vẫn thẳng tắp như cũ.... Thậm chí biểu cảm cũng không hề thay đổi
Chuyện gì thể này?
Thanh Viêm Thân Vương khẽ nhíu mày: “Xem ra... Thiên phú của bản thân ngươi cũng không tệ.” Không có ai ở đây biết rằng chuyện này là do tác dụng của Đại Hoang Thú Tâm.
Có Đại Hoang Thú Tâm, Hứa Dạ Minh sẽ không bị bất cứ huyết mạch nào áp chế! Lúc này Hứa Dạ Minh lại lắc đầu nói: “Không cần bái sư, ta đã bái nhập sư môn rồi.” Thanh Viêm Thân Vương hơi cứng người.
Rất nhiều năm qua, hắn ta chưa từng có ý định thu đồ đệ nhưng lại có vô số người muốn bái hắn ta làm sư phụ. Không ngờ được rằng lần đầu tiên muốn thu đồ đệ lại bị đối phương từ chối. “Nói vậy tức là ngươi từ chối giao Sơn Hải Kinh?”
Thanh Viêm Thân Vương không tức giận, nhưng bàn tay đặt trên ngực Hứa Dạ Minh đã bắt đầu ngưng tụ sức mạnh.
Thấy Hứa Dạ Minh gật đầu, Thanh Viêm Thân Vương lắc đầu thở dài: “Đáng tiếc.” Ngay sau đó, bàn tay kia hơi giơ lên, xung quanh lòng bàn tay tích tụ một cỗ Lực lượng khổng Llổ khiến cho không gian vặn vẹo, ngay cả tòa đại điện cũng bắt đầu chấn động! Đây chính tà lực lượng của cường giả Quân Thần cảnh đã vượt qua lôi kiếp tầng thứ năm!
Mặc dù chỉ mới giải phóng ra một chút sức mạnh nhưng cũng đủ làm cho xung quanh khó có thể chịu đựng được.
Nếu như không phải không gian ở nơi này có tính vững chắc hơn nhiều so với những nơi khác, chỉ sợ đã sớm sụp đổ.
Trong khoảnh khắc bàn tay phải của Thanh Viêm Thân Vương chuẩn bị đánh xuống....
Chẳng biết từ lúc nào, có một bàn tay trắng nốn như ngọc đã cầm lấy cổ tay của Thanh Viêm Thân Vương, khiến cho bàn tay của Thanh Viêm Thân Vương không thể nào đặt lên người Hứa Dạ Minh được.
Một nữ tử tuyệt mỹ với mái tóc dài đỏ rực như lửa xuất hiện ở giữa Thanh Viêm Thân Vương và Hứa Dạ Minh, môi đỏ nàng khẽ mở, nói:
“Đào góc tường() ngay trước mặt người khác không phải là một thói quen tốt đâu.”
( ) Thường được dùng để chỉ hành động lôi kéo người quan trọng của người khác về phía mình, từ đó gây bất lợi cho người kia.
Những người xung quanh nhìn thấy dung nhân của nữ tử tóc đỏ thì trong mắt đều hiện lên sự kinh diễm.
Ngay cả Kỳ Xuyên cũng hơi ngây ra một chút.
Dung nhan của Hoàng Thiên có thể nói là không thua kém gì so với Cửu Bạch Lộ - người được gọi là đệ nhất mỹ nhân Hỗn Độn giới. Nhưng khí chất của hai người thì hoàn toàn khác biệt, nếu so sánh thì đều mười phân vẹn mười.
Chỉ có người của Phượng Minh tông là đã từng gặp Hoàng Thiên, nhìn thấy nàng ra tay thì đều thở phào nhẹ nhm.
Lúc đầu vẻ mặt của Tiểu Hắc và Thạch Sinh rất căng thẳng, bây giờ cũng thả lỏng hơn.
Mặc dù không biết Hoàng Thiên hiện tại đã đạt đến cảnh giới gì, nhưng mà nàng vẫn luôn đi theo sư tôn, chắc có thể thắng được Thanh Viêm Thân Vương. Đào góc tường?
Nghe câu nói của Hoàng Thiên, Thanh Viêm Thân Vương sau giây phút ngẩn người ngăn ngủi thì hỏi với vẻ mặt kỳ quái: “Ngươi là sư tôn của hãn?”
Hoàng Thiên lắc đầu: “Cũng không phải.”
“Vậy vì sao ngươi nói ta đào góc tường của ngươi?” Hoàng Thiên suy nghĩ rồi nhận ra có lễ câu nói đó không phù hợp. Nhưng mà theo quan điểm của nàng thì xét theo một khía cạnh nào đó mà nói thì cũng không tính là nói sai.... Chắc vậy.
“Đây chính tà lý do mà các ngươi không sợ hãi sao?” Kỳ Xuyên nhìn về phía Kỳ Ngộ, cau mày nói.
Kỳ Ngộ cũng thở phào nhẹ nhõm, hắn đã từng đi đến Phàm Nhân giới, đương nhiên đã gặp Hoàng Thiên. Với huyết mạch của Hoàng Thiên tiền bối..... Vậy có đẳng cấp còn cao hơn so với huyết mạch Kỳ Lân bọn họ! Đây chính là huyết mạch Thần Hoàng cao cấp nhất Phượng Hoàng tộc, hơn nữa còn cực kỳ thuần khiết. Cho dù bọn họ có được huyết mạch Kỳ Lân thuần chính nhất thì cũng kém hơn một bậc so với huyết mạch Thần Hoàng. “Nhưng mà.... Hình như cảnh giới của nàng không cao bằng Thân Vương.....” Không sai.
Hoàng Thiên còn chưa đột phá đến Quân Thần cảnh. Khi tu luyện trong những ngày này, Hoàng Thiên đã thuận lợi vượt qua lôi kiếp tầng thứ ba. Đương nhiên với thiên phú của nàng, không thể nào chỉ dừng bước ở đây được. Thanh Viêm Thân Vương cũng cảm nhận được cảnh giới của Hoàng Thiên, thản nhiên nói: “Với cảnh giới của ngươi.... Còn chưa đủ ngăn cản ta”
“Vậy ngươi muốn thử một chút không?” Hoàng Thiên cười nhạt.
Thanh Viêm Thân Vương hừ lạnh một tiếng, cơ bắp trên cánh tay bắt đầu to lên, trên từng khối cơ bắp còn có từng đoạn gần xanh nhúc nhích như những con giun bò dưới da thịt.
Thế nhưng, Thanh Viêm Thân Vương khiếp sợ nhận ra hắn đã dùng đến tám thành lực Lượng bản thân nhưng vẫn không thể tránh thoát được trói buộc của Hoàng Thiên.
Chỉ là tay của hai người đều vì dùng sức quá mạnh mà không ngưng run lên.
Nhìn vùng không gian xung quanh hai người đang liên tục vặn vẹo.
Sau lưng Thanh Viêm Thân Vương chậm rãi ngưng tụ thành một hư ảnh Kỳ Lân màu xanh. Mà sau lưng Hoàng Thiên, một đôi cánh chim bùng cháy Thần Hoàng Chỉ Hỏa mở rộng rai
Tiểu Hắc nói: “Hứa sư đệ, tránh xa ra một chút!”
Hứa Dạ Minh lập tức làm theo.
Khi mọi người thấy được đôi cánh Thần Hoàng của Hoàng Thiên thì đều sững sờ.
Lại cảm nhận được huyết mạch trên người nàng, càng áp đảo cả huyết mạch Kỳ Lân của bọn họi Gương mặt của Kỳ Xuyên căng cứng. Cái này chẳng lẽ là....