Chương 1596: Áp chế Thanh Viêm, chân ...
Chương 1596: Áp chế Thanh Viêm, chân ...Chương 1596: Áp chế Thanh Viêm, chân ...
Có thể nói, huyết mạch Thần Hoàng là sự tổn tại ngang hàng với huyết mạch Thánh Ma.
Hơn nữa còn dung hợp thêm một chút tỉnh huyết của Lục Trường Sinh và Hoàng giả Ngũ Trảo Kim Long Long tộc. Với Lực lượng huyết mạch của Hoàng Thiên, chống lại huyết mạch Kỳ Lân không quá tỉnh thuần dễ như trở bàn tay.
Mà thân là Kỳ Lân tộc đứng đầu trong tứ đại thú tộc, đương nhiên đã từng đọc qua trong sách cổ về sự phân chia huyết mạch trong Phượng Hoàng tộc. Bắt đầu từ các nhánh cơ bản nhất như Uyên Sổ, Nhạc Trạc, Thanh Loan, Hồng Hạc. Một khi đạt được huyết mạch Phượng Hoàng thuần chính thì có thể giải phóng Niết Bàn Chi Hỏa.
Thể nhưng trên đôi cánh chim to lớn đang mở rộng sau lưng Hoàng Thiên, ngọn lửa cháy trên mỗi một sợi Lông vũ lại có khác biệt rõ ràng với Niết Bàn Chi Hỏa được ghi chép lại trong thư tịch.
Kỳ Xuyên đã từng gặp Niết Bàn Chi Hỏa. Mặc dù rất hiếm có, nhưng trong một ít bí cảnh vẫn có thể cảm nhận được sức mạnh của Niết Bàn Chi Hỏa. Mà ngọn lửa mà Hoàng Thiên giải phóng này, mặc dù có những đặc điểm của Niết Bàn Chỉ Hỏa, nhưng nếu xét riêng về uy áp và uy lực thì lại mạnh hơn Niết Bàn Chỉ Hỏa mà Kỳ Xuyên từng gặp không biết bao nhiêu lần! Đột nhiên, Kỳ Xuyên nhớ đến một ghi chép trong sách cổ có liên quan đến Phượng Hoàng tộc.
Trong Phượng Hoàng tộc có một loại huyết mạch Hoàng giả, được xưng là Thần Hoàng!
Người có được huyết mạch Thần Hoàng thì sẽ có được Thần Hoàng Chi Hỏa càng cường đại hơn so với Niết Bàn Chi Hỏa.
Trước đây, lúc Phượng Hoàng tộc còn thời kỳ cường thịnh thì tộc trưởng chính là Thần Hoàng.
Từ xưa đến nay cũng chỉ xuất hiện qua một lần! “Huyết mạch Thần Hoàng!” Kỳ Xuyên khiếp sợ, giọng nói nghèn nghẹn bật thốt lên. Khi tất cả mọi người ở đây nghe được bốn chữ này thì đều nghiêng đầu nhìn về phía Hoàng Thiên.
Chuyện này sao có thể? Phượng Hoàng tộc vốn đã tuyệt diệt, trên toàn bộ Ma Thú đại Lục cũng chỉ còn lại mỗi một Phượng Minh tông là còn gìn giữ một tia huyết mạch Phượng Hoàng.
Cũng đừng nói đến Hoàng giả trong Phượng Hoàng tộc - Thần Hoàng.
Vẻ phong đạm vân khinh trên mặt Thanh Viêm Thân Vương cuối cùng cũng đã biến mất, thay vào đó là sự kinh ngạc không thể kìm nổi, nhìn chằm chằm vào Hoàng Thiên trước mặt, gằn từng chữ một:
“Trách không được với thực lực Thần Minh cảnh lôi kiếp tầng thứ ba lại có thể dám cứng đổi cứng với ta.” Gương mặt của Hoàng Thiên vẫn không có thay đổi gì. Đôi cánh chim Thần Hoàng sau lưng nàng lại đập một phát.
Thần Hoàng Chi Hỏa ngập trời quấn quanh thân Hoàng Thiên, trông nàng như một nữ hỏa thần. Thần Hoàng Chỉ Hỏa kia quấn lên hai tay nàng lan đến chỗ cánh tay của Thanh Viêm Thân Vương!
Thấy thế, Thanh Viêm Thân Vương cũng không dám để Thần Hoàng Chi Hỏa bám vào người, đây chính là hỏa diễm chỉ tồn tại trong huyết mạch truyền thuyết.
Hắn gầm nhẹ một tiếng, bộc phát toàn lực!
Kỳ Lân màu xanh đằng sau Thanh Viêm Thân Vương cũng vào thời khắc này như muốn hóa thành thực thể, gầm lên giận dữ với Hoàng Thiên.
Thanh Viêm Thân Vương nhanh chóng tránh thoát được kiểm chế của Hoàng Thiên, vội vàng lùi nhanh về phía saul
Hoàng Thiên không có ý định để Thanh Viêm Thân Vương chạy thoát, hai cánh sau lửng đập một phát liền hóa thành một luồng hỏa quang phóng về phía Thanh Viêm Thân Vương.
Những nơi nàng ởi qua, không gian đều bị dính phải Thần Hoàng Chỉ Hỏa.
Mọi người xung quanh cũng vội lui về sau, sợ bị Thần Hoàng Chi Hỏa này dính vào. Nhưng những Kỳ Lân tộc đang bị Lỗ khảm kia hút chặt cánh tay thì lại không may mắn như vậy, bọn họ không có cách nào thoát ra được, chỉ có thể trơ mắt nhìn Hoàng Thiên lướt qua bên cạnh mình.
Thần Hoàng Chỉ Hỏa cũng bám lên người bọn họ, ngọn lửa vĩnh thể bất diệt không ngừng rực cháy.
Trong tiếng kêu la đau đớn, cơ thể bị đốt cháy gần như không còn lại gì, sau đó tiêu tán.
Thanh Viêm Thần Vương thấy cảnh này thì gương mặt cực kỳ khó coi.
Cảnh giới của hắn cao hơn so với Hoàng Thiên nhiều như vậy mà còn bị ép cho phải liên tục lui ra phía sau. Nếu còn tiếp tục lui nữa, chỉ sợ Thần Hoàng Chi Hỏa này của Hoàng Thiên sẽ thiệt chết hết phân nửa người của Kỳ Lân tộc.
Nghĩ vậy, Thanh Viêm Thân Vương quát khẽ một tiếng, không tui lại nữa mà một cước đạp trên đất, cưỡng ép thay đổi quỹ đạo cơ thể vọt về phía Hoàng Thiên!
Trong quá trình xông đến, lực lượng huyết mạch của Thanh Viêm Thân Vương bắt đầu bộc phát.
Từng luống huyết khí không ngừng quấn quanh cơ thể của Thanh Viêm Thân Vương, trên dưới toàn thân hắn bắt đầu to lên!
Hai hơi thở sau, một con Kỳ Lân màu xanh khổng lổ đến nỗi sắp nhấc cả mái vòm của đại điện lên đụng với Hoàng Thiên!
Hiển hóa chân thân!
Kỳ Lân tộc nhân không ngờ rằng trong tình huống cảnh giới vượt trội tuyệt đối, vậy mà Thanh Viêm Thân Vương lại phải tung ra đòn át chủ bài nhanh như thế.
Cũng chỉ có những Tử Viêm tướng, Kỳ Xuyên và Kỳ Ngộ biết rõ được tình hình. Trong tình huống huyết mạch bị áp chế ác Liệt như vậy, không thể có chút nương tay nào, chỉ có thể dựa vào ưu thế cảnh giới mà toàn lực tấn công.
Huống chỉ....
Dường như Hoàng Thiên không chỉ có mỗi huyết mạch Thần Hoàng, bên trong Thần Hoàng Chi Hỏa và trên từng sợi lông vũ của nàng còn có từng vòng đường vân kim sắc tỉnh tế quấn quanh. Mặc dù nhìn qua trông rất nhạt và mờ nhòa, nếu không nhìn kỹ sẽ không nhận ra được.
Thể nhưng những vòng đường vân kim sắc này lại khiến cho trái tim của bọn họ vô thức đập nhanh hơn. Sau khi Thanh Viêm Thân Vương hiển hóa chân thân thì các phương diện như tốc độ và sức mạnh đều được tăng lên gấp bội.
Đôi cánh Thần Hoàng sau lưng Hoàng Thiên đột nhiên đánh vào đầu của Kỳ Lân màu xanh. Thần Hoàng Chi Hỏa ập đến như cơn bão, trong nháy mắt đã càn quét đến chỗ Kỳ Lân! Kỳ Lân vốn chiếm hết ba thành diện tích đại điện, nhưng chỉ trong phút chốc đã bị Thần Hoàng Chi Hỏa lan đến khắp người.
Những người xung quanh không kịp né tránh, tất cả đều bị Thần Hoàng Chi Hỏa ảnh hưởng.
Thanh Viêm Thân Vương cũng cảm nhận được đau đón khi toàn thân bị thiêu đốt, nhưng lúc này hắn không thể lui lại được. Thanh Viêm Thân Vương nổi giận gầm lên một tiếng, tung một cước đạp về phía Hoàng Thiên!
Hoàng Thiên thấy thế thì lùi Lại.
Mặc dù có áp chế huyết mạch, nhưng cảnh giới của đối phương vẫn cao hơn nàng nhiều.
Đồng thời Lực lượng cơ thể cũng vượt trội hơn nàng.
Tuy Hoàng Thiên là Thần Hoàng, cũng là thú tộc, nhục thân cơ thể so với những tu sĩ luyện thể bình thường khác thì mạnh hơn không ít. Nhưng khi đối mặt với thể tu thuần túy như thế này thì không đủ sức cứng chọi cứng với đối phương.
Đôi cánh Thần Hoàng vỗ mạnh, lực đẩy to lớn khiến cho khói bụi nổi lên mù mịt bốn phía, cả tòa đại điện ầm ầm rung chấn!
Khi Hoàng Thiên tui lại và bay Lên không trung, nàng mở rộng đôi cánh Thần Hoàng đến cực hạn!
Thần Hoàng hỏa quang tuôn trào ra ngoài từ trong đôi cánh chim to lớn của nàng! Luồng hỏa diễm này ngưng tụ thành một con Thần Hoàng, lao xuống Kỳ Lân bên dưới!
Kỳ Lân ngẩng đầu, mỡ ra cái miệng to rộng của mình phun một luồng thanh viêm, muốn chống cự lại Thần Hoàng Chi Hỏa!
“Hỏa diễm của ngươi.... Có thể sánh được với Thần Hoàng Chi Hỏa sao?” Hoàng Thiên nhỏ giọng thì thẩm một câu.
Lệ!
Một tiếng phượng minh cất lên vang vọng cả đại điện! Đôi cánh Thần Hoàng thu lại bao bọc Hoàng Thiên ở bên trong. Một cỗ khí tức huyết mạch càng cường đại hơn xuất hiện, trong ánh mặt kinh hãi của mọi người, đôi cánh Thần Hoàng lại mở rai
Lúc này, Hoàng Thiên cũng đã hiển hóa ra chân thân Thần Hoàng.
Thần Hoàng Chi Hỏa uốn lượn quanh người nàng như từng khối hỏa diễm thiên thạch, lao về phía Kỳ Lân như gió táp mưa rào.
Thần sắc của Kỳ Lân biến đổi.
Quả nhiên Thanh Viêm không thể nào liên tục chống cự được với Thần Hoàng Chi Hỏa.
Mặc dù trong lúc hai bên va chạm với nhau, Thanh Viêm của Kỳ Lân có thể dựa vào áp chế cảnh giới mà chống lại Thần Hoàng Chi Hỏa. Nhưng mà phẩm chất cũng chênh lệch quá nhiều, rất nhanh Thần Hoàng Chi Hỏa đã áp đảo Thanh Viêm.
Kỳ Lân giận dữ gầm lên, lân giáp màu xanh trên người bay ra khỏi cơ thể, hội tụ thành một bức tường chắn to lớn trước người, lúc này mới chống đỡ được những khối thiên thạch do Thần Hoàng Chi Hỏa tụ thành lao đến tấn công.
Tông chủ Phượng Minh tông chăm chú quan sát cảnh tượng chấn động Lòng người này.
“Đây chính tà Lực lượng của Thần Hoàng sao...”