Thả Nữ Phù Thủy Kia Ra (Bản Dịch Full)

Chương 1002

Chương 1002
Chương 1002

Qua hồi lâu, Akima mới hít sâu một hơi, chỉ bàn của Roland:

- Ở trong ngăn kéo của ngươi, hẳn là còn có một khối vật tương tự.

- Hoàn toàn chính xác.

Đối phương lộ ra nụ cười hài lòng, sau đó cũng đặt một hộp vuông khác lên bàn:

- Nhưng mà ta có chút tò mò, vì sao ngươi có thể gọi nó là vật “Tương tự”, mà không phải là “Giống thế”?

- Bởi vì... phản ứng của hai thứ không giống nhau, tuy rằng đều là cấp đầu nguồn, nhưng miếng thứ nhất mãnh liệt hơn.

Akima miêu tả cảnh tượng mình nhìn thấy một lượt.

- Vậy thì ngươi có thể tìm được vật thứ ba tương tự không?

- Hãy để ta thử xem.

Nàng ẩn giấu tâm tư, lần nữa cảm thụ luồng lục quang trong tay kia -- bởi vì mục tiêu trước đó quá gần, làm cho nàng xem nhẹ chỉ thị khác. Sau khi ngưng tụ tinh thần, Akima rất nhanh tìm được ba đường kéo dài khác, chúng nó lần lượt chỉ ba phương hướng hướng đông, tây, bắc, ý nghĩa trước mắt ít nhất có ba chỗ nguồn lớn hơn vật nàng cầm trong tay. Nhưng mà khiến nàng khó hiểu chính là, những đường chỉ thị này tuy rằng thoạt nhìn rất thô, lại do tổ hợp vô số luồng ánh sáng ảm đạm mỏng như sợi chỉ hình thành.

Sau khi thông báo tin tức phản hồi của năng lực cho bệ hạ, đối phương như có suy nghĩ gật đầu:

- Cũng chính là nói, trước khi chưa đến gần nguồn, ngươi không thể biết rốt cuộc nó bao xa.

- Đúng.

- Như vậy trước hướng đông, rồi tới hướng bắc đi.

Roland rất nhanh đưa ra quyết định:

- Phía tây phải đi vào vùng đất man hoang, nguy hiểm quá lớn. Nếu đến bờ biển còn chưa tìm được nguồn, lại chuyển lên phía bắc cũng không muộn.

Akima do dự, vẫn là hỏi ra nghi hoặc trong lòng:

- Bệ hạ, thứ này... còn quý hơn so với hoàng kim sao?

Nàng không phải phù thủy chiến đấu, phương pháp bảo vệ bản thân cực kỳ có hạn, nếu thứ này thật sự quý như vậy, một khi tin tức để lộ ra, không có cách nào hoàn thành nhiệm vụ không nói, chỉ sợ ngay cả mạng của nàng cũng sẽ mất trên đường.

Đại khái nhìn ra lo lắng của nàng, quốc vương trẻ tuổi cười nói:

- Trên thực tế nó đã trân quý, lại không đáng một đồng -- đối với người không hiểu nó, cũng chỉ là một tảng đá bình thường mà thôi, không chút tính thưởng thức, cũng không có bất kì tác dụng gì. Nhưng đối với ta, giá trị của nó vượt xa hoàng kim, cũng là chìa khóa mấu chốt mở ra tuyến nhiệm vụ phóng xạ rực rỡ.

Phóng xạ rực rỡ? Đó là gì? Akima phát hiện mình giống như nghe hiểu, nhưng cẩn thận nghĩ lại cái gì cũng không hiểu.

- Nhưng mà cân nhắc đến tuyến đường không xác định, ta tự nhiên sẽ không để ngươi một mình đi tìm.

Roland chỉ một thân vệ bên cạnh:

- Hắn tên là Sean, là người bảo vệ chuyến này của ngươi. Trừ điều này ra, còn có thể có một nhánh đội công binh từ Đệ Nhất Quân lấy ra, cùng các ngươi cùng nhau lên đường. Lần này lấy nhiệm vụ tìm được nguồn ưu tiên trước nhất, bởi vậy phàm là cần quan viên lãnh địa khác phối hợp hỗ trợ, ngươi cũng có thể kêu Sean đi làm.

- Ngươi là nói... để những lãnh chúa đó vì ta làm việc?

Akima kinh ngạc nói.

- Có gì không thể?

Roland nhún vai:

- Hiện tại bọn họ đã không phải người đứng đầu một vùng của ngày xưa, phục tùng mệnh lệnh trung ương chính là trách nhiệm thuộc bổn phận của bọn họ.

Hắn hơi dừng một chút:

- Bởi vì thời gian tìm kiếm nguồn có thể khá dài, cho nên thù lao có thể dự chi trước ba phần, phần còn lại mỗi tháng phát một lần, đây là toàn bộ hiệp ước. Vậy thì câu trả lời của ngươi đâu?

Akima nghĩ một chút:

- Bệ hạ, ngươi có thể phát những thù lao đó, đến trong tay Doris không?

- Trên nguyên tắc không có vấn đề gì.

Đối phương nhíu mi nói:

- Nếu ngươi hy vọng như thế.

- Vậy ta nhận phần công việc này.

Nàng khom mình hành lễ:

- Sáng mai, ta có thể làm xong chuẩn bị xuất phát.

Tuy nói vẫn còn rất nhiều chỗ không hiểu rõ, nhưng ít ra... Nàng không cần vì khó khăn của cuộc sống mà ưu phiền nữa, ngoài ra nhiệm vụ cũng không nhìn ra có chỗ nào không hợp lý, huống chi nếu có Đệ Nhất Quân hỗ trợ, thuận lợi tìm được nguồn chẳng qua là chuyện sớm muộn. Vậy thì cộng thêm phần thưởng năm mươi miếng kim long, cuộc sống của nhóm nàng cũng có thể đạt được cải thiện cực lớn, nàng đã không kịp đợi muốn chia sẻ tin tức tốt này cho Doris.

- Như thế là tốt rồi.

Roland đứng lên nói:

- Vậy thì, ta chờ đợi tin tốt của ngươi.

...

Chờ sau khi Wendy tiễn Akima đi, hắn quay lại cửa sổ nhìn xuống đất, nhìn thành phố dưới màn đêm, thở phào một hơi.

- Cuối cùng bắt đầu rồi.

- Chế tạo thái dương sao?

Nightingale hiện hình từ trong sương mù:

- Luôn cảm thấy nhắc tới điều này, sự hăng hái của ngươi đặc biệt có đủ...

- Bởi vì đây là một con đường rượt lửa.

Roland cảm thán nói:

- Bắt đầu từ giờ khắc này, nhân loại sẽ bước vào một thời đại mới, từ ngước nhìn mặt trời biến thành cùng ánh sáng cạnh tranh phát sáng, với ta mà nói, e rằng không có chuyện gì lãng mạn hơn.

Hắn xoay người, chỉ lên đỉnh đầu:

- Ngươi có nhìn thấy một dấu chấm than màu vàng không?

Nightingale cười lắc đầu:

- Ta chỉ nhìn thấy một... người nói mớ tự nói chuyện.

- Khụ khụ...

Roland suýt thì bị sặc nước miếng:

- Uầy, phải nói thẳng ra như vậy thật sự tốt à?

- Ta cũng không muốn nói dối trước mặt ngươi.

Đối phương bày ra ánh mắt giả vờ vô tội nói.

Roland vừa tức giận vừa buồn cười trừng mắt nhìn nàng một cái, cho dù biết Nightingale đang nửa đùa, nhưng mà trước khi chưa làm ra thành phẩm chân chính, chỉ sợ cũng là cách nghĩ của đa số người.

Thậm chí chính hắn cũng không rõ kế hoạch này có thành công hay không.

Nếu không có phù thủy, hắn nhất định sẽ không sinh ra vọng tưởng về phương diện này -- tài nguyên, nhân lực và tài lực hao phí cho công trình Manhattan đời sau đủ để kéo sụp một quốc gia cỡ lớn, muốn bắt đầu phục chế từ số không không khác gì người ngu nói mớ, nhưng mượn ma lực giúp đỡ, khoảng cách của mặt trời cũng không phải cực kỳ xa xôi.

Huống chi đặc điểm của nó đó là vốn cực nhỏ, nhiệm vụ chủ yếu đều tập trung ở trên người vài phù thủy, tay không xoa đạn hạt nhân ở thế giới khác là truyện cười, nhưng đặt ở nơi này vậy mà vẫn thật sự có vài phần khả thi.

Bởi vậy nghiên cứu trước kế hoạch, nó hoàn toàn có thể tiến hành đồng thời với mấy hạng mục công nghiệp lớn hiện có, cho dù thất bại, đối với bản thân cũng ảnh hưởng không lớn.

Trên thực tế, bắt đầu từ thời điểm ngày Lucia trưởng thành tiến hóa, hắn đã chuẩn bị cho phương diện này. Mượn cơ hội sưu tập nguyên tố đối ứng trên bảng chu kỳ nguyên tố hoàn chỉnh, hắn ủy thác nhà giả kim hàng đầu Kaymer Schuider từ trong một đống đơn chất lớn tách ra xác định mẫu uranium ban đầu, cũng giữ gìn ổn thỏa.

Uranium trong thế giới thiên nhiên có thể nói là tồn tại rộng khắp, trừ quặng mỏ uranium ra, đá hoa cương, than đá, thậm chí trong nước biển đều có thể tìm được bóng dáng của nó, chẳng qua lấy phương pháp kỹ thuật thông thường mà nói, không có giá trị khai thác thôi. Mà năng lực của Lucia trực tiếp vượt qua phân tách -- ngưỡng cửa tinh chế, chỉ cần có hàng mẫu, nàng có thể tập hợp lại từng chút nguyên tố uranium vi lượng, từ đó thỏa mãn nhu cầu nguyên liệu.

Những hoài bão cao cả trong hội nghị, nhiều hơn chính là vì làm phấn chấn sĩ khí của mọi người, nhưng có một vài lời hắn lại giấu ở trong lòng -- cùng ánh sáng lãng mạn tranh nhau phát sáng chỉ có thể tính là nửa nguyên nhân, nếu không phải sống chết trước mắt, hắn còn không hạ quyết tâm thực hiện kế hoạch thay đổi, nhưng từ tin tức chỗ ma quỷ cấp cao, hắn ý thức được, có lẽ nhân loại đã tới thời cơ quyết định sống chết.

Giới hạn của ma lực ở đâu?

Hoàn toàn không biết.

Đối với loại sức mạnh không biết vốn dĩ không nói đạo lý, hắn cũng không dám có một tia xem thường.

Tốc độ tiến bộ của ma quỷ làm cho người ta nghẹn họng nhìn trân trối, nguyên do lại là thăng cấp sau khi cướp lấy truyền thừa.

Đề nghị cố thủ của Akesha thoạt nhìn không có gì vấn đề, nhưng có một lỗ hổng lớn nhất, đó là giao thời gian cho đối phương xử trí. Hội Liên Hợp sở dĩ thảm bại, cũng chính là xem nhẹ điểm này.

Nếu trong trận chiến Thần Ý lần thứ ba, giũa ma quỷ và quái vật biển sâu phân ra thắng bại, lại lần nữa đạt được thăng cấp, lại sẽ biến thành dáng vẻ gì?

Nếu kẻ địch đã có thể thông qua phương thức dùng ma lực cường hóa bản thân khó mà tưởng tượng như thế, hắn cũng chỉ có dùng một loại thủ đoạn không nói lý khác, để làm để làm át chủ bài đề phòng bất trắc.

Bình Luận (0)
Comment