Thả Nữ Phù Thủy Kia Ra (Bản Dịch Full)

Chương 1018

Chương 1018
Chương 1018

- Nhưng mà ma lực của ta có thể thông qua luyện tập để duy trì nâng cao liên tục, thăng cấp cũng không có mức độ giới hạn đúng không?

Lightning chẳng hề thất vọng chút nào:

- Như vậy rất tốt – có thể liên tục vượt qua giới hạn của bản thân, nghĩ thôi cũng khiến người ta phấn khởi! Hơn nữa, bây giờ ta cũng có thể coi là một nửa phù thủy chiến đấu rồi!

- Chiến đấu gù!

Macy ngẩng đầu phụ họa theo.

- Biết là ngươi vui vẻ không sai nhưng phải nhớ lần sau không được tùy tiện tăng tốc trên bảo thành gây thêm phiền phức cho bệ hạ Roland nữa.

Wendy ho khan hai tiếng:

- Ngoài ra ngươi phải tiết kiệm ma lực mấy ngày sau lại cho đến khi thí nghiệm hoàn thành, hiểu chưa?

- Vâng, chị Wendy.

Lightning lè lưỡi khẽ mỉm cười.

Trong lòng Roland lại không cùng suy nghĩ, vận tốc âm thanh bay tuy có thể mang lại cho đối phương tính cơ động không gì sánh kịp, nhưng một khi dùng hết ma lực càng dễ dàng lâm vào tuyệt cảnh. Huống hồ cái đầu của Lightning nhỏ hơn nhiều so với máy bay, khi đột phá âm chướng gây ra tổn hại lớn như thế nào cho ma lực thì vẫn chưa biết được, rõ ràng không đáng để sử dụng như phù thủy chiến đấu.

Còn về kẻ trảm ma có thể nhiễu loạn hiệu quả ma lực trong phạm vi lớn cũng chỉ là một khắc tinh đối với nàng mà thôi.

Điều hắn xem trọng hơn là thời gian kéo dài kém vận tốc âm thanh của đối phương – vận tốc một trăm kilomet trên giờ chắc chắn được coi là tuyệt thế, cho dù là khai thác bản đồ hay là người điều tra, tạo điểm mù trên chiến trường ngoài khả năng phát hiện của Sylvia có hiệu quả cao hơn nhiều so với chiến đấu đơn thuần.

Ngay khi Lightning chuẩn bị rời đi, Roland bỗng nhiên gọi nàng lại.

- Phải rồi ta vẫn còn một câu hỏi muốn hỏi ngươi.

Hắn cân nhắc tìm từ một lúc:

- Ví dụ… sau mười năm nữa khi trên đời này chẳng còn mạo hiểm phải khám phá nữa thì ngươi định làm gì?

- Không còn mạo hiểm… cần khám phá?

Lightning hơi ngẩn ra.

- Ví dụ mỗi lục địa đều có người đặt chân tới, mỗi vùng biển đều được hải đồ ghi chép lại kỹ càng, cả thế giới chẳng có vết hở nào, cũng chẳng còn nơi gọi là khu chưa xác định nữa – mặc dù nghe thì có hơi khó tin nhưng giả sử tình huống như vậy xảy ra ngươi còn muốn trở thành nhà thám hiểm không?

- Hóa ra như vậy.

Cô bé bỗng bừng tỉnh:

- Ý của ngươi là lỡ như trong Trận Chiến Thần Ý, nhóm nhà thám hiểm Fiordland khám phá hết thế giới và biển cả thì ta nên làm thế nào đúng không?

- Ực…Có thể hiểu như vậy.

Roland không khỏi oán thầm trong lòng, hắn đã nói uyển chuyển lắm rồi mà vẫn bị đối phương chỉ thẳng trọng tâm, quả nhiên đồng nghiệp mới là oan gia lớn nhất mà.

- Trừ phi mỗi người bọn họ đều giỏi như cha, nhưng cho dù như vậy ta vẫn tiếp tục thám hiểm.

Lightning không chút do dự:

- Bởi vì có một vài nơi chỉ có ta mới đến được, cho dù là cha cũng không thể làm được thế này.

- Ngươi đang nói…

Lightning chỉ lên đầu vô cùng tự tin nói:

- Trên trời vẫn còn một khoảng không thật lớn kìa!

Mãi đến khi nàng cáo lui, Roland mới nhịn không được mà bật cười thật lớn.

Hắn nên nói không hổ là cha con sao? Câu trả lời này không chỉ có khẩu khí giống với Thunder, mà thậm chí khí thế còn cao hơn – Hắn không biết số phận của nhà thám hiểu có thật sự như lời Thunder nói hay không nhưng có một điểm đối phương nói không hề sai, về thiên phú Lightning quả thật ở mức độ là người thường khó với tới được.

- Ngươi đang cười gì vậy?

Nightingale vô cùng tò mò hỏi.

Hắn đứng dậy đi đến bên cửa sổ sát đất nhìn bầu trời dày đặc mây đen, ánh mắt dường như xuyên qua tầng mây nhìn đến một nơi xa xôi hơn – cho dù nó vẫn luôn không nắm bắt được nhưng đã có người đang chăm chú nhìn vào nó.

- Ta đang cười…Tuổi trẻ thật tốt biết bao.

Hắn cảm khái nói.

Sau khi xử lý xong công việc của Lightning, Roland giữ Wendy lại.

- Ta định tăng thêm một bộ phận mới ở tòa thị chính.

Hắn nói thẳng vào chủ đề:

- Ngoại trừ xử lý những chuyện xảy ra bất ngờ như hôm nay, đồng thời cũng có thể cho người dân một con đường thảo luận đáng tin.

- Ý của ngươi là… Nó chủ yếu để phát hành tin tức?

Wendy hỏi.

- Không sai, bộ phận này gọi là Bộ Tuyên truyền.

Roland gật đầu:

- Nhưng mà cách phát tin tức của nó có hơi khác – Đầu tiên, nếu không phải tình huống khẩn cấp, nó không phải tiến hành thông báo thông qua bảng tuyên truyền ở quảng trường trung ương. Sau đó, nội dung của nó không chỉ giới hạn ở Everwinter, những chuyện mới lạ xảy ra ở các nơi khác cũng được cho vào.

- Không tuyền truyền ở quảng trường vậy làm thế nào để người khác biết được?

Nightingale bĩu môi.

Roland cầm tờ bản thảo đã bị hủy bỏ lên từ trên bàn mở ra trước mặt hai người:

- Cho nên nó cần phải có phương pháp tuyên truyền hoàn toàn mới – đó chính là báo giấy.

Thực tế, đặt bảng tuyên truyền ở quảng trường trung ương, phái người tuyên truyền giảng giải lặp đi lặp lại là chuyện bất đắt dĩ. Lúc đầu tỷ lệ người biết chữ cực kỳ thấp muốn để mọi người đọc căn bản là nói chuyện viển vông. Trong tình huống như vậy, truyền miệng trở thành cách duy nhất để tuyên truyền lệnh chính phủ.

Nhưng mà dân số thành phố tăng nhanh và mở rộng lãnh địa nhanh chóng, phương pháp này đã không theo kịp với yêu cầu thực thế của lãnh dân – quá khứ triệu tập ba ngàn người dân làm một buổi tuyên truyền đồng nghĩa với việc thông báo toàn thành phố. Mà bây giờ muốn thỏa mãn tỷ lệ giống như vậy ít nhất cần triệu tập tám đến chín mươi ngàn người.

Điều này không những vượt qua giới hạn chứa đựng của quảng trường trung ương, một lần lấy ra một nhóm người nhiều như thế cũng sẽ khiến cho hoạt động công nghiệp của thành Everwinter rơi vào bế tắc.

Mà báo cáo của Bavor khiến hắn nhận ra cái gọi là “không chiếm lĩnh trận địa tuyên truyền thì sẽ có kẻ địch chiếm lấy nó” không phải chỉ nói suông. Nếu như chẳng có một con đường thảo luận đáng tin thì loại đủ loại lời đồn sẽ ủ ấp lên men trong các cuộc thảo luận sôi nổi trong quán rượu, đến khi lan rộng ra, muốn thu lại sẽ rất khó.

Ngày nay giáo dục sơ cấp phổ cập công việc đã tiến hành hai năm rưỡi, vật tư thành Everwinter có thể bố trí đã phong phú hơn nhiều so với năm kia, mở báo giấy chỉ là chuyện nước chảy thành sông mà thôi.

Nếu nói cái phía trước là nền tảng của làm báo, vậy cái phía sau là bảo đảm tính hữu lực của báo giấy.

Một tòa soạn báo của chính phủ cần cái gì? Lượng phát hành lớn nhất có thể và kịp thời đưa tin dẫn dắt dư luận, cho nên thành Everwinter phải có lượng giấy lớn và kỹ thuật in ấn hiệu quả cao.

Vấn đề giấy rất dễ giải quyết, thành phố miền trung và miền đông thương mại phát triển, giấy đã phổ biến khắp các gia đình trung thượng tầng. Hắn vẫn nhớ đến người cha đã qua đời của Lucia đã từng kinh doanh một xưởng tạo giấy ở Goldenear City. Theo thống kê của tòa thị chính, trong những cư dân di chuyển từ Đông cảnh có không ít thợ thủ công nắm vững nghệ thuật tạo giấy, chỉ cần thu nạp những thợ thủ công đó lại tăng thêm năng suất sản xuất thì có thể đáp ứng được yêu cầu phát hành lượng lớn.

Đối với thành Everwinter những vấn đề có thể dùng tiền giải quyết đều không xem là vấn đề.

Thuật in ấn càng đơn giản hơn, chữ in kim loại và bánh xe trục lăn đều là những kỹ thuật thuần thục, mực nước thì do Dark Clouds cung cấp, theo lý thuyết thì dễ hơn tạo giấy.

Chỉ là những thứ này hắn không cần nói rõ từng cái một với Wendy, bỏ trình độ kỹ thuật, báo giấy buộc phải do người viết, do đó điều quan trọng nhất vẫn là những người có thể thu thập tin tức.

Giữ lại Wendy chính là muốn để nàng chọn ra vài người thích hợp – cho dù là Liên minh Phù Thủy hay là Maleficent thì nàng vẫn là người biết rõ năng lực của chị em mình nhất.

- Có lẽ ta đã hiểu rồi…

Nghe Roland giải thích xong, Wendy suy tư một lúc:

- Cho nên ngươi cần phù thủy tham gia vào việc này, mà nàng vừa có thể phát hiện sự việc đầu tiên vừa có thể chạy nhanh hơn bất cứ ai truyền tin tức lại cho Bộ Tuyên truyền nhanh nhất có thể.

- Khụ khụ, chạy nhanh thì không cần.

Hắn suýt nữa đã bị sặc nước miếng:

- Chỉ cần biết chuyện này xảy ra ở đâu, nàng có thể phái những người khác đến.

- Cũng có nghĩa là nàng sẽ là đầu mới Bộ Tuyên truyền? Ừm…Ta thật sự nghĩ đến một ứng cử viên tốt.

Wendy mỉm cười nói:

- Bệ hạ, ngươi cảm thấy… Honey như thế nào?

Bình Luận (0)
Comment