Khi Honey được gọi vào phòng làm việc tỏ ra vô cùng vui vẻ, vừa vào phòng đã vây quanh cái bàn gỗ lim nhìn ngang nhìn dọc dường như muốn nhìn thấu nó luôn vậy.
- Sao vậy?
Roland không khỏi tò mò hỏi:
- Cái bàn này có chỗ nào khác biệt sao?
- Có phải ngươi đặt bảo bối bên trong nó không?
Thậm chí Honey còn tiến đến ngửi ngửi trên mặt bàn:
- Hoặc là nó tồn tại tác dụng khác ví dụ như hễ cứ đến tối thì tự động tăng nhiệt độ?
- Sao có thể thế được…
Hắn bật cười khanh khách:
- Đây chỉ là một cái bàn làm việc bình thường mà thôi, bên trong chỉ đặt tài liệu và công văn.
- Hả, thật sao?
Honey mặt mày nghi ngờ hỏi:
- Vậy tại sao mỗi đêm chị Nightingale đều nằm sấp bên bàn này rất lâu?
- Cái, cái gì?
Roland và Wendy lập tức ngẩn ra, còn Nightingale từ trên ghế nằm giật bắn người dậy.
- Lúc ta huấn luyện Greyhair nó nói với ta á, mặc dù chỉ có thể dùng động tác diễn tả.
Honey nghiêm túc nói:
- Chị Nightingale luôn ngồi trên vị trí của ngươi khi không có người, gương mặt dán xuống bàn – a a–
Còn chưa nói xong Nightingale đã vụt qua bịt chặt miệng nàng lại:
- Ta, ta chỉ hơi buồn ngủ dựa lên bàn chợp mắt tí thôi! Lại nói, chim, chim làm sao có thể biết ta đang làm gì? Ngươi căn bản hiểu sai ý của nó!
Wendy bất đắc dĩ đỡ trán.
- Khụ khụ.
Roland ho khan hai tiếng:
- Có lẽ Greyhair nhìn nhầm rồi? Dù sao thì tối lửa tắt đèn…
Honey ở trong lòng bàn tay của Nightingale mơ hồ nói:
- Greyhair là một con cú mèo.
Trong lòng làm việc trở nên yên lặng một lúc.
- Tóm lại, là ngươi nhìn lầm rồi.
Roland hắng giọng phất tay với Nightingale cả mặt ửng đỏ, nàng chà chà bàn chân trực tiếp trốn vào trong sương mù hoàn toàn che giấu bóng mình.
Xem ra nàng sẽ không xuất hiện trong một khoảng thời gian.
- Phải không? Ta hiểu rồi.
Honey không truy hỏi tiếp:
- Nếu như cái bàn có thể phát nhiệt được thì ta vốn dĩ còn muốn một cái.
- Tại sao?
Roland nhướn mày hỏi:
- Bên trong thành bảo và nhà phù thủy không phải đều có lò sưởi sao?
- Nhưng trong hoa viên không có, nếu chị Foliage không có ở đó thì rất khó trở nên ấm áp – gần đây bọn Greyhair không chịu di chuyển luôn rồi, ta sợ bọn họ lạnh nên đã đặt một cái giàn dưới gốc cây ô liu bọc bọn chúng lại cùng nhau ngủ. Nếu như cái bàn có thể sưởi ấm thì bọn họ sẽ dễ chịu hơn một tí.
Cho nên nàng mới có hứng thú với bàn làm việc của mình như vậy sao? Roland chú ý đến mái tóc xoăn xõa tung của Honey vẫn còn dính mấy sợi lông chim giống như một cái tổ cỏ chưa được dọn dẹp. Hắn phát hiện bản thân quả thật xem nhẹ hoàn cảnh nơi ở của những động vật đưa thư này, trong tiềm thức cho rằng bọn chúng có năng lực thích ứng với tự nhiên lại không hề xem xét đến thời kỳ trăng máu để bọn chúng mạo hiểm hành động trong gió tuyết dĩ nhiên trái với quy luật tự nhiên rồi.
- Mặc dù cái bàn không thể phát nhiệt nhưng ta sẽ bảo người xây thêm một cái giường sưởi trong hoa viên.
Hắn mỉm cười so sánh:
- Gần to bằng cái giường, có thể tập hợp lại tất cả các động vật mà ngươi huấn luyện lại với nhau, thế nào?
- Thật sao?
Đôi mắt Honey bừng sáng:
- Cảm ơn ngươi!
- Cái này không tính là gì, chỉ là ngươi thật sự có thể giao tiếp với bọn chúng được sao?
Honey ngại ngùng gãi đầu:
- Thật ra giống như chị Nightingale nói vậy, phần lớn động vật không biết nói chuyện cho nên chỉ có thể dùng những động tác đơn giản tiến hành mô phỏng những thứ bọn nó nhìn thấy, đoán sai cũng là chuyện bình thường, không thể coi là giao tiếp thật sự.
Hóa ra là vậy, Roland thầm nghĩ, cho dù ma lực có thể khiến đủ loài động vật bị thuần hóa nghe theo mệnh lệnh của Honey nhưng không thể cho bọn chúng trí khôn như loài người, từ đó khiến nó biến thành một vật chủng khác.
- Nếu chỉ để bọn chúng phát hiện chuyện thú vị sau đó chỉ hướng cho ngươi thì sao?
- Chuyện thú vị?
Honey để lộ ra vẻ mặt suy tư, lúc Roland đang suy nghĩ nên giải thích hàm ý của từ ‘tin tức’ như thế nào thì nàng bỗng nhiên mở miệng:
- Chị Wendy và thầy Scroll thường uống rượu với nhau, chỉ đến khi uống say bí tỉ mới lên sân thượng ca hát – chuyện này có tính là thú vị không?
- Còn có chuyện này?
Roland không khỏi kinh ngạc, Wendy là người phụ trách của Liên minh Phù Thủy, cư xử vừa dịu dàng vừa hòa nhã, lúc nào cũng mang lại cho mọi người cảm giác như làn gió xuân. Còn Scroll là Bộ trưởng Bộ Giáo dục cũng là thầy dạy chương trình dạy học phù thủy sơ cấp, vô cùng nhẫn nãi, cả người tràn ngập vẻ đẹp tri thức, bình thường nói năng thận trọng nhưng lại cực kỳ để tâm đến chị em trong liên minh. Hắn thật sự không tưởng tượng ra được, hai người này cũng có lúc uống say, hơn nữa theo cách nói của Honey thì dường như không chỉ có một lần?
- Tại sao trước đây ta chưa từng nghe thấy tiếng hát?
- Bởi vì các nàng thường chỉ gặp nhau lúc ngươi xuất chinh, dù sao thì nếu chị Nightingale không có ở đó thì bọn họ mới tiện uống rượu và đồ uống của nàng.
Honey nói:
- Ngoài ra không chỉ là ca hát, Greentail nói với ta có khi bọn họ còn nhắc đến ngươi – ưm
Lần này đến lượt Wendy bịt miệng nàng lại:
- Ta chỉ cảm thấy vui, vui khi bệ hạ đạt được thành tựu mà thôi – huống chi nàng cũng đã nói chim không biết nói cho nên làm sao có thể nghe hiểu bọn ta đang nói gì chứ?
- Greentail là một con vẹt mà…
Honey phồng má nói.
Thấy trong phòng lại rơi vào yên lặng, Roland nhanh chóng đứng ra giảng hòa:
- Được thôi, đây quả thật được xem là một chuyện thú vị khác với ngày thường, ngươi đủ tư cách rồi.
- Đủ tư cách?
Nàng hoang mang hỏi.
- Đợi đã, bệ hạ, đột nhiên ta cảm thấy để nàng đảm nhiệm làm đầu mối Bộ Tuyên truyền có lẽ không thích hợp lắm…
Wendy ho khan nói.
- Yên tâm, tất cả những bản thảo cuối cùng phải sau khi xét duyệt mới phát hành, hơn nữa nội dung trên báo giấy chủ yếu là nhằm vào chuyện của người dân, những chuyện liên quan đến phù thủy sẽ không nhiều.
Roland gõ bàn nói:
- Lại nói người bình thường căn bản không thể vào bảo thành, ngươi không cần lo lắng chuyện này. Dù sao thì người có thể có được tin tức ở mọi nơi cũng chỉ có động vật đưa thư của nàng làm được.
- Bệ hạ, ta có thể biết việc các ngươi thảo luận rốt cuộc là chuyện gì không?
Honey giơ tay reo lên.
- Đương nhiên.
Roland nhịn cười, từng bước dụ dỗ nói:
- Đây là một công việc vô cùng thú vị – đến bên cạnh ta, ta sẽ giải thích tỉ mỉ cho ngươi nghe.
Có được đầu mối tin tức cũng xác định kỹ thuật làm báo, vậy tiếp sau đây chính là chiêu mộ nhân công, xây dựng hệ thống phỏng vấn – viết bài thôi. Công việc bộ phận này chắc chắn do Barov phụ trách là thích hợp nhất, còn về chức Bộ trưởng hắn quyết định tạm thời do bản thân phụ trách.
Xem xét đến mức độ tiếp nhận của mọi người, báo cáo kỳ trước chỉ phát hành trong thành Everwinter, tần suất một tuần một lần. Ngoài những sự việc lớn xảy ra ở các nơi thì cũng có một phần trang báo ghi chép lại những chuyện vụn vặt về tin tức và đời sống trong dân gian. Cộng thêm bối cảnh phía chính phủ mà tòa thị chính chuẩn bị mở, Roland tin rằng không bao lâu nó có thể trở thành con đường tuyên truyền với độ đáng tin cao nhất, cải thiện cực lớn những thiếu sót về phương diện tuyên truyền trước đây, đồng thời cũng cung cấp chủ đề nói chuyện cho người dân ở trong các quán rượu, từ đó đem tin tức trong ngõ nhỏ gạt bỏ truyền khắp thị trường.
Nhưng mà, những thứ này đều chỉ là những việc được ghi chép bên ngoài, còn điều hắn hứng thú là những câu nói bị cắt phân nửa của Honey bị chặn lại.
Đương nhiên hắn cũng chẳng vội nhất thời, nếu bản thân đảm nhiệm Bộ trưởng sau này có thể hoàn toàn gọi Honey đến một mình, hỏi nàng những việc thú vị bị che giấu đó – ví như Wendy và Scroll sau khi say rốt cuộc đã nói những gì?
Quả thật khiến người ta tò mò gấp đôi mà.