Thả Nữ Phù Thủy Kia Ra (Bản Dịch Full)

Chương 1029

Chương 1029
Chương 1029

Roland không hề cảm thấy ngoài ý muốn vì chấn động do hưởng ứng mãnh liệt của phim ma thuật mang đến.

Trên thực tế ngay đêm hoàn thành quay xong, hắn làm người làm phim kiêm người xem đầu tiên thưởng thức tác phẩm mang tính chất vượt thời đại ở trong đại sảnh ở thành bảo này cũng đã nhận lấy rung động không nhỏ.

Cảm giác đánh sâu vào thị giác do ảo cảnh hư cấu mang đến cũng không phải chỉ trong hai ba câu nói có thể hình dung được.

Bây giờ nghĩ lại, trong giáo đường bóng của Thánh Thành cũ còn chưa hề có cảm giác mãnh liệt giống như thế này, chẳng qua bởi vì phần lớn hội nghị và lễ mừng được ghi chép lại ở trong ấn phù đều là hình ảnh ở trạng thái tĩnh, cho dù là một chuyện vô cùng mới mẻ, nhưng kích thích đến cảm quan lại có hạn. Mà một khi đổi sang ghi chép lại bằng hình động thì đặc điểm chân thật bức người sẽ có thể phát huy đến mức tận cùng, ví dụ như khi từ trên cao rơi xuống, cho dù biết rõ đó là giả, nhưng đầu óc vẫn sẽ bị cảnh tượng hai mắt nhìn thấy lừa gạt.

Kể cả hắn đã như vậy rồi thì đừng nói đến những công chúng mà trình độ thưởng thức vẫn còn lưu lại ở giai đoạn sân khấu kịch.

Sự thành công của phim ma thuật cũng là chuyện đã sớm đoán trước được.

Nhưng mà lại có một chuyện ngoài dự đoán của Roland.

Đó chính là hiệu quả của phim ma thuật lại tốt đến hơi quá mức.

Ở trong xuất diễn thứ ba và thứ năm đã xuất hiện cảnh tượng người xem chạy trốn và ngất xỉu. Khi xảy ra chạy trốn thì thiếu chút nữa đã gây nên cảnh tượng giẫm đạp, còn khi có người ngất xỉu thì đã được đưa đi bệnh viện cứu chữa khẩn cấp, nếu không phải có Nanawa trấn giữ, chỉ sợ dữ nhiều lành ít.

Mà hai tình huống này đều phát sinh trước khi tiếng ca của Echo vang lên.

Hiển nhiên cảnh nhìn xuống lúc mở màn và công chúa hóa sói thức tỉnh là hai cảnh rủi ro cao mấu chốt.

Đây vẫn là đợt giá cao thiết lập nhằm vào người giàu có, chiều rộng kiến thức và năng lực tiếp thu của người xem đều cao hơn dân chúng bình thường rất nhiều đấy, nếu đến đợt giá cả bình ổn một tuần sau, chỉ sợ tình huống còn càng nghiêm trọng hơn.

Ý thức được điểm ấy, Roland không thể không một lần nữa điều chỉnh kế hoạch chiếu phim.

Hắn vốn định thông qua phương thức đổi mới ghế ngồi để thu được kết quả chứa được nhiều người xem hơn – ví dụ như đổi ghế nằm đợt giá cao sang ghế dài, số lượng người xem có thể lập tức tăng lên gấp bội, đây cũng là lý do vì sao đợt bình ổn giá lại không cho phép người xem mang theo đồ ăn và rượu Nhưng nếu như định đề phòng giẫm đạp, ghế dài vừa mới đẩy đã đổ hiển nhiên không được thích hợp, cuối cùng hắn vẫn đổi thành ghế dài làm bằng sắt có thể cố định trên mặt đất, cũng yêu cầu người xem phải cài dây lưng cố định trước khi buổi chiếu phim bắt đầu, để tránh phát sinh tai nạn.

Mặt khác hắn cũng đưa ra hạn chế về độ tuổi và tình huống thân thể đối với người xem, người trên bốn mươi lăm tuổi hoặc người có tiền sử bệnh như sợ độ cao, tim đập nhanh không được cho phép xem “Wolfheart kỳ duyên”.

Dù sao phim ma thuật chỉ là một món đồ chơi mới đối với hắn mà thôi, cho dù là thiết kế rạp hát mới hay là chương trình xem phim đều phải lần mò từ số không.

Ngay sau độ nóng của phim ma thuật, mấy món đồ nhỏ tặng kèm cũng thu hút sự chú ý của không ít người.

Trong vài ngày này, tòa thị chính nhận được đơn xin kinh doanh của hơn mười thương nhân, tất cả đều nhắm vào bắp rang bơ và sữa đóng túi mà đến, hy vọng có thể tranh được một cơ hội nhượng quyền thương mại. Nhưng mà sau khi nghe xong báo cáo của Barov, Roland từ chối hết thỉnh cầu của bọn họ.

Dù sao không nói đến loại thực phẩm phồng lên như bắp rang bơ này khó có thể bảo quản, kỹ thuật của bản thân nó cũng không có gì khó khăn. Mình làm nguồn cung cấp ít lợi nhuận, cung cấp kỹ thuật chung vốn tiêu thụ lại dễ bị bắt chước, thêm với thành Neverwinter không phải là nơi chính sản xuất ngô, nếu cạnh tranh không hề sẵn có bất cứ ưu thế nào, bởi vậy còn không bằng nắm trong tay, coi là ích lợi hấp dẫn dân nhập cư còn tốt hơn.

Về phần túi đóng gói, ngược lại vốn không hề có dư để bán ra.

Nó chính là một trong những thành quả đầu tiên của nghề chăn nuôi “Sâu cao su”.

Trải qua gần một năm đào tạo, những lũ sâu này cơ bản đã an gia ở Biên Thùy Thành thứ ba, mà công tác nghiên cứu của phù thủy cổ đại đối với nó cũng đã có tiến triển tương đối lớn – từ sau khi phát hiện thông qua điều chỉnh tỷ lệ dịch nhờn của sâu với thứ gan bài tiết ra là có thể thu được chất dẻo sinh học có độ mềm dẻo khác nhau thì nội dung nghiên cứu đã nhanh chóng trở nên rõ ràng.

Hàng mẫu được cấu thành từ những thành phần khác nhau, thử nghiệm các tính năng như chống ăn mòn, độ bền vân vân đã trở thành nghề phụ hạng nhất của người Taquila sống sót.

Túi đóng gói chất lỏng và ống hút đến từ đó.

Chế tạo ra hai thứ này vốn không phải do Roland nhất thời hứng khởi, nó cũng có ý nghĩa vô cùng quan trọng đối với việc bảo đảm hậu cần cho quân đội, cho dù để đựng đồ ăn hay nước sát trùng, túi nhựa mềm đều có thể phát huy ra công dụng cực lớn, vả lại chi phí chế tạo ra nó còn rẻ tiền hơn kim loại và lọ thủy tinh nhiều, trừ bỏ sâu ra, ít tiêu hao tài nguyên quá mức.

Cho dù Biên Thùy Thành thứ ba đã vì chăn nuôi cao su mà đào thêm nhiều hang động, số lượng cũng từ hơn trăm con ban đầu đã biến thành gần ngàn con hiện giờ, nhưng vẫn còn xa mới có thể thỏa mãn được nhu cầu trong chiến tranh. Bởi vậy có thể đoán được trong một khoảng thời gian rất dài, nó vẫn sẽ là một trong những tài nguyên chiến lược của Neverwinter.

Ngày thứ tư sau khi chiếu phim ma thuật, Roland nhận được tin tức, trân châu của Bắc địa Edith mang theo Livia về đến thành Neverwinter.

Hắn gặp lại nữ tử đã từng gặp mặt một lần trong phòng tiếp khách ở thành bảo.

Nhìn đối phương có vẻ khẩn trương, nhưng không lảng tránh ánh mắt của hắn, trong ánh mắt mơ hồ lộ ra cảm giác cam chịu số phận.

Khác với gặp được trong đêm lần trước, trong đại sảnh đầy đủ ánh sáng này, Roland càng nhìn thấy rõ ràng dáng vẻ của nàng hơn – ngũ quan mềm mại và thân hình gầy gò khiến cho nàng giống như một đóa hoa không chịu nổi gió sương, thời gian dài đi trên biển mang đến mỏi mệt và suy yếu càng khiến cho vẻ nhu nhược này sâu thêm vài phần. Nhưng vẻ bất khuất giấu bên trong thân thể lại đang chống đỡ thay nàng, khiến cho nàng không thật sự gục ngã xuống. Vẻ tương phản này đã tăng thêm cho nàng một dáng vẻ khác, khiến cho người ta hoặc không nhịn được mà sinh lòng che chở hoặc muốn chiếm giữ lấy nó mà phá hủy. Nếu như rơi vào trong tay lãnh chúa khác, không có kết cục nào khác ngoài hai loại này.

Dường như nàng đã chuẩn bị sẵn sàng như vậy rồi.

Roland không khỏi dở khóc dở cười, tuy rằng nhóm quý tộc thời đại này thật sự rất loạn, nhưng hắn không hề có ý tưởng trên phương diện kia.

- Yên tâm đi.

Hắn tỏ vẻ ôn hòa nói:

- Nơi này còn ấm áp hơn Coldwind Ridge nhiều lắm, cũng sẽ không có ai quấy nhiễu đến sinh hoạt của ngươi. Đợi qua vài ngày rồi ngươi sẽ thích thành thị này.

- Dạ… bệ hạ.

Nàng do dự một lát, sau đó cúi đầu thật sâu.

- Như vậy ngươi đi nghỉ ngơi trước đi, sẽ có người bố trí chỗ ở cho ngươi.

Roland ra hiệu nói.

Đợi đến khi Livia được thân vệ dẫn đi rồi, Edith mới quỳ gối hành lễ nói:

- Như vậy là được rồi hả? Ta còn tưởng rằng ngươi sẽ nói chuyện phiếm thêm vài câu với nàng để quen thuộc tình cảm đấy.

- Lời cần nói chắc ngươi đã nói cả rồi, ta không có gì hay để bổ sung thêm cả.

Roland nhún nhún vai, giả bộ như không nghe được hàm nghĩa của từ tình cảm:

- Như thế nào, việc này xem như thuận lợi chứ?

- Đương nhiên, ở trước mặt hài tử, lựa chọn của nàng thật quyết đoán.

Edith đáp lại:

- Công việc kết thúc lại còn tiêu tốn thêm chút thời gian so với dự kiến, nhưng những người này tuyệt đối sẽ không tiếp tục gây thêm phiền toái cho ngươi nữa.

- Làm không tệ.

Hắn gật gật đầu:

- Giao cho ngươi tới làm quả nhiên là một lựa chọn chính xác.

- Đa tạ bệ hạ khen ngợi.

Trân châu của Bắc địa cười nói:

- Mặt khác ta có một việc cần bẩm báo – trên đường quay về, ta nhận được một tin tức do đội công binh đưa tới. Akima không thể tìm được “Ánh sáng mặt trời”, nên đã chuyển sang xuất phát về phương Bắc.

Quả nhiên… tuyến đường kéo dài kia đến từ đối diện biển Swirling sao? Roland hơi nhíu mày, nếu như chỉ có thể đi lên hướng Bắc, chỉ dừng ở quặng mỏ trong biên giới Greyfort còn dễ nói, lỡ như ở một vương quốc khác thì dường như khó làm rồi.

- Ta hiểu rồi.

Nhưng mà hắn nhanh chóng khôi phục lại vẻ mặt bình thường:

- Ngươi cũng đi xuống nghỉ ngơi đi.

- Vâng.

Khi đi tới cửa, Edith đột nhiên quay đầu:

- Ngươi cũng – xin bệ hạ nhất định phải chú ý thân thể.

- Hả?

Roland hơi kinh ngạc nhìn nàng.

- Nếu như không có ngươi, thế giới này sẽ thiếu đi rất nhiều điều thú vị.

Nàng mỉm cười, biến mất ở phía sau cửa đại sảnh.

Bình Luận (0)
Comment