Thả Nữ Phù Thủy Kia Ra (Bản Dịch Full)

Chương 1030

Chương 1030
Chương 1030

- Tên này… không khỏi quá mức làm càn đi.

Nightingale hiện ra thân hình từ trong sương mù bất mãn nói:

- Lời nàng vừa nói rốt cuộc có ý gì vậy!

Quả thật, lần trước sau khi đã nói chuyện Iron Axe xử trí quý tộc với trân châu của Bắc địa thì thái độ của nàng dường như đã có thay đổi, giống như làm cho người ta có cảm giác cho phép mình cất cánh vậy, tuy rằng chuyện này không có gì không tốt đối với Roland cả.

- Ừm…

Hắn suy tư một lát:

- Ngươi có thể phán đoán được câu nói này là thật hay giả không?

- Thật sự là thật.

Nightingale bĩu môi:

- Ít nhất về điểm hy vọng ngươi chú ý thân thể thì không nói sai, bằng không ta đã sớm khống chế nàng để hỏi cặn kẽ rồi.

- Một khi đã như thế, vậy kệ nàng đi.

Roland cười nói:

- Nếu phải suy đoán ý tưởng của mỗi một người, như vậy quá mệt mỏi rồi, ta không có nhiều tinh lực như vậy đâu.

Nightingale vốn còn căm giận bất bình lập tức bị khựng lại, sau đó giả bộ như không hề để ý đến nghiêng đầu sang:

- Nói, nói cũng phải… bình thường để tâm đến một hai người còn không tệ lắm.

Ừm, trình độ che giấu này của ngươi quả thật chính là để suy nghĩ trong lòng lên hết trên mặt rồi, Roland cố gắng nhịn không nhếch khóe miệng lên, hắng giọng nói:

- Như vậy chúng ta về văn phòng đi, tiếp theo còn có rất nhiều việc phải xử lý đấy.

Ví dụ như đưa hai động cơ đốt trong đã thông qua thí nghiệm định hình vào sử dụng, rõ ràng có nguồn động lực chính là hoàn thành bước đầu tiên, sản xuất số lượng lớn như thế nào cùng với chế tạo trang thiết bị máy móc phối hợp như thế nào đều là cửa ải khó khăn cần cấp tốc phá được. Trừ việc này ra, còn có thiết kế lắp ráp xe lửa bọc thép, chế tạo dây chuyền chất dẻo sinh học cùng với mở rộng càng nhiều nhà xưởng và quân đội vân vân…

Nhưng hắn có thể tạm để lại những công việc này để làm một việc khác trước.

Cho dù bản thân nó không mang ý nghĩa bao lớn, nhưng đi đến hình thức này cũng là tập trung ý dân nhất định không thể thiếu.

Bắt đầu từ khoảnh khắc Livia đến thành Neverwinter thì có ý nghĩa rằng điều kiện trước khi đăng cơ đã chuẩn bị sắp xếp ổn thỏa toàn bộ.

Một tuần sau, khu thành bảo Neverwinter lần đầu tiên mở ra cho dân chúng, dưới sự dẫn đường của cảnh sát và thân vệ, mấy ngàn quần chúng đã trải qua sàng lọc tập trung trong ngoài đình viện, hưng phấn cùng chờ đợi thời khắc tân vương lên ngôi. Mà ở ngoài khu thành bảo, trên các đường phố càng giăng đèn kết hoa, người người chen chúc, cho dù trên trời vẫn có bông tuyết lác đác rơi xuống nhưng đều không cách nào ngăn cản sự nhiệt tình chúc mừng của mọi người.

Vì lần đại điển này, thành bảo của lãnh chúa đều đã tiến hành cải tạo tạm thời.

Tường ngoài phía trước được dỡ bỏ, đổi thành rào chắn không ngăn cản tầm nhìn; bày biện trong viện cũng được dời đi, trải mặt cỏ bằng phẳng lên. Chỉ cần dọc theo con dốc dài đi lên khu thành bảo thì có thể thu hết vào mắt nơi diễn ra buổi lễ.

Hai bên thành bảo treo cờ xí dài mảnh nền đỏ viền đen, từ nóc nhà vẫn rủ xuống dưới tận mặt đất, sắc thái này phối hợp với bối cảnh tuyết trắng bao trùm trông có vẻ đặc biệt bắt mắt, cũng tăng thêm một phần cảm giác tương đối nguy nga cho thành bảo vốn không hề to lớn này.

Thay đổi lớn nhất đến từ tầng hai của thành bảo.

Giống như chỉ trong một đêm, trước mặt chính trống rỗng được xây dựng lên một đường chéo chống đỡ khiến tầng hai nhiều thêm một ban công kiểu lửng. Chính diện ban công vừa đúng đối diện với đại môn trước đình, không hề nghi ngờ, quốc vương định nhận lời chúc phúc của dân chúng từ nơi này.

Chỉ có bộ trưởng Kal người thiết kế rõ ràng cấu tạo ban công được hoàn thành cấp tốc này được lấy ra từ tay phù thủy Akesha nữ sĩ, sau khi kéo ra một bức tường băng ở trên tường thành bảo, lại do Soria tiểu thư “Vẽ” lên một lớp gạch phủ, nó trở thành một phần khó phân biệt thật giả của thành bảo.

Mà ở dưới tiết trời như này, tường băng dày đủ để chống đỡ trong thời gian mấy ngày.

Giờ phút này, bên trong thành bảo lại là một cảnh tượng khác.

- Bệ hạ, ngươi đã chuẩn bị xong chưa?

Ngoài cửa phòng ngủ truyền đến tiếng Wendy hỏi:

- Tất cả đại thần và khách mời đều đã đến đông đủ, chỉ chờ ngươi hiện thân.

- Ta đã biết rồi, lập tức xong đây.

Roland lên tiếng đáp, quay đầu nhìn sang nữ hài mặc bộ váy lễ phục màu trắng thuần:

- Ngươi cảm thấy như thế nào?

- Lại chờ thêm một chút đi… Ta vẫn hơi khẩn trương.

Đối phương chính là Anna, nàng đang đứng trước cửa sổ, xuyên qua lớp vải mành quan sát đám người đang huyên náo ở phía dưới, trong đôi mắt màu lam rõ ràng chớp lóe lên gợn sóng rõ ràng:

- Ngươi thật sự muốn cùng lên trên đài với ta sao? Vị quan lễ nghi kia nói, trên đại điển đăng cơ trước kia chưa từng xuất hiện chuyện như vậy.

Nàng cũng không phải không sợ như hắn vẫn nghĩ, Roland ý thức được, mặc dù trước kia Anna vẫn luôn dùng khuôn mặt tươi cười để đối mặt, nhưng khi một khắc này thật sự tiến đến, nàng vẫn sẽ sinh ra lo lắng và mê man. Xuất sắc trên phương diện học tập cùng với yêu thích đối với hiểu biết mới khiến cho phần lớn thời gian nàng đều tràn ngập tự tin, khi tập trung thể xác và tinh thần vào trong sáng tạo và chế tạo thì nàng càng lấp lóe sáng lên giống như thiên tài. Nhưng trừ bỏ vầng hào quang này ra, nàng chỉ là một cô nương hơn hai mươi tuổi, từ nhỏ lớn lên nơi hương trấn xa xôi.

Hiện giờ sẽ phải đối mặt với đánh giá của ngàn vạn dân chúng, không khẩn trương là không có khả năng?

Nghĩ đến đây, Roland cười cười, dùng giọng nói nhu hòa nhất nói:

- Ta đây là người ngoại lệ đầu tiên là được rồi. Hay là nói, ngươi định để cho một mình ta tự đội vương miện vậy?

- Đương nhiên không phải.

Anna lắc đầu nói:

- Ta chỉ…

Roland đi tới trước, giang hai tay ôm lấy nàng:

- Ta đây đổi lại cách nói kiểu khác là được.

- Đổi lại… cách nói?

- Ừm.

Hắn hít vào một hơi, tỏ vẻ nghiêm túc hỏi:

- Anna tiểu thư, ta muốn mời ngươi trở thành thê tử của ta, ngươi bằng lòng chứ?

- Phụt.

Anna không nhịn được bật cười thành tiếng:

- Không được! Hiện giờ ta không phải phạm nhân trong lồng giam, thêm với…

- Thêm với cái gì?

- Thời gian đính ước quá ngắn.

Nàng dùng sức nện lên bả vai Roland, sau đó chìa tay phải đã đeo lụa trắng lên về phía hắn:

- Cám ơn ngươi, Roland. Dẫn ta đi xuống đi.

Roland cầm chặt lấy bàn tay nàng:

- Tuân mệnh.

Mở cửa phòng, hai người chậm rãi đi qua hành lang, đi xuống thang lầu, vào đại sảnh tầng một.

Trong phòng vốn còn tiếng người ồn ào lập tức yên tĩnh lại, mọi người chia làm hai nhóm, khẽ cúi đầu, nghênh đón Roland đến.

Hắn đi ở giữa hai bên đã xếp thành hàng, bên trái là các phù thủy của thành Neverwinter, hắn nhìn thấy Tilly, Ashes, Nightingale, Wendy, Lightning, Akesha… Một loạt gương mặt quen thuộc đập vào mắt, so với kẻ chạy nạn ba năm trước không chỗ an thân, hiện giờ các nàng đã một lần nữa dung nhập vào trong trật tự xã hội mới, đang dần trở thành một phần chặt chẽ không thể tách rời của vương quốc nhân loại.

Phía bên phải là các quan chức của tòa thị chính và đại biểu các nơi, ví dụ như Barov, Edith, Iron Axe, Kal, Kaymer, Tassa, Yorko vân vân… Bọn họ cùng hợp thành cơ cấu quyền lực của vương quốc Greyfort, từ người bình thường không có danh tiếng gì đã biến thành ngôi sao chính trị mới dần dần đi lên.

Dựa theo lệ thường, đăng cơ là một quá trình cực kỳ rườm rà, nhưng vị trí quân vương của Roland lại đã sớm là sự thật đối với phù thủy và quan chức thành Neverwinter, bởi vậy quá trình này đã được đơn giản hóa rất nhiều.

Hắn nắm tay Anna đi đến trước một bàn đá để giữa đại sảnh, trên bàn đặt hai vương miện ánh vàng rực rỡ.

Cho dù là Wimbledon Đệ Tam hay là Giáo hội Hermes đều đã không còn tồn tại nữa, hắn từ chối khéo thỉnh cầu làm thay do quan lễ nghi đưa ra, mà quyết định cùng Anna đội vương miện cho nhau.

Đăng cơ lên ngôi và phong hậu đồng thời tiến hành, ở Greyfort vẫn là chuyện xưa nay chưa từng có.

Quan lễ nghi tự nhiên tỏ vẻ dị nghị, nhưng vốn không hề có lực trói buộc đối với hắn nắm quyền lớn trong tay, còn Barov cũng ngoài ý muốn đứng về phía hắn.

Roland khom lưng xuống, để Anna đội vương miện cho mình trước, sau đó nhẹ nhàng đặt vương miện khác lên trên đầu nàng.

Khi hai người xoay người lại, mọi người đồng loạt quỳ một gối xuống.

- Ngô vương vạn tuế!

Trong tiếng hô của mọi người, hắn nắm tay Anna từng bước một đi lên cầu thang được xây dựng ở đầu kia của đại sảnh, xuyên qua mái vòm trên không, đi lên ban công của thành bảo.

Phía dưới đình viện lập tức nổi lên sóng triều mãnh liệt!

Không đợi hắn giơ tay ra hiệu, quần chúng chờ đợi bao lâu đã thổ ra sự tôn kính trong lòng.

- Bệ hạ Roland vạn tuế!

- Quốc vương vạn tuế!

- Thành Neverwinter vạn tuế!

Tiếng reo hò đinh tai nhức óc, bay thẳng đến tận chân trời, trong đám người giống như nổ tung, dải băng và cánh hoa bay ra từ ban công, theo gió lạnh bay lượn, trong lúc nhất thời còn lấn át cả thế băng tuyết.

Nơi xa xa, trong nơi đóng quân của Đệ Nhất Quân cũng truyền đến tiếng đại bác nổ vang, trong khoảnh khắc hòa lẫn với tiếng chuông ngân vang trên không trong thành, nơi vùng quê hoang dã giao nhau với biên giới Tây cảnh, vương của Greyfort, ra đời.

Bình Luận (0)
Comment