Brian đi ra khỏi nơi đóng quân, các chiến sĩ giành được thắng lợi đang lục tục quay về.
So với đội ngũ coi như chỉnh tề lúc ra trận, giờ phút này bọn họ giống như một đám dân chạy nạn, trên người loang lổ vết máu, quần áo cũng không nhìn thấy một bộ nào lành lặn, không rách chỗ này thì chính là chỗ khác thiếu một miếng, hiển nhiên chỉ có trải qua chém giết cận thân cực kỳ kịch liệt thì mới có thể lưu lại dấu vết như vậy.
Trừ đó ra, số lượng các chiến sĩ càng khiến lòng người sợ hãi, đội ngũ phục kích do hai ngàn người tạo thành hiện giờ còn có thể đứng đi về không tới một nửa. Vì vận chuyển người bị thương, tất cả ngựa và lạc đà đều không có ai cưỡi, mỗi một con cơ bản đều phải chở hai đến ba người. Cộng thêm tù binh bị áp giải, toàn bộ đội ngũ bị kéo đến vô cùng rải rác, từ xa nhìn lại hoàn toàn không hề giống với một nhánh quân đội được huấn luyện nghiêm chỉnh.
Nhưng trên mặt mọi người lại không hề có vẻ tinh thần sa sút, ngược lại là tinh thần sáng láng, so với lúc bọn họ ra trận thì giống như hai người.
Lấy lực lượng của bộ lạc nhỏ, chiến thắng được những thị tộc lớn ở trong thành Ironsand này vẫn là chuyện lần đầu tiên ở Cực Nam cảnh này!
Brian rõ ràng, trải qua một trận đánh này, bọn họ mới chính xác lột xác từ thợ săn thành binh lính.
Càng khiến cho hắn thỏa mãn chính là cho dù quần áo của tổ phục kích rách rưới, tóc tai bù xù, nhưng vẫn chặt chẽ nhớ kỹ lời dạy của hắn, cho dù bất cứ lúc nào binh lính đều không thể vứt bỏ vũ khí tác chiến của bản thân.
Phần lớn túi nước, túi lương thực của mọi người đã không cánh mà bay, thậm chí có một số người còn thiếu mất một cái giày mới được phát, nhưng súng ống và đao vẫn được giắt ở sau lưng bọn họ.
Đệ Nhất Quân không có khả năng vĩnh viễn thay thế người Sand trấn giữ Nam cảnh được, bọn họ phải dựa vào lực lượng của chính mình để cho bộ tộc hoạt động trật tự dựa theo Greyfort đặt ra, đây là mệnh lệnh được vua Greyfort thể hiện ra, nhưng Brian biết, bệ hạ Roland hy vọng nhận được không chỉ có như thế.
Hắn cần càng nhiều nguồn cung cấp lính, cần người Mojin cũng thành công xây dựng tổ chức gia nhập vào trong trận chiến Thần Ý.
Mà bây giờ, những người này càng có tư cách tiến thêm một bước.
Đoàn trưởng tiểu đoàn súng hài lòng xoay người, gật gật đầu với Jodel:
- Bây giờ ngươi có thể nói chi tiết về trận chiến đấu đã trải qua.
Về bản thân trận chiến đấu thì không có chỗ nào để vỗ tay tán dương cả, ngược lại tràn đầy sơ suất và sai lầm, dựa theo kế hoạch, hai ngàn người Sand chia làm hai tổ, một tổ giả thành con mồi, lục tục lẻn đến gần ốc đảo Silver River, sau đó thừa dịp ban đêm xuất phát về hướng Bắc sông Silver, tạo ra cảnh tượng giả định lén lút đi đến vùng đất nhiễm mặn. Một tổ khác lại trước tiên mai phục ở một ốc đảo không người nơi tận cuối dòng sông Silver.
Thị tộc Wildwave với Cut Bone nhận được tin tức tự nhiên sẽ không cho phép bộ lạc nhỏ khiêu khích uy nghiêm của bản thân, một đội kỵ binh hơn tám trăm người đã xuất phát từ thành Ironsand, men theo dấu chân đuổi theo “Kẻ phản bội”. Cho dù số lượng con mồi nhiều hơn, nhưng bọn họ đều không để ý đến bộ lạc nhỏ của người Sand vốn còn không được tính là chó giữ cửa.
Hai đội ngũ một chạy một đuổi, nhanh chóng đã tiến vào vòng phục kích, đến một phần này coi như đang thực hiện theo kế hoạch, nhưng mà tất cả diễn biến tiếp theo đã rối loạn.
Theo lý “Con mồi” nên xuống ngựa đầu hàng trước, dụ dỗ đối phương cũng xuống ngựa rồi sau đó sẽ tìm cơ hội dọa chạy đàn ngựa, khiến tổ phục kích động thủ. Nhưng người Sand phụ trách chặn đường lại đốt lửa trước, dưới ánh lửa tận trời đã khiến kẻ địch lập tức ý thức được có tình huống không ổn, bắt đầu phá vòng vây về phía trước lúc đến. Nếu không phải trước đó đã chuẩn bị lượng lớn nước đen, chỉ sợ lần phục kích này đã sắp thành lại hỏng.
Trận chiến sau đó biến thành trận đấu đá hỗn loạn không chịu nổi, tổ làm mồi rút đao chém kẻ địch đang vòng quay về, đội mai phục cũng chỉ có thể gia nhập vào trong đó, rất nhiều người từ đầu đến cuối chỉ bắn một phát súng, kỹ xảo xếp hàng bắn tập trung, thay phiên nhồi vào vân vân đã được huấn luyện trước đó hoàn toàn không phát huy được công dụng, phương thức quyết ra thắng bại vẫn dựa vào vật lộn truyền thống nhất của người Sand.
Chính như theo lời Brian đã nói, bọn họ không chỉ có một loại vũ khí là súng, trong tiếng ngựa hí và lửa lớn chiếu xuống, ốc đảo nho nhỏ đã bị rơi vào trong tình trạng khô héo trở thành chiến trường đánh nhau sinh tử của đôi bên. Đánh gục người cưỡi ngựa hoặc bị vó ngựa đạp nát nội tạng đều là cảnh tượng thường thấy ở trên chiến trường, khi hai người đang ôm chặt lấy nhau, răng nanh cũng có thể cướp đi tính mạng của đối thủ.
Không phải bộ lạc nhỏ không có dũng sĩ, từ khi mới sinh ra người Sand đã phải đối mặt với hoàn cảnh sinh tồn vô cùng ác liệt, người có thể còn sống sót từ trong sao biển, bò cạp độc cơ bản đều nắm giữ một bản lĩnh đánh nhau cấp cao. Có thể nói trên lực lượng thể lực, chênh lệch giữa bọn họ và thị tộc lớn không hề đến mức độ lạc hậu.
Hoàn cảnh xấu của những bộ lạc này ở chỗ số lượng tài nguyên thiếu thốn đã hạn chế bọn họ sinh sản và mở rộng, dũng sĩ cường đại nữa cũng không cách nào chiến thắng được kẻ địch nhiều hơn mình gấp bội, chỉ cần hình thức bộ lạc không phát sinh thay đổi, bọn họ khó mà chống lại thị tộc lớn được.
Nhưng hiện giờ hoàn cảnh xấu nhất này đã không còn tồn tại nữa.
Chiến sĩ trong quân người Sand đến từ hơn mười thị tộc Silver River, bọn họ không cần vì tranh đoạt tài nguyên mà đấu đến đầu rơi máu chảy nữa, mọi người ăn đồ ăn giống nhau, mặc quần áo giống nhau, khi huấn luyện ở cùng nhau, khi ngủ cũng không chia lìa, đối mặt với thị tộc có thực lực cường đại ở thành Ironsand, khuyết thiếu cuối cùng của bọn họ chính là dũng khí và quyết tâm phá vỡ lệ thường mà thôi.
Mà việc Wildwave và Cut Bone giết hại bộ lạc nhỏ vừa đúng bổ sung một điểm này.
Trận chiến đấu vẫn luôn kéo dài liên tục từ ban đêm đến bình minh.
Quân người Sand đã giành được thắng lợi trong trận đấu với quái thú.
Khi ngọn lửa tắt đi, ốc đảo chỉ còn lại than củi tối như mực trên đất, không có cây cối che chắn, cát vàng sẽ nhanh chóng chôn vùi nguồn nước ở nơi này, khiến nguồn nước triệt để tan biến trên mặt đất, sông Silver cũng sẽ thu nhỏ phạm vi lại, cho đến khi ốc đảo tiếp theo lộ ra dưới sự xâm thực của cát bụi.
Nhưng người Sand sẽ sống tiếp.
Trận chiến đấu này giống như một ký hiệu, nó tăng tốc độ ốc đảo biến mất, đã vạch ra một con đường khác cho người Sand.
Nghe xong Jodel báo lại, Brian đi từng bước một đến trước mặt mọi người.
- Làm rất tốt! Các ngươi thắng được vinh dự vì mình, cũng tranh thủ được cơ hội sống cho bộ tộc! Đây là thắng lợi thuộc về các ngươi, xử lý chiến lợi phẩm cũng nên do các ngươi quyết định!
Hắn chỉ về phía những võ sĩ của thị tộc lớn bị bắt giữ.
- Giết! Giết chết bọn họ!
- Đại nhân, người thân của ta đã chết dưới tay chúng!
- Ta muốn để cho bọn họ đền mạng!
Trong ánh mắt chờ mong của người Sand, Brian giơ tay phải lên rồi nhẹ nhàng gạt xuống, ý tứ chỉ ra không cần nói cũng biết.
Sau đó là tiếng một loạt lưỡi dao ra khỏi vỏ.
Máu tươi nóng hầm hập lập tức nhiễm đỏ muối cát ở dưới chân hắn, giống như từng nụ hoa đang nở rộ trong tuyết, mà ý chí chiến đấu của các chiến sĩ đã lên đến tận đỉnh!
- Nhưng uy hiếp đến từ thành Ironsand vẫn không triệt để biến mất, thị tộc Wildwave và Cut Bone vẫn có thể phái binh đến lòng sông Silver bất cứ lúc nào, tộc nhân của các ngươi vẫn ở dưới mũi đao của bọn chúng!
Brian hô lớn:
- Đại tù trưởng đã ban cho các ngươi quyền lực hưởng thụ ốc đảo vĩnh hằng, nhưng những kẻ phản loạn này lại định vọng tưởng phá hủy tất cả! Nói cho ta xem, các ngươi nên làm như thế nào?
- Công chiếm thành Ironsand, trục xuất bọn họ ra khỏi đầm lầy Blackwater!
- Để cho đám người đó biết kết cục của phản bội đại tù trưởng!
- Đoàn trưởng đại nhân, ta còn có đồng bọn ở trong ốc đảo, xin cho bọn họ cũng gia nhập vào trong đội ngũ này!
- Còn có ta nữa… chị em của ta đều có thể chiến đấu!
Trong đám người lập tức bộc phát ra từng trận hô to, lực lượng ẩn chứa trong đó khiến Guelz và Thuram đều không nhịn được lui về sau một bước.
Brian ngược lại nhìn về phía thành Neverwinter.
Bệ hạ, người mưu loạn đã dùng máu tươi của mình để trang điểm cho đại điển đăng cơ của ngươi rồi, người Mojin giống như cát vụn đang dần dần tụ tập lại. Chắc không được bao lâu nữa, thành Ironsand cũng sẽ quy về khống chế của ngươi.
Nhưng đây mới chỉ là bắt đầu mà thôi.
Toàn bộ Cực Nam cảnh cuối cùng đều trở thành vật trong tay ngươi, trên vùng sa mạc này sẽ không còn tồn tại thứ gì có mâu thuẫn với ý chí của ngươi nữa.
Hy vọng phần lễ vật này sẽ không khiến ngươi thất vọng.