Thả Nữ Phù Thủy Kia Ra (Bản Dịch Full)

Chương 1034

Chương 1034
Chương 1034

Chè chén say sưa trên đại điển đăng cơ vẫn luôn kéo dài từ giữa trưa đến khi màn đêm buông xuống.

Trên quảng trường trung tâm đặt hơn mười cái nồi vĩ đại, bên trong chứa nước canh mùi thơm bốn phía, nước sôi bốc lên, đủ loại gia vị và váng dầu nổi lên bên cạnh thành nồi, dày khoảng một ngón tay. Bất cứ kẻ nào đều có thể thả đồ ăn vào trong đó, nấu chín rồi lại vớt ra ăn, dưới tình huống phần lớn hương liệu vẫn là đồ xa xỉ thì phương thức tổ chức tiệc như vậy hiển nhiên tràn đầy lực hấp dẫn với bọn họ. Thậm chí còn có người mang cả lọ sành và thùng gỗ tới, hy vọng có thể mang nước canh nồng đậm này về nhà chậm rãi nhấm nháp.

Đương nhiên, tòa thị chính cũng sẽ không ngừng tăng thêm nước canh và nguyên vật liệu đáy nồi, khi một cục xương trâu được cắt vụn và lạp xưởng được bỏ vào trong nồi, trong đám người sẽ vang lên từng tiếng reo hò ồn ào mới.

Đây là cảnh tượng gần như không dám nghĩ tới khi ở trong Tà Ma Chi Nguyệt trong quá khứ.

Mùa đông dài dằng dặc khiến mọi người phả ra một ngụm khí nóng đều phải dè dặt cẩn trọng, mỗi một nhiệt độ cơ thể mất đi đều có ý nghĩa rằng tiến gần đến tử vong thêm một bước. Nhưng hiện giờ, bọn họ lại có thể tùy ý kêu to thỏa thích trong bông tuyết đang bay xuống, phát tiết nhiệt tình trong lồng ngực mà không cần phải lo trước lo sau gì cả.

Bởi vì bọn họ biết được, thể lực và nhiệt độ bị hao phí này còn có thể bổ sung lại bất cứ lúc nào.

Không cần phải cố ý dẫn đường, mọi người tự động nâng thức ăn nóng hầm hập về phía thành bảo, dâng lên chúc phúc và ca ngợi vì tân vương đăng cơ.

Sylvia thu hồi tầm mắt, một lần nữa dời ánh mắt khỏi đại sảnh trong thành bảo.

Bữa tiệc ở đây cũng vô cùng náo nhiệt.

Rượu ngon, món ngon, nhạc, cười vui cần gì có đó.

Mà khi Roland và Anna lấy trang điểm hoàn toàn mới nắm tay đăng cơ càng vang lên từng tiếng đố kỵ.

Sylvia vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy trang phục hôn lễ hình thức như thế, hoàn toàn khác với lụa trắng trong hôn lễ của thủ trưởng kỵ sĩ, nếu như nói trang phục hôn lễ của thủ trưởng kỵ sĩ còn có vài phần bóng dáng của lễ phục dạ hội thì trang phục trong hôn lễ lần này lại giống như hoàn toàn do Roland thiết kế mới. Quần áo phối màu sắc lấy đỏ, vàng làm chủ, có ống tay áo và làn váy thật dài, đầu vai đeo hai dải băng phủ kín hoa văn, có vẻ phức tạp mà đẹp đẽ quý giá.

Theo lý mà nói, trang phục tươi đẹp như thế sẽ dễ dàng át mất dáng vẻ của bản thân chủ nhân, nhưng khi mặc ở trên người Anna lại vừa hợp với bản thân là người nắm giữ ngọn lửa trong tay, thêm với năng lực lĩnh ngộ rất mạnh kia, cho dù ở trong nhóm phù thủy đều là người lóa mắt, mà màu đỏ tươi lại càng làm nổi bật lên một điểm này; thêm với thiết kế quần áo dày rộng tăng thêm cho nàng cảm giác đoan trang trầm ổn, vừa lúc hợp với thân phận vương hậu.

Mọi người ào ào nâng chén về phía hai người, còn Roland và Anna lại mỉm cười đáp lại, có thể nói đây là một bữa tiệc tối hoàn mỹ.

Nhưng mà Sylvia lại không hề thả lỏng

Bởi vì nàng thấy được một vài dấu hiệu kỳ quái trên đại điển.

Làm người sở hữu đôi mắt ma lực, nàng luôn làm đường phòng ngự đầu tiên trên vòng canh gác, đưa ra cảnh cáo kịp thời cho hộ vệ vòng tiếp sau. Thời điểm mấu chốt như đại điển đăng cơ này càng phải cố gắng đạt đến an toàn tuyệt đối, cho dù xuất phát từ ý tưởng của bản thân hay bởi vì có liên quan đến Tilly điện hạ, nàng đều hy vọng Roland có thể bình yên vô sự, cho nên tự nhiên sẽ không bỏ qua cho những dấu vết để lại này.

Nếu chỉ riêng từng dấu hiệu thì không phải việc quan trọng gì, nhưng nếu như ghép lại một chỗ sẽ tạo thành một hình ghép có ý nghĩa sâu xa.

Điều này không khỏi khiến Sylvia đột nhiên nhớ tới một ca khúc mà bệ hạ Roland tình cờ ngâm nga.

Đối phương nói rõ lời bài hát ngược lại khá thú vị, gậy ba toong cháy sém, hương hoa đột ngột nhạt đi, rất nhiều đoạn ngắn nhìn như là chuyện không đâu, nhưng cuối cùng đều dẫn đến một chân tướng đang bị cố tình chôn giấu.

Nhân tiện nhắc đến, sau khi bài hát này được Mystery Moon nghe được đã trở thành đoàn ca của trinh sát đoàn.

Mà tình huống hiện giờ dường như là thế.

Cho dù còn chưa rõ ràng rốt cuộc vấn đề xuất phát từ đâu, nhưng mà nếu như đặt ở bình thường, nàng nhất định đã thông báo cho Nightingale và Ashes đề cao cảnh giác.

Nhưng giờ phút này Sylvia vẫn giữ trầm mặc.

Đơn giản là vì nàng đột nhiên nhớ tới lời Anna đã nói với mình hai ngày trước.

“Người có thể ngăn cản được bí mật thường chỉ có người biết được bí mật mới có thể làm được điểm này, ta cần sự trợ giúp của ngươi.”

Khi đó nàng còn chưa chân chính hiểu được ý tứ trong lời nói này, bởi vậy không quá để vào trong lòng.

Mãi cho đến hôm nay, nàng mới đột nhiên hiểu được câu nói này giống như là một mảnh ghép cuối cùng, sau khi nó được lắp vào, toàn bộ bức tranh sẽ có ý nghĩa.

Nàng nhìn thấy một bí mật.

Nhưng việc này lại không khiến Sylvia cảm thấy vui sướng, ngược lại cảm nhận được áp lực rất lớn.

Bởi vì hiện giờ nàng không chỉ phải giữ được bí mật này, còn phải đề phòng những người khác phát hiện ra dấu vết của bí mật.

Dấu hiệu kỳ quái rải rác này, rất có thể không phải chỉ có một mình nàng để ý đến.

Sylvia đảo qua đại sảnh, đối tượng phải quan sát trọng điểm rơi lên trên người ba mục tiêu.

- Hắt xì!

Lorgar day mũi, trên mặt lộ vẻ hoài nghi.

- Sao vậy?

Andrea bên cạnh trêu ghẹo nói:

- Hóa ra sói cũng bị cảm cúm sao?

- Ta không biết có phải cái mũi bị vấn đề không, từ buổi sáng ta vẫn có ảo giác như vậy.

Lorgar đánh hơi sang hai bên:

- Mùi trong đại sảnh dường như không được giống với số lượng…

- Không giống số lượng?

Ashes nói xen vào:

- Chẳng lẽ ngươi còn có thể phân biệt được mùi trên người mỗi người, sau đó đối chiếu với từng người phát ra sao?

- Chỉ cần không cách quá xa, hoặc bị món ngon tuyệt vời mãnh liệt quấy nhiễu đến.

Lorgar gật đầu nói.

Hiện giờ trong đại sảnh có gần trăm người đó.

Andrea rõ ràng không tin:

- Cho dù mũi có thính đi nữa, cũng không thể đồng thời nhớ kỹ được nhiều hương vị như vậy. Huống chi không ít người còn sử dụng nước hoa, còn có tiếp xúc thân thể, ví dụ như vậy…

Nói xong nàng kéo tay phù thủy siêu phàm mới vừa cầm chân gà sờ lên mu bàn tay:

- Ta cũng sẽ lây dính mùi lạ từ trên người nàng, tình huống như thế mà ngươi cũng có thể nhận ra sao?

- Quả thật rất khó… nhưng mà xác nhận là một chuyện, có hương vị hay không lại là một chuyện khác.

Lorgar khó hiểu rủ tai xuống:

- Rõ ràng tất cả mọi người đứng yên tại chỗ không nhúc nhích, vì sao lại có vài hương vị lúc đứt đoạn lúc nối tiếp chứ?

- Khụ khụ…

Phía sau ba người đột nhiên vang lên giọng của Sylvia:

- Vậy chắc bị bệnh rồi.

- Sylvia?

Andrea nhíu mày:

- Sao ngươi lại tới đây?

- Ta chỉ tùy tiện đi một chút thôi, vừa khéo nghe được các ngươi nói chuyện.

Nàng nhún nhún vai, nhìn lang nữ:

- Khí hậu ở Tây cảnh khác với sa mạc phía Nam, bản thân cũng rất dễ bị khí lạnh xâm lấn, huống chi là ngươi mới đến đây qua mùa đông đầu tiên, không thích ứng cũng bình thường thôi. Nếu cảm thấy cái mũi không thông, đi tìm Lily uống một ly nước lọc là được rồi, khi ta vừa tới cũng thường xuyên như vậy.

- Phải không?

Lorgar chợt nói:

- Ta hiểu rồi.

Sau khi tách khỏi ba người, Sylvia thoáng nhẹ nhàng thở ra.

Bởi vì năng lực mà Lorgar Burnflame có được thính giác và khứu giác vượt trên người bình thường, thêm với năng lực nhìn thấu của dã thú kia nên thuộc về đối tượng cần canh phòng trong toàn bộ quá trình.

Còn may mới vừa rồi đã kịp ngăn cản các nàng tiến gần thêm một bước đến cái đuôi của bí mật.

Mà mục tiêu trọng điểm thứ hai là…

- Gù gù, gù, gù gù gù gù… gù!

Macy ngồi xổm trên đỉnh đầu Lightning đang hưng phấn nói gì đó với Joan.

- Nha, nha nha, nha nha!

Joan cũng khoan khoái đáp lại, ngươi hỏi ta đáp, giữa hai người giống như đang trao đổi một đề tài vô cùng thú vị.

Thôi, vẫn bỏ qua đi… Sylvia nâng trán, cho dù các nàng phát hiện ra cái gì thì mình cũng không có khả năng phát hiện ra được.

May mắn chính là người khác cũng không có khả năng phát hiện ra được đầu mối gì từ trong đó.

Nghĩ đến đây, nàng xuyên qua đôi mắt ma lực đặt lực chú ý lên trên người thứ ba.

Mà đó là một người có khả năng phát hiện ra bí mật nhất, cũng khó giải quyết nhất.

Honey.

Bình Luận (0)
Comment