Thả Nữ Phù Thủy Kia Ra (Bản Dịch Full)

Chương 1035

Chương 1035
Chương 1035

Làm nhân vật mấu chốt của tuần báo Greyfort, có thể nói cơ sở ngầm của Honey không chỗ nào không có, được xưng tụng là kiêm ưu thế của cả hai người Lorgar và Macy. Rừng olive ở phía sau thành bảo càng giống như căn cứ của nàng, muốn tránh được thăm dò của nàng không phải là chuyện dễ dàng gì.

Nếu chỉ như vậy thì thôi.

Chính bởi vì nàng luôn có thể biết trước được truyền thuyết thú vị ít ai biết đến trong thành thị này, bởi vậy mỗi khi tụ họp đều sẽ hấp dẫn phần lớn chị em, ví dụ như hiện giờ, phù thủy bên người Honey chính là một đám tập trung đông nhất trong đại sảnh.

Đừng nói đến Mystery Moon và thành viên trinh sát đoàn của nàng, Nightingale, Wendy và Scroll đều không phải người dễ lừa gạt, kể cả Foliage hồi lâu chưa hề lộ diện đều xuất hiện trong đám người đó, giống như đang nói gì với Honey.

“Che giấu bí mật mình biết, đồng thời giữ được bí mật.”

Sylvia liếc nhìn Anna đang ở một chỗ khác trong đại sảnh, nghĩ đến câu nhắc nhở kia, đành phải ráng đi tới.

- Mấy con chim này như thế nào?

Giọng nói của Foliage nhanh chóng truyền vào trong tai nàng:

- Ta phát hiện ra một chủng loại mới ở chỗ sâu trong rừng rậm Dodge, đầu của chúng nó không lớn, nhưng bay rất nhanh, thêm với lá gan cũng lớn, một con đã dám trộm tổ của diều hâu xám. Ta nghĩ chắc ngươi dùng được nên mang theo một tổ về.

Chỉ thấy trên đầu vai đối phương có ba con chim màu xanh hai lớn một nhỏ đang đậu, đang vô cùng thân thiết cọ tới cọ lui trên gò má Foliage, hoàn toàn không có vẻ dũng mãnh giống như nàng đã hình dung.

- Đương nhiên, cám ơn ngươi.

Honey vui vẻ đón lũ chim:

- Đã lâu không thấy như vậy, cảm giác ngươi có thể làm người huấn luyện chim rồi đó.

- Đại khái vì chúng nó coi ta là một phần của rừng rậm thôi.

Foliage cười cười:

- Lại nói, biến hóa trong thành thật sự khiến ta kinh ngạc nha… Không nói đến thêm thật nhiều phòng ở, còn có mấy thứ mới lạ như phim ma thuật và báo chí. Nếu không phải khám phá sâu trong rừng rậm cũng tràn ngập niềm vui, ta nhất định sẽ hâm mộ các ngươi.

- Ngươi cũng nên thường xuyên trở về nhìn xem mới đúng.

Wendy mềm giọng nói:

- Tất cả mọi người rất nhớ ngươi đó.

- Ta cũng rất nhớ các ngươi

Foliage cúi mắt:

- Nhưng trong rừng rậm Dodge hiện giờ chỉ nắm trong tay được trái tim rừng rậm ở khu bên cạnh sườn đông nam thôi, ta phải hòa hợp làm một với rừng rậm trong khoảng thời gian dài thì mới có thể thích ứng được với ý thức không ngừng mở rộng. Muốn khống chế toàn bộ rừng rậm trước khi chiến tranh đến, trừ bỏ nắm chặt tất cả thời gian còn lại ra thì không có biện pháp nào khác…

- Ngươi cũng cực khổ.

Scroll yêu thương sờ tóc nàng:

- Về sau kêu Lighting đưa báo chí mới mỗi tuần đến cho ngươi đi, ngươi có thể biết được chuyện phát sinh trong thành Neverwinter bất cứ lúc nào.

- Đây là một ý kiến hay.

Mystery Moon hét lên:

- Nhưng mà chuyện trên báo ghi lại đều là chuyện mọi người đều biết, so với nó, ta càng muốn biết những bí mật chỉ có mấy người các ngươi mới có thể biết được.

Nàng nhìn sang Honey:

- Nếu ngươi có phát hiện gì, nhớ nhất định phải thông báo cho trinh sát đoàn, nơi này của chúng ta có người dò tìm bí mật cường đại nhất, cam đoan có thể giải được tất cả các câu đố của ngươi.

Nghe được từ bí mật này, trái tim Sylvia bị treo lên cao một chút.

Tên ngu ngốc này, hỏi quá trực tiếp đi! Nàng phải làm như thế nào mới chuyển đề tài đi được đây? Không… Phải đồng thời tránh đi sự chú ý của Nightingale và Wendy, lại vừa không thay đổi sắc mặt dẫn Mystery Moon đi, chuyện này có độ khó thật sự quá cao đối với nàng!

- Ừm, quả thật có không ít…

Honey nghiêng đầu nói.

-Hả?

Ánh mắt Mystery Moon sáng lên, vội vàng hỏi tới:

- Ví dụ như?

Nguy cơ lớn, Sylvia khóc không ra nước mắt nghĩ, giả bộ bất tỉnh hoặc giả bộ say có tác dụng không? Bản thân vốn không hề có kỹ thuật diễn như vậy… Thật có lỗi, Anna, ta đã cố gắng hết sức.

- Ừm, tuy rằng ta cũng rất hiếu kỳ, nhưng mà ta không thể nói ra được.

Honey thè lưỡi.

- Đặc biệt không thể nói cho bệ hạ Roland, đây là yêu cầu của chị Wendy. Nàng còn nói, cho dù phát hiện ra hiện tượng lạ gì thì đều phải báo cho nàng biết trước mới được.

- Hả?

Mystery Moon kinh ngạc liếc nhìn Wendy:

- Vậy không công bằng!

Wendy ho khan hai tiếng:

- Ta đây suy nghĩ vì Liên minh Phù Thủy, có một số việc ngươi không biết vẫn tương đối an toàn hơn.

Sylvia thở phào nhẹ nhõm.

Kể từ đó, một nguy cơ cuối cùng có thể được giải trừ.

Nàng coi như đã bảo vệ thành công cho bí mật này… nhỉ?

Vì thế, Sylvia đã trải qua một bữa tiệc tối gian khổ nhất trong bất an.

Sau khi tiệc tối kết thúc, Roland mang theo Anna về phòng ngủ.

Hiện giờ nơi này đã được trang hoàng thành phòng cưới của hai người, dưới ánh nến bập bùng, bóng dáng phượng quan hà bí của nữ hài có vẻ mông lung rất nhiều, nhưng cũng nhiều thêm một phần dịu dàng khác lạ.

Hắn đi tới trước, nhẹ nhàng tháo vương miện trên đỉnh đầu nàng xuống, vén tóc nàng lên, bốn mắt nhìn nhau với nàng.

Trong đôi tròng mắt trong suốt như nước hồ kia, hắn nhìn thấy được tình ý nhộn nhạo.

- Gọi tên của ta, được không?

- Anna?

- Không.

Nàng trừng mắt nhìn:

- Tên đầy đủ của ta.

- Anna Wimbledon.

- Lại gọi thêm một lần nữa.

- Anna Wimbledon.

- Có thể gọi mười lần không?

Roland bật cười khẽ:

- Gọi bao nhiêu lần đều được.

Nghe được tiếng hắn gọi bên tai, Anna cuối cùng hơi ngượng ngùng cúi đầu:

- Ta như vậy… có phải hơi kỳ quái không?

- Là hơi hơi.

Roland cọ mũi nàng:

- Về sau cái tên này sẽ khiến ngươi nghe đến chai tai. Thêm với cho dù không kèm thêm dòng họ, ngươi vẫn là thê tử của ta.

Ở trong thế giới ban đầu của hắn, sau hôn nhân không phải thay đổi dòng họ của đối phương, cho nên hắn không để ý quá mức đến cách gọi sau khi kết hôn.

- Tuy rằng nói như thế, nhưng ta lại cảm thấy như vậy mình mới có thể hoàn chỉnh…

Anna đè ngực:

- Thật sự giống như cuối cùng không còn cô lẻ một mình nữa vậy. Đây đại khái là ý nghĩa của nghi thức đi… Cho dù đội vương miện hay là thay đổi xưng hô đều chỉ là biến hóa thông qua bộ phận thêm vào bên ngoài để thu được bản thân tán thành. Cho dù tình cảm giữa người với người không cần nghi thức đến nghiệm chứng, nhưng nếu như thiếu đi một khâu này thì về sau khi hồi tưởng lại cũng nhất định sẽ cảm thấy hối hận và tiếc nuối đi.

“…” Roland không nhịn được giơ tay ôm lấy nàng.

Lúc này tất cả các câu trả lời đều có vẻ dư thừa.

Hai người vuốt ve an ủi một lúc, Anna mở miệng nói:

- Roland, ta có thể yêu cầu ngươi một chuyện không?

Nếu như hắn nhớ không lầm, đây là lần đầu tiên đối phương chủ động yêu cầu mình.

- Ừm, ngươi nói.

- Ta muốn đảm nhiệm bộ trưởng bộ công nghiệp của ngươi.

Roland hơi kinh ngạc:

- Chuyện này không có vấn đề gì, nhưng mà vì sao ngươi lại đột nhiên…

- Bởi vì ta là một cô nương xuất thân từ trấn nhỏ xa xôi.

Anna mỉm cười nói:

- Hiện giờ đột nhiên trở thành vương hậu của Greyfort, nhất định sẽ khiến nhiều người sinh lòng bất mãn đi?

- Yên tâm, không ai dám lắm miệng trong chuyện này đâu.

Roland an ủi.

- Nếu như tất cả đều do ngươi tới dẹp lại, sẽ chỉ không ngừng tăng thêm ngờ vực như vậy thôi.

Nàng lắc đầu:

- Ta không thể giống như trước kia cứ luôn luôn núp sau lưng ngươi, chỉ say đắm trong chuyện mà mình cảm thấy hứng thú. Ta muốn làm càng nhiều, từ chính diện để cho người khác không lời nào để nói.

Từ một phù thủy không muốn bị người biết thành nhân vật độc bá một phương sao? Roland không khỏi nhếch khóe miệng lên, cho tới bây giờ ta vẫn không định để cho ngươi luôn luôn ở trong hậu viện nhỏ hẹp kia đâu…

- Vậy như ngươi mong muốn, em yêu.

- Cảm ơn ngươi đã đáp ứng sự tùy hứng của ta.

Anna kiễng chân lên, khẽ hôn lên trán hắn:

- Đúng rồi, không phải ngươi vẫn luôn hiếu kỳ tối hôm đó ta và Nightingale đã nói chuyện gì sao?

- Ờ…

Roland hơi khựng lại:

- Nếu nói không hiếu kỳ thì nhất định là giả, nhưng mà…

- Không sao.

Nàng cười nói:

- Đó là một ước định, thêm với nó đã hoàn thành rồi. Hiện giờ… ôm ta trước đi.

Ngọn nến bị một tia lửa đen tắt đi, màn đêm giống như sa mỏng che phủ hình dáng của hai người.

Một đêm mơ màng mà tốt đẹp.

Bình Luận (0)
Comment