Thả Nữ Phù Thủy Kia Ra (Bản Dịch Full)

Chương 1036

Chương 1036
Chương 1036

Ngày hôm sau khi chính thức tại vị, Roland đã tổ chức hội nghị toàn thể lần thứ ba trong phòng tiếp khách ở thành bảo.

Nội dung chủ yếu của hội nghị là vấn đề phân phối quyền lực mà các quan chức quan tâm nhất.

Làm người ủng hộ đứng sát cánh chính xác, đây không thể nghi ngờ chính là thời khắc mà bọn họ chờ đợi đã lâu – dốc sức phục vụ lãnh chúa địa phương và dốc sức phục vụ quốc vương là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau, đặc biệt khi mà phần lớn mọi người đều từng làm việc ở tòa thị chính, đã có được hiểu biết cơ bản về ý niệm tập trung quyền lực “Suy yếu địa phương, tăng cường trung ương” của tân vương, thăng chức lần này càng có vẻ quan trọng hơn. Vậy có ý nghĩa rằng bọn họ từ những hạng người vô danh sẽ nhảy lên trở thành quan chức đầu mối của vương quốc Greyfort, quản lý đã không chỉ dừng lại ở trên khu vực Tây cảnh nữa, lực ảnh hưởng này có thể còn mạnh hơn cả đại quý tộc.

Roland tự nhiên sẽ không mặc cho cảm xúc “Một bước lên trời” liên tục bành trướng tiếp trong đội ngũ quan chức của hắn, bởi vậy ngay từ đầu hội nghị đã đưa ra nguyên tắc chung làm mở màn:

- Đầu tiên, ta ở đây chúc mừng các ngươi – người có thể được mời tham dự hội nghị lần này đều sẽ trở thành một phần tử tinh anh cấp cao của Greyfort. Trong hơn mười năm sau này, các ngươi sẽ đồng hành với ta cùng thống trị vương quốc này.

- Người nói quá lời, bệ hạ.

Barov đứng dậy đầu tiên, chắp tay lên ngực khom người nói:

- Có thể dốc sức phục vụ người là vinh hạnh của chúng ta! Có bất cứ chuyện gì xin người cứ việc giao phó, thần không chối từ!

Mặc dù nói lời khiêm tốn, nhưng trên mặt lão tổng quản đã cười đến hiện đầy nếp nhăn, hiển nhiên tràn đầy chờ mong với con đường phía trước.

Roland gật đầu cười, ý bảo mọi người ngồi xuống sau đó mới chậm rãi nói:

- Nhưng mà có việc ta cần phải nói trước, thu hồi quyền phân đất phong hầu của quý tộc là vì để cho người có khả năng thay thế; mà duy trì sự hưng thịnh của một vương quốc, quyết định bởi nó có bao nhiêu nhân tài kiệt xuất đang vì nó mà phấn đấu, cho nên ta không hy vọng nhìn thấy các ngươi biến thành một kiểu quý tộc khác.

- Đó là đương nhiên…

Barov vội vàng nói:

- Không có ai có thể bảo đảm được con cháu đều có được tài năng giống vậy, tất cả chức vị đều nên chọn người ưu tú mà đảm nhiệm mới đúng.

Lời hắn nói lập tức dẫn đến tiếng phụ họa của mọi người.

Không biết có phải là ảo giác không, Roland luôn cảm thấy đám quan chức của tòa thị chính này có biến hóa không nhỏ so với trước, kể cả nịnh bợ đều trôi chảy hơn rất nhiều, ánh mắt đang nhìn hắn cũng nhiều thêm một phần ý tứ kính sợ không rõ – cho dù khác biệt này khiến cho hắn mơ hồ sinh ra thích thú.

Đây đại khái là tác dụng của nghi thức đi.

Cũng không trách được, vì vị trí này là Deflick và Garcia đã không tiếc kéo hơn phân nửa vương quốc vào trong ngọn lửa chiến tranh.

Chính bản thân Roland cũng không để cho mình bị đắm chìm trong cảm xúc này quá lâu, cho dù là quốc vương cao nhất, nơi cai quản cũng chỉ là một góc trên đại lục mênh mông này mà thôi, nếu như chỉ thỏa mãn với như vậy, thế có gì khác với tù trưởng của một đảo biệt lập nào đó chưa từng nghe nhắc đến tên chứ?

Thế giới lớn như vậy, hắn muốn đi xem.

- Ngươi nói chẳng qua chỉ là một điểm cơ bản nhất mà thôi.

Roland nhìn quanh đại sảnh:

- Trên thực tế, không có ai có thể bảo đảm rằng người có khả năng luôn luôn có thể đảm nhiệm chức vị của hắn! Sự hấp dẫn của bên ngoài, kiên cố hóa các ý tưởng, cùng với dục vọng bành trướng đều có thể hủy diệt con đường phía trước của một người! Các ngươi – đều không ngoại lệ.

Theo hắn nâng cao giọng lên, các chúng thần ào ào cúi đầu xuống, không khí nhất thời căng thẳng.

- Cho nên tiến vào trung tâm chỉ là một khởi đầu, năng lực và thành quả của các ngươi, hàng năm đều sẽ nhận được một đánh giá tổng hợp lại, sau này sẽ thăng chức hoặc vẫn dậm chân tại chỗ đều do nó đến quyết định.

Roland dừng lại một chút rồi nói tiếp:

- Đương nhiên còn sẽ có kết quả tệ hơn – ví dụ như biết rõ không thể làm nhưng lại vẫn tạo thành tổn thất cho vương quốc, người như vậy sẽ bị lột bỏ chức vị, chuyển sang sở xét xử giải quyết!

- Bệ hạ…

Barov cẩn thận mở miệng hỏi:

- Không biết phần đánh giá này sẽ do ai phụ trách vậy?

- Để ta phụ trách.

Roland nhìn hắn:

- Còn có nghi vấn gì nữa không?

Tuy rằng người điều tra chân chính là Nightingale của cục an ninh, nhưng bên ngoài vẫn lấy danh nghĩa của hắn để chấp hành càng thêm thích hợp.

- Không, thần… không có.

- Ta biết trong lòng các vị đang nghĩ gì.

Hắn nói tiếp:

- Thật vất vả đi đến một bước này, vốn là lúc nên thu được báo đáp, nếu sau này luôn luôn phải cẩn thận, lại còn phải không ngừng nỗ lực trả giá, như vậy ý nghĩa của việc trở thành đầu mối quan chức là ở đâu. Mà ta muốn nói rằng, báo đáp không hề xung đột với chúng, ngược lại là quan hệ cộng sinh – chỉ cần có thể hoàn thành nhiệm vụ ta giao cho, ta cũng không ngại để cho các ngươi đi thu lợi vì mình. Đây giống như chia bánh mỳ vậy, bánh mỳ càng lớn, cho dù lấy được ít đi nữa thì vẫn có thể no bụng, còn nếu như bánh mỳ càng nhỏ, cho dù độc chiếm cũng chỉ có một ít như thế. Về phần đạo lý người càng đứng gần phía trước thì càng dễ dàng phân được bánh mỳ, ta nghĩ chắc trong lòng các ngươi đều hiểu rõ.

Một quan chức cấp cao có thể nhận được tài nguyên không giới hạn trong mức lương rất nhiều, mối quan hệ và quyền lực đều là nguồn vốn có hiệu quả rất cao, nếu như không nhìn thấy được cả điểm này, hắn không cần người như vậy tiếp tục ở lại trong tòa thị chính nữa.

Hiệu quả của việc lèo lái tổ hợp cây gậy và củ cải đã được dòng thời gian kiểm nghiệm rồi, cho dù sử dụng đến vô cùng không lưu loát, nhưng Roland đã bắt đầu quen thuộc với nó.

- Trước khi ta tuyên bố bổ nhiệm mới, các ngươi còn có thể lựa chọn bỏ qua – người rời khỏi nhận được số lớn kim long làm bồi thường, số lượng nhiều đến có thể đủ tiêu xài cả đời; nhưng một khi quyết định lưu lại thì phải gánh trên lưng trách nhiệm và nghĩa vụ của quan chức. Hiện giờ, đưa ra quyết định đi!

Không có ai đứng dậy cả, cho dù Kaymer Schuider bộ trưởng bộ hóa chất mới đầu còn không ngừng kêu khổ, ước gì sớm từ chức cũng giữ trầm mặc. Hiển nhiên trải qua tham chính trong hơn hai năm này đã để cho hắn rõ ràng, để đào được kinh phí từ trong tay Barov, chức bộ trưởng càng quan trọng.

- Rất tốt.

Roland nhếch miệng lên:

- Như vậy tiếp theo sẽ là phần bổ nhiệm các vị!

Điểm thay đổi lớn nhất của hệ thống chính quyền mới so với tòa thị chính cũ ở chỗ nhét cả các thành trấn khác vào trong hệ thống quản lý.

Hắn trực tiếp chọn dùng phương thức phân chia hiện đại, coi thành phố lớn là tỉnh, quản lý các khu vực xung quanh là trấn, thôn vân vân. Người quản lý cấp tỉnh là thống đốc, cùng cấp với bộ trưởng; mỗi một tỉnh đều cần thành lập tòa thị chính cấp tỉnh, các ban ngành này chịu trách nhiệm đối với tòa thị chính Neverwinter.

Thay đổi này có tòa thị chính cấp hai trước đó làm cơ sở, thao tác không khó khăn, chính là lượng công việc của bộ trưởng sẽ tăng lên nhiều hơn, tương ứng với nó là quyền lực cũng tăng lên một bậc.

Barov Mons như ước nguyện được thăng chức lên làm cánh tay của quốc vương, kiêm quản lý bộ tài chính đồng thời còn phụ trách phối hợp công việc với các phòng ban khác. Làm lão tổng quản, người quản lý đầu tiên của Biên Thùy Trấn, đã vì tòa thị chính bồi dưỡng nhiều nhân tài nhất, chức vị này có thể nói thích hợp hơn hết – bốn năm trước chỉ là một câu nói thuận miệng cho có lệ, hiện giờ cuối cùng đã trở thành hiện thực.

Mặt khác, trừ bỏ tòa thị chính, quân đội, cục an ninh, Liên minh Phù Thủy vân vân ở vương đô cùng được đặt vào cơ cấu ra, Roland còn bổ sung thêm một bộ phận lớn hoàn toàn mới: Bộ tổng tham mưu.

Khác với bộ tham mưu chuyên để dùng cho hành quân tác chiến, bộ tổng tham mưu lại phụ trách lập ra chính sách đối ngoại, hễ là chuyện có liên quan đến “Kế hoạch chiến lược” đều do bộ này lập ra phương án kỹ càng – theo lực lượng của Greyfort không ngừng mở rộng ra cùng với sự uy hiếp của trận chiến Thần Ý, liên hệ về sau này với Dawn, Wolfheart, Everwinter, Fiordland nhất định sẽ càng thêm chặt chẽ hơn, mà bộ này cần phải có một cơ cấu có tầm nhìn mở rộng để hỗ trợ hắn nắm tình hình chung trong tay.

Đảm nhiệm chức vụ bộ trưởng của bộ này chính là trân châu của Bắc địa Edith Kant.

Bình Luận (0)
Comment