Trong đám người cũng nổi lên những âm thanh ồn ào.
Từ trước đến nay, quân đội hầu như chỉ chọn người trong cư dân chính thức, hơn nữa điều kiện cũng càng ngày càng nghiêm, công khai tuyển dụng với mọi người vẫn là chuyện trong cuộc chiến tranh giành vương vị, sao hôm nay lại đột nhiên mở ra?
Cho dù là người dân mới di chuyển tới như Good cũng từng nghe ông chú nhắc tới đãi ngộ trong quân đội tốt thế nào.
Chỉ cần gia nhập Đệ Nhất Quân thì chẳng khác nào đời này không phải lo chuyện cơm áo, dù chết cũng sẽ được một khoản trợ cấp, gia đình cũng sẽ được ban ơn. Hơn nữa, đồ ăn của bọn họ không chỉ có cháo mạch bánh kếp, cá miếng thịt khô và mỡ vàng cũng là vật thường thấy, hơn nữa còn không có giới hạn! Ngoài chuyện có thể sẽ mất mạng thì có thể nói là một công việc hoàn hảo.
Không đúng, nó chính là một công việc hoàn hảo.
Nếu có thể đổi được nhiều như vậy thì tính mạng sẽ giá trị bao nhiêu?
Good lưu vong từ Wolfheart tới Greyfort, từng nhìn thấy quá nhiều cực khổ và tai nạn. Từng đoàn người ngã lăn ở ven đường như động vật, quạ đen vui sướng nhảy nhót bên trên và hưởng thụ bữa tiệc ngon miệng này… Có đôi khi, mạng với cỏ rác cũng không kém nhau bao nhiêu.
Huống hồ Giáo hội Hermes quét ngang hơn một nửa vương quốc Wolfheart còn thua trận trước vương của Greyfort. Gia nhập đội quân mạnh mẽ mà lại bí ẩn này, không chừng còn an toàn hơn cả làm kỵ sĩ hộ tống.
Gia nhập Đệ Nhị Quân cũng không tệ, tuy các phương diện đều kém hơn một chút, còn có thể bị phái tới những thành phố khác, nhưng độ an toàn sẽ càng cao hơn một chút, hầu như chưa từng nghe thấy có tin tức bị thiệt hại gì.
Nói cách khác, nếu được quân đội lựa chọn thì dù được cử đến bộ đội nào cũng có thể coi như là con đường tốt nhất đối với người từ ngoài đến như bọn họ.
Good và Wild Nuts đều trở nên hưng phấn, hai người nhìn về phía Baki.
- Ông chú!
Người còn lại cũng hơi do dự, sau khi suy nghĩ cẩn thận mới cười khổ và nói.
- Chắc là ta không đi đâu.. Vì thuê ta chắc quản đốc cũng mất một chút công sức, ta không thể phá huỷ lời hứa này trước được.
- Bây giờ chỉ là báo danh thôi, có được thông qua hay không còn chưa biết.
Wild Nuts khuyên nhủ.
- Ngươi có thể chờ có kết quả rồi lại quyết định mà.
- Chỉ sợ lúc đó ta không thể quyết tâm từ chối được nữa.
Baki lắc đầu.
- Các ngươi đi đi, ta sẽ đợi tin tốt của các ngươi ở quảng trường.
Wild Nuts còn muốn nói thêm nhưng lại bị Good nắm vai kéo lại
- Bắt đầu xếp hàng.
Hắn nhìn xung quanh rồi cuối cùng khẽ gật đầu.
- Vậy chúng ta đi đăng kí trước.
Bởi vì trong những người báo danh có không ít người không biết chữ nên trường hợp có hơi hỗn loạn. Sau khi đăng kí họ tên xong, hắn được cảnh vệ mặc đồ đen dẫn tới một bên, tách biệt với nhóm người chưa đăng kí. Cùng lúc đó, người dân trong thành nghe tin mà tới tham gia cũng càng ngày càng nhiêu. Nhìn một góc quảng trường sắp bị vây quanh, người giải thích không thể không đóng cánh cửa đăng ký, cũng lớn tiếng thông báo rằng ngày mai sẽ tiếp tục tuyển dụng. Nhưng ngay cả như vậy, một lúc lâu sau mọi người vẫn chưa tan đi, có không ít người nghỉ ngơi xung quanh lều, giống như muốn thử nhìn xem sẽ kiểm tra như thế nào.
Điều này làm Good không khỏi may mắn, may mà hôm nay không tới quá muộn.
Mà phía những người đã đăng ký xong đã có người đi vào trong lều dưới sự hướng dẫn của cảnh vệ.
Hắn chú ý tới, rõ ràng lều này trộng gần một trăm bước, đủ để chứa tất cả người báo danh. Nhưng số người đi vào mỗi lần không vượt quá mười người, điều này cũng có nghĩa là có lẽ kiểm tra sẽ phức tạp và khó khăn hơn tưởng tượng nhiều.
Quả nhiên, chưa được bao lâu thì trong lều đã vang lên tiếng kêu thảm thiết, điều này cũng làm cho vẻ mặt của người báo danh bên ngoài đột nhiên trở nên nghiêm trọng hơn.
- Chuyện này…
Wild Nuts rụt cổ.
- Không phải là thí nghiệm năng lực chịu đánh chứ?
- Nếu bị tra tấn thì tiếng kêu phải là một đoạn một đoạn.
Good trầm ngâm.
- Tiếng kêu liên tiếp như thế giống như bị thứ gì đó làm cho hoảng sợ hơn.
- Vậy à? Ngươi biết cũng rõ ràng thật…
Bởi vì ta từng đánh không ít người và cũng bị đánh không ít, hắn nhẹ nhàng thở ra một hơi.
- Ta cũng nghe nói từ người khác.
Một lát sau, trong lều truyền ra từng tiếng nôn mửa.
Sắc mặt mọi người nhất thời cũng hơi tái đi.
- Thí nghiệm lần này lại là cái gì?
-À…
Good cứng họng. Hắn mà đoán được thì gặp quỷ rồi!
Khi nhóm người kiểm tra đầu tiên được đưa ra, trái tim hắn không khỏi nhảy dựng lên. Trong mười người chỉ có một người ở lại bên trong, nói cách khác là tỉ lệ loại lên tới chín mươi phần trăm? Hơn nữa vì sao bước chân của bọn họ lại suy yếu như vậy? Giống như sắp không đứng nổi vậy… Ít nhất nhìn từ dáng người, sức lực của những người này hẳn là sẽ không quá kém mới đúng.
Nhưng hắn đã không còn thời gian tự hỏi lí do vì sao.
Cảnh vệ đã gọi tên hắn.
- Good.
- Có!
Good khẽ nắm chặt tay rồi bước vào trong lều.
Không gian bên trong cũng không lớn, giống như bị vải mành chia thành nhiều khu vực. Dựa theo thứ tự tiến vào, nhóm người ngồi xuống trước mặt một người đàn ông mặc chế phục quân đội… Chỉ là chiếc ghế có hơi kỳ lạ, người ngồi phải nhón mũi chân mới có thể ngồi lên, hơn nữa vô cùng dễ dàng đong đưa, giống như cố ý làm người ta khó chịu vậy. Điều làm hắn cảm thấy yên tâm hơn một chút chính là Wild Nuts cũng trong nhóm người này.
- Ta là người giám định các hạng mục kiểm tra này.
Người đàn ông mặc quân trang nói.
- Các ngươi không cần biết tên của ta, bởi vì phần lớn người đều sẽ nhanh chóng bị loại. Cho dù vượt qua tất cả các bài kiểm tra cũng chỉ là vừa bước được bước đầu tiên mà thôi. Nếu thật sự muốn gia nhập quân đội thì các ngươi phải học tập rất nhiều thứ!
Cho nên đây là đang lựa chọn Đệ Nhị Quân… Hoặc là quân dự bị còn mới hơn Đệ Nhị Quân sao? Good nghĩ thầm, nhưng dù là cái gì, chỉ cần tiền lương có thể làm hắn và Rachel sống tốt hơn thì dù thế nào hắn cũng phải thử.
- Bây giờ ta sẽ quyên bố quy tắc.
Đối phương tiếp tục nói.
- Mọi người đặt hai chân lên bàn đạp và giữ nguyên trong năm phút. Dù các ngươi nhìn thấy gì cũng không được ngã xuống từ trên ghế. Đương nhiên, hai chân rơi xuống đất cũng coi như thất bại, chuẩn bị bắt đầu đi.
Mọi người không khỏi nhìn nhau.
- Chỉ đơn giản như vậy thôi à?
Quan quân lạnh lùng cười một tiếng nhưng không trả lời mà chỉ kéo vải mành xung quanh lên.
Sau đó, một cột ánh sáng màu trắng kỳ lạ cắn nuốt Gối.
Chờ hắn lấy lại tinh thần, lại phát hiện mình vậy mà đang lơ lửng trong không trung cao vạn trượng!
- A… A…!
Bên tai lập tức truyền đến tiếng kêu thảm thiết cùng một lúc và tiếng động đất nặng nề. Chuyện này khiến cho hoảng loạn không nhỏ, ngay cả Good cũng theo bản năng mà muốn vùng vẫy tay chân, muốn tránh két cục tan xương nát thịt, nhưng xúc cảm hơi đong đưa dưới thân lập tức làm hắn tỉnh táo lại.
Hắn vẫn đang ngồi trên ghế!
Nhưng chuyện càng muốn mạng vẫn còn ở phía sau.
Hắn cũng không lơ lửng bao lâu, tầng mây xung quanh nhanh chóng bay lên, điều này có nghĩa là hắn đang rơi xuống… Loại cảm giác nhanh chóng rơi xuống mặt đất không có cách nào có thể hình dung, Good cảm thấy trái tim mình cũng vọt tới tận cổ họng! Đại não phát ra cảnh cáo báo rằng hắn đang cực kỳ nguy hiểm, nhưng lý trí lại nói cho hắn biết dưới mông hắn còn có một chiếc ghế không nhìn thấy! Dưới hai suy nghĩ mâu thuẫn lẫn nhau đánh sâu vào, cuối cùng thứ hiện ra trước mắt hắn chính là khuôn mặt của Rachel…
…
Sau khi ánh sáng trắng biến mất, cảnh tượng trong lều trại lại trở về trong tầm nhìn của hắn.
- Không tệ.
Quan quân vỗ tay.
- Các ngươi đã vượt qua bài kiểm tra đầu tiên, thành tích cũng tốt hơn tổ trước không ít. Nhưng phía sau còn vài thí nghiệm nữa, hy vọng các ngươi có thể kiên trì tới cuối cùng.
Đây mới là… Bài kiểm tra đầu tiên sao?
Good nuốt một ngụm nước bọt, hắn phát hiện hai tay mình đang run rẩy, sau lưng là một mảnh lạnh lẽo như mới bò lên từ trong hồ nước vậy.
Gặp quỷ!
Lần rơi xuống đó cũng không phải kết thúc, sau đó tầm nhìn vậy mà lặp lại bay lên lao xuống rất nhiều lần, còn theo sườn núi dãy núi bay qua vách đá chênh vênh, giống như bất cứ lúc nào cũng có thể đâm vào núi đá vậy!
Đơn giản? Hắn không nhịn được mà nhớ tời nụ cười lạnh lùng trước đó của đối phương… Không, bây giờ còn có thể ngồi tại chỗ đã là Thần Minh phù hộ rồi!
Good hơi quay đầu nhìn sang bên cạnh… Chỉ thấy vị trí của mười người đã mất đi một nửa.