Thả Nữ Phù Thủy Kia Ra (Bản Dịch Full)

Chương 1054

Chương 1054
Chương 1054

Một cận vệ vội vã chạy vào phòng làm việc của Roland, đặt lên chiếc bàn gỗ lim một cái túi to dày làm bằng da dê rồi nói:

- Bệ hạ, có tin cấp báo từ phía Dawn! Nghe người đưa thư nói đó là do Sean ủy thác cho bọn họ đem đến.

- Hử?

Roland bừng tỉnh, hắn đặt bản thiết kế máy bay hai tầng cánh xuống bàn rồi đứng dậy nói:

- Mau mở nó ra xem nào.

Đội do thám rời khỏi thành Neverwinter cũng được khoảng hai tháng rồi, lần gần đây nhất nhận được thư của bọn họ cũng là lúc họ vượt qua biên giới Greyfort. Khi biết được tin nguồn gốc không ở trong lãnh thổ, Roland có chút lo lắng, dù sao thì việc khai thác và vận chuyển khoáng thạch cũng là một quá trình dài, với lại năng lực cơ động của Đệ Nhất Quân có hạn, càng ở xa phạm vị ảnh hưởng của hắn thì càng khó có thể kiểm soát được kế hoạch.

Mãi đến bây giờ mới có được một chút tin hồi âm của bọn họ, hắn đương nhiên sẽ vô cùng quan tâm.

Nhưng điều khiến hắn cảm thấy kì lạ đó là cái túi này có phần quá to đó, nhìn cái túi khiến cho hắn liên tưởng tới bưu kiện chuyển phát nhanh của thế hệ sau. Bất kể tìm thấy hay không thì đều có thể nói rõ tình hình trong một trang giấy thôi mà, rốt cuộc đội do thám đã gặp phải vấn đề gì mà lại phải nhở Sean gửi một cái túi to đùng như này về chứ?

- Bên trong toàn là giấy thôi.

Nightingale nói bằng giọng đầy nghi hoặc.

- Toàn là giấy ư?

Roland quay đầu đi, hạ giọng hỏi:

- Chẳng lẽ năng lực của ngươi đã tiến hóa đến mức có thể nhìn xuyên qua mọi vật thể rồi à?

- Ta vốn nghĩ là như vậy nhưng tiếc rằng vẫn chưa đến mức đó. Chỉ là trong lúc tên cận vệ kia đi vào ta có vô tình chạm vào cái túi đó một cái.

Nightingale uể oải nói.

Hóa ra là như vậy, sự nhạy bén của nàng ta quả là... Chờ chút, Roland bỗng nhiên cảm thấy có chút gì đó không đúng cho lắm, khi Evelyn kính dâng loại thức uống Kei Os Drinks mới, hay khi các đầu bếp đẩy xe điểm tâm vào thì nàng liệu có “chạm” vào một chút như ban nãy không nhỉ?

Nói đi cũng phải nói lại, hình như gần đây phân lượng của các bữa trà chiều quả thực có giảm đi một chút.

- Bệ hạ, trong túi toàn là giấy, mà hầu hết chỗ giấy trong này đều bị dính đầy mực rồi ạ.

Đây lại là một cách báo cáo gì mới à? Roland ngó vào trong cái túi nhìn một cái rồi nói:

- Chẳng lẽ không có một bức thư nào có thể đọc được sao?

- Xin Bệ hạ chờ một chút...

Sau khi tên cận vệ moi hết mọi thứ trong chiếc túi làm bằng da dê kia ra thì hắn cũng đã tìm thấy một thứ gì đó, hắn vội nói:

- Thưa Bệ hạ, phía dưới cùng có một bức thư có sáp niêm phong.

- Đem qua đây cho ta.

- Còn đống giấy bị dính mực này thì sao ạ?

- Đem chúng trải lên sàn nhà cho ta.

Hắn còn dặn dò nói:

- Sean chắc chắn không chỉ vì đem một đống phế phẩm này mà tốn nhiều công sức như vậy đâu.

- Dạ thưa Bệ hạ.

Roland ngồi vào ghế rồi mở phong thư kia ra.

Nhìn vào ngày tháng trên bức thư hắn đoán có lẽ nó được gửi cách đây hơn một tuần rồi. Bức thư cũng vô cùng khác thường như cái túi đựng nó vậy, thư gì mà phải dài tới hàng chục trang luôn. Thật khó mà tưởng tưởng nổi vốn chỉ là kết quả của một cuộc do thám thôi lại phải diễn giải bằng cả một bài luận dài như vậy. Đây có lẽ cũng là lý do khiến bọn họ phải gửi cấp báo về. Hồi bọn họ tiến vào Bắc cảnh Greyfort chỉ dùng chim đưa thư gửi về mà thôi.

- Thưa Bệ hạ, tiểu thư Akima đã tìm thấy đầu nguồn mà ngài cần, nó nằm ngay ở phía đông bắc vùng giao giới giữa Dawn và Wolfheart, người dân bản địa gọi nơi đây là vùng núi Cage.

Đọc xong câu này Roland mới cảm thấy yên tâm.

May thay chuyến đi này cũng đã xem như là có kết quả tốt rồi, khu vực khai thác mỏ vẫn nằm ở bên trong lãnh thổ Dawn Kingdom có nghĩa là hắn vẫn có thể nắm bắt quá trình khai thác thông qua nhà Quinn. Mặc dù vẫn phải tốn rất nhiều tiền nhưng cũng tốt hơn là bị giới hạn bởi biên giới Woflheart và Everwinter.

Thêm vào đó là cách chọn lọc từ ngữ của đối phương hoàn toàn không có một chút rườm rà nào khiến cho hắn ngày càng tò mò với những nội dung phía sau.

- Chỉ là đầu nguồn lại không nằm trong quặng mỏ mà nó lại nằm ở trong tòa một di tích vô cùng cổ kính. Điều khiến người ta không thể tưởng tượng nổi đó là cái di tích đó không thuộc về nền văn minh dưới lòng đất, lại cũng không có chút liên quan nào đến những kẻ chạy trốn Taquila. Chúng ta cũng từng hoài nghi có lẽ nó được tạo ra từ bàn tay của ma quỷ dưới đáy biển, nhưng những phát hiện mới của tiểu thư phù thủy đã gạt bỏ cái suy đoán này.

- Bệ hạ, đây dứt khoát là một di tích còn sót lại của một chủng tộc vào đó mà chúng ta chưa biết được.

Roland lập tức nhíu mày.

Một ngoại tộc mới chưa biết, lại còn từng xuất hiện trong lãnh thổ của bốn vương quốc lớn.

Đây là tin tức mà ngay cả Liên minh Phù thủy cũng chưa từng nhắc đến.

Tuy rằng trong quá khứ cái vùng đất này vừa cằn cỗi vừa lạc hậu nhưng nó không có nghĩa là những phù thủy sẽ phớt lờ một hậu phương lớn của mình đến mức đó. Giả sử nơi đây có dấu vết của những kẻ ngoại tộc thì chúng cũng không có khả năng trốn thoát khỏi sự trinh sát của các phù thủy.

Cũng có nghĩa là nếu như kết luận của Sean đúng thì thời gian tồn tại của chúng rất có khả năng còn sớm hơn cả nền văn minh dưới lòng đất.

Điểm mấu chốt của vấn đề này đó là tại sao cái chủng tộc này lại quan tâm đến khoáng thạch uranium như vậy.

Hắn tiếp tục đọc bức thư.

- Những thợ xây đã để lại một số lượng lớn bích họa trên những tấm thạch bích ở dưới tầng hầm của di tích. Những quái vật trên những bức bích họa đó đều là không giống với những dị tộc mà chúng ta đã biết. Thông qua những phỏng đoán về nội dung trên đó, phu nhân Rosser và ta đều cho rằng tòa kiến trúc này rất có khả năng là một nơi để hành hình.

- Nó không chỉ là một tòa kiến trúc tọa lạc trên đầu nguồn của mạch khoáng, những thợ xây còn rèn đúc những quặng sắt thành những viên gạch rồi dùng chúng để xây thành tường và nền nhà. Akima còn nhận thấy sự tồn tại của những nguyên tố hóa học giống nhau ở mỗi góc tường của di tích, đến cả những bức bích họa đều được tạo thành từ một lượng khoáng vật vô cùng lớn. Ở bốn phía dưới tầng hầm, chúng ta còn tìm thấy một lượng lớn các lồng giam và xương người chết, những điểm này cũng đã được vẽ trên những bức họa.

- Dường như nơi đây đã từng giam giữ rất nhiều quân địch, bao gồm cả những kẻ ngoại tộc và cả những kẻ đồng loại của người phán xử nữa. Chúng lợi dụng sức mạnh của ngọn nguồn để tra tấn đối phương như để có thể chiều lòng Thần Minh của mình vậy.

- Ta đã cố gắng hết sức để đá xát những bức họa kia ra giấy và nhờ người đưa thư nhà Tokat đem về thành Neverwinter. Nhưng có lẽ do số lượng quần áo bảo hộ có hạn lại thêm việc những bức bích họa kia quá lớn nên trước mắt những tiến trình này vẫn còn diễn ra rất chậm. Những bức bích họa mà Bệ hạ đang xem chỉ là một phần nhỏ trong số đó và dự kiến phải trong một đến hai tháng nữa mới hoàn thành được.

- Ngoài ra ta vô cùng lo lắng trước tình trạng của phu nhân Rosser, nàng đi vào trong tầng hầm đó mà không mặc quần áo bảo hộ, không biết nàng có gặp phải những nguy hiểm như ngài đã nhắc trước đó không. Những người dân địa phương đã từng phát hiện ra di tích này từ rất sớm nhưng trong quá trình vơ vét những của cái trong đó đã nhiễm phải một bệnh dịch lạ và đã có không ít người phải bỏ mạng, vì vậy nơi đây cũng có được gọi là lời nguyền thần miếu. Với cả dù sao thì nơi đây cũng là nơi hành quyết nên những nguy hiểm này chắc vẫn sẽ tồn tại.

Đọc đến đây Roland không kìm được bật thốt:

- Nguy rồi.

- Có chuyện gì vậy?

Nightingale đứng trong sương mù dày đặc nói:

- Cho dù phù thủy thần phạt có trúng lời nguyền thì cũng chỉ cần hoán đổi thân thể là có thể giải quyết hết mọi vấn đề mà, cần gì phải lo lắng cho bọn họ chứ.

Hắn lắc đầu nói với vẻ mặt nghiêm trọng:

- Ta không lo cho các phù thủy thần phạt mà đang lo cho Sean với Akima. Theo như kế hoạch thì bọn họ không nên ở trong khu vực khai thác mỏ lâu như vậy.

Bất kể là khoáng thạch uranium hay uranium nồng độ cao thì sự phân rã phóng xạ của chúng đều lấy các hạt alpha căn bản làm chủ, rất khó xuyên qua lớp da và gây hại đối với cơ thể con người. Nhưng điều này cũng không có nghĩa là những phóng xạ trong khu vực khai thác mỏ khoáng cũng như vậy. Nghiên cứu cho thấy một bộ phận trong số những nguyên tố có tính phóng xạ đã tồn tại qua hàng triệu năm đã bị phân rã thành những nguyên tố nguy hiểm, chẳng hạn như là radon. Một khi nó đã bị phân rã thành radon thì mọi chuyện sẽ hoàn toàn khác.

Chu kì bán phân rã của randon chỉ có 3.8 ngày, mà bản thân nó lại tồn tại dưới dạng thể khí nên rất dễ khiến người ta hít phải nó và dẫn đến việc nhiễm phóng xạ, vì vậy bắt buộc phải mặc đồ bảo hộ khi tiếp xúc với nó. Những bộ đồ bảo hộ mà hắn chuẩn bị cho đội do thám đã được thiết kế để đi sâu vào trong khu vực khai thác mỏ -- bộ đồ được thiết kế bao trùm toàn thân có hiệu quả ngăn cách nhiều loại nguyên tố kịch độc đang phân rã trong mỏ uranium, khẩu trang than hoạt tính lại có thể hấp thụ khí radon cũng như là các khí độc khác. Chỉ cần không ở trong khu vực khai thác mỏ trong thời gian dài thì những bộ đồ này cơ bản có thể bảo vệ an toàn cho mọi người.

Nhưng nếu ở lâu trong đó thì sẽ hoàn toàn khác. Tính hấp thụ của than hoạt tính có giới hạn. Điều này có nghĩa là những người đang làm công việc đá xát bích họa kia đều có thể đã hít một lượng khí radon vượt qua mức an toàn, cho nên đã nhiễm một lượng phóng xạ hạt nhân lớn.

- Bọn họ buộc phải rời khỏi khu di tích ngay lập tức.

Roland vội vã lấy giấy bút trên bàn rồi nói:

- Mau gọi Honey tới đây đem bức thư này gửi đến bọn họ nhanh nhất có thể.

Bình Luận (0)
Comment