Thả Nữ Phù Thủy Kia Ra (Bản Dịch Full)

Chương 1055

Chương 1055
Chương 1055

Trong thư ngoài việc triệu hồi Akima và Rosser trở về ra thì hắn còn tiện thể viết luôn ra cả kế hoạch tiếp theo.

Để khai thác được mỏ uranium này một cách an toàn thì phải tiêu tốn rất nhiều thời gian và công sức, không chỉ cần phải lập ra một tiến trình công việc cụ thể chi tiết, thiết lập các nút giám sát chặt chẽ mà còn phải giải thích rõ ràng cho công nhân những điều cần biết về công việc mà họ đang theo làm và tuân theo tất cả các nguyên tắc đã được đặt ra một cách nghiêm ngặt.

Khi mà phải đối mặt với nguy cơ chiến tranh vẫn luôn đang rình rập, hắn đương nhiên sẽ không có định làm theo cách bình thường.

Vùng mỏ North Slope là một ví dụ điển hình.

Hắn đã tính đến việc mua trực tiếp các tử tù từ tay Công tước Quinn rồi đem tất cả bọn chúng vào trong di tích làm việc. Như vậy sẽ không cần phải trả lương hay cho nghỉ phép, cũng không cần phải chuẩn bị các thiết bị bảo hộ cần thiết cho chúng. Chỉ cần chúng đồng ý làm đủ mười năm thì sẽ được phóng thích. Hắn tin rằng khi phải lựa chọn giữa việc ngồi vào giá treo cổ với có được một cơ hội sống duy nhất, đám phạm nhân này sẽ đưa ra lựa chọn đúng đắn mà thôi.

Với lại các lãnh chúa có vẻ cũng rất hài lòng với việc đổi mạng sống của đám người cặn bã này để lấy thêm một chút thu nhập.

Cứ như vậy hơn một trăm binh sĩ trong đội do thám chỉ cần chịu trách nhiệm giám sát và đốc thúc công việc, các yêu cầu về đồ bảo hộ cũng sẽ giảm đi rất nhiều.

Và đương nhiên Sean là lựa chọn phù hợp nhất cho vị trí quản lý.

Phía cuối bức mật thư, Roland còn đặc biệt dặn dò một câu, yêu cầu các cận vệ đi dò la về tung tích của những “báu vật” mà người ta mang ra khỏi di tích cách đây hàng trăm năm.

Dù sao thì vài điểm đáng ngờ trong những tin đồn thực sự khiến cho hắn có chút bận tâm.

Cái chủng tộc mà chưa từng được ghi chép trong lịch sử này dường như có một sự tôn sùng gì đó rất khó hiểu đối với những nguyên tố phóng xạ. Chúng dùng khoáng thạch để nung thành gạch xây dựng lên những ngôi miếu thờ thần hiến tế, rồi còn dùng sức mạnh đó để tra tấn kẻ địch, hơn thế nữa chúng thậm chí còn có hành động ăn khoáng thạch thay cơm nữa. Những di hài phát ra đầy những ánh huỳnh quang màu xanh mà Akima nhìn thấy chính là minh chứng cho điều đó. Tuy không rõ nguyên nhân khiến cho chúng tiêu vong có liên quan trực tiếp gì đến cái sự sùng bái này không nhưng việc đặt tên cho chúng là tộc Radiate là hoàn toàn chính xác.

Đương nhiên, thế giới rộng lớn như vậy nên việc xuất hiện thêm một nền văn minh nào khác cũng không có gì là lạ cả. Điều kì lạ nhất là cho dù có đào sâu vào trong khu vực khai thác mỏ hay là đem khoáng thạch chế tạo thành gạch nữa thì cũng không thể tạo ra hiệu quả “thối rữa máu thịt” được. Cho dù là có sống luôn trong hầm quặng, tiếp xúc với nhiều loại phóng xạ phân rã trong một thời gian dài đi chăng nữa thì kết quả cũng chỉ là khiến cho nguy cơ phát tác ung thư tăng thêm bội phần chứ cũng chẳng tìm được gì hơn. Người vốn dĩ có thể sống được đến năm tám mươi tuổi nay chỉ còn sống được đến năm sáu mươi sáu tuổi mà thôi.

Suy cho cùng hiệu suất giải phóng nuclide dựa vào sự phân rã tự nhiên quả thực là quá thấp.

Vài tên quỷ xui xẻo chết thảm trong lời đồn hình như không phải là chết do ung thư hay biến chứng quang sai, mà là do bị ảnh hưởng bởi những tia phóng xạ mạnh.

Mà điều kiện cuối cùng để thực hiện việc đó là khi có nuclide có độ tinh khiết cao đạt tới giới hạn và có thể sản sinh ra một lượng lớn neutron và tia gamma ngay lập tức. Nhưng có vẻ chỉ dựa vào trình độ của tộc Radicate mà làm thì chúng còn lâu mới thực hiện được việc này.

Roland không loại trừ khả năng nhưng tin đồn kia đang bóp méo sự thật, nhưng nhìn vào tình cảnh bi thảm của những thôn dân thời đó thì hắn nghĩ rằng chắc hẳn là không chỉ có một người biết về chuyện đó. Nếu như nó là sự thật thì vấn đề chắc chắn nằm ở những “báu vật” kia rồi.

Cũng chỉ có như vậy thì cái di tích kia mới có thể trở thành một tế đàn hành quyết, bằng không thì giả dụ như mỗi tù nhân có thể sống đến vài chục năm thì nơi đâu cũng chẳng thể chứa nhiều người đến vậy nếu như không xây thành một pháo đài cao tầng như vậy

Đáng tiếc rằng khoảng thời gian hơn một trăm năm về trước cách quá xa quãng thời gian mà Asha có thể hồi tưởng lại, bây giờ đã gần như không thể biết được lúc đó đã xảy ra chuyện gì rồi. Lúc này chỉ có thể đợi Sean cố gắng hết sức tìm hiểu sự thật mà thôi.

Hắn lờ mờ đoán ra được mọi chuyện phía sau những tin đồn kia hoàn toàn không có đơn giản như vậy.

...

Sau khi Honey đem bức thư đi, Roland đi đến phía trước bàn làm việc, cẩn thận xem xét từng bức đá xát bức họa kia.

Mặc dù trong những tờ giấy toàn mực đen với những đường nét méo mó kia vẽ đầy những hình động vật quái dị và hoang đường nhưng hắn vẫn có thể phân biệt được đại khái chủ thể và khách thể. Phần lớn các chủ thể đều nằm ở phần trung tâm của bức họa, đường nét to nhưng vẫn rất tinh tế, đại diện cho người phụ trách quản lý di tích. Khách thể lại nhỏ hơn rất nhiều và nằm ở các góc của bức tranh, hơn nữa nhìn vào nét mặt dữ tợn của chúng có thể cảm nhận được vẻ đau khổ và sợ hãi.

Đây có vẻ là đặc điểm chung của tất cả các sinh mệnh có trí tuệ, chúng luôn coi mình như nhân vật chính của ghi chép lịch sử vậy.

Đúng như những gì mà Sean đã nói, bất kể là chủ thể hay khách thể thì chúng cũng đều không có liên quan gì đến những dị tộc đã biết như là ma quỷ, tà thù hay văn minh dưới đáy biển cả. Tạo hình của chúng quả là có chút quái dị, một vài con thì giống như những que diêm gỗ vậy, hoàn toàn không thể phân rõ tứ chi hay đầu đuôi; một vài con thì lại giống như động vật nguyên sinh lúc nhúc vậy, tất cả các cơ quan nội tạng đều nằm ở trong não.

Những nội dung trên bức bích họa cũng không hoàn toàn có liên quan đến việc hành hình. Có một vài bức đá xát miêu tả khung cảnh trận chiến của chủ thể và khách thể. Chủ thể dường như có thể bành trướng cơ thể để lợi dụng sức gió mà bay lên, lợi dụng ưu thế cơ động trên không để bay đến phía sau của kẻ địch rồi thực hiện tấn công từ hai phía. Những phòng tuyến cao đồ sộ cũng không thể chống lại chúng, cả thành phố nhanh chóng hóa thành biển lửa, khách thể bị đánh tan tác.

Chỉ cần phân biệt rõ được địa vị của những nhân vật trong đó là có thể đại khái hiểu được những sự kiện được miêu tả trong những bức tranh trông có vẻ như điên rồ này.

- Hử?

Ánh mắt của Roland đột nhiên dừng lại ở một bức tranh.

- Có chuyện gì vậy?

Nightingale đã nhận ra sự khác thường của hắn.

- Ngươi không cảm thấy rằng hình như cảnh tượng trong bức đá xát này đã nhìn thấy ở đâu rồi à?

Hắn bước tới trước bức bích họa rồi ngồi xổm xuống, nó chính xác là đang miêu tả giai đoạn cuối cùng của chiến tranh: Hàng ngàn cây diêm gỗ hợp nhất thành một, dường như đang muốn quyết chiến một trận cuối cùng nhưng vẫn bị chủ thể đánh cho tơi bời. Máu chảy cuồn cuộn thành từng dòng rồi hội tụ thành một hồ máu khổng lồ. Những kẻ may mắn còn sống sót đều bỏ chạy đếu bên bờ biển nhưng vẫn bị chủ thể truy sát đến cùng. Sau cùng xác chết chất thành một đống một ngọn núi nhỏ giữa đại dương.

Nightingale suy nghĩ một hồi lâu rồi nói:

- Hừm... Ngoài việc dùng rất nhiều mực nước ra thì nó hình như cũng chẳng khác gì những bức tranh bình thường cả.

Được rồi, quả nhiên là năng lực chiến đấu và năng lực thưởng thức nghệ thuật bẩm sinh hoàn toàn tương phản nhau. Roland lấy tay đỡ trán nói:

-Ngươi lấy giúp ta một tấm bản đồ Cực Nam cảnh đến đây.

- Ok.

Nightingale nhanh chóng làm theo lời hắn nói, nàng bê một đống bản đồ đến trước mặt hắn, đồng thời còn đem cả một thanh cá khô tới.

Roland cắn một cá khô, tay hắn vẫn không ngừng lật những tấm bản đồ kia, qua một lúc sau hắn tìm được một tấm bản đồ quan sát khu vực mũi đất Endless.

Lúc đó để có thể xác định vị trí cảng Đại Khánh mà hắn đã từng ra lệnh cho Lightning và Macy vẽ lại bản đồ chi tiết vùng này, vì vậy hắn có chút ấn tượng về nơi đây. Khi đặt hai bức vẽ gần nhau, hắn nhất thời cảm thấy nổi hết cả da gà phía sau lưng, toàn thân như bị điện giật, tất cả các đầu ngón tay đều tê rần.

Tất cả hình dáng và đường nét trong hai bức tranh đều trùng khớp với nhau!

Tuy có một số chi tiết nhỏ không khớp nhưng hướng đi của đường ranh giới giữa biên giới đất liền và vùng biển Swirling về cơ bản là giống nhau, và độ giống nhau của chúng là trên 80% luôn.

Đây chẳng lẽ là...trùng hợp sao?

- Hừ, chỗ mà bức tranh này vẽ là Cực Nam cảnh à?

Nightingale cũng cảm thấy có gì đó bất thường nói:

- Chỗ đó không phải là nơi sinh sống của người Sand sao?

Roland không trả lời câu hỏi của nàng mà đang nhìn qua những bức tranh còn lại một cách nhanh chóng.

Khi hắn nhìn đến bức tranh áp chót thì máu trên người hắn dường như đã ngừng chảy.

Chỉ thấy hơn mười con chủ thể đang tụ họp lại trên đài cao, cùng nhau vây quanh tạo thành một vòng tròn lớn, và trong vòng tròn đó có một khối đa diện đang trôi nổi bập bềnh không theo một quỹ đạo cụ thể nào cả. Phía mặt ngoài có vô số những xúc tu quỷ dị đang vùng vẫy giống như tóc của một con xà yêu.

Sean vẫn chưa được nhìn thấy cảnh tượng này tận mắt nên đương nhiên sẽ không biết được bức tranh đang vẽ cái gì.

Nhưng Roland lại biết rõ điều đó.

Đây rõ ràng là một dị vật Thần Minh.

Bình Luận (0)
Comment