Vua của... Greyfort!
Lorenzo không kiềm được mà rùng mình.
Người đàn ông từ một lãnh chúa ở biên cảnh không ai biết, chỉ trong vài năm ngắn ngủi đã vươn lên trở thành người nắm quyền Greyfort, trong Giáo hội không ai là không biết đến danh tiếng của hắn. Không có tình báo nào có thể giải thích tại sao hắn lại có thể nhanh chóng vùng dậy như vậy, và ngay cả Thánh Thành Hermes, nơi đặt mục tiêu thống nhất đại lục, cũng bại trong tay hắn.
Lorenzo có thể đưa ra quyết định nhanh chóng và kiên quyết đoạn tuyệt quan hệ với Giáo hội, phần lớn nguyên nhân là do Roland Wimbledon -- trong mắt hắn ta, Giáo hội và Greyfort đã tạo nên một mối thù vĩnh viễn không thể xóa bỏ, nếu vẫn nghĩ mình là giám mục, thì bất cứ lúc nào cũng có thể gặp tai họa ngập đầu, hiện tại còn không gỡ xuống giáo bào thì đợi đến khi nào?
Chỉ là đối phương vừa mới lên ngôi không lâu, nên chú ý đến lãnh thổ của mình mới đúng, hiện tại không nói tới việc đột nhiên can thiệp vào biên giới giữa Dawn và Wolfheart, còn giống trống khua chiêng khiến cho mọi người đều biết, mục đích của hắn hết sức sâu xa nhỉ.
- Ngươi chắc chứ?
Bá tước nhìn Hagrid;
- Nói tỉ mỉ lại cho ta nghe xem!
- Độ tin cậy của tin tức này hoàn toàn không có vấn đề gì, vẫn là thông qua nhiều mặt để xác minh độ chính xác a,
Người sau thề thốt nói,
- Đầu tiên, đóng quân ở chân núi núi Cage là người ngựa của Greyfort, trang phục và cách ăn mặc của họ giống hệt nhau, không nghi ngờ gì đây chắc chắn là đội quân kỳ lạ. Thứ hai, khắp nơi ở Dawn đều nhận được lệnh triệu tập tử tù, không chỉ tập hợp ở khu vực núi Cage, thêm nữa là có một số người nói rằng đối tượng mà bọn họ cần dốc sức phục vụ là Vua của Greyfort!
- Núi Cage... tử tù...
Lorenzo qua lại hai bước, đột nhiên một tia sáng lóe lên trong mắt hắn,
- Chẳng lẽ hắn ta đến vì thứ đó...
- Rất có thể là vậy, đại nhân,
Hagrid gật đầu đáp lại.
- Không... nên nói là, chắc chắn là vậy.
- Nhưng làm thế nào hắn ta biết được chuyện này?
- Không có gì khó hiểu khi hắn ta biết về chuyện này, lúc đầu người phát hiện ra di tích chỉ dựa vào một chút may mắn mà thôi. Ta luôn cho rằng những di tích đó không tồn tại một mình, chúng có thể có mối liên hệ nào đó từ trước -- mà Roland lại đúng lúc đến trước mọi người.
Mặc dù mãi cho đến lúc diệt vong, Giáo hội vẫn không xác thực được lý do cho sự vùng dậy của Tứ Hoàng tử Greyfort, nhưng có một số giả thuyết lưu hành bên trong nội bộ. Dứt bỏ hóa thân của Thần Minh, người phát ngôn của ma quỷ, và các lời nói vô căn cứ khác, có một cách giải thích mà rất nhiều người tin: đó là hắn ta đã có được một di tích truyền thừa nào đó, từ đó nắm chắc được thứ sức mạnh không thể tưởng tượng nổi.
Ngay cả khi ba vị tổng giám mục chẳng thèm ngó tới cách nói này, nhiều tín đồ vẫn tin rằng đây mới là chân tướng thật sự, Lorenzo cũng là một trong số họ.
Nếu không, tại sao đối phương lại có thể áp đảo được Thánh Thành?
Mà nhắc đến đến núi Cage, di tích huyền diệu nhất chính là Thần miếu nguyền rủa.
Năm đó, đội quân thần phạt với khí thế sấm vang chớp giật đã quét sạch toàn bộ Vương quốc Wolfheart, các quý tộc Wolfheart hoặc là chết trong trận chiến hoặc đầu hàng khuất phục, cho dù là nữ vương Greenwater và vua Wolf liên thủ lại cũng không thể ngăn chặn cuộc tấn công của Giáo hội. Từng là giám mục của đảo Dagong, hắn đã tham gia hầu hết các công việc hậu cần và quét dọn, gửi các vật tư cướp được đến tiền tuyến hoặc để dự trữ. Và trong một cuộc cướp đoạt ở Cliff Ridge, hắn đã tình cờ biết được truyền thuyết về một trăm năm trước --
Truyền thuyết kể rằng, một người dân làng đã lén trộm một lô bảo vật từ Thần miếu nguyền rủa ở núi Cage, sau đó lần lượt bỏ mạng, bảo vật cũng lưu lạc vào tay các quý tộc địa phương. Tổ tiên của Bá tước ở Cliff Ridge rất quan tâm đến việc này, cho rằng không phải là lời nguyền gây ra tất cả những việc này, mà là liên quan đến những thứ được mang ra, vì vậy sau khi bỏ ra một phen mánh khóe và sức lực, liền mua lại một phần bảo vật từ Dawn.
Sau vài lần nghiên cứu, thêm hơn mười mạng người, vị bá tước già đã tìm được một đồ vật không đồng dạng -- nhìn qua thì rất bình thường, nhưng lại có thể tạo ra tia sáng giết người, tác dụng của nó rất giống với lời nguyền, có thể nói nó là vũ khí giết người trong vô hình!
Chỉ là chưa sử dụng được mấy lần, nó liền không còn phản ứng nữa, giống như đã dùng hết sức mạnh, biến thành vật chết. Mặc dù lão bá tước đã cử người đi về phía trước biên cảnh tìm kiếm nhiều lần, thậm chí còn tự mình mạo hiểm tiến vào Thần miếu, nhưng từ đầu đến cuối vẫn không tìm ra được cách để khôi phục lại như ban đầu. Thế là, hắn đã viết việc này vào trong lịch sử gia đình của mình, hy vọng rằng các thế hệ sau có thể tìm ra câu trả lời, và vật thể lạ đó cũng được bảo quản như một vật gia truyền của gia đình, mãi đến trăm năm sau khi Giáo hội đánh chiếm được Cliff Ridge, nó mới một lần nữa đổi chủ.
Mặc dù lúc đó thứ đồ chơi này đã khơi dậy sự hứng thú của Lorenzo, nhưng cái thứ “không động tĩnh” được nhắc đến trong lịch sử gia đình cũng là sự thật, sau khi chơi đùa một lúc mà vẫn không thu hoạch được gì, hắn liền đóng gói bảo vật ném vào nhà kho, định là đợi Thánh Thành tập hợp xử lý.
Dù sao thì không phải tất cả những gì được ghi trong thư nhà đều là sự thật -- các quý tộc thế gia luôn khoe khoang về dòng máu lâu đời và sự giàu có đáng kinh ngạc ở khắp mọi nơi, nếu tin tất cả đều là thật, thì Giáo hội làm sao có thể san bằng Wolfheart và Everwinter một cách dễ dàng như vậy, bị người ta quét sạch gần như chẳng còn gì.
Tuy nhiên, sau thất bại của trận chiến ở Coldwind Ridge, tình hình tốt đẹp của Giáo hội chuyển biến bất ngờ, vật tư thu được không ai hỏi han tới, hắn cũng quên mất luôn chuyện này. Giờ đây nghe quản gia nhắc tới, Lorenzo đột nhiên nhớ ra chuyện này.
Nếu Vua của Greyfort cũng vì đám bảo vật này mà đến Thần miếu nguyền rủa, thì độ tin cậy của nó được tăng lên đáng kể rồi.
Bá tước không khỏi có chút hưng phấn,
- Ngươi nói tiếp đi!
- Vâng, đại nhân.
Hagrid gật đầu,
- Giả sử Roland Wimbledon có được tin tức về bảo vật từ di tích khác, vậy thì hắn rất có khả năng biết nguyên lý hoạt động của bảo vật, thậm chí cả cách khôi phục bảo vật lại như cũ. Nếu chúng ta có thể nghe ngóng được tin tình báo này, có nghĩa là chúng ta có thể thay thế sự bảo vệ của võ sĩ thần phạt rồi.
Đúng vậy, một vũ khí có thể phóng thích ra lời nguyền! Lực uy hiếp của nó tuyệt đối có thể khiến những tên quý tộc Wolfheart chùn bước, và đảo Dagong sẽ có thêm thời gian để tìm kiếm tung tích của Thánh Điển.
Lorenzo giậm chân,
- Theo ta tới kho vật tư, ngay bây giờ!
- Đại nhân?
- Ta phải xác nhận xem thứ đó có còn trên đảo Dagong hay không - nếu nó đã quan trọng như vậy, không thể để vệ sĩ bình thường trông coi được.
...
Để giữ cho tin tức không bị rò rỉ, Lorenzo đích thân dẫn theo người quản gia của mình lục tung kho vật tư gần như cả ngày. Sau khi ăn một bụng toàn bụi, cuối cùng hắn cũng tìm thấy “bảo vật” được đóng gói ở một nơi xó xỉnh nhìn không thấy.
Mà Bá tước cũng mừng vì đã không gọi thêm người thứ ba đến giúp đỡ.
Mở miệng túi vải ra, vừa nhìn hắn đã nhận ra sự lạ thường của “bảo vật”.
So với những hạt dạ quang, những pho tượng tinh xảo, và những vật phẩm khác được tìm thấy từ di tích, nó đơn giản đến nổi y như một tảng đá -- đường nét vuông vắn, chiều dài và chiều rộng không quá một bàn tay, bề mặt vô cùng thô ráp, cho dù là đá hoa cương đã được đánh bóng hai lần, cũng nhẵn mịn xinh đẹp hơn nhiều. Nếu không phải có vài hoa văn ngọc bích được khảm trên đó, e là sẽ không ai muốn mang nó về hết trơn.
Nó thật sự cũng được đề cập trong bức thư nhà của Bá tước Cliff Ridge, chi phí để có được nó là ít nhất trong tất cả các loại “báu vật”.
Nhưng bây giờ, một sọc vuông trên tảng đá đang từ từ nhấp nháy, ánh sáng xanh nhẹ nhàng từ đầu này đổ về đầu kia, như thể đang chỉ ra phương hướng vậy.
Hai người liếc nhìn nhau, không hẹn mà cùng lộ ra vẻ vui mừng khôn siết!
Hòn đá gần trăm năm không có phản ứng nào thực sự đã thay đổi, lại trùng hợp với việc nhân lực của Roland xuất hiện ở Thần miếu nguyền rủa, nếu nói hai việc này không có quan hệ gì thì cũng quá là lạ thường đi.
Nếu những lời vừa rồi chỉ là phỏng đoán, thì sau khi nhìn thấy cảnh tượng này, khả năng đã biến thành tám chín phần trên mười rồi!
Roland thực sự nắm giữ phương pháp khôi phục nó!
- Ngươi phải đi một chuyến đến núi Cage,
Lorenzo cẩn thận từng li từng tí ôm cục đá vào trong lòng,
- Trừ ngươi ra, những người khác ta đều không an tâm. Ngươi cần bao nhiêu tiền cứ tùy ý lấy, chỉ cần có thể thăm dò được tình báo sử dụng bảo vật là được.
- Ta hiểu rồi, xin đại nhân yên tâm.
Hagrid xoa ngực đáp lại.
- Còn một điều nữa ngươi cần ghi nhớ,
Bá tước dặn dò từng câu từng chữ,
- Ngươi tuyệt đối không được thu hút sự chú ý của Vua Greyfort, nếu hắn có thể tiêu diệt Giáo hội, thì việc nghiền nát chúng ta cũng không khác gì so với việc bóp chết một con kiến. Trừ khi bảo vật có thể thể hiện sức mạnh đối kháng, nếu không thì phải hành động bí mật... Sự an toàn của đảo Dagong phải phó thác lên người ngươi rồi.