Thả Nữ Phù Thủy Kia Ra (Bản Dịch Full)

Chương 1063

Chương 1063
Chương 1063

Người của Neverwinter nhanh chóng nghênh đón thời kỳ bắt đầu thi đấu.

Cho dù đại hội thể dục thể thao Victory Day lần đầu tiên được bố trí cực kỳ vội vàng và đơn sơ, còn không có nghi thức khai mạc cũng như không có thuyết minh ngay tại chỗ, như nó không thể nghi ngờ là một lễ mừng long trọng đối với dân bản xứ.

Không cần ai tới kêu gọi hay tổ chức, trời mới vừa hừng sáng thì mọi người đã tự động tiến về đại lộ vương quốc, tranh thủ để có thể chiếm được một vị trí tốt gần trước nhất. Bởi vì tuyết đọng còn chưa tan hết, ghế băng hoặc đệm da nỉ gần như mỗi người một cái, cả nhà đồng loạt đi ra lại càng không phải số ít. Cảnh tượng giống như di chuyển này khiến một đám người kinh doanh tấm tắc lấy làm kỳ, mà người bán hàng rong đã dự đoán trước được cục diện đã chất đầy đồ ăn và rượu ở trên lưng, đi theo đội ngũ bắt đầu lớn tiếng rao hàng.

Mà trung tâm đại lộ nơi điểm cuối của trận đấu, khi đến giữa trưa đã bị vây chật như nêm cối, vòng vây đoán chừng có đến vạn người, thêm với vẫn còn có người đang liên tục không ngừng từ hai đầu đường đến, điều này khiến cho Roland lại lĩnh hội được sự nhiệt tình của nhân dân quần chúng thời đại này đối với hoạt động giải trí. Phải biết rằng dùng chân đi bộ đến hai mươi tám cây số tuyệt đối không phải là việc thoải mái gì, hắn cố ý ấn định thời gian thi đấu vào hai giờ chiều chính là vì lưu lại cho dân chúng thời gian chuẩn bị đầy đủ, nhưng không nghĩ tới mọi người lại hưởng ứng vượt xa sự mong đợi của hắn.

Là quốc vương Greyfort, hắn tự nhiên không cần chen chúc chung một chỗ với dân chúng, bắt đầu từ một ngày trước, bộ xây dựng đã xây dựng lên một bậc thềm giống như sân khấu xem thi đấu có sức chứa đến trăm người, dùng để cho các quan chức cấp cao của Neverwinter sử dụng. Chung quanh là phòng tuyến do Đệ Nhất Quân dùng bức tường người xây dựng lên để ngăn cách sân khấu xem thi đấu và đoàn người.

- Bệ hạ, đây là danh sách thí sinh dự thi, có tổng cộng một ngàn bốn trăm sáu mươi hai người.

Scroll ôm một chồng giấy thật dày đi tới:

- Nhưng mà vì bị hạn chế thời gian báo danh, cho nên trên đó chỉ có phân loại và công tác thống kê đơn giản nhất, nếu như có thể cho ta nhiều thêm hai ngày thì…

- Không sao.

Roland khoát tay:

- Bản thân đại hội thể dục thể thao là vì rèn sắt khi còn nóng, nếu kéo dài tới sau xuất chinh ngược lại mất đi chủ ý tiến hành.

Hắn tiện tay lật danh sách, phát hiện đối phương thật sự khiêm tốn, phân loại trên đó không chỉ kỹ lưỡng đến tiểu khu cư trú, còn kèm theo khái quát cuộc đời đơn giản nhất và kinh nghiệm công việc. Có thể tra tìm được những tin tức này trong thời gian ngắn ngủi như thế, đại khái cũng chỉ có Scroll có thể làm được.

Ở trong danh sách, hắn nhìn thấy được một vài cái tên rất có ý tứ.

Ví dụ như người công tác cũ Yorko.

Bell em gái của Lucia.

Cùng với tổ ba người hiệp hội nhà giả kim, vân vân…

Không hề nghi ngờ, cho dù đại hội thể dục thể thao lần này không có phù thủy tham dự thì bọn họ cũng chưa hề có hy vọng thắng lợi, vốn hướng về khẩu hiệu “Quan trọng là tham dự” trong khi tuyên truyền đi.

Mà người có hy vọng tranh được đến thứ hạng phần lớn đều tập trung trên tờ danh sách thứ nhất.

Ánh mắt của Roland rơi lên trên hai người được xếp hạng đầu tiên là Dawn Ferlin Syrte và kỵ sĩ thủ tịch Carter Lannis:

- Ngươi cảm thấy quán quân sẽ là một trong hai người này sao?

Scroll vén tóc lên mỉm cười, không trả lời thẳng nhưng ánh mắt của nàng đã đưa ra đáp án.

- Bệ hạ, thời gian đến rồi.

Barov ngồi phía dưới nhắc nhở.

- Ừm.

Roland đặt danh sách xuống, nhấc điện thoại đã được chuẩn bị từ trước bên cạnh:

- Như vậy kêu trận đấu bắt đầu đi.

- Ừm, ta luôn có một chuyện không hiểu.

Guelz mặc áo bào ngắn chiến đấu phong cách sa mạc, đang làm động tác làm nóng người trong đám người vừa nhảy vừa trầm ngâm nói:

- Thành thị của đại tù trưởng chia làm hai khu vực đúng không? Nếu như cùng chạy về chính giữa, vậy làm sao hắn có thể đảm bảo rằng mọi người đồng thời xuất phát được? Điểm quan trọng nhất trong quyết đấu thần thánh chính là công bằng, nếu như không công bằng, không chỉ không cách nào nói đến phần vinh dự này, còn có thể làm tổn hại đến thanh danh của đại tù trưởng nữa.

Ai biết chứ, thêm với đây vốn không phải là trọng điểm có được không?

- Phụ thân…

Rohan khó khăn mở miệng nói:

- Ngươi có thể tháo băng đô trên đầu xuống được không? Còn có lông chồn quấn bên hông nữa…

Hắn tuyệt đối không nghĩ tới sau khi tiêu tốn một khoản tiền lớn để xem bộ phim “Wolfheart kỳ duyên” xong, cha của hắn giống như bị ma nhập vậy, vừa cảm thán con gái của mình xinh đẹp động lòng người, lại vừa đau lòng với hành động vì trước kia mình đã sợ bị mọi người chê trách mà cố tình kêu con gái che giấu đi các bộ phận bị hóa sói. Dựa theo nguyên văn lời nói của đối phương, đó là một hành động vừa ngu xuẩn lại yếu đuối, khiến Lorgar thừa nhận rất nhiều uất ức không nên có, cũng khiến nàng bỏ lỡ mất độ tuổi làm thần nữ lóng lánh rực rỡ nhất, có thể nói vốn không làm tròn trách nhiệm của một người làm cha.

Được rồi, cho dù những điều này là sự thật thì cũng không đến mức tự mình đeo băng đô lỗ tai bằng vải tự may, lại còn quấn lên một đoạn da lông làm đuôi chứ!

Ngươi chính là tộc trưởng của thị tộc Wildflame đấy! Rohan hò hét trong lòng, nếu như hình tượng này bị người ta truyền về đến cảng Greenwater, hắn phải đối mặt với các vị thủ lĩnh của các thị tộc khác như thế nào đây?

- Đây là ta bồi thường cho nàng, ngươi đừng nhiều lời.

Guelz nghiêm mặt nói:

- Dũng khí mà nàng thể hiện ra ở trong bộ phim thật sự khiến ta cảm thấy xấu hổ, không thèm để ý đến ánh mắt của người khác, còn kiên định với con đường mình đã chọn, ta giáo dục nàng như vậy nhưng lại không cách nào làm được một điểm này. Nếu như muốn dẹp loạn tranh chấp cùng với che giấu khuyết điểm, còn không bằng hào phóng triển lãm ra, nếu như có càng nhiều người có thể tiếp nhận được dáng vẻ này thì Lorgar hóa sói cũng không thể được gọi là quái vật.

“…” Rohan há miệng thở dốc, nhưng lại không biết nên bắt đầu khuyên bảo từ đâu mới được.

- Ta nghe thấy các ngươi mới vừa chất vấn sự công bằng của quốc vương bệ hạ?

Đột nhiên bên tai có người trả lời:

- Đồ nhà quê, các ngươi mới hoàn toàn không biết gì về bệ hạ cả, kiệt tác mà hắn sáng tạo có thể lập tức nối liền hai vùng đất, khiến hai người cách xa nhau trăm dặm trò chuyện giống như mặt đối mặt vậy! Các ngươi nhìn thấy thứ treo trên đỉnh đầu kia không?

Rohan nhìn lại theo phương hướng hắn chỉ, chỉ thấy trên thân cây bên đường treo một thứ hình ống cực lớn, bề ngoài đen thui, nghĩ như thế nào đều không thể liên hệ nó với truyền âm thuật được.

- Đó gọi là cái loa! Có thể phóng đại âm thanh đến hơn mười lần, khi nó và điện thoại cũng chính là tạo vật thần kỳ có thể nối liền hai vùng đất kết hợp một chỗ thì có thể cam đoan rằng chúng ta và người của khu Epic đồng thời có thể nghe được khẩu lệnh của bệ hạ.

Người kia đắc ý nói.

- Ha! Thì ra là thế!

Guelz vỗ tay một cái nói:

- Nếu như có thể bảo đảm công bằng, vậy ta nên nghiêm túc mà thi đấu!

- Nhưng mà chú đây, thân thể của ngươi thật khỏe mạnh nhỉ… Mùa đông vừa qua đã mặc áo bào ngắn rồi, không lạnh sao?

Hắn tò mò quan sát Guelz:

- Còn có đồ trang sức lỗ tai nhọn này.

Xong rồi, tới rồi… Rohan khổ sở nhắm mắt lại, đối phương nhất định sẽ châm chọc khiêu khích một phen, mà kết quả không có gì khác ngoài hai tình huống: Cha cố nén giận, hai người mất hết thể diện; hoặc là cha giận tím mặt, đánh đối phương chết khiếp, bởi vì vậy sẽ tạo thành ấn tượng hỏng bét bao nhiêu trước mặt đại tù trưởng đã không cách nào dự đoán được.

- Là bắt chước băng tuyết công chúa đúng không? Còn rất thú vị nhể…

Người nọ nói tiếp:

- Có thể nói cho ta biết mua ở đâu không?

Hả!?

Rohan nhất thời không tin nổi vào lỗ tai mình.

- Ha ha ha, cái này hả…

Ngay khi Guelz chuẩn bị đáp lại, thứ hình ống màu đen được gọi là loa kia đột nhiên truyền đến một loạt tiếng rẹt rẹt chói tai.

- Chào mọi người… rẹt rẹt… ta là bệ hạ Roland Wimbledon.

Đám người ở đây đang ồn ào lập tức yên tĩnh lại.

- Nói như vậy các ngươi đã rõ ràng quy tắc trận đấu rồi, nhưng ta vẫn muốn nhắc lại một lần nữa, kết quả không phải quan trọng nhất. Đây chính là một lần khiêu chiến đối với chính bản thân mình, chỉ cần dốc toàn lực, cho dù có chạy đến cuối cùng hay không thì đều là người chiến thắng thần kỳ. Cho nên đừng đặt tâm tư lên trên đầu cơ trục lợi hoặc gây trở ngại cho người khác, tập trung vào hai chân, dựa vào lực lượng của chính mình để thắng được phần vinh dự này đi.

- Ta sẽ ở điểm đích chờ các ngươi, cũng cầu chúc cho các ngươi có thể lấy được một thành tích tốt.

- Như vậy ta tuyên bố.

- Trận đấu bắt đầu!

Bình Luận (0)
Comment