- Nhìn xem kìa, đó là Dawn!
Bên đường có người kêu lên.
- Ở đâu ở đâu?
- Người chạy ở vị trí đầu tiên đó!
Theo một nữ tử mắt sắc nhắc nhở, trong quần chúng đang thờ ơ xem lập tức nổi lên một trận xôn xao.
- Thật sự là hắn nha! Kể từ sau khi không làm lão sư nữa, ta cứ cho rằng sẽ không còn được gặp lại hắn nữa.
- Wow, hắn nhìn về phía ta kìa!
- Ferlin lão sư, hãy cố lên!
Chỉ thấy một nam tử khuôn mặt anh tuấn, dáng người cao gầy xuất hiện ở cuối tầm mắt, tuy rằng nhìn hắn hơi mỏi mệt, nhưng vẫn giữ vững tốc độ chạy tới, vững vàng giữ lấy vị trí đầu tiên. Càng khiến cho người ta hâm mộ chính là mỗi khi có người kêu hắn cố lên, hắn đều sẽ dốc hết khả năng đáp lại bằng nụ cười, khi gặp được học sinh trước kia còn có thể vẫy tay ra hiệu, tác phong điềm đạm dáng vẻ bình dị gần gũi này lập tức nắm giữ được trái tim của tất cả người ủng hộ.
Mà tất cả đều bị Honey đồng hành nhìn vào trong mắt.
Ferlin Syrte, sinh ra trong gia tộc kỵ sĩ, vốn là giáo viên trung cấp của bộ giáo dục, về sau chuyển sang bộ tổng tham mưu, có danh tiếng là Dawn. Ừm… Nếu như hắn đoạt giải quán quân, vậy tiêu đề bài báo nên viết như thế nào đây?
- “Khiếp sợ! Một nam tử thành Neverwinter thế mà lại khiến trăm ngàn nữ tử không cách nào tự kiềm chế”, ngươi cảm thấy như thế nào?
- Hả… ngươi đang hỏi ta sao?
Dude dẫm mạnh bàn đạp thở hổn hển nói:
- Số lượng trăm ngàn này có phải hơi quá nhiều rồi không?
Đối mặt với phù thủy có dáng vẻ và tính nết không khác gì tiểu cô nương này, hắn hoàn toàn không dám sinh lòng xem thường. Là nhân vật trung tâm của bộ tuyên truyền, người lãnh đạo trực tiếp của nàng chính là bệ hạ vua của Greyfort tuổi còn trẻ nhưng đã đi lên đỉnh cao quyền lực, thêm với nghe nói còn có quan hệ cực kỳ mật thiết với quý cô Wendy người phụ trách của Liên minh Phù Thủy, nếu như coi người như vậy thành tiểu cô nương mà đối đãi, cuối cùng bị gặp họa nhất định là bản thân.
Dude đã mò mẫm lăn lộn nhiều năm ở tầng dưới cùng của đội tuần tra tự nhiên sẽ không phạm phải sai lầm cấp thấp như vậy.
Bởi vậy khi đối phương tìm mình, yêu cầu ngồi xe để tiện quan sát toàn bộ cuộc thi đấu ở khoảng cách gần, hắn đã không chút do dự mà đồng ý. Dù sao khi Carter không có ở đây, hắn đều sẽ giúp đỡ xử lý vài công việc của cảnh sát, ví dụ như công việc lĩnh đội lần này, nhiều thêm một người chẳng qua chỉ tiện tay mà thôi.
Đương nhiên, nguyên nhân khiến cho hắn nhiệt tình như vậy trừ bỏ bối cảnh của Honey ra còn có một nguyên nhân khác. Cục an ninh muốn làm ra thành tích thì phải bóp chết tất cả tai họa ngầm có thể uy hiếp đến an nguy của bệ hạ và vương quốc khi ở giai đoạn nảy sinh, nhất định phải dốc hết khả năng nắm giữ tin tức tình báo đầy đủ chi tiết, mà đây chính là việc đối phương am hiểu.
Bởi vậy cho dù từ bất cứ phương diện nào thì có quan hệ thân thiết với nữ phù thủy này đều là hành vi cần thiết.
- Đừng quá để ý đến chi tiết.
Honey chép miệng:
- Nếu ngươi vừa liếc nhìn thấy tiêu đề này, có phải sẽ muốn lập tức nhìn xem không?
- Muốn.
Dude thành thật trả lời.
- Vậy là được rồi.
Tiểu cô nương khoan khoái huýt sáo.
Đúng lúc này, trong đám người lại đột nhiên xuất hiện âm thanh khác nhau.
- Các ngươi có cảm thấy không, nam tử chạy ngay phía sau lão sư Ferlin, dáng vẻ cũng vô cùng… không tệ đó.
Một vị phu nhân che miệng nói.
- Ngươi cũng chú ý tới à? Ta cảm thấy hắn còn dễ coi hơn Dawn không ít.
Lời của nàng lập tức dẫn đến người chung quanh thảo luận sôi nổi.
- Ta biết hắn! Kỵ sĩ thủ tịch của quốc vương bệ hạ, Carter Lannis đại nhân! Ngươi có thấy áo choàng sau lưng hắn không, trên đó có ký hiệu của vương thất đó!
- Thì ra là thế, không hổ là kỵ sĩ thủ tịch!
- Nhưng mà thần sắc của hắn cũng quá lạnh đi, khi bị nhìn chằm chằm vào còn giống như thiếu tiền hắn vậy…
- Haizzz, các ngươi vẫn còn quá trẻ tuổi, người như vậy càng có sức quyến rũ đấy!
- Mau nhìn xem, hắn đuổi kịp rồi kìa!
- Cố lên kỵ sĩ đại nhân…
Carter Lannis, cũng sinh ra trong gia tộc kỵ sĩ, đã từng là một thành viên của đoàn kỵ sĩ vương đô, sau đó theo tứ vương tử dời đến Biên Thùy Trấn, có thể nói là một trong những công thần mới đầu có thâm niên lâu nhất. Người này thân thủ nhanh nhẹn, vũ lực hơn người, thậm chí dân gian còn tương truyền rằng hắn có năng lực tranh cao thấp với phù thủy siêu phàm, cũng là một đối tượng đứng đầu có khả năng đoạt giải quán quân mà Scroll coi trọng nhất.
Honey vừa lắng nghe tin tức do chim chóc truyền về, vừa ghi chép lại tình hình thi đấu thực tế lên quyển sổ.
Theo Carter không ngừng tăng tốc, khoảng cách giữa hai người đang dần dần ngắn lại, rất nhanh đã có xu thế chạy ngang nhau.
Mà tiếng cố lên có xu thế nghiêng về một phía ban đầu đã biến thành ủng hộ cả hai bên.
Xem ra tiêu đề trước đó phải sửa lại rồi.
Honey suy tư một lúc, rồi hào hưng bừng bừng hạ bút.
“Hoa rơi nhà ai, ân oán tình thù thuộc về hai nam nhân”.
…
Carter cảm thấy trong phổi giống như đang thiêu đốt.
Vì có thể để cho May vừa liếc mắt đã nhận ra mình, hắn đeo dải băng bằng gấm tươi đẹp và áo choàng lên trên áo giáp, nhưng mà đồ trang trí vốn vô cùng nhẹ nhàng vào lúc này lại nặng nề giống như núi, đặc biệt là khi đón gió chạy nhanh, hắn thậm chí có cảm giác dường như mấy thứ này đang kéo mình lại vậy.
Nhưng mà hắn vẫn không muốn tháo chúng ra.
Bởi vì đó là do May tự tay dệt lên cho hắn.
Carter hy vọng có thể mang theo chúng nó đến điểm đích trước Dawn.
Tuy rằng May chưa bao giờ nhắc đến với hắn, nhưng hắn vẫn nghe được một ít chuyện cũ năm xưa từ trong miệng thành viên đoàn kịch, khi bệ hạ Roland còn chưa dời tới Tây cảnh, Ferlin đã sớm nổi danh khắp Epic. Khi đó Dawn và ngôi sao Tây cảnh gần như được người người ca ngợi là một đôi, ai cũng cho rằng hai người này sẽ kết thành đôi, mà thê tử của hắn dường như cũng đã từng ái mộ Ferlin một thời gian ngắn, nhưng kết quả cuối cùng lại là một phen hiểu lầm, Ferlin từ đầu đến cuối thích là Irene nhân vật mới của rạp hát.
Cho dù về sau việc này không giải quyết được gì, nhưng trong lòng Carter vẫn hơi oán niệm.
Dawn thì sao chứ?
Nàng sẽ coi trọng đối phương chẳng qua vì bản thân người ưu tú hơn còn chưa xuất hiện.
Hắn muốn chứng minh với những người này rằng hắn mới là người thích hợp nhất của May!
Mà việc đầu tiên phải làm đó chính là thắng được Ferlin Syrte cũng là kỵ sĩ.
Carter nín thở, nhìn chằm chằm vào đối thủ đang vượt trước không đến nửa người, lại một lần nữa tăng nhanh tốc độ lên.
Sân khấu xem thi đấu ở đích đến đã dần dần xuất hiện ở trong tầm mắt.
Là lúc quyết định thắng bại!
Vào thời khắc này, sau lưng hắn đột nhiên truyền đến tiếng bước chân dồn dập.
Chẳng lẽ đến lúc này còn có người có thể đuổi lên kịp sao?
Sao có thể chứ! Phải biết rằng kể từ khi trận đấu bắt đầu sau một giờ, hắn và Ferlin đã bỏ rơi tất cả mọi người ở phía sau xa lắc. Cho dù định giữ thể lực, cũng không thể nào đợi đến tận giờ phút này rồi mới phát lực đi.
Phải biết rằng tiêu hao khi chạy nước rút còn lớn hơn khi chạy nhanh với tốc độ không đổi!
Carter kinh ngạc nhìn ra sau.
Đợi chút… đây là cái gì?
Chỉ thấy một nam tử ngoại tộc trang phục kỳ dị đang nhanh chóng vọt về phía bọn họ, khoảng cách giữa hai bên đang lấy tốc độ bằng mắt thường có thể nhìn thấy được rút ngắn lại. Theo màu da và hình xăm của hắn, chắc là người Sand Mojin, nhưng mà… Lỗ tai dài trên đỉnh đầu và cái đuôi phe phẩy sau lưng là như thế nào vậy?
Chẳng lẽ đối phương có thể thông qua nghi thức bắt chước dã thú để nhận được lực lượng sao?
Một màn kinh sợ này khiến cả người Carter rùng mình, hắn cảm thấy giống như bị thứ gì đó đáng sợ để mắt đến, cắn răng chạy về đích!
Trong tiếng ủng hộ rung trời của người xem, ba người gần như đồng thời chạy qua vạch đích.
Thắng… thắng sao?
Kỵ sĩ thủ tịch thở phì phò dồn dập, chạy thêm mấy chục mét nữa mới dừng bước chân lại được, hắn chẳng quan tâm nhìn đối thủ, mà lập tức nhìn lên trên khán đài.
Vào lúc này Roland Wimbledon bệ hạ cũng đứng lên.
- Chúc mừng các ngươi, không chỉ thuận lợi hoàn thành trận đấu, còn lấy được thành tích cực kỳ nổi trội xuất sắc!
Giọng nói của hắn lập tức vang vọng trên không đại lộ trong vương quốc:
- Tuy rằng trận đấu còn chưa kết thúc, nhưng ba thứ hạng đầu đã được sinh ra dưới sự chứng kiến của mọi người! Bọn họ theo thứ tự là…
Carter không khỏi nuốt nước miếng.
- Hạng thứ ba, Carter Lannis.
Nghe được kết quả tuyên bố ra, kỵ sĩ thủ tịch không cam lòng nhắm hai mắt lại, chết tiệt, cuối cùng vẫn chậm một bước sao.
- Hạng thứ hai, Rohan Burnflame một người Sand Mojin!
Roland tạm dừng một chút, đợi tiếng bàn luận của mọi người dừng lại mới lại lớn tiếng nói tiếp:
- Mà người về đích đầu tiên chính là Aoi đến từ khu Epic! Tặng vỗ tay nhiệt tình cho bọn họ nào!
Hả… đó là ai?
Trong tiếng reo hò giống như sấm sét của mọi người, Carter và hai người khác đồng thời sững sờ tại chỗ.
Bên kia, Honey đã gập sổ lại, nhảy xuống khỏi ghế sau xe đạp:
- Bài báo hôm nay cuối cùng đã hoàn thành rồi, vất vả ngươi rồi.
- Ngươi đã quyết định được tiêu đề chưa?
Dude hiếu kỳ nói.
- Ừm, không sai.
Nàng mỉm cười:
- Trực tiếp viết kết quả lên là được rồi.
Bởi vì nó đã đủ để khiến người ta chú ý.
“Đại hội thể dục thể thao Victory Day lần đầu tiên đã kết thúc tốt đẹp, cô nương Aoi hai mươi tuổi giành được ngôi vị quán quân.”