Thả Nữ Phù Thủy Kia Ra (Bản Dịch Full)

Chương 1080

Chương 1080
Chương 1080

- Tiểu thư Sylvia đã xác nhận, xung quanh không còn con ma quỷ nào nữa.

- Nếu như kẻ địch phát động tập kích ở khoảng cách này thì ít nhất chúng ta cũng có năm phút đồng hồ để phản ứng.

- Năm phút đồng hồ đủ cho đội súng máy cao xạ chuẩn bị sẵn sàng. Uy hiếp phán đoán thì sao?

- Đã xác định được trong số kẻ địch không có ma quỷ cao giai, uy hiếp đối Vương hậu điện hạ gần như là không.

- Nếu thi công như bình thường, tổn thất lớn nhất có thể sẽ là dòng người dày đặc, đội vận chuyển đường ray không tiện sơ tán, dự tính thương vong khoảng một, hai người.

Ở chỗ chỉ huy vội tất bật, sau khi phân tích tình báo và thảo luận nhiều lần, một loạt kết luận được liệt kê ra ở trên bảng ghi —— Đây cũng là một loại thói quen mà nhân viên bộ tham mưu dần hình thành, đứng trước những tin tức phức tạp, văn tự càng khó quên hơn tiếng nói.

- Từ trên tổng hợp lại.

Fillin Sylvia xoa ngực nói với Iron Axe:

- Chúng ta cho là lợi ích thu được từ việc tiếp tục thi công sẽ lớn hơn phòng ngự tại chỗ, có lẽ việc này sẽ khiến ma quỷ hiểu được ý đồ của chúng ta, nhưng điểm này vốn đã ở trong kế hoạch của bệ hạ Roland rồi. Còn về bốn con ma quỷ bay kia, chỉ cần duy trì mức độ canh phòng thấp nhất là đủ.

Nói ngắn gọn, kết luận cho ra sau khi tổng hợp lại tất cả tình báo.

Mặc dù tác dụng của bộ tham mưu là hỗ trợ phân tích và cung cấp đề nghị, nhưng người quyết định cuối cùng vẫn là bản thân Iron Axe, nhưng kết luận này lại không bàn mà trùng ý với hắn.

Đệ Nhất Quân đã không phải quân đội cổ xưa của bốn trăm năm trước từ lâu rồi, dù cho một quân đội tiên phong chỉ có năm ngàn người thì cũng đủ để được gọi là một quái vật lớn, chỉ dựa vào bốn con Mad Demon là chắc chắn không thể làm lay chuyển được vị trí của bọn họ, thương vong của một, hai công nhân đổi lấy đối phương bị tiêu diệt, đối với kế hoạch của bệ hạ thì thậm chí có thể nói là không có tổn thất.

Suy cho cùng thì nguy hiểm ở vùng đất man hoang đã được ghi vào trong khế ước từ trước rồi.

Iron Axe nhìn Edith, còn Edith thì lại không nói lời nào.

Ở chỗ chỉ huy, im lặng có nghĩa ngầm thừa nhận.

- Ta biết rồi, vậy thì để đội thi công khôi phục hoạt động, đội súng máy cao xạ tiếp tục dừng lại tại chỗ đề phòng, những người khác thì đợi lệnh như bình thường.

Iron Axe đang định ra lệnh cho sĩ quan phụ tá thì bỗng Edith nói.

Không phải nói với hắn, mà là nói với đám người Akesha và Phyllis.

- Các ngươi có cách đập chết luôn mấy con ruồi bọ đó à?

- Ngươi là nói… Chủ động xuất kích?

Akesha cau mày hỏi.

- Không sai, cuối cùng ta vẫn thấy làm chúng nó nhìn chằm chằm cũng không phải chuyện gì tốt.

Trân châu của Bắc địa gật đầu:

- Theo như ta được biết, hai cô gái biết bay đó đều có năng lực chiến đấu không tầm thường, đúng chứ? Cộng thêm sự phối hợp của tiểu thư Dawn nữa, có lẽ sẽ một mẻ hốt gọn được bọn chúng. Chuyện này đã vượt ra khỏi phạm vi năng lực của Đệ Nhất Quân, nên chỉ có các ngươi mới làm được thôi.

- Chuyện này…

Akesha do dự:

- Trên lý luận thì trong tình huống chỉ có hai con ma quỷ thì các nàng xuất kích mới không có nguy hiểm. Nếu không khi kẻ địch quăng mâu, ở trong khoảng cách gần sẽ rất khó tránh. Cho dù để cho Andrea ra tay trước thì cũng vẫn còn lại ba con…

Nàng càng nói càng chậm, bởi vì đến chính nàng cũng cảm thấy lời giải thích này có hơi gượng gạo.

Nếu là chiến tranh, thì không thể nào không có nguy hiểm được, huống hồ đây là một trận chiến quyết định vận mệnh tương lai của tộc đàn. Vì cầu một đường sống, ngàn vạn phù thủy đã chết ở dưới lưỡi đao của ma quỷ, Lightning cũng không đặc biệt hơn người khác là bao.

Nhưng sự thật là, sau khi nàng tiến vào bình nguyên màu mỡ thì đã nhận ra sự khác thường của đối phương—— Mặc dù Lightning cố gắng giấu diếm, nhưng Akesha đã trải qua trận chiến Thần Ý thì lại chẳng lạ gì với trạng thái đó, đó là cảm xúc hoang mang, bối rối được sinh ra sau khi gặp phải kẻ địch mạnh không tài nào tưởng tượng nổi. Bởi vì sự mạnh mẽ của kẻ địch đã tạo thành một loại ảo giác không thể nào chiến thắng được, thế cho nên có rất nhiều phù thủy quân thánh hữu sau khi chiến đấu một thời gian dài đều không thoát được cảm xúc này, muốn điều hòa lại cảm xúc thì ngoài dược vật và thủ đoạn tác động vào năng lực thì cũng chỉ có thể tự mình khôi phục từng chút một.

Vì chiến thắng ma quỷ, Akesha cũng không để ý tới mức độ nguy hiểm, nếu như lợi ích mà nó mang lại cũng khá lớn, thì có là kế hoạch thập tử vô sinh nàng cũng sẽ không chùn bước —— Điểm này nàng tin những người sống sót của Taquila khác đều sẽ đưa ra lựa chọn y như thế.

Nhưng Lightning thì khác, bắt nàng trực diện đối đấu với ma quỷ trong trạng thái như vậy thì đã không phải vấn đề nguy hiểm nữa rồi, mà là để nàng đi chịu chết.

Nàng không sợ hãi nguy hiểm, nhưng nàng không tự tay đẩy đối phương vào vực sâu được, đặc biệt là đồng bạn mà nàng coi như chị em.

Sau khi nàng lại thức tỉnh ở thành Neverwinter, nàng phát hiện bản thân nàng cũng đã bị những phù thủy này làm thay đổi rất nhiều.

- Thật sao…

Edith nhíu mày, bất ngờ là nàng không có kiên trì như trong dự tính:

- Ví dụ như chỉ là đuổi đi thì sao? Lợi dụng thuyền cứu hộ ma lực giấu diếm bản thân, để cho tiểu thư Dawn tìm cơ hội ra tay, có thể giết được con nào thì giết —— Ta nghĩ dù sao làm thế thì vẫn tốt hơn bị đối phương vây xem.

Akesha và Iron Axe liếc mắt nhìn nhau:

- Như vậy thì không có vấn đề gì, ta sẽ thông báo cho tiểu đội tác chiến đặc biệt.

Sau đó trong hơn mười ngày, ma quỷ và Đệ Nhất Quân tạo thành một loại “Ăn ý” kỳ lạ.

Gần như ngày nào cũng có một đội Khủng Thú bồi hồi ở bên ngoài phòng tuyến, có đôi khi còn sẽ tăng lên thành hai đội, ba đội, phương hướng xuất hiện cũng không giống nhau. Nhưng ở trong tầm mắt của Sylvia, hành động của bọn nó chẳng có gì giấu được nàng, thường thì nó còn chưa tiến vào phạm vi có thể nhìn thấy bằng mắt thường thì Đệ Nhất Quân đã nhận được thông tin về hành tung của bọn nó rồi.

Chắc là vì không tìm được cơ hội để tập kích nên kẻ địch ngoài bay thì vẫn luôn không phát động tấn công.

Lúc mới bắt đầu, sự tồn tại của ma quỷ đã tạo ra một ảnh hưởng nhất định đối với đội thi công, nhưng qua được vài ngày thì mọi người cũng đã thấy quen với tình huống này rồi, nên họ vẫn vung cánh tay lên làm việc hăn say như thường —— Suy cho cùng thì “Uy hiếp tiềm tàng” còn đang ở phía chân trời xa xa, còn thù lao kiếm được đã gần ngay trước mắt.

Trong lúc đó, người “Không phối hợp” duy nhất lại là chính Andrea.

Mỗi khi một con ma quỷ bị đánh trúng rớt xuống thì trong đám người sẽ cất lên tiếng hoan hô nhiệt liệt.

Quá trình này không ai đoán trước được kết quả, có đôi khi một ngày không bắn rớt được con nào, nhưng có đôi khi lại bắn rớt được tới hai, ba lần.

Mặc dù hầu hết mọi người không biết tới sự tồn tại của tiểu đội tác chiến đặc biệt, nhưng chắc chắn đây là quân đội đang lựa chọn chống lại.

Thậm chí giữa các công nhân còn truyền nhau một kiểu đánh bạc mới mẻ độc đáo nữa.

Đó chính là suy đoán ngày tận thế của ma quỷ.

Hôm nay có mấy con sẽ đến, lại có mấy con có thể trở về, loại trò chơi nhỏ tranh thủ lúc rảnh rỗi này rất được mọi người hoan nghênh.

Bởi vì quá trình xây dựng diễn ra vô cùng thuận lợi nên chẳng mấy chốc Đệ Nhất Quân đã tiến tới chỗ tiết điểm thứ hai của đường ray xe lửa.

Dựa theo kế hoạch tác chiến, đoạn đường ray xe lửa không được rừng rậm Dodge bảo vệ thì cứ mỗi năm mươi km một sẽ bố trí một trạm điểm. Lô cốt làm bằng bê tông cốt thép xung quanh là để bảo đảm cho Đệ Nhất Quân có thể chống đỡ được số lượng ma quỷ nhiều gấp mấy lần bản thân chỉ với số quân đội đóng giữ ít ỏi. Song quân tiên phong và trung quân cũng có thể phối hợp với nhau, hậu cần cũng sẽ trở nên nhanh và tiện hơn.

Khoảng giữa các trạm điểm thì sẽ do xe lửa bọc thép tuần tra tới lui ở trên đường sắt bảo vệ, cho dù bị kẻ địch phá hỏng đoạn đường ray nào đó thì sửa gấp lại cũng sẽ không khó lắm.

Có thể nói có những trạm điểm này, thì kẻ địch muốn diệt trừ tận gốc “Sông dài đen” l chuyện không thể nào thực hiện được trong một thời gian ngắn —— bọn họ giống như những cái đinh, làm Đệ Nhất Quân vững vàng cắm rễ ở trên vùng đất rộng lại màu mỡ này.

Mà điều bọn họ muốn bây giờ đó là đóng xuống cái đinh sắt thứ hai ——.

Bình Luận (0)
Comment