Thả Nữ Phù Thủy Kia Ra (Bản Dịch Full)

Chương 1087

Chương 1087
Chương 1087

Anna đi tới bộ chỉ huy tạm thời dưới lòng đất, bầu không khí trong phòng có hơi trầm trọng .

Nhìn thấy nàng đến, mọi người lao nhao đứng lên, cúi đầu hành lễ với nàng:

- Bái kiến điện hạ!

Iron Axe thì quỳ một gối xuống nói:

- Đã làm ngươi sợ hãi rồi. Không nhìn thấu được quỷ kế của kẻ địch, bị ma quỷ đánh cái úp không kịp chuẩn bị, đây là do thuộc hạ thất trách, quả thực có lỗi vô cùng.

- Các ngươi đừng như thế.

Anna khoát tay nói:

- Coi ra là một người bình thường quan tâm tới chiến sự là được. Ta tới đây chỉ muốn hỏi chút tình huống, trận tập kích này… Các ngươi có ổn không?

Mặc dù trở thành Vương Hậu, nhưng nàng vẫn không thích ứng được lắm với trường hợp như thế này, nhất là khi thấy đám người Wendy và Akesha cũng hành lễ với nàng. Mặc dù nàng chưa bao giờ nói về quá khứ của nàng, cũng rất ít tỏ ý trước mặt phù thủy, nhưng trên thực tế nàng cũng rất thích cảm giác coi nhau như tỷ muội ở trong liên minh này.

Mà lần này doanh địa gặp phải tập kích, cũng chính là lúc mà trận chiến vừa mới kéo ra màn che, nàng bị phù thủy thần phạt và đội hộ vệ bảo vệ đưa vào công sự che chắn dưới lòng đất, nàng muốn chiến đấu cùng với mọi người, giống như thời gian có Tà Ma Chi Nguyệt vậy.

Nhưng Anna biết, nếu nàng đã đón nhận thân phận này, thì có một số việc nàng cũng chỉ đành giấu trong đáy lòng thôi.

Nàng chỉ hy vọng sự xuất hiện của bản thân sẽ khiến mọi người yên tâm hơn.

Iron Axe hiếm thấy do dự:

- Điện hạ, tình huống cũng không tốt lắm.

- Có thể nói cho ta nghe một chút không?

- Đương nhiên, chúng ta cũng đang thảo luận về vấn đề này đây.

Hắn nhìn về Ferlin Syrte, thấy Ferlin gật đầu thì hắn mở cuốn sổ trong tay ra.

- Kết quả thống kê mà đội chữa bệnh tổng kết lại báo lên hiện giờ, trong đếm đánh lén, Đệ Nhất Quân có hơn hai trăm người chết trận, gần bảy trăm người bị thương.

Dawn trầm giọng nói.

- Nhưng bởi vì thời gian có hạn, nên đây chỉ là một thống kê thô sơ giản lược nhất, thực tế số người thương vong sẽ tăng thêm, suy cho cùng tiểu thư Nanawa nàng… Không thề nào lo cho nhiều người bị thương thế được.

Hơn hai trăm người đã là số tổn thất gần bằng với trong trận chiến với giáo hội rồi. Mà đó là trận quyết chiến liên quan đến vận mệnh của song phương, đây chỉ là cuộc chiến sau khi bắc phạt, Đệ Nhất Quân còn cách xa phế tích Taquila nữa.

Thảo nào vẻ mặt của Iron Axe sẽ khó coi như vậy .

Anna từng thấy cảnh tượng trong doanh trại thương binh, những binh sĩ cả người đầy máu bị xếp nằm thành một hàng trên mặt đất, trong không khí toàn mùi tanh nồng của máu tươi và tiếng rên đau đớn không dứt. Với ma lực của Nanawa là hoàn toàn không thể trị lành được hết cho tất cả mọi người. Những người bị trọng thương như đứt tay đứt chân, vỡ nội tạng thì một ngày nhiều lắm thì trị khỏi hẳn được có năm, sáu người thôi. Vì vậy muốn cứu trị được càng nhiều người hơn, thì nhất định phải tiết kiếm ma lực, chỉ sử dụng ở bộ vị quan trọng nhất thôi.

Ví dụ như thương binh ngực phổi bị đâm thủng, ruột bị rách thì nàng cũng chỉ giúp khép lại miệng vết thương trí mạng trên khí quan thôi. Những người không nghiêm trọng thì sau khi cho uống nước tinh lọc thì sẽ do đội chữa bệnh chịu trách nhiệm khâu lại vết thương; người bị nghiêm trọng thì để vết thương mở a, đợi đến hôm sau lại chữa trị tiếp. Trong khoảng thời gian này phải dựa vào An Miên Quyết và thuốc nước mà Winter Flower điều chế đỡ đau đớn, còn về chuyện liệu ai cũng có thể sống được tới ngày hôm sau hay không, hoặc là dược vật có khả năng sản sinh ra tính gây nghiện như Aquadream hay không, thì đó đã không phải vấn đề mà đội chữa bệnh lo được nữa rồi.

Trong hoàn cảnh bị đè nén, muốn phân phối ma lực đến bộ phận cần cứu chữa gấp một cách chính xác, cũng không phải một chuyện dễ dàng. Rất khó để tưởng tượng, cô gái đã từng đọc sách viết chữ với nàng, cứ thấy máu là choáng kia đã trưởng thành tới vậy.

- Ta sẽ kể lại với bệ hạ Roland, sẽ cố thuyết phục Hầu tước Speer của Fallendragon Ridge tới tiền tuyến trợ giúp.

Anna chậm rãi trả lời:

- Nếu như có thêm nàng thì đội chữa bệnh sẽ cứu được thêm nhiều người hơn. Đúng rồi, rốt cuộc ma quỷ tới gần doanh địa mà không có tí động tĩnh gì hết bằng cách nào thế?

- Ta nghĩ… Chắc là kẻ địch đã lợi dùng góc mù của đôi mắt ma lực.

Sylvia trông có hơi uể oải:

- Lúc trước bọn chúng phái Khủng Thú điều tra ra e là để dò xét thử phạm vi điều tra của ta, mà ta thì lại không hề phát hiện ra điểm này…

- Chúng ta vốn nén nghĩ đến sớm mới phải.

Akesha tự trách nói:

- Sau trận chiến dốc Northbound, ma quỷ liền đã nhận ra sự tồn tại của Sylvia. Những con Khủng Thú kia thông qua phản ứng canh gác của chúng ta, đoán được khoảng cách sơ sơ của đôi mắt ma lực. Sau tụ tập ở biên giới xa nhất trong tầm nhìn của đôi mắt ma lực, rồi nhân lúc vào đêm đánh lén chúng ta. Thời gian bọn chúng lựa chọn đúng vào lúc ga tháp số một vừa khởi công, cũng là lúc phòng ngự của nơi đóng quân yếu kém nhất.

- Nói thì nói thế, nhưng đó cũng không phải lỗi của ai cả.

Dawn an ủi:

- Muốn giấu kẻ địch, trừ phi cố ý coi như không thấy Khủng Thú tới gần. Nhưng điều này vốn là trái với những gì trong lúc huấn luyện bình thường, dù cho biết trước kẻ địch sẽ làm thế thì cũng rất khó làm mấy ngàn binh lính và đông đảo công nhân bình thường ngụy trang kín kẽ không sơ hở gì được. Nói một khác, sớm muộn gì thì kẻ địch cũng sẽ thám thính được khoảng cách này, cho dù bọn chúng không mai phục ở ga tháp số một, thì chũng cũng sẽ ở đứng chờ chúng ta ga tháp số hai, ga tháp số ba.

- Nếu như ta nhớ không lầm, tầm bắn của nhện quỷ rơi vào khoảng hai đến ba km, hơn nữa tốc độ bò chậm chạp, thời gian bò từ ngoài phạm vi nhìn của Sylvia đến khi nơi này rơi vào tầm bắn của nó cũng không phải là ngắn, chẳng nhẽ không bị phát hiện chỉ vì may mắn sao?

Anna thấy khó hiểu, nói:

- Ta không hiểu rõ lắm về việc hành quân đánh giặc, nếu có nói gì sai thì kính xin bỏ qua cho. Đệ Nhất Quân có cách điều tra của chính mình mà đúng không? Ví dụ như những khinh khí cầu bay lên trong nơi đóng quân ấy.

- Ngươi quan sát thật là tỉ mỉ, điện hạ.

Iron Axe vỗ ngực nói:

- Nói một cách đơn giản thì, tình báo thời chiến của Đệ Nhất Quân bắt nguồn từ ba tàng, ngoài Sylvia, Lightning và tiểu thư Macy thì tầng cuối cùng là chính bản thân quân đội. Nhưng đối mặt ma quỷ, tầng tình báo này chỉ có thể dùng làm bổ sung và phó nhu cầu bức thiết thôi.

Sau khi nghe xong lời giải thích của tổng chỉ huy, cuối cùng Anna cũng hiểu sơ sơ về hệ thống tình báo của Đệ Nhất Quân có. Ở trong cuộc chiến thống nhất Vương quốc Greyfort, hệ thống này không hề có sơ suất gì, nhưng khi đối thủ đổi thành ma quỷ thì một sự chênh lệch rất khó đền bù đã hiện ra trước mắt quân đội.

Đó chính là, dù là chạy bằng hai chân hay bốn chân thì đều không đọ được với đôi cánh của Khủng Thú.

Điều này có nghĩa khi đã đi vượt một khoảng cách an toàn thì người điều tra hoàn toàn là có đi không có về, đừng nói truyền tin tức về, đến việc giữ lại được tính mạng cũng là hy vọng xa vời. Khủng Thú có thể ẩn núp trong tầng mây, có thể hành động bất cứ lúc nào ấy sẽ chiếm được ưu thế tuyệt đối, cộng thêm địa thế bằng phẳng của bình nguyên màu mỡ, thì gần như là diều hâu săn gà con rồi.

Điều này đã khiến cho tầng tình báo thứ ba bị thu hẹp lại rất nhiều, thậm chí đều phụ trợ cho Sylvia cũng không được. Ma quỷ bay có thể tiến vào phạm vi điều tra của đôi mắt ma lực, săn giết những binh sinh ở vòng ngoài bất cứ lúc nào, mà bên ta thì lại hoàn toàn không có năng lực cứu viện.

Trong đầu Anna chợt có một từ hiện lên.

Một từ mà Roland thường nhắc tới, cũng trông khá là phức tạp.

Quyền làm chủ trên không.

Chỉ có phe có quyền làm chủ trên không thì mới nắm thật sự nắm giữ được quyền chủ động trong chiến tranh.

Ngoài từ đó thì hắn còn nói những thứ khó hiểu khác nữa, ví dụ như Trừ lần đó ra, hắn còn sẽ nói ra một chút ý tứ hàm xúc không rõ lời nói, ví dụ như Dải Lụa Đen, Akiyama gì gì đó…

Anna lắc đầu, thôi nghĩ về những vấn đề lặt vặt này:

- Nếu dựa theo cách giải thích này thì lúc ấy nhện quỷ đã tiến vào phạm vi cảnh giới của tầng thứ ba mới đúng… Là vì do ban đêm sao?

- Phạm vi nhìn ban đêm không tốt, nhưng đó chỉ là một trong những nguyên nhân thôi, điện hạ.

Người trả lời nàng là Ferlin Syrte:

- Căn cứ phân tích của bộ Tham mưu… E những quái vật dị dạng kia đã mai phục chúng ta từ đầu rồi.

Anna kinh ngạc trợn tròn mắt:

- Ý của ngươi là… Bọn chúng đã núp sẵn ở dưới đất trước lộ tuyến của chúng ta ư?

- Đúng thế, có thế thì mới giải thích được, vì sao những con quái vật to lớn kia lại có thể lặng lẽ xuất hiện ở trong tầm bắn của chúng ta.

Sắc mặt của Fillin trầm trọng, nói:

- Ta đã hỏi tiểu thư Sylvia, nhìn xuyên qua chướng ngại vật làm ma lực tiểu hao rất lớn, với lại phạm vi nhìn cũng sẽ giảm một mảng lớn. Thiết nghĩ, những con Khủng Thú ngoài thử dò xét thì chúng nó cũng đang thu hút sự chú ý của tiểu thư Sylvia, chỉ cần nàng luôn giám thị bầu trời thì sẽ không còn ma lực để chú ý tới sự biến hóa dưới nền đất nữa.

Thế nên ma quỷ mới có thể tấn công các góc của nơi đóng quân chính xác như vậy ở trong màn đêm sao?

Nếu như là mai phục trong âm thầm từ trước như thế, thì quả thật độ khó sẽ giảm xuống rất nhiều, còn tấm màn đen mà Sylvia thấy ấy, chắc cũng không phải dùng để che giấu phương vị, mà là dùng để che đậy cho nhện quỷ chui ra từ dưới mặt đất.

Kẻ địch không những có phản ứng nhanh chóng với phương thức tác chiến và ý đồ của Đệ Nhất Quân, song cũng tinh thông phương pháp vận dụng một cách dị thường, nghĩ thấy bản thân phải chiến đấu với một đối thủ như thế, quả thật là làm cho người ta cảm thấy khó giải quyết vô cùng.

Thảo nào bầu không khí ở bộ chỉ huy nặng nề như thế.

Nếu cứ tiếp tục như vậy thì cũng không phải là cách.

Nhưng nếu Roland ở chỗ này, thì hắn sẽ làm thế nào?

Anna đang muốn khích lệ mọi người mấy câu, thì bỗng nhiên Edith cười khanh khách.

- Sao thế, rõ ràng là một cuộc đại thắng, sao trông các ngươi cứ như phải nếm mùi thất bại vậy?

Nàng nhún vai:

- Chẳng nhẽ ta vào nhầm phòng rồi?

Bình Luận (0)
Comment