Kết nối với cõi tâm trí là một việc cực kỳ hao tâm tốn sức.
Nếu muốn dùng từ để hình dung thì sẽ là nóng rực và hỗn loạn.
Cảm giác nóng rực là do ma lực —— Mặc dù nó là nguồn gốc của hết thảy lực lượng, điểm cuối mà vạn vật theo đổi, cũng là cơ sở làm cõi tâm trí tồn tại, nhưng trước khi thăng được lên bước đó thì bất kỳ thứ gì tới gần nó đều sẽ bị tiêu diệt.
Mà sự hỗn loạn thì lại đến từ chính ý thức của bản thân.
Ma lực thức tỉnh tới một trình độ nhất định thì sẽ để lại ấn ký trên ngọn nguồn theo bản năng.
Vô số ý thức hội tụ ở đây, giống như nước biển bao phủ mặt đất vậy, có phần chìm xuống cuối, rất khó truy nguyên; nhưng cũng có phần nổi, trôi nổi lềnh bềnh.
Sự khác nhau của hai phần này là ở chính bản thân ý thức có phát hiện được điều này hay không.
Đây cũng là một trong đặc thù để phân chia cấp thấp và cấp cao.
Phần chìm xuống chính là vật chết, không có giá trị lợi dụng gì; còn phần nổi thì chứng minh đã từng tới cõi tâm trí, dù chỉ liếc mắt nhìn qua thôi thì cũng sẽ thấy được sự khác nhau về bản chất của chúng với sinh mệnh khác.
Hackzord là người nổi bật trong số đó.
Nó không những đạt được sự công nhận của nguồn gốc ma lực, mà còn nắm giữ năng lực chủ động kết nối với cõi tâm trí.
Năng lực này khiến nó có thể chủ động tìm kiếm những thông tin có giá trị.
Nhưng loại chuyện này cũng không thể làm thường xuyên.
Các ý thức luôn ảnh hưởng tới lẫn nhau, ở lại thời gian dài thì sẽ rất dễ bị tiêm nhiễm; cộng thêm hành động ở bên trong cõi tâm trí cứ giống như xuyên qua dòng loạn lưu vậy, chỉ cần có hơi không cẩn thận thôi thì sẽ bị lạc hướng. Những đồng loại sau khi vào cõi tâm trí rồi một đi không trở lại cũng không phải là số ít, nó cũng không muốn giẫm vào vết xe đổ này.
Gạt qua hai điều đó thì nguyên nhân chủ yếu là Hackzord không thích nơi này.
Dù có cao cấp tới đâu thì phần nổi cũng sẽ chỉ là tạm thời.
Mất đi chủ thể chịu tải, thì sớm muộn gì ý thức cũng sẽ chìm vào trong nguồn gốc ma lực, chỗ trống tầng trên sẽ được thể mới thức tỉnh thay thế, cảnh tượng ấy đã nhắc nhở nó trạng thái này không phải vĩnh viễn, nếu không lên cấp hoàn toàn thì nó cũng sẽ có khả năng biến mất. Cảm nhận được nguồn ý thức cuồn cuộn, nó như thấy được sự tiêu tan của chính bản thân nó vậy, điều đó làm nó rất khó đắm chìm vào trong cảm nhận này.
Đột nhiên, Hackzord phát hiện một khí tức quen thuộc.
Đây là… Kabradhabi?
Nó cảm thấy hơi kinh ngạc.
Sao đối phương lại trở nên yếu như vậy? Quả thực giống như sắp tan biến tới nơi vậy.
Cho dù những con sâu kia có giết chết nó thì nó cũng sẽ không trở thành thế này—— Chìm đáy thì chìm đáy, nhưng đó cũng là ý thức của một kẻ thăng cấp, là dũng sĩ Thống soái quân tuyến Tây, tử vong cũng sẽ không làm ý thức của nó tiêu tán, cũng nên đủ cho nó tìm kiếm mới đúng.
Mà Kabradhabi trước mắt… Không những có chênh lệch lớn với kẻ thăng cấp, thậm chí còn kém cả một con sâu nữa. Ấy nhưng với chút ma lực cỏn con mà nó còn giữ được này là hoàn toàn không thể vào được cõi tâm trí mới đúng chứ.
Hackzord tưởng tượng ra bản thân vươn ra hai tay vốn không tồn tại, từ từ túm lấy ý thức này.
- Chúa tể bầu trời đại nhân.
Sau đó có một âm thanh đánh thức nó từ trong cõi tâm trí:
- Vương đang triệu hoán ngươi.
Nó quay đầu lại nhìn thị vệ:
- Ta biết rồi, ngươi đi xuống đi.
- Vâng.
Hackzord buông mảnh nhỏ truyền thừa còn đang tản ra ánh sáng đỏ yếu ớt ra, bay về phía đỉnh của tháp Birth.
Kể từ sau khi nhận được một phần truyền thừa văn minh, sự nghiên cứu của bọn nó về ma lực đột nhiên tăng mạnh, đặc biệt là sự xuất hiện của thể cộng sinh, làm bọn họ dần thoát khỏi sự lệ thuộc vào ma thạch. Đến tháp Birth, cũng có thêm rất nhiều năng lực mà lúc trước không tồn tại—— Ví dụ như hiệu quả khuếch đại ma lực, lại như cộng hưởng với những tháp Birth khác.
Đặc biệt là những cộng hưởng đó, khiến cho đại quân phân tán ở khắp nơi có thể trực tiếp nói chuyện với Vương.
Sương mù trên đỉnh tháp là dày nhất, loại cảm giác ẩm ướt này đã xua tan sự khó chịu khi kết nối với cõi tâm trí, Hackzord đưa tay đặt lên thân tháp, tập trung tinh thần.
- Chúa tể bầu trời đã tới theo sự triệu hoán của ngươi, Vương của ta.
- Kế hoạch thực hiện tới đâu rồi?
Giọng của Vương vang lên ầm ầm:
- Thời gian còn lại đã không còn bao lâu nữa.
- Là Sky-sea Realm lại có dị động sao?
N0 hỏi theo bản năng.
- Đúng thế, hơn nữa quy mô vô cùng lớn, kiến nghị tránh né trước chiếm đa số. Suy cho cùng thì Thần của Thần sắp hoàn thành tới nơi rồi, đợi sau khi nó khởi động thì tình thế chỉ thủ chớ không công sẽ bị đảo ngược hoàn toàn.
Thần của Thần !
Hackzord thấy chấn động trong lòng.
Tạo vật cuối cùng trong truyền thuyết, cuối cùng… Sắp được thực hiện rồi sao?
Thoát khỏi sự hạn chế của mạch khoáng ma thạch, đi lại tự do có thể tới bất kỳ ngóc ngách nào của thế giới. Đây là mục tiêu mà vô số đồng loại đều khao khát, hiện giờ nó đã gần ngay trước mắt rồi.
Đúng như cái tên của nó, đây vừa là sự ban ơn của Thần, và cũng tượng trưng cho bọn nó đã tới gần nguồn gốc ma lực hơn.
Chúa tể bầu trời bày tỏ sự sùng kính của bản thân với Vương bằng ý thức của nó.
- Vậy thì câu trả lời của ngươi đâu?
- Tuyến Tây gặp phải chút biến cố.
Hackzord vốn định đáp hết thảy đều thuận lợi, Vương đã thừa nhận áp lực từ Sky-sea Realm, nó không nên lại làm Vương có thêm phiền phức gì nữa. Nhưng sự trung thành của nó với Vương cũng là tuyệt đối, tự tiện làm chủ thay Vương cũng không phải là chuyện nó nên làm:
- Thống soái của ta báo cáo, những…
Nó dừng một chút, cuối cùng vẫn quyết định sử dụng danh xưng chính thức —— Đây cũng là tự xưng mà bọn nó trước kia dùng:
- Những khách quan nhân loại kia đã có sự thay đổi lớn so với bốn trăm năm về trước, đặc biệt là ở trên phương thức tác chiến. Quân tiên phong đã gặp bị tổn thất một chút, nhưng cũng sẽ không tạo ra ảnh hưởng với kế hoạch.
Sau khi nghe xong hồi báo, Vương im lặng một hồi:
- Là kết quả của tiến hóa sao?
- Không liên quan tới tiến hóa, trông giống vận dụng với đồ vật và nguyên tố tự nhiên hơn —— Ví dụ như lửa mà chúng ta không ưa.
- Còn chẳng phải ma lực?
- Đúng là như thế, Thống soái của ta vốn định bắt sống nhân loại trở về, rồi lại tước đoạt thêm mấy hiện vật vũ khí giống như trước kia, nhưng đáng tiếc là không thành công.
Hackzord nói:
- Nó đề nghị ta phái thêm một phần binh lực cho tuyến Tây, hoặc là tới tra rõ ràng nguyên nhân thông qua cõi tâm trí.
- Có tên thăng cấp rơi vào trong tay nhân loại à?
Vương thấy có hơi không vui, nói:
- Mặc dù kể từ sau khi quá trình thăng cấp trở nên dễ dàng hơn rất nhiều, thì ta đã lường trước được kiểu gì cũng sẽ có một ngày như thế, nhưng thế này thì nhanh quá. Ta nhớ Thống soái tuyến Tây là thuộc hạ vừa ý nhất của ngươi, còn có danh hiệu tướng lĩnh thiên tài, ngươi chắc nó không thất trách chứ?
Hackzord vội vàng cúi đầu.
- Kết quả thì sao?
- Không phát hiện được gì, ma lực của nó đã gần như tan hết, ở trong trạng thái như vậy thì ta không thể biết được chi tiết cụ thế gì.
Nó do dự:
- Nhưng…
- Nhưng cái gì?
- Lúc ta chạm vào ý thức thì thấy được ngọn lửa sáng vô cùng… Chắc là ảo giác.
- Nếu quả thật là ngọn lửa, vậy thì cũng không cần lo.
Vương trả lời:
- Mặc dù chúng ta rất ít sử dụng nó, nhưng lại hiểu quá rõ về nó rồi, huống hồ thứ học được từ trên người nhân loại đã sớm là lịch sử rồi. Còn yêu cầu đầu tiên kia của thuộc hạ ngươi, ta từ chối thay ngươi. Tấn công Sky-sea Realm mới là trọng điểm, ta không thể nào điều động nhiều quân hơn cho ngươi được, ngươi cũng không thể điều hết binh lính hiện có ra rồi để nội bộ trống không được —— Đừng quên, mảnh vỡ truyền thừa liên quan đến đến sự thăng cấp của tộc đàn hiện này do ngươi bảo quản!
- Ta đã rõ.
- Tốt lắm, bảo đảm kế hoạch không có sơ hở cho đến khi Thần của Thần xuất động, chúng ta chắc chắn sẽ lấy được thắng lợi cuối cùng.
Giọng của Vương dần biến mất trong đầu Hackzord.