Ngày hôm sau sau khi cử hành tang lễ, một tin tức truyền đến từ thành Neverwinter khiến đội xây dựng ở tiền tuyến cả sôi trào lên.
Bệ hạ Roland chuẩn bị cho bọn họ một buổi thăm viếng, tất cả công nhân đã công tác có kỳ hạn đủ ba tháng, đều sẽ có một ngày nghỉ có lương, hơn nữa đến lúc đó người nhà có quan hệ thân cận với bản thân sẽ từ thành thành Neverwinter tới trạm cuối cùng ở rừng rậm Dodge, ở chung với bọn họ hết một ngày quý giá.
Lệnh chính phủ khéo hiểu lòng người như thế khiến cho mọi người cảm kích không thôi, tin tức vừa đến, âm thanh hô to Quốc vương vạn tuế đâu đâu cũng có, rồi sau đó bọn họ càng hăng say làm việc hơn.
Snake Tooth cũng là một thành viên trong đó.
Trên thực tế khi đốc công tìm tới hắn, nhìn vào tờ danh sách liên lạc ấy, hắn thậm chí còn không dám tin vào hai mắt của mình.
Hàng cuối cùng trong danh sách thuộc về hắn ấy, cái tên White Paper làm hắn gần như đờ đẫn.
- Ê, rốt cuộc ngươi có đồng ý với sắp xếp này không thế?
Snake Tooth vẫn còn nhớ rõ ràng lúc đó đốc công không nhịn được thúc giục, hoặc là nói, mỗi một chi tiết từ lúc thấy danh sách đến lúc ký xuống tên, hắn đều nhớ rất kỹ, mỗi lần nhớ lại thì đều không tự chủ được nhếch mép cười.Phải nói trước, nếu ngươi có dị nghị thì có thể điền một cái tên khác, bên phía phòng hành chính sẽ lại hỏi thăm tiếp, nếu đối phương từ chối thì ngày nghỉ sẽ bị hủy bỏ.
Bắt nguồn từ nguyên nhân muốn bớt việc, đốc công hiển nhiên hy vọng danh sách có thể một lần là thông qua, nhưng Snake Tooth biết, lúc đó đối phương cũng không biết tâm trạng giây phút ấy của hắn là thế nào.
Đừng nói là dị nghị, hắn vui tới mức muốn ôm vị quan viên ở phòng hành chính đã lập ra bản danh sách này thơm hắn một cái.
- Ta đồng ý, đồng ý một trăm phần trăm!
- Gì thế trời, nếu đồng ý thì nói sớm chứ, cứ ngẩn người ra như kẻ ngốc ấy.
Đốc công liếc mắt nhìn hắn một cái, chờ hắn ký xong thì đi tìm người tiếp theo luôn.
Mà Snake Tooth thì ở lại tại nguyên chỗ, hắn nhìn bàn tay cầm bút lông của mình ngẩn người một hồi lâu.
Cho tới bây giờ, hắn vẫn còn cảm giác “Nếu như đây là một giấc mộng thì xin đừng làm ta tỉnh lại”
Khác với lúc tình cờ nhìn thấy bóng dáng của White Paper ở thành Neverwinter —— Hắn không dám tiến lên chào hỏi, là bởi vì sợ bị cự tuyệt, hiện giờ đối phương đã là một thành viên của Liên minh Phù Thủy, hơn nữa cách ăn mặc và khí sắc đều không còn giống cô bé gầy yếu của quá khứ nữa rồi. Nếu như White Paper không muốn còn quan hệ gì với lũ chuột nhắt như bọn họ nữa thì sự xuất hiện của hắn sẽ chỉ làm cho nàng phiền lòng hơn thôi.
Nhưng tên của White Paper xuất hiện ở trên danh sách, thì có nghĩa là phòng hành chính đã hỏi ý kiến của nàng rồi, mà nàng cũng đồng ý tới thăm.
Một màn mà hắn lo nhất đã không xảy ra, hơn nữa có một lần được chung đụng với nàng, đối Snake Tooth, không có chuyện gì làm cho người ta vui mừng hơn thế này nữa!
Trong mấy ngày kế tiếp, hắn cũng chờ đợi ở trong trạng thái vội vàng và kích động.
Bởi vì nhân số tới thăm đông đảo nên, mà khả năng vận chuyển của xe lửa có hạn, ngoài hàng hóa thì cơ bản chỉ chở được hơn một trăm người, vì vậy mặc dù ở trong danh sách nhóm đầu tiên được thăm, nhưng đợi tới khi ngày đó đến thì đã là một tuần sau.
- Tiểu tử, hôm nay đến phiên ngươi à?
- Ăn mặc sạch sẽ như thế, là cô gái à?
- Buổi tối đừng quên thời gian nha!
Snake Tooth đỏ mặt chạy ra cửa trong những tiếng chọc cười hài hước của các nhân viên tạp vụ cùng phòng.
Cho đến khi cầm bảng tên đi lên xe lửa thì hắn mới thở dài nhẹ nhõm —— Dù có thế nào, thì cách lúc hắn được thấy White Paper chỉ còn lại có hai tiếng đồng hồ cuối cùng.
Trong xe có người không ngừng đọc những hạng mục cần phải chú ý khi thăm, ví dụ như không được tự tiện rời khỏi phạm vi cảnh giới của trạm cuối cùng ở rừng rậm, gặp mặt trễ nhất là sau tám giờ, không được vượt qua thời gian quy định, khi xuất hiện khẩn cấp tình huống thì phải ngay lập tức làm theo chỉ thị của Đệ Nhất Quân v.v… Nhưng Snake Tooth sớm được nghe người khác kể quá nhiều lần rồi, giờ hắn đã thuộc làu luôn rồi còn đâu.
Tiếng còi hơi kêu lên một tiếng dài, cuối cùng xe lửa cũng dần dần dừng ở sân ga của trạm ga cuối cùng rừng rậm Dodge.
- Xuống xe hết đi, xếp thành hàng, đừng có chen chúc!
Nhân viên của trạm xe chạy qua chạy lại hô lớn:
- Đây không phải mua thức ăn, không thiếu phần của các ngươi đâu!
Trong đám người vang lên một tràng cười vang.
Snake Tooth lại cảm thấy tim của bản thân đập thình thịch cả lên.
Càng kiềm chế thì càng bộc phát mãnh liệt.
Hắn đã tưởng tượng tới vô số cảnh tượng gặp mặt ở trong đầu, cũng đã tập thử nhiều lần cho lần gặp mặt này. Nhưng thật sự tới khoảnh khắc ấy thì hắn vẫn cảm thấy miệng đắng lưỡi khô, vụng về như một con chim bồ câu mập mạp.
Song khi bóng dáng xinh đẹp kai xuất hiện ở trước mặt hắn thật, Snake Tooth phát hiện những gì hắn đã chuẩn bị sẵn trong đầu đều biến mất không thấy bóng dáng tăm hơi, ngoài cười ngây ngô thì hắn cũng không nói được câu nào.
- Hóa ra ngươi ở khu Neverwinter, thật sự là quá tốt rồi!
Cô bé cười chạy chậm tới, bắt lấy tay của hắn. Nàng không hề do dự, cũng không ghét bỏ, khoảng thời gian xa cách hai năm đều tan đi theo nụ cười ấy, tất cả như thể đã trở thành quá khứ rồi vậy.
Một khắc kia, Snake Tooth cảm thấy bản thân tới thành Neverwinter quả là một lựa chọn vô cùng chính xác.
…
- Thế nên, ngươi đã tới đây sau khi khu Epic bị thu phục không lâu?
Hai người sóng vai đi lại ở trên con đường mòn trong rừng rậm, khác với doanh địa ồn ào nhộn nhịp, nơi này yên tĩnh hơn nhiều, và cũng càng có không gian riêng tư hơn. Nàng hồi lâu không gặp như có vô số điều muốn nói, giống như muốn lấp đầy hết những khoảng trống trong thời gian qua, mà Snake Tooth thì hỏi gì đáp nấy, hai người bây giờ giống một đôi bạn hơn là lão đại và người hầu trước kia.
- Ừ, tổ chức con chuột bị tiêu diệt triệt để, trên quảng trường cũng phát rất nhiều lời chiêu mộ công việc, nếu như còn sống như trước kia nữa thì sớm muộn gì cũng xong đời.
Snake Tooth gật đầu:
- Ta và Tiger Claw bàn bạc với nhau xong thì lập tức tới Neverwinter, cũng là công việc nhưng thù lao ở bên này cao hơn chút, hơn nữa…
Hơn nữa có thể ngươi gần hơn một chút. Nhưng những lời này chỉ lướt thoáng qua trong lòng hắn, hắn không nói ra.
- Thảo nào ta không tìm được các ngươi, hóa ra các ngươi đã không ở đó nữa rồi.
White Paper cảm khái nói.
- Sau đó ngươi… Về Epic ư?
- Sai người tới thôi.
Cô bé chậm rãi nói:
- Sau khi biết được cả góc cảng tối đều bị dỡ bỏ, thì ta nghĩ đám các ngươi đã rời khỏi Tây cảnh.
- Thì ra là… Là vậy.
- Nhưng nếu ngươi đã tới Neverwinter, thế sao không đi tìm ta?
White Paper hỏi ngược lại.
- Ách, cái này —— Nói ra thì rất dài dòng.
Snake Tooth ho khan:
- Lúc ấy ta và Tiger Claw hai bàn tay trắng, vì muốn có một chỗ ở cố định nên ngày nào cũng bận đầu tắt mặt tối nên quên mất.
Mượn cái cớ này đến hắn cũng thấy vụng về, quên tận hai năm thế thì khác gì với không nhớ gì luôn đâu? Nhưng ngay cả chính hắn cũng cảm thấy vụng về, một quên chính là hai năm, kia và căn bản không nhớ rõ có cái gì khác nhau? Nhưng loại chuyển đáng xấu hổ khi ngại không qua chào hỏi nên cố tình tránh né này tuyệt đối không thể nói ra.
May mà White Paper cũng không tra cứu:
- Ta cũng vậy, vừa tới đến thành Neverwinter thì cũng lúng túng loay hoay. Giúp đội xây dựng tăng nhanh tốc độ nước bùn đọng lại này, làm trợ thủ cho Akesha đại nhân này, còn có tới nhà máy hóa chất hỗ trợ chế tạo đủ thứ ly kỳ cổ quái nữa.
Nàng bẻ ngón tay nói:
- Bệ hạ nói năng lực của ta có thể tăng nhanh quá trình phản ứng, nâng cao mức liên kết hóa học, ta thấy rất tò mò sao hắn lại biết được những thứ đó luôn ấy —— Dựa theo cách nói ở trên sách, những hạt kia còn nhỏ hơn hạt mè rất nhiều nữa kìa. Ngươi có tưởng tượng được không? Nếu như coi nguyên tử lớn như sân khấu kịch, trung tâm của nó còn không to nổi bằng một quả hạch đào nữa…
Nghe mấy lời mà bản thân chẳng hề hiểu gì ấy, Snake Tooth chỉ đành gật đầu hùa theo, khoảnh khắc ấy, hắn quả thật cảm nhận được sự thay đổi của đối phương, cùng với sự khác biệt giữa hai người. Nhưng càng nhiều là, ánh mắt của hắn nhìn chăm chú vào mỗi một cái nhăn mày một nụ cười của đối phương —— Ánh mắt lấp lánh ấy, còn lông mi cong vút kia, còn cả chóp mũi nhỏ xinh kia, đôi môi khép mở… Tất cả đều đều hấp dẫn người khác.
Hắn cảm thấy trong lòng mình có một loại xúc động nhộn nhạo.
- Đúng rồi.
Sau khi nói xong kinh nghiệm của mình thì White Paper đổi đề tài:
- Sau khi biết ngươi đang ở Neverwinter thì ta đã nhờ ủy thác cô Scroll giúp tra xét hồ sơ, thì phát hiện đám Aoi cũng tới. Tốt thật đó, sau này mọi người có thể họp mặt thường xuyên rồi ——
Snake Tooth cũng không nghe lọt được những câu sau đó, giờ phút này tâm trí hắn đã bị một ý nghĩ chiếm trọn rồi.
Cho nên hắn nói ý nghĩ ấy ra.
- Ta thích ngươi, White Paper!
Sau khi thốt lên thì hắn mới ý thức được bản thân đang làm gì.
Một cảm giác hồi hộp khó nói lên lời chợt quấn chặt lấy thân thể hắn, đến cả trái tim của hắn cũng bị nó thít lại.
Lúc ấy, Snake Tooth thậm chí thấy hối hận về sự xúc động nhất thời của mình.
Nhưng điều nằm ngoài dự tính của hắn là, hắn rất nhanh đã nhận được đáp lại.
White Paper nở nụ cười:
- Ta cũng thích ngươi, và cả mọi người nữa.