Thả Nữ Phù Thủy Kia Ra (Bản Dịch Full)

Chương 1102

Chương 1102
Chương 1102

- Tổng hợp lại tin tình báo hiện đang có, kết luận của bộ tham mưu đại khái chính là như thế——

Edith gõ lên mặt bàn nói:

- Lần phóng hỏa này rất có thể là một kế dương đông kích tây.

- Dương đông kích tây?

Iron Axe trầm ngâm nói:

- Ngươi đang nói mục tiêu của đối phương không phải vì chặt đứt đường tiếp viện của quân ta sao?

- Ma quỷ đúng là muốn thế, nhưng chúng nó không làm được.

Edith chỉ lên trên bản đồ:

- Xuất phát từ phế tích Taquila đến rừng rậm ga cuối cùng ở phương Bắc, khoảng cách này còn dài hơn cả đường sắt trên đồng bằng, đã vượt trên năm trăm kilomet. Chúng nó phải mang theo bao nhiêu Red Mist mới có thể đi bộ tới khu phóng hỏa và mai phục chứ? Ta nghĩ các đồng nghiệp của Taquila cũng vô cùng rõ ràng một điểm này mới đúng.

- Nếu không thành lập lên “Đường máu”, lại không có trạm tiền đồn, đại quân không thể chống đỡ nổi mặt trận dài như vậy.

Đại biểu của Taquila Phyllis dừng lại một chút:

- Dựa theo kinh nghiệm trước kia, chừng năm trăm người đã là cực hạn của ma quỷ rồi.

- Mà ga cuối cùng ở rừng rậm lại là một nơi thường trú của tòa công sự đầy đủ phòng ngự, nói là cứ điểm cỡ nhỏ đều không hề đủ.

Edith nói tiếp:

- Từ trước kia rất sớm bệ hạ đã sớm làm ra dự án liên quan, một khi kẻ địch phóng hỏa đốt rừng, tiểu thư Foliage sẽ chế tạo ra một vành đai cách ly đủ an toàn, ngăn cách lửa lớn ở bên ngoài ga tháp. Vành đai cách ly này đồng thời cũng là một sân bắn tự nhiên, không có che chắn, không có che giấu, ma quỷ định xông qua lưới hỏa lực do vài tòa lô cốt cấu thành, năm trăm tên không khác gì chịu chết cả.

- Nếu như lùi lại một bước, giả thiết chúng nó thật sự có biện pháp ở dưới tình huống chặt đứt đường tiếp tế đưa được đại quân vào trong rừng rậm Dodge, như vậy phóng hỏa ngược lại thành để lộ ra hành động của mình.

Dawn bổ sung thêm:

- Đợi đến đêm khuya trực tiếp phát động tập kích, hiệu quả có khả năng còn tốt hơn một chút—— Dù sao bản thân rừng rậm chính là một kiểu che giấu rồi, trước khi chưa tiến vào lĩnh vực do đại nhân Foliage nắm trong tay, chúng nó rất dễ dàng che giấu được hành động của mình.

- Có đạo lý…

Iron Axe gật gật đầu:

- Nhưng mà ở tiền tuyến cho dù là Sylvia hay là Lightning và Macy đều không phát hiện ra được tung tích của ma quỷ —— nếu như chúng nó lại định tấn công ga tháp số một, hiện giờ mới bắt đầu chỉ sợ đã hơi trễ rồi.

- Đây chính là câu đố mà chúng ta chưa giải được, có lẽ kẻ địch nghĩ đến phương pháp mới lừa gạt được điều tra, hoặc đưa vũ khí mới mà chúng ta chưa từng thấy vào.

Edith trả lời thẳng thắn:

- Nhưng kế dương đông kích tây không phải nhất định cần có một đông một tây mới được.

- Ý của ngươi là… ga tháp số không sao?

- Tất cả điều tra trọng điểm hiện giờ của chúng ta đều ở phía trước khi xây dựng đường sắt, cho nên không loại trừ một khả năng này.

- Nhưng mà cách tiền tuyến càng xa, binh lực mà ma quỷ có thể bỏ vào càng có hạn.

Iron Axe như có đăm chiêu.

- Chính là đạo lý này.

Edith khẳng định nói.

- Ta hiểu rồi.

Tổng chỉ huy im lặng một lúc sau đó hạ lệnh:

- Chờ vương hậu điện hạ an toàn trở về rồi, để Black River số một đi đến ga tháp số không, số hai thì đi giữa ga tháp số không và số một. Quân đội còn lại giữ nguyên bất động, trạng thái canh phòng tăng thêm một bậc, mãi cho đến cảnh báo hủy bỏ. Mặt khác cho dù khả năng ma quỷ phát động tiến công từ phương Bắc rừng rậm không lớn, nhưng lửa lớn vẫn nên nhanh chóng dập tắt thì tốt hơn.

Hắn quay đầu nhìn sang Akesha:

- Việc này có thể nhờ cậy các ngươi không?

- Yên tâm, chúng ta sẽ làm hết sức.

Phù thủy băng đáp lại.

- Rất tốt. Điều tra tiền tuyến vẫn không hề thay đổi, phương hướng phòng ngự chính vẫn là mặt trận Taquila. Tiểu thư Sylvia ——

- Giao cho ta đi.

Sylvia gật gật đầu.

Iron Axe vỗ vỗ tay:

- Lấy tốc độ đẩy mạnh của thế lửa trước mắt đến xem, đại khái tới lúc chạng vạng sẽ đốt tới bên cạnh ga cuối cùng ở rừng rậm, nếu như ma quỷ không biết tiểu thư Foliage có thể dựa vào lực lượng bản thân tách biển lửa ra, như vậy trước khi mặt trời hoàn toàn xuống núi, chắc chính là một khắc chúng nó lộ ra răng nanh. Hiện giờ thời gian chỉ còn chừng một giờ, mọi người hành động đi!

Đứng trên đỉnh vọng gác ở nơi đóng quân, Sylvi cảm thấy gió nhẹ lướt qua hai gò má đã mang theo một chút lạnh lẽo.

Mặt trời chiều đang dần dần chìm vào mặt đất, ánh chiều tà xán lạn chiếu đỏ nửa bầu trời. Trên thảo nguyên rộng rãi giống như đã nhiễm lên ba tầng màu sắc khác nhau, chỗ xa nhất là màu vàng, như ánh sáng mặt trời; trong đỏ mang xanh gần hơn một chút, thêm với dưới nền trời làm nổi bật lên, nhìn giống như một biển hoa màu tím. Còn mặt cỏ dưới chân lại được bóng mờ bao trùm, nghiêng về phía màu xanh đen, cũng là màu sắc thuộc riêng về màn đêm.

Chỉ sợ cảnh đẹp như vậy chỉ có thể nhìn thấy được ở “Nơi hoang dã” bát ngát này.

Nhưng mà, nó lại cũng là đồng hồ đếm ngược của chiến tranh đến gần.

Mặt trời hạ xuống thêm một chút, đều có ý nghĩa rằng kẻ địch đã gần bọn họ thêm một bước.

Dưới bối cảnh như vậy, cảnh tượng tự nhiên lại động lòng người nữa thì cũng mất đi vài phần đẹp đẽ, mà trở nên tiêu điều xơ xác vắng vẻ.

Sylvia nghiêng đầu, nhìn về hướng Tây Nam xa xôi —— cho dù rừng rậm Dodge không nằm trong phạm vi quan sát của đôi mắt ma lực, nhưng nàng vẫn sẽ bớt chút thời gian liếc nhìn vài lần, không nói ra được nguyên nhân là gì, chỉ mơ hồ cảm thấy hơi lo âu.

Hồi tưởng lại, cho dù là phán đoán do bộ tham mưu đưa ra hay là mệnh lệnh do Iron Axe truyền đạt đều không hề có bất cứ điểm nào để soi mói cả, không đến mức giọt nước không lọt, nhưng ít nhât trầm ổn thận trọng. Ma quỷ thiếu sự tiếp viện của Red Mist giống như một sợi dây bị đóng đinh vậy, kéo đến càng dài thì lực lượng lại càng yếu. Nếu thật sự nhằm về phía tháp cuối nơi rừng rậm và ga tháp số không mà đến, quân phòng thủ đóng giữ đủ để chống đỡ được đến khi viện quân đến. Không hề nghi ngờ gì, nơi kẻ địch có thể đưa vào nhiều lực lượng nhất tiến hành công kích vẫn là tuyến đường sắt trước nhất.

Nhưng vì sao… lo âu này lại không xua đi được chứ?

Sylvia lắc đầu, áp chế tạp niệm trong lòng, khi định một lần nữa quét nhìn trận địa tiền tuyến thì nơi khóe mắt đột nhiên xuất hiện một quầng ánh sáng.

Ánh sáng?

Sao có thể chứ ——?

Nàng kinh ngạc trừng lớn mắt, nhìn lại quầng ánh sáng kia —— toàn thân nó đỏ tươi, giống như một ngọn lửa chói mắt, sau khi lọt vào trong tầm nhìn đã cấp tốc di chuyển về phía Nam.

Kỳ quái, là mình hoa mắt sao?

Đôi mắt ma lực thật ra không thể nhìn được đến nơi xa như vậy mới đúng.

Không sai, quả thật không nhìn thấy được —— một mảng lớn màu đen trong tầm mắt đã chứng minh được điểm ấy rồi, sau khi vượt qua phạm vi, con mắt ma lực đã mất đi năng lực quan sát không góc chết, từ đó lùi xuống thành thị giác bình thường. Trong hoàn cảnh ánh sáng nhạt và không ánh sáng, rất khó để phân rõ điểm giao nhau giữa mặt đất với rừng rậm, cơ bản đều hoàn toàn tối đen. Cũng chính như thế nên quầng ánh sáng này mới có thể đặc biệt bắt mắt như vậy.

Nếu như không phải nhìn nhầm, vậy thứ nàng nhìn thấy rốt cuộc là gì ——

Sylvia đột nhiên cảm thấy một luồng khí lạnh đang từ lòng bàn chân dâng lên, dọc theo lưng lên trên, khiến cho nàng không thể kiềm chế được mà run rẩy.

Nàng biết thứ khiến mình lo lắng là gì rồi.

Đó chính là một điểm đã bị mọi người xem nhẹ.

Thứ nàng nhìn thấy là ma lực!

Thêm với còn là ma lực cực kỳ khổng lồ ——

Phạm vi quan sát của con mắt ma lực có hạn là vì nhận hạn chế của bản thân, không cách nào lan rộng ma lực đến chỗ xa hơn. Nhưng khi tồn tại nguồn ma lực cường đại thì dao động sẽ phản chiếu lên trên con mắt ma lực, do đó “Bị” mình nhìn thấy, giống như ánh mặt trời chiếu rọi vào tròng mắt xuyên qua mí mắt mấp máy vậy!

Có thể trực tiếp bị cảm ứng được từ khoảng cách này, ma lực của người đến đây rốt cuộc… đã đến mức độ kinh người cỡ nào rồi!

Ma quỷ nguyền rủa.

Trong lòng Sylvia chỉ còn lại có một cái tên này.

Dị tộc hình người của phế tích Taquila, người chỉ huy của đại quân ma quỷ. Làm tướng soái cho đến bây giờ đều là trung tâm của quân đội, lúc hai quân giao chiến, tướng soái giống như người chấp cờ, lấy ván cờ thắng bại để định thắng thua, hiếm có tình huống kết cục mình trần.

Nhưng bọn hắn lại xem nhẹ chuyện đối phương cũng có một ma quỷ cao giai thực lực cường đại, bản thân có được sức chiến đấu đáng sợ.

Mà giờ khắc này tốc độ di chuyển của điểm đỏ còn đang tăng lên, gần như đã gần gấp ba Macy bay dưới trạng thái Khủng Thú.

Ngay từ mới đầu đối phương đã nhắm vào Foliage mà đến!

- Chạy… chạy mau…

Sylvia không kìm lòng được la lên:

- Chạy mau đi, Foliage!

Bình Luận (0)
Comment