Thả Nữ Phù Thủy Kia Ra (Bản Dịch Full)

Chương 1109

Chương 1109
Chương 1109

Dư dả…

Đối mặt với cách nói khoe khoang phô trương như thế vốn sẽ khiến người ta phải bật cười, hoặc khổ tâm khuyên can một hồi mới đúng. Nhưng trước vẻ vô cùng tự tin của đối phương, Joe lại nghẹn lời không trả lời lại được.

Nhưng việc khó tưởng tượng hơn nữa vẫn còn ở phía sau.

Hắn bị yêu cầu phải toàn lực phối hợp với hành động lần này, nhất định phải đã biết thì phải nói, đã nói thì phải nói hết. Việc này cũng không vượt qua dự kiến ban đầu cho lắm, nếu vua Greyfort đã đồng ý tìm cách cứu viện Feryna, như vậy phải càng hiểu rõ tình huống hiện giờ ở đảo Dagong. Còn bọn họ thì đã từng ẩn náu tận nửa năm trên đảo, tất nhiên là nhóm người quen thuộc với hòn đảo nhất.

Đương nhiên đối phương còn có thể thẩm vấn thêm những việc khác, Joe cũng định khai ra hết, gì mà bí mật của giáo hội, Thần Minh Thánh điển gì đó cũng chẳng quan trọng bằng tính mạng của Feryna. Chỉ cần là những việc mà hắn biết, hắn tình nguyện khai ra hết.

Nhưng sau khi bước vào cabin trên tàu, Joe phát hiện ra bản thân chẳng hiểu gì về Roland Wimbledon —— người đã tranh đấu nhiều năm qua với giáo hội, cuối cùng còn một tay hủy diệt đối thủ cũ Thánh Thành Hermes.

Không phải thẩm vấn thu thập thông tin tình báo, cũng không phải hội nghị tác chiến gì.

Người ngồi bên chiếc bàn dài là đại sư hí kịch đến từ Greyfort —— Chagin Fez.

- Hắn hỏi ngươi chuyện gì thì ngươi cứ trả lời chuyện đó là được.

Sean nói xong câu đó thì lập tức rời khỏi cabin tàu, chỉ để lại Joe với vẻ mặt ngơ ngác, ngờ vực nhìn sang Chagin.

Hồi còn ở Thánh Thành mới, hắn đã từng đi xem buổi diễn lưu động của đoàn kịch Chagin.

Mặc dù thời gian trôi qua đã gần mười năm nhưng ấn tượng trong ký ức nói cho hắn biết rằng ông già trước mắt chính là Chagin người thật.

Rốt cuộc trong đầu vua Greyfort nghĩ cái gì thế không biết?

Người đi thuyền viễn hành cùng không phải quân đội mà lại là đoàn kịch nổi tiếng… đội ngũ này thật sự đang đến cứu người ư?

- Ngồi đi, anh bạn.

Chagin gật đầu chào hỏi với hắn:

- Uống trà hay uống rượu đây?

- Trà… là được rồi ạ.

Một cô gái có gương mặt xinh đẹp nhanh chóng bưng lên một ly trà nóng đặt ở trước mặt hắn.

- Đây là học trò của ta, tiểu thư Roentgen.

- À… cảm ơn.

Joe mờ mịt đáp lễ, nếu như không phải trên tay và trên cổ chân còn đang bị đeo xiềng, hắn gần như sắp cho rằng đây là trong mơ.

- Tại sao ngài lại ở đây?

- Bởi vì một lời hứa hẹn với bệ hạ.

Chagin mỉm cười:

- Vốn dĩ chúng ta nên trò chuyện với nhau trong hoàn cảnh phù hợp hơn nhưng nói kiểu gì bọn họ cũng không đồng ý gỡ còng tay của ngươi ra.

- Không, thế này cũng tốt rồi…

Hắn lẩm bẩm trả lời:

- Ngươi muốn hỏi ta… chuyện gì?

- Chuyện cũ liên quan đến Feryna, và chuyện trước đây của ngươi.

Joe không dám tin, nhìn về phía đối phương:

- Ý ngươi là chuyện… giữa ta và nàng?

- Đúng vậy, các ngươi gia nhập vào giáo hội khi nào, rồi làm thế nào mà quen biết nhau, tại sao nàng lại rơi vào tay Lorenzo, ta muốn biết tất cả.

Chagin chậm rãi trả lời.

- Feryna… Feryna, nàng…

Vừa nhắc đến cái tên này, cảm giác đau quặn liền cuồn cuộn kéo đến. Trước đây hắn luôn cố gắng không nghĩ đến nàng, nhưng ký ức tựa như thủy triều, một khi bắt đầu nhớ đến lại rất khó dừng lại, vừa mới mở miệng là lời nói liền nghẹn lại trong cổ họng, tầm mắt cũng bắt đầu trở nên mơ hồ.

Feryna chỉ là một cô gái bình thường vào lúc mới gia nhập vào giáo hội.

Áo choàng rộng rãi xấu xí, bẩn đến mức không thể nhìn thấy rõ màu sắc ban đầu của miếng vá, tay chân vì rét lạnh mà đỏ ửng sưng phù, lạnh đến mức trông như củ cải.

Thậm chí trước khi lên đường đến cao nguyên Hermes, nếu như không gặp được chiếc xe ngựa thuê của hắn, chỉ sợ nàng đã chết lạnh giữa đường.

Còn hắn là một quý tộc sa sút, ngoài cái họ ra thì chẳng còn gì cả, hắn đến giáo hội chẳng qua là mốn tìm vận may.

Thánh Thành không so đo lai lịch xuất thân, cũng sẽ không từ chối bất kỳ một người quy y nào.

Bởi vì biết chữ nên hắn được phân đến chỗ thần quan, trở thành một nhân viên ghi chép.

Feryna thì trở thành một võ sĩ thực tập.

Điều này khiến trong lòng Joe cảm thấy hơi không vui.

Hai đơn vị thần quan và võ sĩ có địa vị ngang nhau ở Thánh Thành, nói cách khác, một cô gái bình thường trở thành một người có địa vị ngang bằng với hắn, huống gì đó còn là cô gái mà hắn tiện tay cứu giúp. Trong mắt hắn, Feryna nên được xếp vào hàng tạp dịch như đầu bếp nữ, hoặc người giặt quần áo gì đó.

Điều càng khiến hắn cảm thấy chán ghét hơn chính là sau một khỏang thời gian ngắn được nghỉ ngơi đối phương trông cũng không tệ lắm.

Vì thế, nguyên nhân nàng được chọn làm võ sĩ bèn trở nên rất đáng ngờ.

Mà những đặc quyền này nhờ hắn mà có.

Nhờ vào đặc quyền của chức vụ, hắn đã không ít lần làm khó Feryna, thậm chí còn sỉ nhục nàng ngay trước mặt. Feryna vẫn luôn nhún nhường không cãi lại, như thế càng thúc đẩy hắn quá đáng hơn.

Nhưng trong khỏang thời gian mấy năm tiếp theo, cô gái trẻ này đã thể hiện rõ thiên phú của chính bản thân nàng, như một viên ngọc dần dần được mài dũa thành hình.

Feryna nhanh chóng được thăng từ võ sĩ thực tập lên làm quân thẩm phán dự bị, sau này là quân thẩm phán chính quy, đội trưởng quân thẩm phán.

Mỗi khi gặp phải trăng máu, Joe luôn có thể nhìn thấy bóng dáng nàng ở cứ điểm trên tường thành.

Còn hắn chỉ mới được thăng chức từ nhân viên ghi chép lên làm trợ lý thần quan.

Đối phương đã ngồi vững ở trên.

Hắn từng vô cùng rất quan tâm đến từng nhất cử nhất động của Feryna, sợ nàng sẽ trả thù mình. Nhưng người nọ từ đầu đến cuối chưa từng có động tĩnh nào, và điều đó cũng đã khiến sự chú ý của hắn trở thành một thói quen.

Joe dần phát hiện ra nàng không hề tầm thường như mình vẫn nghĩ.

Sau đó, Tứ vương tử Greyfort xuất hiện.

Giáo hoàng bỏ mình, đội quân thần phạt bị hủy diệt, đại giáo đường bị sụp đổ, cả một giáo hội Hermes to như thế, dường như chỉ trong một đêm đã tan rã không còn gì.

Vô số giáo đồ rời khỏi Thánh Thành ngay trong đêm, Feryna đối mặt với hiểm nguy, tự mình chống đỡ quân đoàn thẩm phán lung lay sắp đổ. Nàng còn kéo hắn ra khỏi dòng người trong lúc nội loạn… nếu như không phải nhờ có bàn tay đó, chỉ sợ hắn đã bị loạn dân giẫm thành thịt nát.

Vào khoảnh khác đó, dường như hắn đã hiểu điều gì.

Sau khi Coldwind Ridge đại bại, Feryna đã không còn là người có địa vị cao nhất bên trong giáo hội. Trong Thánh Thành vẫn còn chủ tế, chính án và quân đoàn trưởng cấp cao. Sỡ dĩ đẩy nhiệm vụ bảo vệ Thánh Thành lên người nàng, nói là xem trọng nàng, chẳng bằng nói là đang trốn tránh và từ bỏ. Tucker Thor bị chọn làm người đại diện thay Giáo hoàng cũng giống thế. Tất cả mọi người đều biết Thánh Thành chẳng thể giữ vững được nữa, không ai tình nguyện ôm trách nhiệm vào người mình. Đồng thời bọn họ cần có người tạm thời ổn định thế cục Thánh Thành, và để bản thân có thời gian chạy trốn.

Vì vậy, cảnh tượng có một không hai —— Một cô gái hai mươi tuổi trở thành chỉ huy tối cao của quân đoàn thẩm phán cứ thế xuất hiện giờ Hermes. Điều châm chọc chính là nàng dốc hết sức lực để trật tự an ninh của Thánh Thành mới dần khôi phục bình ổn, nhưng cao tầng ở lại càng ngày càng ít đi, cảnh tượng chỉ trong một buổi tối mà người mất nhà không nhìn mãi quen mắt. Đến tận cái ngày Tà Nguyệt kết thúc đó, Thánh Thành chỉ còn lại hơn năm trăm võ sĩ thẩm phán.

Nàng bị những kẻ kia ném vào tay Roland Wimbledon để làm vật hy sinh kéo dài thời gian.

Feryna hoàn toàn chẳng biết gì về việc này cả ư?

Không, kể từ lúc bắt đầu nàng đã biết ý nghĩa của chức trách này rồi.

Nhưng nàng vẫn không do dự mà bước lên, lại còn dốc hết sức lực để làm tốt nhất có thể.

Chỉ vì giáo hội đã đón nhận nàng và bồi dưỡng nàng đến tận bây giờ.

Giống như việc nàng chưa từng trả thù hắn, thậm chí đến cả một lời quở trách cũng chưa từng.

Chỉ vì hắn đã tiện đường cho nàng đi nhờ một đoạn.

Nhìn thấy Feryna mồ hôi đầm đìa chạy tới chạy lui, đứng trên bờ tường cao giọng ra lệnh, Joe cảm thấy trái tim hắn như có gì đó xúc động. Bóng dáng nhỏ bé của nàng lượn qua lượn lại trong màn tuyết trắng đầy trời, nổi bật như thế. Mồ hôi trượt xuống trên chóp mũi nàng còn sáng chói hơn bảo thạch.

Giáo hội đối với Joe chỉ là một nơi thích hợp, nên dứt áo ra đi từ lâu, nhưng hắn vẫn chọn ở lại.

Chẳng liên quan gì đến Thần Minh cả.

Hắn đã lập một lời thề trong lòng mình với Feryna, tuyên thệ trung thành.

Không phải là sự trung thành của tín đồ khi nghe thấy mệnh lệnh của chỉ huy quân thẩm phán.

Mà là sự trung thành của người đi theo bảo vệ kỵ sĩ.

Hắn yêu nàng.

Bình Luận (0)
Comment