Thả Nữ Phù Thủy Kia Ra (Bản Dịch Full)

Chương 1133

Chương 1133
Chương 1133

Cùng thời gian đó, khu vực phía đông biển Whirlpool.

Một đội tàu quy mô khổng lồ chia thành năm cánh quân, trôi nổi ngoài khơi quần đảo Shadow.

Trong số đó, con tàu bắt mắt nhất là con tàu mang Snowy Wind, dù là thân thuyền bằng thép cứng rắn màu đen, hay là khói đen cuồn cuộn nhả ra trên đỉnh con tàu đều khiến nó tách biệt một cách rõ ràng với những con tàu khác.

Vào lúc này, trên boong tàu Snowy Wind đang vô cùng bận rộn.

Các thủy thủ đang chạy tới chạy lui, chuẩn bị những bước cuối cùng để tiến vào quần đảo.

Thunder đứng trong buồng lái nhắc nhở những hạng mục công việc mọi người cần chú ý:

- Các ngươi đều là những nhà thám hiểm ưu tú nhất Fiordland, có nhiều người không phải lần đầu tiên đến hải vực Shadow, vì vậy ta sẽ không nói thêm điều gì vô nghĩa. Vị trí của quần đảo này thay đổi thất thường, khi thủy triều xuống sẽ có sương mù, vì vậy đừng bao giờ thiếu cảnh giác, hiểu chưa?

- Thủ lĩnh, ngài cứ yên tâm đi.

Một sĩ quan phụ tá vỗ ngực nói:

- Chúng ta theo ngài nhiều năm như vậy, đã bao giờ xảy ra sai lầm chưa? Ngược lại là bốn thương hội lớn cứ nhất định phải cử một chiếc tàu lớn đi theo chúng ta, nếu có vấn đề gì xảy ra thì cũng là bọn họ.

- Đúng vậy, chỉ cử đến mấy chiếc thuyền nhỏ thì không nói, muốn đi qua hải phận có nhiều ám tiêu, tàu biển với ba cột buồm không phải là một lựa chọn tốt.

- Có thể bọn họ cho rằng tàu của bọn họ cũng linh hoạt giống như Snowy Wind, đến lúc va phải va phải đá ngầm thì đừng mong chúng ta quay đầu lại!

Điều này khiến tất cả mọi người đều bật cười.

- Nếu sợ chúng ta sẽ che giấu những gì đã phát hiện ra thì trực tiếp để thuyền trưởng lên tàu Tail Wind của chúng ta không phải là được sao?”

- Những thương hội đó rõ ràng muốn có tiếng nói lớn hơn trong cuộc thám hiểm này.

- Ta đã nói sự tài trợ của bọn họ không dễ ăn đâu.

- Nhưng nếu muốn đi xa hơn nữa về hướng đông, không có đội tàu quy mô lớn thì không thể làm được điều đó, đây cũng là chuyện bất khả kháng.

Nhìn đám đông ồn ào, Carmela Daryl khẽ thở dài, trong chuyến hải trình kéo dài gần một tháng, nàng cũng coi như là đã có những hiểu biết nhất định về hải vực Shadow. Đây dường như là trung tâm của biển Whirlpool, mỗi lần lên xuống của thủy triều đều bắt đầu từ đây, và đây cũng là vùng biển có sự lên xuống rõ ràng nhất. Sự chênh lệch mức nước trước và sau thậm chí có thể biến hàng ngàn ám tiêu dưới nước thành quần đảo, so sánh với nó thì Đảo Trầm Thụy không là gì cả.

Điều khó tin hơn nữa là, đã hơn mười năm kể từ khi quần đảo Shadow được phát hiện, nhưng vẫn chưa hề có một bản đồ hàng hải chính xác, nguyên nhân là do các ám tiêu ở đây không cố định —— toàn bộ vật thể ẩn dưới nước dường như đang không ngừng di chuyển vị trí, ngay cả di tích khổng lồ đó cũng không ngoại lệ, muốn đi xuyên qua khu vực biển này thì phải đợi đến khi đá ngầm lộ hết ra. Do đó, độ khó khi tàu di chuyển bên trong là có thể tưởng tượng được.

Nhưng nhóm người trước mặt trông không giống những chuyên gia được đào tạo bài bản, bọn họ càng giống một.... Nhóm cướp hiếu chiến. Thân phận nhà thám hiểm thực sự có uy tín không hề nhẹ trước mặt những người dân Fiordland, nhưng mà trong thời gian đồng hành, nàng hoàn toàn không thấy được điều này. Ngoài một vài người như Thunder có thể khiến số đông phục tùng, đa số còn lại đều thích làm theo ý mình.

Đối với Carmela từng là quý tộc, bản tính trời sinh khiến nàng cảm thấy chán ghét cảnh tượng hỗn loạn như vậy, nếu không phải do điện hạ Tilly yêu cầu, nàng thật sự không muốn cùng Joan đồng hành với đám người này.

Trong khi thở dài, nàng nhận ra bản thân có một chút hoài niệm về Đệ Nhất Quân của thành Neverwinter —— ít nhất bọn họ sẽ không ồn ào không ngừng như khỉ trong khi thi hành nhiệm vụ, bất cứ lúc nào cũng thẳng lưng, đứng thành hành với tinh thần hăng hái, đó luôn là cảnh đẹp.

Kìm nén sự khó chịu trong lòng, Carmela rời buồng chỉ huy và đến boong phía sau con tàu thép cứng rắn.

Thoáng nhìn, nàng thấy Joan đang chơi ở đuôi thuyền, và nữ sĩ Margaret ở bên cạnh.

Nhìn thấy nàng xuất hiện, Joan lập tức thu mình lại phía sau nữ thương nhân, chỉ lộ ra nửa cái đầu để nhìn nàng.

Rõ ràng, nghe nói khi ở thành Neverwinter, Joan đã có thể sinh hoạt bình thường với nhiều phù thủy, thậm chí còn làm bạn bè với Macy và Lightning. Carmela không khỏi có chút nản lòng, nàng nghĩ, bản thân khó được chấp nhận đến vậy sao? Nếu so sánh về thời gian, nàng được coi là người có thời gian tiếp xúc với Joan nhiều nhất, ngoài Margaret.

Nữ thương nhân mỉm cười nói:

- Sao thế? Tâm trạng không tốt?

Nàng chỉ tay vào khóe miệng mình:

- Treo trên khuôn mặt luôn rồi.

- Không.

Carmela ngẩn người:

- Ta chỉ...

- Không thích không khí trong phòng chỉ huy à?

Margaret dường như nhìn thấu suy nghĩ của nàng:

- Ta đã nói từ trước rồi, việc thám hiểu gì đó cứ để đám đàn ông lo, ngươi tập trung hưởng thức phong cảnh trên biển và coi đây như một chuyến du lịch là được.

- Sao có thể như thế được.

Carmela cau mày:

- Nếu đứng ngoài mọi chuyện, không phải là tương đương với việc giao tính mạng của bản thân vào tay bọn họ sao?

- Ngươi không tin Thunder sao?

- Ta...

Margaret nắm lấy tay nàng, kéo nàng đến bên lan can:

- Tinh thần trách nhiệm của ngươi thật đáng khâm phục, ta nghĩ nếu không phải như vậy, Tilly đại nhân cũng không giao Đảo Trầm Thụy cho ngươi quản lý. Nhưng đôi khi, thỉnh thoảng tin tưởng người khác cũng không tồi —— không chỉ Thunder, mà còn cả Tilly đại nhân cũng như vậy...

Sao ta có thể không tin tưởng Tilly đại nhân —— trong lòng Carmela nghĩ như vậy, nhưng nàng nhận thấy rằng mình không thể dễ dàng bày tỏ sự phản biện của bản thân. Nàng luôn không đồng ý với việc phù thủy chuyển đến thành Neverwinter.

- Hơn nữa, sống trên biển trong một thời gian dài có thể dễ dàng khiến bản thân phát điên.

Margaret nói tiếp:

- Đừng thấy bình thường bọn họ nhìn như một lũ cướp vô học, về mặt kỹ thuật hàng hải, bọn họ vẫn rất giỏi.

Cuối cùng Carmela cũng tìm được nơi để nói:

- Ta phải thanh minh, ta không hề nói như vậy...

- Nhưng đó là những gì ngươi nghĩ, đúng không?

Lời nói của nữ thương nhân khiến nàng không nói nên lời:

- Ha ha ha, chuyện này không có gì bất thường, quý tộc của tứ đại vương quốc coi chúng ta là người vô học, cũng giống như chúng ta xem người Sand Mojin như người không có văn hóa. Thành thật mà nói, ta mới chỉ gặp một quý tộc không hề phân biệt đối xử, hoặc lý do không phân biệt đối xử liên quan đến xuất thân của hắn.

Roland Wimbledon.

Dù không muốn thừa nhận, nhưng nàng thực sự chỉ có thể nghĩ đến cái tên này.

Dẫu sao, từ bốn năm trước, người nọ đã công khai mở rộng vòng tay cứu giúp phù thủy.

Nếu trước đây người ta cho rằng hắn có thể đã che giấu ý đồ xấu xa, thì hiện nay cái cớ này đã không còn nữa, bởi vì phù thủy được giải cứu đã trở thành vương hậu của Greyfort.

Tin tưởng... Nhiều hơn sao?

Ngay khi Carmela im lặng, có một âm thanh nặng nề đột nhiên truyền đến từ ngoài khơi xa, như thể một cơn sóng lớn đang cuốn về phía bọn họ, hoặc như thể là vô số đàn cá quay cuồng và nóng nảy trên mặt biển —— nhưng nàng biết đó là ảo giác của bản thân, hiện giờ, trong phạm vi tầm mắt có thể nhìn, biển vẫn bình lặng như trước.

- Thủy triều bắt đầu xuống rồi.

Margaret thì thầm.

- Úi... Úi...

Joan lo lắng nắm lấy quần áo của nữ thương nhân.

Sau một thời gian ngắn, Carmela nhận thấy có sự thay đổi.

Một hòn đá nhô ra khỏi mặt biển... Sau đó, hòn đá thứ hai, khối thứ ba... Nói là rừng đá thì đúng hơn là quần đảo, chúng từ từ nhô lên khỏi mặt nước, chẳng bao lâu nữa chúng sẽ chiếm lấy một vùng biển rộng lớn. Khi mặt nước hạ xuống hơn năm mét, những đảo đá ngầm bên dưới các cột đá thô to dần dần lộ ra dáng vẻ thực sự.

Carmela không khỏi nín thở.

Đây là lần đầu tiên nàng thấy được một cảnh tượng đáng kinh ngạc như vậy —— bởi vì toàn bộ mặt biển đều đổ xuống, đến nỗi đường biển ở cuối tầm nhìn của nàng “lơ lửng”, như thể nó đã nhô lên trên quần đảo. Nhưng đó chỉ là một sai số do tầm nhìn mang lại, thuật ngữ chính xác phải là “độ dốc” mới đúng: Đường biển ban đầu trở thành đỉnh dốc, trong khi hải vực Shadow biến thành một con dốc thoai thoải.

Tuy nhiên, dù vậy, trên biển vẫn không có sóng, có bịt tai nhìn lại thì vẫn có thể dùng gió êm sóng lặng để miêu tả.

Cảnh tượng hiếm thấy như vậy kéo dài khoảng một tiếng, nổi lên mặt nước giữa những đảo đá ngầm, hải vực Shadow cuối cùng đã lộ ra diện mạo thực sự.

Bình Luận (0)
Comment