Thả Nữ Phù Thủy Kia Ra (Bản Dịch Full)

Chương 1137

Chương 1137
Chương 1137

Bình nguyên màu mỡ, tiền tuyến ga tháp số chín.

- Mục tiêu ở 6,4 độ Đông Bắc, cách sáu ngàn năm trăm, khu vực bên đó, xin bao phủ pháo kích.

Sylvia nằm nhoài trên lưng Macy, nhìn xuống vùng đất xa xa đằng trước không ít bãi cỏ trên mặt đất có vết tích từng bị lật giở, bùn đất rơi vãn vẫn vô cùng tươi mới, đại khái cũng chỉ là chuyện xảy ra nội trong hai ba ngày gần đây.

- Đã thuật lại.

Phía bên kia Ấn Phù Lắng Nghe nhanh chóng truyền đến lời Shavi đáp ngắn gọn.

- Năm phút sau bắt đầu pháo kích.

Cuối cùng nàng bổ sung một câu.

- Xin chú ý an toàn.

Sylvia cầm lòng không đặng nhìn về hướng Tachira, trên độ cao hiện giờ, đã có thể dùng mắt thường để nắm bắt vị trí của phế tích Thánh thành. Cho dù còn những năm mươi mấy kí lô mét, trông còn nhỏ hơn móng tay, nhưng lại cho nàng một loại cảm giác gần trong gang tấc. Hình dáng thành phố đổ nát hoà hợp vào cùng rừng cây, giống như một pho tượng nhỏ bị quên lãng.

Tuy nói rằng nơi đó đã vượt quá phạm vi quan sát của đôi mắt ma lực, nhưng mà nàng vẫn có thể cảm nhận được từng ngôi hồng tinh toả sáng lấp lánh đang nhấp nháy. Chỉ cần nó không di chuyển, thì có nghĩa là các nàng vẫn tạm thời nằm trong tình cảnh an toàn.

- Ừm, ta biết.

Nàng thu lại ấn phù, vỗ vỗ sóng lưng rộng lớn của Macy.

- Chúng ta bay cao thêm một chút đi.

- Rào!

Macy hoá Khủng Thú gào to một tiếng, giương đôi cánh rộng gần mười mét nương gió bay lên với thể hình của nàng hiện giờ gần như tương đương với kích cỡ của hai con Khủng Thú bình thường gộp lại, có thể nói là bá chủ kích thước trong giới Khủng Thú, mang ra so với thú cưỡi biến dị của Kabradhabi cũng không thua kém là bao. Nhưng nghĩ đến việc nàng biến thành chim bồ câu vẫn là bá chủ kích thước trong giới bồ câu, Sylvia bèn cảm thấy thoải mái ngay.

Sau khi leo lên trăm mét, sau lưng mơ hồ truyền đến tiếng sấm nặng nề.

Tiếp theo mặt đất trước mặt nàng đột nhiên nổi lên mấy cột xoáy bụi, xung quanh cột trụ có thể nhìn thấy rõ ràng sóng gợn tản mát, nơi nó đến cỏ cây tung toé, giống như hoá đất bằng kiên cố thành mặt nước lâng lâng. Vô luận có tán thưởng bao nhiêu đi nữa, thì cảnh tượng thế này thật vui tai vui mắt.

Tiếp theo là đợt tiếng sấm thứ hai, thứ ba.

Tiểu đoàn pháo binh trải qua huấn luyện tập bắn đã có thể bắn chuẩn đạn pháo vào trúng khu vực nàng đã đánh dấu bởi vì trên không trung rất khó quan sát cụ thể diện tích khu vực tấn công, cho nên thông thường sẽ dùng giá trị đánh giá sơ lược để thay thế, mà kích thước của phía bên đó tương đương với lâu đài Neverwinter, tầm 16400 mét vuông, cũng là một trong những nơi nàng quen thuộc nhất.

Dưới sự bao phủ của đạn pháo súng ống, không bao lâu sau Sylvia đã nhìn thấy các bộ phận của tứ chi nương theo cột bụi bay ra ngoài.

Một viên lựu đạn 152 millimet đủ để tạo ra một hố đạn sâu chừng một mét, mà độ sâu ẩn nấp của ma quỷ không vượt quá năm mươi xen ti mét, đây còn là ở trên mặt đất đã bị Red Mist ăn mòn. Nếu là mặt đất bình thường, quá lắm cũng chỉ vừa mới phủ qua đầu, nếu trùng hợp bị đạn pháo rơi trúng trên đầu, vậy thì ngay cả một cỗ thi thể hoàn chỉnh cũng không sót lại.

Đương nhiên, lựu đạn cũng không cần phải bắn trúng chính xác mục tiêu mới có thể giết chết ma quỷ, cái thứ sóng địa chấn nở rộ ra từng vòng kia mới là sát thủ thật sự, đặc biệt đối với mục tiêu chôn dưới đất mà nói. Cơ thể dán chặt vào bùn đất có nghĩa là không có bất kỳ hoà hoãn nào, xung kích nhận được trong tâm vụ nổ hai mươi mét đều là chí mạng.

Kiểu không nghiên cứu vị trí kẻ thù cụ thể ở đâu, mà vỗ đầu che mặt đấu pháp oanh tạc toàn bộ khu vực một lượt, bệ hạ gọi là tẩy địa.

Sau năm vòng pháo kích, gần trăm con ma quỷ mai phục bò từ trong bùn đất ra, bắt đầu trốn chạy về phía sau.

- Kẻ địch đã hiện thân, xác định là cuồng ma, xin tiến hành xạ kích dọc theo góc độ ban đầu.

Sylvia báo cáo.

- Nhận được.

Đột nhiên, nàng tựa hồ cảm nhận được gì đó, ngẩng đầu nhìn về hướng Tachira, ngôi sao đỏ tươi đó đột nhiên rực sáng hơn rất nhiều, cũng nhanh chóng bay về phía trận địa.

Nàng lập tức móc ra một miếng Ấn Phù Lắng Nghe.

- Lightning, mau đến đây! Kẻ trảm ma hành động rồi!

Macy đồng thời cũng điều chỉnh phương hướng, nhanh chóng rút lui khỏi vùng trời này.

Sau nửa khắc, ba người đều đến trong vòng bảo hộ phòng không của Đệ Nhất Quân, kẻ trảm ma cũng đã tiến vào trong phạm vi trực diện của Đôi mắt ma lực. Sylvia nhìn thấy tên ma quỷ da xanh nhìn rất giống con người đang xoay tròn hai vòng trên khu vực pháo kích, sau đó lạnh lùng nhìn chằm chằm vào ba người trên không trung, trong biểu cảm tràn đầy sát ý.

Mà trong quá trình này, tiểu đội pháo binh vẫn không ngừng xạ kích. Nó tuy phẫn nộ, lại không thể làm gì, Sylvia nhận ra. Cho dù là kẻ trảm ma mạnh mẽ, cũng không cách nào ngăn cản đạn pháo gào thét lao đến tàn sát đồng loại của nó.

Cuối cùng nó chỉ có thể bỏ rơi cuồng ma đang bỏ chạy tứ tán, xoay người quay về. Sylvia nhất thời cảm thấy áp lực giảm nhẹ rất nhiều.

- Nó đi rồi kìa, chúng ta qua đó trinh sát một vòng nữa không?

Macy hét ầm lên.

Nàng thoáng nhìn Lightning ở bên cạnh siết chặt nấm đấm, cuối cùng vẫn lắc lắc đầu.

- Hôm nay đến đây thôi, ta vẫn cần giữ lại ít ma lực cho buổi tối. Hơn nữa trong phạm vi năm sáu kí lô mét quanh đây đều đã quét qua một lượt rồi, đủ để bảo đảm an toàn cho đội xây dựng trong mấy ngày gần đây.

Đến sở chỉ huy dưới đất của trạm số 9, Sylvia đồ một vùng đất trên địa đồ thành màu xanh lá đây chính là khu vực hôm nay đã tầm xoát ra được.

Mà màu xanh thế này, cơ hồ đã bao vây dọc khắp tuyến đường sắt.

- Cực khổ rồi.

Dawn bưng một tách hồng trà đi về phía trước.

- Xem ra kế hoạch trục xuất của Edith đại nhân có hiệu quả rồi.

Sylvia đón lấy ly trà cười nói.

- Ừm, trước mắt xem ra quả thực là như thế.

Cảnh ngộ thế này vốn không phải mới trải qua lần đầu tiên.

Trên thực tế từ sau khi đi tiếp cận đến Tachira một trăm kilômét, mức độ nguy hiểm lúc trinh sát của nàng tăng lên rất nhiều, khi sử dụng đôi mắt ma lực quan sát xuyên thấu các lớp đất sẽ dẫn đến sự chú ý của kẻ địch trên không trung, mà trong khoảng cách này, Ma quỷ đã có thể ở lại trên không trung lâu hơn dưới tình hình mang theo nhiều bình nén khí.

Vì thế bộ tham mưu đã hoạch định ra kết hoạch trục xuất xác đáng nhất, phân khu vực trinh sát ra mấy tầng, hai ki lô mét là khu vực an toàn tuyệt đối, mỗi một ngóc ngách trong khu vực này đều bị đôi mắt ma lực tầm xoát qua, sau đó cũng dưới thời khắc cảnh giới ở trạm, rất khó có thể xuất hiện tình huống bị đánh lén. Trong khoảng cách này, biệt đội phòng không có thể rời khỏi chiến hào, cung cấp vòng bảo vệ rộng lớn hơn.

Hai trăm mười ki lô mét là khu vực sàng lọc, nên khu vực này phải nằm trong tầm tấn công của cứ điểm pháo binh, cũng là khu vực hoạt động chủ yếu của Sylvia và Macy. Sau khi tiến hành dọn sạch, nó có thể xem như là tương đối an toàn, cũng dùng màu xanh lá để đánh dấu lên trên bản đồ.

Một ngàn không trăm năm mươi kí lô mét chính là khu vực nguy hiểm, chỉ có một mình Lightning trinh sát ở đó, mục đích là tìm ra những kẻ thù đang ẩn nấp trong tầng mây để sớm đưa ra lời cảnh báo, tương đương với việc tranh thủ thời gian cho Macy và Sylvia có thể rút lui an toàn. Trong khoảng cách này cũng chỉ có Lightning có năng lực thoát khỏi sự truy kích của kẻ thù trong chớp mắt, cho dù đối phương là kẻ trảm ma, cũng không thể đuổi kịp nữ phù thuỷ đã tiến vào tốc độ âm thanh.

Thực tế chứng minh, kế hoạch trục xuất cực kỳ hữu hiệu, tổ trinh sát hoàn toàn có thể quyết định xuất kích bất cứ lúc nào, mà kẻ địch chỉ có thể bị động chống trả. Nếu không có quân đội mật đất phối hợp tiến công, chỉ dựa vào Khủng Thú e là rất khó tạo ra tổn thất cho những đoàn xe lửa bọc thép ngoài cùng tiền tuyến.

Từng bước biến khu sàng lọc thành khu an toàn, rút đinh nhọn do ma quỷ bày ra, đồng thời trục xuất mối uy hiếp lớn nhất là kẻ trảm ma ra khỏi chiến trường, khiến cho nó mất đi sức mạnh, cũng không thể tóm được đuôi của đội trinh sát, đây chính là ý tưởng nòng cốt của kế hoạch. Nếu có thể khiến đối phương mất đi lý trí, kiên quyết tấn công trực diện phòng tuyến, vậy càng là kết quả vượt ngoài mong đợi.

Tiếc nuối duy nhất, là kẻ trảm ma đến nay vẫn chưa lộ ra dấu hiệu mất khống chế.

- Đúng rồi.

Sylvia rảo mắt nhìn một vòng.

- Tiểu thư trân châu Bắc địa đâu rồi?

- Nhận được mệnh lệnh của bệ hạ, cùng với Iron Axe ngồi Seagull về thành Neverwinter rồi.

Ferlin cười nói.

- Ta nghĩ chắc cũng đến lúc đó rồi.

Hội nghị trước khi chiến đấu cuối cùng được triệu tập ra để thảo luận phương án quyết chiến!

Bình Luận (0)
Comment