Thả Nữ Phù Thủy Kia Ra (Bản Dịch Full)

Chương 1181

Chương 1181
Chương 1181

Kết hợp… tiêu diệt? Sao cứ cảm thấy từ này không hề phù hợp với xã hội cai trị bằng pháp luật nhỉ, Roland giật giật khóe miệng:

- Thoáng nghe giống như một chuyện lớn khó lường.

- Không hề phức tạp giống như ngươi nghĩ đâu.

Hình như Garcia nhìn thấu suy nghĩ của hắn:

- Trước kia chúng ta đã từng làm nhiệm vụ như vậy vài lần rồi, chẳng qua là hiệp hội đã nắm giữ được tin tức về kẻ đọa ma đủ nhiều nên quyết định một lưới bắt hết chúng nó mà thôi. Nhiệm vụ có chuẩn bị từ trước vả lại chủ động thả ra như này ngược lại an toàn hơn một mình săn bắt hoặc đột nhiên bị kẻ đọa ma công kích bất ngờ rất nhiều.

- Ngươi đã từng tham dự rồi hả?

- Ờ –

Garcia hơi khựng lại:

- Ta chỉ từng nghe sư phụ nói đến mà thôi. Trước kia ta không có tư cách tiếp nhận nhiệm vụ kết hợp tiêu diệt, đây vẫn là lần đầu tiên.

Nàng dừng lại một chút, tầm mắt buông xuống tách cà phê đang cầm trên tay nói:

- Có lẽ ngươi không thèm để ý đến những thứ này, nhưng mà ta vẫn phải nói rõ ràng… Bắt đầu từ khoảnh khắc ngươi nhận được giấy phép săn giết thì chức vị này đã ở trên ta rồi, sở dĩ hiệp hội để cho ta đến thông báo cho ngươi là bởi vì ngươi nhập hội trong thời gian ngắn, giao tiếp có thể tồn tại sơ suất, không hơn. Nếu như ngươi cảm thấy không ổn thì ta sẽ báo cáo lại về hiệp hội –

- Không, như vậy là được rồi.

Roland vội vàng ngắt lời nàng, mục đích mới đầu khi tham gia hiệp hội Võ Đạo gia của hắn chẳng qua là vì để hiểu rõ sự huyền bí của xâm thực và sức mạnh tự nhiên thôi, đánh cướp kẻ đọa ma cũng vì kiếm tiền nuôi gia đình, vốn chưa hề nghĩ đến chuyện tỏa sáng phát nóng gì đó vì tổ chức, chứ đừng nói tới việc trở thành người đứng đầu khu vực:

- Nếu do ngươi dẫn ta vào làm võ đạo gia này thì phải do ngươi gánh lấy trách nhiệm, hiểu chưa?

Garcia ngẩn người, ngẩng đầu nhìn hắn hồi lâu rồi mới phì cười thành tiếng:

- Phụ trách cái gì – ngươi thật đúng là kỳ quái mà… Rõ ràng là lời giải thích da mặt dày của trộm lười, nhưng sao ta cứ có cảm giác mình chiếm tiện nghi vậy.

Tuy rằng ngoài miệng nói như thế, nhưng ánh mắt của nàng lại thoải mái không ít.

- Ngươi biết là được rồi.

Roland nhún nhún vai:

- Nói chuyện chính đi, trừ ta và ngươi ra, còn có ai tham gia hành động lần này nữa vậy? Mục tiêu mà chúng ta phải đối phó là kẻ nào?

- Vì để tránh lộ bí mật, chờ sau khi mọi người đến đông đủ rồi mới thông báo những tin tình báo như này.

Garcia uống một ngụm cà phê lớn:

- Nhưng mà ta nghe nói có một vài võ đạo gia đại biểu cho phái mới cũng được xếp vào trong danh sách.

Xem ra trong nội bộ hiệp hội cũng không hề bền chắc như thép, hắn gật đầu:

- Như vậy thời gian tập hợp và địa điểm là?

- Sáu giờ đêm mai, địa điểm ở ngoại ô phía Nam, ta sẽ gửi định vị cụ thể vào điện thoại di động của ngươi. Đến lúc đó ngươi có thể tự đi tới, hoặc có thể ngồi xe của ta cùng đi –

- Ta đi một mình là được.

Roland vội vàng nói. Nếu như đi cùng xe với nàng thì còn mang theo các phù thủy đồng hành như thế nào chứ?

Garcia bĩu môi:

- Tùy ngươi.

Sau đó nàng vẫy tay với Phyllis, đứng dậy đưa cho đối phương một tờ giấy:

- Ta là hàng xóm của Roland, ở 0827, nếu ngươi gặp phải chuyện phiền toái gì ở trong thành phố này… Ta nói là có chuyện gì làm trái với ý nguyện của ngươi, có thể bấm số điện thoại ở trên đó… Ta rất vui lòng cung cấp sự trợ giúp.

Phyllis trừng mắt nhìn:

- Cám… cám ơn.

- Không khách khí.

Nàng mỉm cười vỗ vỗ bả vai đối phương, vẫy tay đi ra cửa:

- Như vậy ngày mai gặp lại.

Theo một loạt tiếng chuông gió leng keng, bóng dáng của Garcia đã biến mất ở sau cửa.

- Nàng là người tốt đấy.

Phyllis cảm thán một câu:

- Bệ hạ, ngươi quyết định muốn đi sao?

- Nếu như hiệp hội đã chỉ đích danh, từ chối thì nhất định không từ chối được, coi như trả chi phí cho giấy phép săn giết đi.

Roland lơ đễnh nói:

- Dù sao không chỉ có một mình ta tham dự, chỉ cần chú ý thêm một chút, chắc không gặp phải nguy hiểm gì đâu. Huống chi thỉnh thoảng có một hoạt động như vậy cũng không tệ.

Dù sao đánh người cũng có một phần giảm sức ép, thêm với hắn còn có phù thủy giúp đỡ, muốn xảy ra vấn đề cũng khó.

- Như vậy ta sẽ thông báo cho Pasha đại nhân, đổi một nhóm phù thủy chiến đấu mới đến hỗ trợ người.

Phyllis khom người nói.

Trải qua một phen hăng hái báo danh và sàng lọc đơn giản, người đồng hành đã nhanh chóng được xác định – vẫn là nhóm bốn phù thủy lần đầu tiên tiến vào thế giới trong mơ: Phyllis, Faldi, Ling, Dawnen. Năng lực của các nàng đủ cả ẩn nấp và lần theo dấu vết, vừa lúc phù hợp với công việc hỗ trợ phía sau màn lần này.

Buổi chiều ngày hôm sau, đám người Roland lái xe tải chạy đến địa chỉ trên định vị.

Trên bản đồ hiển thị điểm đến là một khu phục vụ trên đường cao tốc ở ngoại ô. Không hề nghi ngờ, đây là một điểm tập hợp tạm thời quyết định ra, để tiện cho mọi người đến, thay một chiếc xe cũng không gây chú ý.

Hiệp hội Võ Đạo gia suy nghĩ cũng tính là chu toàn.

Nhưng mà khi hắn đánh xe vào khu phục vụ thì mới phát hiện ra bản thân đã cực kỳ sai lầm.

Dừng ở bãi đỗ xe là một tá xe sang trọng lóe mù mắt, xung quanh thường có người đi đường dừng chân vây xem, chỉ trỏ. Càng khoa trương hơn chính là bên cạnh còn tập trung vài nhóm người, tiếng thét chói tai hưng phấn liên tiếp, tư thế này không khác nào đuổi theo các ngôi sao, vừa thấy đã biết được có võ đạo gia minh tinh nào đó bị người nhận ra rồi.

- Lạc Lạc, nhìn bên này nè!

- Xin hỏi có thể chụp chung một bức ảnh với ta không?

- Các ngươi đến đây để quay quảng cáo sao?

- Chẳng lẽ người kia chính là Du Long công tử á quân đại hội lần trước sao?

- Wow, hắn cười với ta kìa! Đẹp trai quá đi!

Này này, đám người kia thật sự đến chấp hành nhiệm vụ à? Roland yên lặng trợn mắt nhìn, vừa đậu xe tải xong đã nhìn thấy Garcia đi về phía hắn.

- Chú ý ẩn nấp.

- Đã biết.

Dawnen triệu hồi ra “Màn che mờ”, trùm cả ba người ngồi phía sau vào trong đó.

Roland tắt máy xuống xe, chào một tiếng với Garcia:

- Quả nhiên vẫn là ngươi tương đối nhanh.

- Ta bảo này, bây giờ ngươi đã là người có giấy phép săn giết rồi, vì sao còn chạy thứ… đồ chơi giẻ rách này vậy?

Garcia không hiểu hỏi:

- Ta biết ngươi thích làm việc khiêm tốn, nhưng mà… Đây chẳng có liên quan gì đến khiêm tốn cả, thậm chí có thể nói là keo kiệt đó.

- Vậy sao?

Hắn dang tay nói:

- Ta ngược lại cảm thấy không có xe gia dụng nào thuận tiện hơn nó cả. Cho dù đi siêu thị hay đi chợ, một lần có thể chở một đống thức ăn cho vài người trong một tháng, xe khác không làm được một điểm này.

Đương nhiên có nguyên nhân càng quan trọng hơn là ngươi vĩnh viễn không thể nào biết được trong chiếc xe tải này có thể chở thêm bao nhiêu tay đấm.

- Được rồi.

Garcia nhìn như bất đắc dĩ tiếp nhận cách nói này:

- Nếu như ngươi không để ý đến ánh mắt của những người khác.

- Đương nhiên.

Roland không quan tâm cười cười:

- Mấy cái tên trên mặt lấp lóe tỏa sáng kia cũng là võ đạo gia tham dự hành động lần này sao?

- Không sai, nhưng chỉ được nói lời vô lễ này với ta chứ không được nói với người khác đâu đấy.

Garcia trợn mắt nhìn hắn:

- Dựa theo thời gian nhập môn để phân chia, bọn họ đều xem như là tiền bối của ngươi.

- Nếu dựa theo chức vị để phân chia thì sao?

- Vậy càng không dễ bàn – bởi vì ở trong mắt những người cảm kích thì ngươi hiện giờ đang là nhân vật đại biểu cho phái cũ.

Garcia thở dài:

- Nếu như có cơ hội khiến cho ngươi xấu mặt trong nhiệm vụ lần này, ta nghĩ bọn họ nhất định sẽ không bỏ qua đâu.

- Ta cho rằng võ đạo gia đều sẽ giống hệt như ngươi, lấy cứu vớt thế giới làm trọng.

Roland thì thầm:

- Đúng rồi, chắc ngươi cũng thuộc phái mới nhỉ? Đi lại gần với ta như vậy không thành vấn đề đấy chứ?

- Không phải bất cứ ai đều quan tâm đến tranh giành mới cũ.

Garcia tức giận nói:

- Thêm với, không phải ngươi kêu ta phải phụ trách đến cùng sao?

- Nói cũng phải.

Roland không nhịn được bật cười:

- Vậy làm phiền ngươi.

- Ừm hừ, làm tiền bối, ta giới thiệu sơ lược về bọn họ cho ngươi biết đi… Nhưng mà chắc ngươi đã từng nhìn thấy một số người trên bữa tiệc của cha ta rồi, cho nên ta chỉ nói đến ba người cần chú ý đến là được.

Garcia nhíu mày nhìn vào trong đám người:

- Lạc Hoa, võ đạo gia thành danh đã lâu, tuyển thủ hình thức kỹ xảo, thực lực cường đại, có không ít người hâm mộ. xếp hạng mười trên đại hội Võ Đạo kỳ trước, cũng là người có thành tích tốt nhất của thành phố này. Tuy rằng hắn xuất đạo khá sớm, nhưng mà năm nay mới hai mươi hai tuổi thôi, đây đã là một thành tích tương đối tài giỏi.

- Du Long công tử, không rõ tuổi tác, đại khái trong khoảng ba mươi đến ba mươi lăm. Xuất thân thế gia võ đạo, xem như là một trong những nhân vật đại biểu cho phái mới, danh hiệu này cũng từ vậy mà có. Năng lực các hạng của hắn đều đã gần như thành thục, có người kêu thực lực này không kém gì “Người bảo vệ”, là á quân của đại hội kỳ trước, lúc này chắc đã sẵn sàng để giành quán quân. Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, hắn sẽ trở thành đội trưởng của hành động lần này.

Garcia nói đến đây dừng lại một chút, nhìn quanh bốn phía trong chốc lát, giống như đang tìm kiếm mục tiêu, một hồi lâu sau mới chỉ về phía đình hóng mát ở phía ngoài bãi đỗ xe:

- Còn một người cuối cùng, có lẽ cũng là người mà ngươi cần chú ý nhất.

Roland nhìn theo phương hướng nàng ra hiệu –

- Phỉ Ngữ Hàn, là ngôi sao mới quật khởi trong thời gian ngắn nhất, thức tỉnh chỉ có năm năm nhưng đã hai lần đánh vào vòng chung kết của đại hội Võ Đạo, là thiên tài mà trong hiệp hội không ai không biết.

Giọng điệu của Garcia hơi phức tạp, vừa mang theo ý tứ thưởng thức lại có cả tình cảm hâm mộ:

- Ta không nghĩ tới nàng cũng sẽ tham dự nhiệm vụ tiêu diệt. Có nàng ở đây, đội ngũ này xem như là đội hình ngôi sao.

- Cho nên ta phải chú ý cái gì? Nàng sẽ gây bất lợi cho ta sao?

- Làm sao có thể chứ.

Garcia liếc xéo hắn:

- Ngươi và nàng vốn không hề trên cùng một cấp bậc có được không hả? Cho dù là năng lực hay là thân phận… Ta muốn ngươi chú ý chính là, đừng sa vào!

Bình Luận (0)
Comment