Thả Nữ Phù Thủy Kia Ra (Bản Dịch Full)

Chương 1191

Chương 1191
Chương 1191

Roland tiện tay lấy một hộp bằng chì ra, mở nắp hộp, cầm một khối kim loại màu trắng bạc ở trong đó ra, cảm nhận sức nặng của nó – trước khi bị kích thích thì nó không hề khác gì một khối sắt tinh khiết cả, chỉ cần không bỏ nó lên miệng liếm hai cái là có thể cơ bản coi như vô hại. Nếu không phải có nhận biết đủ sâu về nó, chỉ nhìn bề ngoài thì sợ rất khó tưởng tượng ra được trong thân thể nho nhỏ của nó lại ẩn chứa lực lượng kinh người đến cỡ nào.

Chính vì dựa vào nó mà nhân loại mới lần đầu tiên chạm vào ngưỡng cửa của chất có thể chuyển hóa.

So với tất cả thuốc nổ hóa học trước đó, một bước này có thể nói là sải bước lên trên một bậc thềm mới.

Roland đếm sơ qua số lượng hộp bằng chì, đại khái tầm năm mươi hộp, bỏ qua trọng lượng của vật chứa, mỗi hộp ấn theo kilogam của vật chứa trong đó để tính toán, chính là tổng cộng có năm mươi kilogam uranium 235, độ tinh khiết đã gần đến trăm phần trăm.

Mà trong phòng không chỉ có một cái tủ bằng chì giống như vậy.

Nếu như đổ chúng nó vào với nhau…

Đại khái sở nghiên cứu lại thật sự “Năng lượng cao” đi?

- Phải dùng như thế nào thì mới có thể biến những thứ đồ chơi này thành “Ánh sáng mặt trời” giống như lời ngươi đã nói vậy?

Nightingale hiếu kỳ nói:

- Làm thành máy móc đặc thù hay là đốt lửa kích nổ thế? Luôn cảm thấy không thể đốt được chúng nó đâu.

- Muốn biết?

Roland không nhịn được cười nói:

- Còn đơn giản hơn ngươi nghĩ nhiều, chỉ cần nhấn khối kim loại ở trong hộp vào với nhau, chúng nó sẽ tự động phát ra tia sáng và sức nóng. Chỉ cần số uranium ở trong ngăn tủ này thôi đã đủ để san phẳng toàn bộ thành Neverwinter rồi, cho nên trách nhiệm của Lucia mới trọng đại đó, lỡ như tay run lên một cái –

Không gian lập tức rơi vào trong tĩnh mịch.

Lucia che miệng lại, trong ánh mắt lộ ra thần sắc kinh khủng.

- … Không thể nào.

Qua một hồi lâu Akima mới khó có thể tin nói:

- Ý của ngươi là, lỡ tay không cẩn thận một cái là chúng ta có thể hủy diệt toàn thành sao?

Nightingale càng thân hình chợt lóe lên, cướp hộp bằng chì ở trong tay Roland đặt lại vào trong ngăn tủ, sau đó nắm tay hắn kéo ra ngoài.

- Này… chờ chút, ngươi định làm gì hả?

- Còn phải hỏi sao!

Nightingale vội la lên:

- Đương nhiên là dẫn ngươi ra khỏi thành rồi, với để cho người chở mấy thứ này đi! Lucia, báo cho Wendy đi, kêu nàng liên hệ phòng hành chính!

- Ta… ta cũng sẽ đi tìm Tilly điện hạ.

Akima khẽ cắn môi:

- Chỉ có nàng mới có thể yêu cầu tổ chức Maleficent hành động được.

- Dừng lại – ta chỉ đùa thôi –

Trong phòng lập tức hỗn loạn một trận, Roland tốn một lúc mới khiến mọi người bình tĩnh lại.

- Ngươi xác định bản thân đang nói đùa sao?

Nightingale tức giận nói.

- Khụ khụ, đương nhiên.. ta đang nói là chỉ nguyên lý.

Hắn vội vã bổ sung thêm:

- Nhưng trên thực tế định thực hiện kích thích lại không phải là chuyện dễ dàng như vậy đâu, cho dù ta dốc hết toàn lực cũng không nhất định có thể cam đoan thành công.

Lucia nhẹ nhàng thở ra:

- Bệ hạ… ngươi dọa đến chân ta mềm nhũn rồi.

- Chuyện này không hề buồn cười đâu.

Nightingale trợn mắt nhìn hắn:

- Nếu như để Wendy và Scroll nghe được lời nói như thế, cho dù có phải vui đùa hay không –

- Chỉ sợ đều sẽ yêu cầu chuyển sở nghiên cứu mới đến nơi cách thành Neverwinter thật xa đi?

Roland bất đắc dĩ nói.

- Ngươi biết là được rồi, hoặc mang ngươi đến nơi an toàn cũng được.

- Được rồi, coi như ta chưa nói lời trước đó…

Hắn hắng giọng:

- Chỉ cần các ngươi không nói, Wendy và Scroll sẽ không biết được.

- Có lẽ có con chim nhỏ nào đó đã nghe được rồi.

Nightingale ra hiệu ngoài cửa sổ.

- Chặn tin tức lại, một chai Kei Os Drinks.

Roland không hề do dự nói.

- Thành giao.

Nàng lập tức biến mất trước mặt ba người.

Nhìn thấy Lucia và Akima đang trợn mắt há hốc mồm, Roland nhún nhún vai:

- Ờ… Không cần để ý đâu, đây chỉ là một phần vui đùa thôi.

Sau một lát, Nightingale trở lại trong phòng:

- Không phát hiện ra mục tiêu khả nghi, nhưng thù lao –

- Vẫn có hiệu quả.

Vẻ mặt của nàng cuối cùng đã hòa hoãn lại, ngâm nga một giai điệu đi sang bên ăn cá khô.

- Cái kia… bệ hạ.

Akima do dự một lúc mới vẻ mặt ngưng trọng nói:

- Trong lời trước đó ngươi nói, không phải tất cả đều là vui đùa đúng không? Bởi vì khi đặt ra quy củ, ngươi đã liên tục nhấn mạnh phải chú ý đến sức nặng, thêm với vì tránh lẫn lộn hoặc sai số lượng, ngươi thậm chí còn khống chế chính xác mỗi một hộp bằng chì ở bốn kilogam, khi cân nặng phải bao gồm cả hộp đựng, như vậy có thể trên mức độ lớn nhất bảo đảm rằng khối kim loại đựng trong hộp bằng chì có khối lượng bằng nhau.

Nàng dừng lại một chút rồi nói tiếp:

- Còn có, ngươi nói nếu như sở nghiên cứu phát sinh ngoài ý muốn hoặc có dấu hiệu đã có người xâm nhập vào thì việc đầu tiên phải làm chính là thông báo cho đội bảo vệ phong tỏa hiện trường, sau đó lập tức báo cáo về thành bảo chứ không phải tiến vào trong viện xem xét tình huống. Vậy đã chứng minh rằng… chúng nó quả thật có tính nguy hiểm nhất định, đúng không?

Roland hơi ngoài ý muốn nhìn nàng:

- Sức quan sát không tệ đấy. Lời ngươi nói về cơ bản thì chính xác – trừ bỏ độc tính ra thì sức nặng cũng là một trong những yếu tố mấu chốt, mục đích tách ra cất đi chính là như thế.

Có thể từ trên điều lệ chế độ nhìn ra được tính chất của vật cần lấy ra cũng coi như cẩn thận tỉ mỉ, chính vì phần cẩn thận này nên mới khiến cho nàng thức tỉnh được năng lực truy tìm nguồn gốc sao…

- Nhưng mà chỉ có sức nặng thì chỉ có thể gây nguy hiểm cho sở nghiên cứu thôi, muốn biến nó thành vũ khí để đối phó với ma quỷ thì còn cần một thứ khác nữa.

- Chính là viên bi cất riêng ra đó?

Akima nhanh chóng phản ứng kịp.

- Không hoàn toàn đúng, nhưng ít ra đã đoán đúng được một nửa rồi.

Thành phần của quặng uranium tự nhiên hết sức phức tạp, trừ bỏ hóa chất của uranium ra còn bình thường xen lẫn phần lớn vật chất phóng xạ, phần lớn chúng nó là kết quả thứ cấp sau khi phân rã, có thứ đã hoàn toàn mất đi tính phóng xạ, trở thành thể ổn định, mà có thứ vẫn nằm trong con đường phân rã dài lâu. Cho dù khi xây dựng thần miếu nguyền rủa thì gia tộc Radiation đã tiến hành tinh luyện bước đầu đối với khoáng thạch rồi, nhưng thành phần cơ bản vẫn đại khái giống nhau – có thể nhìn ra được một điểm này từ kết quả tinh luyện của Lucia.

Hàm lượng nhiều nhất trong đó là uranium 238, tuy rằng không làm được vũ khí, nhưng mà lại có thể bị nhận biết bởi khối lập phương ma thuật nghi lễ, tính hiệu quả gần như không khác gì uranium 235, bởi vậy tất cả đều được đưa đến phía sau sườn núi phía Bắc.

Tiếp theo là uranium 235, độ tinh khiết đã đạt đến ngoài chín phần, có thể coi là cấp vũ khí, hàm lượng trong tự nhiên cực kỳ thấp, chỉ chiếm 1% nguyên tố uranium trong tự nhiên, cho nên con đường “Phóng xạ rực rỡ” định đi đã gặp được cửa ải khó khăn đầu tiên đó là tinh luyện, mà cũng chính là một rào cản chặn đường phần lớn người không vượt qua được.

Nhưng nó không phải là thứ thưa thớt nhất – đến sản phẩm phân rã tiếp theo như thorium, radium, radon, polonium, về lý luận cái nào cái nấy đều hiếm thấy, mà thứ Roland cần chính là polonium 210 tồn tại tự nhiên, mà polonium 210 này chính là chất đồng vị phổ biến nhất trong gia tộc polonium.

Là một đóa hoa tổ quốc được chế độ giáo dục bắt buộc chín năm bồi dưỡng ra, Roland có thể nói nghe nhiều nên thuộc hai loại nguyên tố radium và polonium này, trong sách giáo khoa lặp đi lặp lại nhắc đến phu nhân Curie, chính bởi vì phát hiện ra chúng nó mà lưu danh sử sách. Cho dù bởi vì thời kỳ bán phân rã của polonium 210 chỉ có hơn trăm ngày, thêm với hàm lượng đủ thấp để khiến cho người ta giận sôi, thế cho nên phu nhân Curie nhiều lần chiết xuất lấy không thành công mà chấm dứt, nhưng bà vẫn từ trên tính phóng xạ cường đại do dịch hòa tan khoáng thạch bày ra, chỉ ra sự hiện hữu của nó.

Mà cho dù là radium hay là polonium thì đều có thể dùng cho chế tạo nguồn neutron – cái này cũng liên quan đến cửa ải khó khăn thứ hai của phóng xạ rực rỡ: Kích nổ.

Nguyên lý của vũ khí hạt nhân ban đầu hết sức đơn giản, thậm chí đơn giản đến có thể khái quát được ngay từ câu nói đầu tiên: Nuclide tách ra phóng thích năng lượng. Cụ thể cho uranium, đó là sau khi uranium 235 tiếp nhận một neutron sẽ bị kích thích thành uranium 236 không ổn định, tiếp theo phân tách ra thành hai nuclide càng nhẹ và càng nhiều neutron tự do, chênh lệch giữa chất lượng này đã chuyển hóa thành năng lượng.

Hiển nhiên, neutron được phóng thích ra sẽ đánh lên nuclide khác, cứ tuần hoàn như thế sẽ là kiểu phản ứng dây xích, đồng thời phát ra năng lượng vĩ đại không khác gì nổ mạnh cả.

Nhưng mà đặt vào trong thế giới vi mô thì khoảng cách giữa các hạt nhân nguyên tử giống như rãnh trời vậy – chính là kiểu giống như trên sách đã viết, nếu như coi nguyên tử là một sân bóng, như vậy hạt nhân nguyên tử chính là con kiến ở trên đó. Nếu không may mắn, neutron sẽ nhanh chóng bay ra ngoài, phản ứng cũng sẽ dừng lại. Muốn bảo đảm mỗi một con kiến đều bị đụng trúng, hiển nhiên phải xây dựng vòng ra bên ngoài đủ nhiên sân bóng, để bảo đảm rằng cho dù neutron bay về phương hướng nào thì đều có một con kiến đi ngang qua quỹ tích bay của nó.

Phản ánh đến thế giới vĩ mô, rõ ràng đó là “Chất lượng” và “Hình dạng”.

Trên thực tế, chất lượng tới hạn không phải là một trị số cố định, sẽ giống như sân bóng xếp thành một đường thẳng hiển nhiên tỷ lệ bị đụng phải sẽ không bằng sân bóng bị xếp chồng lên nhau. Kết quả cụ thể còn cần căn cứ vào hình dạng này mà tiến hành tính toán số lượng lớn, Roland đã từng nghe được một truyền thuyết ít ai biết đến đó là vì người nào đó tính sai số liệu dẫn đến chiến tranh thất bại. Đương nhiên mình là kẻ đến sau đứng trên vai người khổng lồ, hắn tự nhiên không cần bắt đầu làm từ đầu, vô số thí nghiệm đã chứng minh rằng khi vật thể là hình cầu thì chất lượng tới hạn nhỏ nhất, mà uranium 235 là năm mươi hai kilogam.

Hắn giới hạn trọng lượng nguyên tố uranium được cất giữ ở trong từng hộp bằng chì trong một kilogam đã xem như là hành vi đủ cẩn thận rồi.

Nhưng bởi vì cái gọi là chất lượng tới hạn cũng không cố định, nếu như có thể thu nhỏ diện tích sân bóng lại trên phạm vi thật lớn, hoặc cung cấp neutron thêm vào đủ nhiều cho nuclide, như vậy giá trị tới hạn này sẽ giảm xuống trên diện rộng. Thu nhỏ diện tích sân bóng là nguyên lý nổ tung ra từ bên trong – ngòi nổ thuốc nổ được đặt ở ngoài thân đạn, trong nháy mắt khi nổ mạnh các chất phản ứng của nó bị đè ép đến một chỗ, khiến mật độ tăng vọt lên, từ đó vượt qua tới hạn. Đối với trình độ kỹ thuật hiện giờ của thành Neverwinter, cho dù tính toán chất lượng tới hạn của đơn thể bất quy tắc hay khống chế chính xác sự phát nổ hướng tâm của ngòi nổ đều có rất nhiều chỗ khó, bởi vậy Roland đặt ánh mắt lên cung cấp neutron thêm vào đủ nhiều –

Lợi dụng nguồn neutron để đảm bảo phản ứng tách ra tiến hành liên tục.

Bình Luận (0)
Comment