Thả Nữ Phù Thủy Kia Ra (Bản Dịch Full)

Chương 1215

Chương 1215
Chương 1215

Feryna bất ngờ phát hiện ra đống rơm kia vẫn còn dừng lại ở đó.

Nó giữ khoảng cách với nàng chỉ có vài thước, từ đầu đến cuối vẫn không ép thẳng xuống.

Bối cảnh bên trong câu chuyện của bộ phim ma thuật không thua kém gì “lịch sử” mà phù thủy cổ đại Tequila từng nhắc đến, chỉ có điều không chối bỏ toàn bộ Giáo hội. Khi nhìn thấy nhân vật trong bộ phim vì ngăn cơn sóng dữ, vì đối đầu với kẻ địch từ Địa Ngục mà không tiếc mọi giá chống đỡ mọi thứ trên lưng, thậm chí nàng còn cảm thấy như trong người dâng lên luồng khí nóng đã lâu không cảm nhận được.

Đến mức khi hơn một nửa người thường thuộc cao tầng trong bộ phim ma thuật Hermes đột nhiên mưu phản, nàng còn vô thức siết chặt nắm tay, hận không thể xông lên lần lượt đánh ngã tất cả bọn họ xuống đất.

Chính những kẻ này đã khiến Giáo hội quên đi ước nguyện thành lập thuở ban đầu, từ được người người cần đến biến thành con quái thú cắn ngược con người.

Đáng hận nhất chính là những kẻ bề trên biết chuyện vừa làm như không thấy đối với sự tồn tại của ma quỷ vừa dùng quan niệm cứu thế để bồi dưỡng giáo chúng. Điều này khiến vô số chiến sĩ như Tucker Thor chết đi với tín ngưỡng cao cả, nhưng lại không ý thức được rằng bản thân chỉ là công cụ để bọn họ nắm giữ quyền lực.

Hermes mà nàng trung thành không phải như thế này mới đúng.

Vấn đề là tại sao vương của Greyfort lại muốn vạch trần bộ mặt này của Giáo hội ra… Chẳng lẽ hắn thật sự không có ý định nhân cơ hội này đẩy thẳng Giáo hội xuống vực sâu hay sao?

Hoặc nói là hắn hoàn toàn chẳng hề để ý đến những chuyện này?

Trong khi cảm xúc của Feryna đang dao động, truy binh mà Hermes phái ra đã thu hút sự chú ý của nàng.

Dù là sớm hơn vài phút, nàng cũng không hề có bất kỳ phản ứng nào. Đối với một kẻ tuyệt vọng mà nói, bất kể xung quanh có xảy ra biến cố gì đi nữa cũng chẳng còn liên quan gì đến nàng. Nhưng bây giờ, trong lòng nàng lại dậy sóng, lực lượng trước đây dường như đã hồi lại một chút ít.

Bản thân Feryna chính là thành phần tinh nhuệ trong đội quân thẩm phán, điều này đã đủ để nàng nhận ra sự khác biệt.

Mặt đất hơi chấn động.

Đây chính là âm thanh khi quân thẩm phán thúc ngựa tốc hành.

Nàng ở lại Hermes năm sáu năm, đã quen thuộc tinh tường đối với động tĩnh này từ lâu. Dù không cần nhìn thấy tận mắt, nàng cũng có thể đoán được số người và khoảng cách.

Mười sáu kỵ binh, hai tiểu đội, giống với số người truy kích ngay trước mắt.

Nếu như cảm xúc đã tồn tại ngay từ lúc vừa mới bắt đầu, có lẽ nàng sẽ bỏ qua nó. Nhưng bộ phim ma thuật chỉ là hình ảnh ảo được hư cấu nên, dù là nó có chân thực đi nữa cũng không thể nào thay thế được hiện thực. Ví dụ như cúi đầu sẽ không thể nhìn thấy được thân thể của mình, xúc cảm khi chạm tay vào vẫn bị quyết định bởi hoàn cảnh xung quanh, .v.v… Chính vì thế, cảm giác đột nhiên xuất hiện thêm thứ gì đó mới trở nên rõ ràng đến vậy.

Nàng ý thức được có thứ gì đó… đã biến đổi!

Ngay khi ý nghĩ này xuất hiện, Feryna nhìn thấy chính cơ thể của mình.

Rốt cuộc đây là… tình huống gì đây?

Nhưng điều còn không thể tưởng tượng nổi hơn nữa còn ở phía sau.

Người đang xem phim ở xung quanh cũng lần lượt xuất hiện trước mắt nàng.

Joe cũng không ngoại lệ.

- Feryna, chúng ta…

Hắn ngơ ngác quay đầu sang.

Một thứ cảm giác cực kỳ bất ổn xộc thẳng lên đầu, Feryna bất ngờ vung tay về phía sau, nhưng lại không chạm được bất kỳ cái gì. Chiếc ghế mà nàng ngồi ban đầu đã không còn ở đây.

- Xin giúp chúng ta với, xin ngươi đấy!

người thủ hộ và phù thủy dường như cũng phát hiện ra sự tồn tại của bọn họ, hoảng hốt chạy bừa về phía đám người đang chạy đến.

- Kẻ đào tẩu ở ngay đó, bắt lấy bọn họ!

- Kẻ nào phản kháng đều bị xem là đồng đảng, giết ngay không cần luận tội!

Tên nỏ bay vụt tới, khiến mấy người ở ngay hàng phía trước bị bắn ngã xuống đất.

Phần lớn người xem phim là người quản lý thương hội và thế gia quyền quý, gần như không đích thân trải qua trận chiến, đứng trước biến cố xảy ra bất ngờ như thế, tất cả bọn họ đều sững người ngay tại chỗ.

- Chết tiệt!

Feryna nhỏ giọng mắng một câu, mấy ả phù thủy kia rốt cuộc đang giở trò ma quỷ gì, cái này còn được tính là ảo ảnh sao? Nếu là khi trước, nàng đã sớm hét to lên rằng “Đây là cái bẫy tà ác mà phù thủy bày sẵn, mọi người đi theo ta!” để ổn định lòng người. Nàng cố nén cơn xúc động theo bản năng, đẩy Joe ra, bước nhanh vọt tới trước đám người.

- Dừng lại! Ta là đội trưởng Feryna của tiểu đoàn tiên phong quân thẩm phán, các ngươi là ai?

Giọng hét to bất ngờ này khiến truy binh ghì ngựa lại:

- Tiểu đoàn tiên phong? Sao ta chưa từng nghe nói đến chi đội này?

- Này, quan chỉ huy của ngươi là ai?

- Đại chủ tế Cơ quan cơ mật, đại nhân Tafron.

Feryna bịa chuyện.

Vào lúc đó, nàng cũng đưa tay ra sau lưng, ra hiệu cho người thủ hộ đào tẩu “Đưa vũ khí cho ta!”

- Cái… gì?

Nghe thấy câu trả lời của nàng, tên chiến sĩ chỉ huy lộ rõ vẻ do dự.

Quả nhiên, thân là cận vệ của kẻ chủ mưu phản loạn tất từng nghe thấy đến cái tên Cơ quan cơ mật này. Phàm là những cao tầng có liên quan đến bí mật quan trọng trong Giáo hội thì chắc hẳn có sức ảnh hưởng không nhỏ trong Giáo hội. Nhưng nàng cũng biết rõ rằng, cái cớ này cùng lắm chỉ có thể khiến đối phương do dự trong chốc lát, không thể nào khiến hắn thay đổi suy nghĩ được. Kế hoạch phản loạn hiện đã thành công, xem như Đại chủ tế có quyền cao chức trọng đi nữa cũng không thể sánh bằng tân Giáo hoàng vừa lên ngôi.

Nàng nhất định phải chiếm trước tiên cơ, ra tay trước!

Đáng tiếc, người thủ hộ không hiểu ý của nàng mà chỉ cẩn thận từng chút giơ kiếm lên đứng bên cạnh nàng.

- Vậy tại sao ngươi không mặc áo giáp của quân thẩm phán?

Đại khái là tên chỉ huy truy binh đã đưa ra quyết định, hắn tung người xuống ngựa, dẫn theo thuộc hạ chậm rãi tiến về trước.

- Bởi vì ta đang thi hành nhiệm vụ đặc biệt.

Feryna bình tĩnh trả lời.

- Thứ lỗi, bởi vì kẻ đào tẩu này rất quan trọng nên ta nhất định phải đưa hắn về Hermes. Đây mà mệnh lệnh của miện hạ. Ngoài ra, tốt nhất ngươi cũng phải đi với ta một chuyến. Đại nhân Tefron gì đó nhất định có thể hiểu cho ý chỉ của miện hạ.

- Nhất định phải thế sao?

- Đúng vậy.

Tay của đối phương khoác lên chuôi kiếm.

- Được, vậy ta sẽ đi với ngươi một chuyến.

Feryna thở dài một hơi:

- Còn về đại nhân Tefron, hắn…

- Hắn làm sao?

- Đã chết rồi.

Trong lúc nói chuyện, nàng nhanh như chớp rút thanh đoản kiếm treo bên hông người thủ hộ, đâm thẳng vào khe hở trên bộ mũ giáp của kẻ chỉ huy.

- Vào ba trăm năm sau.

Máu tươi lập tức phun đầy lên mặt nàng.

- Đội… đội trưởng!

- Tiêu diệt bọn hắn!

Feryna cướp lấy vũ khí của kẻ đầu lĩnh, chiến đấu với đám truy binh một phen. Lúc này người thủ hộ mới như vừa tỉnh lại từ cơn mơ, huơ kiếm xông lên, gia nhập cuộc chiến.

- Nữ nhân này… Được lắm, mạnh đấy!

- Gặp phải quỷ à, nỏ đâu? Mau lên dây nỏ!

- Đừng để ả phù thủy chạy thoát!

Hiện trường hỗn loạn, thỉnh thoảng có người kêu rít rồi ngã xuống. Mà những kẻ còn lại đứng xem như chìm vào trạng thái cứng đờ, toàn bộ đều đứng yên tại chỗ không dám nhúc nhích.

Đối với Feryna mà nói, đây là một cuộc chiến không có một tí phần thắng nào. Mặc giáp đối đầu với không giáp khiến nàng dù có khả năng đánh bại đối phương cũng rất khó mà tạo ra được vết thương chí mạng. Lại thêm sự chênh lệch giữa số người mười sáu và hai mươi, nàng bị loạn kiếm chém ngã là chuyện sớm muộn mà thôi.

Sau mấy lượt giao thủ, trên người nàng đã bị thương nhiều chỗ, nhưng cảm giác đau rát cũng không khiến động tác của nàng chậm chạp đi, trái lại còn khiến ý chí chiến đấu của nàng càng ngày càng dâng cao hơn.

Feryna cảm nhận được cảm giác thỏa mãn đã lâu không được nếm thử.

- Ngươi vậy mà dám đối địch với Giáo hội!

Cận vệ truy binh gào lên.

- Giáo hội? Không… Các ngươi vốn chẳng xứng để nhắc đến cái tên này!

Nàng trừng mắt:

- Lẽ ra nó không nên trở thành cái dáng vẻ thế này, là do các ngươi tự tay phá hủy nó! Các ngươi đã làm phụ sự kỳ vọng của quá nhiều người!

Không sai, nàng sẽ nhanh chóng chết trận ở nơi này thôi. Nhưng Feryna phát hiện ra điều này trái lại là một kết cục thích hợp nhất dành cho nàng. Dù chỉ là một khoảnh khắc ngắn ngủi, cuối cùng nàng đã được trở thành kiểu người mà mình muốn trở thành.

Có điều, cái chết không đến như đã định trước.

Tiếng súng vang vọng phá vỡ tiếng đao kiếm va chạm vào nhau. Nàng quay đầu lại mới phát hiện kẻ áo đen vốn canh giữ bên ngoài đình viện chẳng biết từ khi nào đã xuất hiện trong bộ phim ma thuật này. Có bọn họ tiếp viện khiến thế cục xoay chuyển. Dường như kẻ địch cũng bị nhóm viện binh xuất hiện từ hư không này dọa cho sợ vỡ mật. Bọn hắn nhao nhao vứt lại thi thể của đồng bạn, xoay người leo lên ngựa chạy trốn, rất nhanh đã biến mất sau dãy núi non trùng điệp.

- Cảm ơn ngươi…

người thủ hộ người đầy vết thương chằng chịt được phủ thủy dìu đỡ tiến đến trước mặt Feryna.

- Ta cứ tưởng rằng Giáo hội đã hoàn toàn bị phụ thân kiểm soát, không ngờ là còn có thể gặp được chiến sĩ chính trực ngay thẳng giống như ngươi.

- Ta vốn cho rằng sẽ không còn hy vọng gì nữa, nhưng dường như Thần minh vẫn chưa bỏ mặt chúng ta.

Trên mặt phù thủy đầy nước mắt, giờ phút này nàng ta cố nén khóc, mỉm cười nói:

- Ngươi không chỉ cứu vớt bọn ta, mà toàn nhân loại đều nợ ngươi phần ân tình này.

- Ta…

Feryne mở miệng, nhưng lại không biết nên nói gì cho phải.

- Tiếp đến chúng ta phải tiến về Greyfort, báo với phụ vương biến cố xảy ra ở cao nguyên Hermes này, hy vọng là vẫn còn kịp.

người thủ hộ trịnh trọng nói:

- Các ngươi cũng đi nhanh đi, đừng quay về Thánh Thành nữa. Nếu có một ngày Giáo hội có thể quay trở về lúc ban đầu, ta nghĩ chúng ta sẽ còn gặp lại. Bảo trọng, bằng hữu.

Sau khi mắt thấy hai người chậm rãi rời đi, tầm mắt của nàng tối sầm xuống.

Chờ đến khi trước mắt nhìn thấy ánh sáng lại như bình thường, nàng phát hiện mình vẫn còn đang ngồi bên trong phòng xem phim ma thuật, chỗ ngồi ở sau lưng vẫn vững chắc như trước.

Thậm chí, ngay cả chỗ bị thương bên trong cuộc chiến kia cũng đã biến mất không thấy đâu nữa.

Vậy là… những gì mình nhìn thấy vừa nãy thật ra chỉ là ảo ảnh?

- Trời ạ… Tuyệt quá đi mất!

Lúc này người xem rốt cuộc mới lấy lại tinh thần, bên trong phòng xem phim lập tức xuất hiện những tiếng cảm thán xôn xao chấn động.

- Tam thần tại thượng, ta cảm giác như ta đang là người thay đổi lịch sử vậy…

- Không hổ là bậc thầy hí kịch. Có thể được xem một bộ phim ma thuật thế này, đừng nói là năm mươi kim long, một trăm cũng đáng!

- Lúc ngươi xông lên làm ta sợ muốn chết, cũng may chỉ là sợ bóng sợ gió một phen mà thôi.

Joe vỗ ngực, nói:

- Có thể nghĩ ra được tình huống như thế, biến người bên trong phim trở nên sống động như thật như thế, đúng là không thể tưởng tượng nổi…

Feryna không mở miệng tiếp lời, nàng chỉ chú ý đến những kẻ mặc đồ đen trông có vẻ căng thẳng kia, tay ghìm chặt súng nhìn quanh, hoàn toàn không còn vẻ như đã sắp xếp ổn thỏa như trước đó nữa. Còn có hai nhân viên rạp phim khác vội vàng vọt vào hậu trường, vẻ mặt vừa bối rối vừa kinh hoảng.

Như thế thật sự không giống biểu hiện như đạt được thành công to lớn sau một buổi chiếu phim.

Trong lúc nàng còn đang nín thở, lần theo và phát hiện ra những chi tiết kia lại chợt nghe thấy tiếng nổ loáng thoáng, hình như được truyền đến từ một nơi rất xa. Cùng lúc đó, tiếng kêu thét sợ hãi, tiếng khóc và tiếng chửi rủa vang lên đứt quãng. Chỉ là trong căn phòng tràn ngập tiếng nghị luận và tiếng khen ngợi không dứt bên tai lại trông có vẻ chẳng thấm vào đâu.

Chuyện này có gì đó không ổn.

Feryna chợt nhận ra đã xảy ra vấn đề ở đâu đó.

Bỗng nhiên nàng đứng bật dậy, không để ý đến ánh mắt kinh ngjac của Joe mà vượt qua đám khán giả phía sau, chạy ra ngoài phòng xem phim.

- Dừng lại! Ngươi… chờ đã!

Người mặc đồ đen nhìn thấy tình huống này định ngăn cản nàng lại, nhưng rõ ràng đã chậm mất một bước.

Feryna chạy xuyên qua đại sảnh, chạy ra khỏi đình viện, sau đó ngay tại đó.

Thành Neverwinter đã lâm vào tình trạng hỗn loạn, khắp nơi đều có người đang chạy trốn, hét to. Có mấy nơi bên khu đô thị đang bốc lên khói đặc cuồn cuộn, hình như là xảy ra hỏa hoạn. Mà ở phía khu công nghiệp lại đang liên tục truyền đến tiếng nổ, dường như toàn bộ tòa thành đã mất kiểm soát.

Mà thứ còn đáng sợ hơn tất cả những thứ đó thì lại đến từ nơi ngay trên đỉnh đầu nàng.

Trên bầu trời sáng tỏ đang lộ vẻ âm u, mặt trời đã biến đâu mất, thay vào đó là một mặt trăng khổng lồ màu đỏ. Nó treo lơ lửng trên cao, chiếm lấy hơn phân nửa tầm mắt của Feryna, trông như một con mắt khổng lồ đang mở to trên bầu trời.

Bình Luận (0)
Comment